2.

Phòng trà vĩnh viễn là nơi phát ra tin đồn bát quái, Daniel am hiểu sâu sắc đạo lý này. Vì vậy, hắn liền một ngày bốn lần uống cà phê, về sau còn bị Seongwu chế giễu là "máy cà phê", hắn rốt cuộc vào buổi chiều thứ năm, một mình chặn lại Lilith.

Hắn nhớ rõ tên của cô rồi, đây là chuyện tất nhiên, tiệc chào mừng tan cuộc, tiền bối còn nhiệt tình lặng lẽ kéo hắn lại, nói cho hắn biết "Tiền bối Ong chính là bộ dạng này." Hắn tùy ý để cô nhéo nhéo mặt mình, nhưng không đem đề tài trực tiếp nói ra, không biết cô đang nói đến khẩu vị của mình hay vẫn muốn tiếp tục giữ bí mật gì.

Chính là bộ dạng này. Bộ dạng gì?

Ý muốn nói là bộ dạng anh vén tay áo lên lộ ra cánh tay trơn bóng, thời điểm suy nghĩ sâu theo thói quen mà một tay chống lấy trán, tĩnh mạch trên cổ tay hiện lên rõ ràng? Hay đang nói tới bộ dạng lúc anh nghỉ ngơi, ngẩng mặt ngả người về phía sau, sức lực đều đặt trên ghế, mũi chân vô thức gõ gõ dưới nền? Có phải là bộ dạng khiến Daniel cảm thấy buồn bực nhất, nét mặt anh vẫn không thay đổi khi nhìn về phía mình, xưng hô vẫn khách sáo không đổi, lạnh như băng mà truyền đạt mệnh lệnh?

Đến cùng là bộ dạng chính xác của anh là gì vậy trời?

Nhưng khi đối mặt với tiền bối, vấn đề quá mức riêng tư này vẫn không thể nào hỏi ra tiếng. Daniel nhanh xé túi cà phê hòa tan, rót một phen, vẫn lựa chọn phương thức uyển chuyển: "Chính là alpha trước tôi," hắn dừng lại, liếc mắt thấy sắc mặt Lilith cũng không tệ lắm, "Thật là bởi vì vấn đề tác phong mà bị sa thải sao?"

"A, người cậu nói là Ben nha." Lilith chu môi thổi thổi, tay niết thìa nhẹ nhàng khuấy tách cà phê. Lấy thìa bạc gõ gõ vào miệng cốc, phát ra tiếng "leng keng leng keng" giòn vang. "Thật sự tôi cũng không biết anh ta cùng bao nhiêu omega ở tổ bên cạnh dây dưa mập mờ không rõ."

"Bất quá, tiền bối Ong kỳ thật luôn một mắt nhắm một mắt mở. Cậu cũng nhìn ra được, anh ấy cũng không phải là người có tính cách cứng nhắc. Thực tế là, nếu như không phải do Ben không cẩn thận phá vỡ thời kỳ động dục của tiền bối Ong, còn nhất thời tinh trùng lên não chuẩn bị cưỡng bức người ta mà nói..."

"Chờ một chút." Tay Daniel run lên, nửa gói cà phê rơi xuống mặt bàn tròn, hắn cũng không để ý, ngồi thẳng dậy quay mắt về phía nữ tử đang nghi hoặc: "Tiền bối Ong có thời kỳ động dục? Anh ấy không phải beta sao?"

Âm thanh "leng keng leng keng" chấm dứt, động tác trên tay cô ngừng lại, thoạt nhìn ngược lại so với hắn càng kinh ngạc: "Cậu không phát hiện sao? Anh ấy là omega."

Nữ tử trước giờ khua môi múa mép như lò xo cũng ngây người, đối mặt với biểu cảm "khứu giác alpha không phải rất nhạy ư" của cô, thân là alpha cũng chỉ có thể xấu hổ mà gãi gãi đầu, thừa nhận giác quan của mình trì độn, đối với kích thích tố vốn không nhạy cảm. Vốn còn muốn kéo đông kéo tây kiếm cớ do lý luận di truyền học, còn chưa viện được cớ, nữ tử trước mặt mình đã thay đổi sắc mặt. Trực giác của hắn nói có người nào đó đứng sau lưng mình, thậm chí còn có khả năng đã đứng yên thật lâu, im lặng nghe kỹ bộ dạng nói chuyện trời đất của bọn họ. Trong đầu chỉ còn lại phỏng đoán xấu nhất.

"Nếu không nhạy cảm với kích thích tố, cậu tốt nhất nên nhạy cảm với chủ đề tám chuyện ở văn phòng làm việc."

Chứng minh quy luật Murphy có chân thật hay không, không thể thiếu một phần công sức của Daniel.

*
"Cùng là alpha, lá gan của cậu ngược lại không lớn như Ben." Seongwu một câu chặn lại Daniel, hắn vốn định gác lại chuyện vừa rót được nửa tách cà phê, như Lilith chạy trối chết, nghe xong lời này liền phải "A..." lên một tiếng, kiên trì tiếp tục động tác trên tay.

Không ngừng bị so sánh cùng chế nhạo khiến tự tin bẩm sinh của alpha cảm thấy thất bại, nhưng Daniel không phục. Omega bị dục vọng chiếm đóng, cần được alpha thỏa mãn, đây là đạo lý từ nhỏ hắn đã hiểu rõ. Dựa theo lý luận, alpha lúc ấy xuất hiện vào thời kỳ động dục, Seongwu rõ ràng nên như tìm thấy nước trên sa mạc mới đúng.

