C5:

Để chuẩn bị cho chuyến đi Na Uy, cả bốn người SeongWu Daniel Woojin HyunSeob đều vât chân lên cổ. Hiệu suất của công việc đẩy nhanh hẳn 200%.
Vốn dĩ là chỉ có SeongWu và Daniel đi, nhưng Woojin lại lấy cớ, thân là phụ tá, không thể để SeongWu một mình làm việc. Cậu phải chạy lặt vặt bên cạnh, thì SeongWu mới thể chuyên tâm.
Đồng dạng, HyunSeob lại đưa một tràng lý do. Nào là trách nhiệm, nào là bổn phậm, nào là chăm sóc.
OngNiel thừa biết tổng của hai thằng nhóc đó, nhưng vẫn đồng ý cho hai đứa đi cùng. Vì tụi nhỏ cũng như em út trong nhà.

Daniel nhìn SeongWu sắp xếp vali, cậu nhớ lại, thời gian này, lúc đó mình làm gì nhỉ? Là kế hoạch debut cho tân binh này, solo cho idol nọ, bàn bạc cho diễn viên kia. Trong khi đó, SeongWu cũng sẽ như thế này, lặng lẽ ngồi sắp xếp đồ đạc để đến Hammerfest. Anh ấy sẽ nghĩ gì?

Tuy rằng SeongWu ký hợp đồng với KONNECT nhưng tùy theo concept, mà anh có nhận chụp hay không. Hoặc giả, SeongWu có cảm hứng riêng, thì thực hiện bộ ảnh, dưới tên của mình.
Vì là "người nhà" nên cũng không ai ý kiến.
Nên là, trên danh nghĩa hai người làm cùng công ty. Thực tế thì thời gian cùng đi làm, cùng về nhà rất ít.

Quên đi, Daniel quyết định ngồi chồm hổm xuống, phụ SeongWu lặt vặt. Nhìn thấy osin tự dâng hiến, SeonWu cũng không khách khí mà quăng hết việc hơi nặng cho Daniel làm. Dù sao, bàn tay cũng là chén cơm của anh, bể rồi ai bao nuôi em ấy.

Nghĩ đến việc bao nuôi Daniel, SeongWu không khỏi cười khẽ. Daniel nhìn thấy SeongWu cười thì hỏi
"Sao tự nhiên lại cười đẹp như thế?"

"Anh nhận ra việc bao nuôi em là không tệ a~"

"Aaaaaa, Ong cheongie, anh đừng có nhắc từ bao nuôi được không, quê chết"

"Haha, Kang CEO, em cũng biết quê , hửm???"

SeongWu cười lớn rồi hôm bụng ngã về đằng sau, Daniel nhanh tay chộp được người SeongWu, kéo lại phía mình,
"Đồ ngốc, không chú ý gì cả"

Daniel dùng cả hai bàn tay, bóp mặt SeongWu, haizz, người đâu mà mặt nhỏ xíu. Một bàn tay của Daniel xoè ra có thể che cả gương mặt anh ấy. Vi diệu ở chỗ, trán mắt mũi miệng là vừa hết trên chỗ nhỏ xíu như vậy. Mà không hề gây cảm giác chật chội. À, còn prety moles nữa. Lại vi diệu, xếp thành hình chòm sao trên má trái. Xinh đẹp thiệt.
Daniel cũng có 3 mục ruồi trên má giống SeongWu. Nhưng cách nhau hơi xa, Daniel bảo , cậu là chòm sao lớn, anh là chòm sao nhỏ. Trong chòm sao lớn sẽ chứa chòm sao nhỏ.

-*-*-

Hammerfest , Na Uy

Daniel, Woojin và HyunSeob thật sự tin là SeongWu chính là một nhà nghệ thuật học lãng mạn.

Ngay bây giờ, tại đây. Lúc 8h sáng. 8h sáng. 8h sáng.
Mọi thứ tối thui.
Rồi, Daniel công nhận là cậu khá giật tít khi bảo là mọi thứ tối thui, vì ít ra chỗ bốn người bọn họ đang đứng sáng.
Ánh sáng từ đèn điện.
Ngoài SeongWu thì ba người kia đều cảm thấy thế giới quan đảo lộn.
Buổi sáng a, sao lại tối thui như thế này??