Quay trở lại bản chất, đại khái vẫn là đối tượng cứu tế lúc đó xảy ra vấn đề.

"Thế nhưng, nếu như lúc đó, không cách nào tránh khỏi thời kỳ động dục," nhịn mãi cũng không được, bất cứ giá nào vẫn phải hỏi ra miệng, Daniel nhấp một ngụm cà phê, tăng thêm lòng dũng cảm cho bản thân, "Vậy lúc đó phải làm sao?"

Seongwu nhìn alpha đang khẩn trương trước mắt. Hắn còn quá trẻ, không giống với mấy đời bạn trai lúc trước của anh, lúc nói chuyện dính dáng đến dục vọng luôn sẽ xấu hổ. Khó trách những người kia trong văn phòng không có việc gì làm đều yêu thích trêu chọc hắn, nhìn bộ dạng ấp úng kia cũng có thể cười đùa cả sáng.

"Công ty là công ty." Seongwu thở dài, nói cho cùng, đối phương bất quá chỉ là đối với việc lựa chọn omega có chỗ hiếu kỳ mà thôi.

"Chỉ cần không ở trong công ty, tùy tiện người nào cũng có thể."

Tùy tiện người nào cũng có thể?

Hàng xóm, bảo an, hay nhân viên giao hàng cũng có thể?

Lý trí liều mạng bị ném sau lưng, anh trốn bên trong tầng tầng lớp lớp chăn bông rên rỉ lên tiếng, ga giường che kín nước đọng, bàn tay hướng phía sau thô bạo mà dẫn ra chất lỏng cực nóng dư thừa trong cơ thể. Chỉ cần nhấn chuông cửa, tùy tiện alpha nào đó, nếu như đúng như lời anh nói, đều sẽ được anh mời vào nhà, để đạt được hơi ấm, đạt được khoái hoạt, đạt được một hồi tùy tiện tình hình.

Anh quỳ trên mặt đất bị ép hầu hạ, những nam nhân không biết từ đâu tới kia sẽ như thế nào hiểu được mà quý trọng vòng eo mềm mại của anh. Kịch liệt xông tới làm âm thanh anh rên rỉ đứt quãng, mồ hôi cùng nước mắt theo yết hầu nhỏ trên nền đất.

Anh nhất định sẽ không giống với khi ở trong công ty, trong văn phòng làm việc, một bộ dạng cao cao tại thượng đó. Anh sẽ trở nên ăn nói khép nép, âm thanh yếu ớt, mềm giọng mà làm nũng, cầu người nằm trên mình nhanh một chút, lại nhanh một chút. Hoặc đơn giản hơn là cầu kết alpha.

Daniel thấy mình điên rồi.

Thời điểm lấy lại tinh thần mới phát hiện cà phê rớt trên giày da, hắn luống cuống chân tay mà đặt tách cà phê lên bàn, ngồi xuống dùng khăn tay loạn xạ chà lau vết bẩn, cố không để ý tới tiếng cười khẽ trong phòng trà. Thẳng đến khi nghe được tiếng bước chân rời đi sau lưng, hắn mới xem như nhẹ nhàng thở ra.

Seongwu trở lại văn phòng, lúc này đại bộ phận mọi người đã rời đi, chỉ còn lại Lilith đứng tại chỗ ngồi làm việc của trưởng phòng, đứng trước gương dài duy nhất trong phòng, giống như đang do dự gì đó. Seongwu đi về phía trước, "Chuẩn bị trang điểm?" Lilith lại giống như càng bị hoảng sợ, cầm son môi ngẩng đầu lên, "Đã xong rồi. Ra là tiền bối Ong vẫn còn ở lại nha, em nghĩ anh đã đi rồi."

"Màu rất đẹp, mã số gì vậy?" Lilith sững sờ, nhìn biểu cảm của Seongwu không giống như đang nói đùa, ngập ngừng trả lời: "Dior 999."

"Lần sau ở phòng trà, nói chuyện không có dinh dưỡng như mã số của son môi là đủ rồi, không cần thiết phải truyền đạt lời ong tiếng ve như vậy." Seongwu đi qua cô, trở lại vị trí của mình thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi. Nữ tử nét mặt thoạt đỏ thoạt trắng, cuối cùng vẫn trầm thấp lên tiếng xem như trả lời. Thời điểm anh rời đi, Daniel vẫn còn đứng trong phòng trà, mà Lilith đứng trước gương chán muốn chết, vuốt vuốt thỏi son trên tay.

Đại khái cô ta đang đợi Daniel cùng đi. Seongwu lúc này mới kịp phản ứng.

Chưa nói tới cảm xúc phức tạp đang len lỏi trong nội tâm là gì, anh đẩy cửa ra, bước đi.

Vô luận là alpha bộ dạng ra sao, chỉ cần học được cách nịnh nọt khoe mã, giả bộ dáng vẻ một lòng một dạ yêu đương sâu sắc, chắc chắn sẽ có omega tiền phốc hậu kế (người sau nối tiếp người trước) không có đầu óc, hưởng thụ tư vị bị lừa. Anh còn muốn.

Huống chi alpha này còn là Kang Daniel.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top