SeongWu lôi kéo ba người đang ngơ ngác đi thuê khách sạn.
Sau đó, Daniel - người giỏi anh văn nhất - liên hệ thành công với công ty lữ hành. Thuê một người hướng dẫn viên du lịch, may mắn thay, một người hàn.

Cả hội trước tiên quyết định là đi ngủ.
Gặp nhau vào 6 giờ nữa.

SeongWu và Daniel đương nhiên ở cùng một phòng.
Woojin và HyunSeob thì không biết.
Bởi vì, sau khi nhận chìa khóa, hai anh lớn đã bỏ hai đứa em của mình đang đứng đó tranh cãi, mà quay về thế giới riêng của mình.
Vào đến phòng, SeongWu soạn sẵn những vật dụng cần thiết cho vào túi máy.
Daniel đi tắm trước và như bình thường , tắm xong đi ra lại ôm SeongWu từ phía sau.

Phía sau lưng của SeongWu siêu dễ thương, ít ra là trong mắt Daniel thấy vậy.
Đầu anh tròn vo, tóc lại nhiều và dày. Ngộ cái là, sáy tóc anh khá rõ, nhìn xa như một chấm tròn. Ngộ ngộ.
Vai tuy không khủng bố như Daniel, xét mặt bằng chung, vẫn là vai rộng. Eo nhỏ. Mông lại vểnh.

"Này Kang Daniel, bỏ cái tay dê xồm của em ra"

Trong khi SeongWu đang lựa những món cần thiết bỏ vào túi, thì Daniel hết rờ chỗ này, nắn chỗ khác.

"Đi tắm đi anh, rồi ngủ một chút"
Bị nhắc nhở, mặt Daniel không hề biến sắc. Dù sao cũng quen rồi.

Hai người nằm cạnh nhau trên giường, chứ nghĩ là lạ chỗ sẽ không ngủ được. Nhưng hình như họ tự đề cao sự khắt khe của bản thân.
Rất nhanh căn phòng rơi vào tĩnh mịch. Tiếng hít thở đều đều và tiếng nói mớ của Daniel thi thoảng cất lên.

Đúng giờ tiếng báo thức văng lên. Hai người sửa soạn một chút rồi xuống đại sảnh, vào phòng ăn của khách sạn đã thấy Woojin và HyunSeob ở đấy sẵn.
Rất nhanh bữa sáng + bữa trưa đã được giải quyết sạch sẽ.

Andrew Kim, hướng dẫn viên của du lịch có mặt. Lịch sự chào hỏi qua.
Họ ghé The Meridian - Đài tưởng niệm, một di sản văn hóa thế giới. Kỉ niệm công trình đo đạc chính xác đầu tiên có sự hợp tác của nhiều nước trên Thế giới. Chứng minh Bắc Cực không tròn như ta tưởng mà hơi dẹp.Công trình đo đạc này có tên The Struve Geodetic Arc. (1).

Kế tiếp họ di chuyển đến Seiland Nation Park.
Một vùng mênh mông toàn tuyết. Thích hợp cho các hoạt động vui chơi như trượt tuyết chẳng hạn.
Trượt tuyết thì ở Hàn Quốc cũng có, nhưng đều đặc biệt ở đây là trượt trong trời tối. Được thắt sáng bằng rất nhiều bóng đèn.
Vừa hoang dã lại vừa ấm ấp, cảm giác khá lạ.

Daniel là người hào hứng nhất, vì trượt ván là môn thể thao yêu thích của cậu.
Andrew Kim liên hệ với huấn luyện viên ở đây.
Daniel giành phần hướng dẫn SeongWu.
Tay của SeongWu chỉ để cậu nắm thôi, eo của SeongWu chỉ để cậu vịn vào thôi. Mặc dù , trượt tuyết không cần vịn eo, nhưng , Daniel cứ thích vịn đấy.
Người yêu của Niel thì Niel vịn.

Woojin sau khi được huấn luyện viên giúp đỡ, nhanh chóng trượt một đường từ đỉnh xuống dóc siêu mượt.
Nhìn tấm ván của Woojin, mọi người cảm giác như được gắn động cơ. Trượt mãi gần 30 phút mà chưa thấy nghỉ. Hậu quả của việc có quá nhiều năng lượng chính là, HyunSeob phải cõng Woojin vào xe về khách sạn.

Bốn người và Andrew Kim cùng nhau ăn trưa.
Trong bữa ăn, Andrew Kim giới thiệu về Hammerfest, nơi họ đang đi du lịch.

Hammerfest là một thành phố và đô thị ở hạt Finnmark, Na Uy. Đô thị này bao gồm các bộ phận của ba hòn đảo: Kvaløya, Sørøya, và Seiland. Hammerfest được thành lập như khu đô thị ngày 1 tháng 1 năm 1838

Nằm rất xa về phía bắc so với những vịnh hẹp nổi tiếng, bờ biển cực bắc Finnmark của Na Uy là vùng biên viễn nằm bên rìa đất liền.

Vào mùa đông, như thể có lệnh của Chúa Tuyết, các con đường biến mất dưới lớp tuyết dày khiến nhiều cộng đồng bị cô lập trong nhiều ngày. Rồi khi màn đêm vùng Bắc Cực xuất hiện, từ giữa tháng 11 cho đến cuối tháng 1, gần như toàn bộ thời gian là đêm đen bao trùm (2)

Woojin nghe đến đây, thì bảo
"Hèn chi, ngày cũng như đêm. Lúc mới đặt chân xuống đây. Em hoang mang cực độ. Trời ơi, tối thui"

Andrew Kim cười, "Khách du lịch đến đây tầm thời gian này, đều ngạc nhiên như thế. Đây chính là điểm độc đáo, đúng không?"

Lịch sử của Hammerfest là một câu chuyện bất hạnh về những thảm họa thiên nhiên, hỏa hoạn, những trận dịch và chiến tranh, trải dài từ thời Napoleon cho đến Đức Quốc Xã.

Và mặc dù là một trong những khu vực định cư có lịch sử thăng trầm nhất ở Bắc Âu, vẻ ngoài hết sức hiện đại của thị trấn có thể khiến bạn cảm thấy lạ lùng. Bạn nhìn xung quanh và nó trông có vẻ khác hơn những nơi khác ở nơi xa xôi về phương bắc này.

Những căn nhà vách ván đặc trưng của Na Uy không còn nữa. Cùng biến mất là những mặt tiền cửa hàng truyền thống ở nơi vốn trước đây là thị trấn săn bắt cá voi.

Thay vào đó, đối diện với bến cảng là Trung tâm Văn hóa Bắc Cực, một công trình nổi bằng kính dựng trên những chiếc cột và được chiếu sáng bằng ánh đèn LED.

Ở khoảng giữa - với một bên là nền trời Đại Tây Dương và một bên là trạm khí hóa lỏng - là những khu căn hộ và một bến du thuyền.

Và trên hết, trên con đường chính Kirkegata tọa lạc một nhà thờ có hình dáng như một phi thuyền - một công trình hậu hiện đại để tưởng nhớ những giàn phơi cá khô hình tam giác của Finnmark.

"Ở đây có một tinh thần đi tiên phong - đó là lý do người dân vẫn cứ quay lại. Đây là một thị trấn sinh ra tinh thần tự lực cánh sinh. Chúng tôi đã học cách hợp sức với nhau.

Ban đầu, người châu Âu đến đây là do sức hấp dẫn của bến cảng không đóng băng nhờ tác động của Dòng Hải lưu Nóng Vịnh Đại Tây Dương vốn hiếm gặp ở những vùng biển cực bắc như thế này.

Nhờ vào đó, nơi này đã phát triển thành một trung tâm đánh bắt quốc tế trải dài đến Bắc Băng Dương thông qua Biển Na Uy và Biển Barents - trong thời kỳ mà hải cẩu, cá voi và hải ly bị giết để lấy thịt, da và mỡ.

Với những 'tài sản' được đưa về từ các vùng đánh bắt trên đại dương, thị trấn đã trở thành một công xưởng ngoài trời, nơi người ta lóc mỡ những con cá voi để nó không bị trở mùi hôi.

Berg Hansen đã nói "Người ta thường nói rằng bạn có thể ngửi thấy mùi Hammerfest trước khi thấy nó"

Thời gian đó, người ta gọi Hammerfest là Phượng hoàng vùng viễn Bắc.

Nhưng, ... (2)

Andrew Kim ngưng một chút, nhóm bốn người đang vừa dùng bữa vừa nghe, lập tức cũng dừng việc mình đang làm, mà nhìn người hướng dẫn viên nọ.
Andrew Kim mỉm cười, đây là cách thu hút sự chú ý của người nghe.
Trong một bài thuyết trình, những khúc dừng như thế này sẽ thu hút sự chú ý của người nghe hơn.
Anh tiếp tục với câu chuyện của mình

Khoảng thời gian thịnh vượng đó kéo dài không bao lâu.

Cú sốc đầu tiên xảy đến khi bến cảng - do không bị đóng băng và do vị trí chiến lược của nó trên đường đi Nga, Bắc Cực và Anh quốc - đã bị xâm chiếm trong suốt các cuộc chiến của Hoàng đế Napoleon.

Vào 7/1809, quân Anh cướp phá Hammerfest trong một đợt phong tỏa kéo dài một tuần lễ, khiến cho người dân ở đây phải chết đói.

Nửa thế kỷ sau đó, một trận bão phá tan những nhà kho trong thị trấn.

Rồi đến năm 1890, thảm họa tiếp tục xảy ra một trận hỏa hoạn hung dữ từ một tiệm làm bánh đã tiêu hủy hai phần ba các tòa nhà trong bến cảng

Nhưng điều còn tồi tệ hơn đã xảy đến sau đó khi thị trấn bị chiếm đóng sau khi quân Đức xâm lược Na Uy vào năm 1940.

Chỉ trong vòng một vài ngày, Hammerfest đã bị đốt cháy. Các con đường bị xóa khỏi bản đồ. Các cột điện tín bị đốn ngã và đường dây thông tin liên lạc bị phá hủy. Bến cảng bị tàn phá, mìn phá lỗ chỗ thị trấn và toàn bộ người dân ở khu vực phụ cận bị mất nhà cửa.

Ngọn lửa hoành hành suốt bốn tháng, và cho đến lúc cư dân bỏ chạy hết thì thị trấn Hammerfest đã không còn tồn tại.

Đôi khi người ta lãng mạn hóa quá khứ, nhưng mọi thứ ở Hammerfest lúc nào cũng gian khó. Đối với chúng tôi đó là vấn đề của cộng đồng. Khi người dân trở lại sau Đệ nhị Thế chiến, họ tạo dựng lại cộng đồng của họ sau khi bị ly tán quá lâu. Bài học là chỉ có chúng tôi mới quyết định số phận của mình.

Như lịch sử cho thấy, Hammerfest có vị trí riêng của mình bên cạnh những nơi như Mostar ở Bosnia, Hiroshima ở Nhật Bản, và Dresden ở Đức, những nơi từng bị hủy diệt nhưng lại trỗi dậy từ tro tàn.

Ngày nay, Hammersfest lại đang trở nên thịnh vượng nhờ sự hiện diện của các công ty khí hóa lỏng trong thời kỳ bùng nổ dự kiến sẽ kéo dài cả hàng thập niên.

Có lẽ cái thể hiện tinh thần không bao giờ đầu hàng của Hammerfest rõ ràng nhất là linh vật và huy hiệu của thị trấn: gấu Bắc cực.

Nó thể hiện sức sống của cộng đồng, nhưng cũng thể hiện khả năng huyền bí của thị trấn có thể sống sót trong hàng thế kỷ ở một nơi xa xôi hẻo lánh như vậy ở tít trên đầu địa cầu bất chấp những ý định xấu xa độc ác nhất của con người. (2)

"Lúc nãy chúng ta có đi ngang qua The Royal and Ancient Polar Bear Society (3). Bảo tàng, địa điểm du lịch nổi tiếng ở Hammerfest này"
Kết thúc bài giới thiệu của mình, Andrew Kim lại mỉm cười. Nụ cười luôn treo trên môi của người hướng dẫn viên, làm cho người đối diện thật sự thoải mái.

"Sau khi dùng bữa, mọi người định làm gì nữa?" Andrew hỏi, vì lúc được giao công việc, anh được biết, khách hàng là nhóm những người trẻ. Không có kế hoạch, chỉ đi là đi.

SeongWu lên tiếng,
"Tôi định sẽ chụp hình cực quang"

"Ồ, cực quang. Một ý kiến không tồi. Nếu cậu đủ may mắn và kiên nhẫn"

"Đương nhiên, tôi là người kiên nhẫn và tôi cảm thấy bản thân mình là một người may mắn"

Không phải SeongWu tự mãn, sự thật là cậu lớn lên khoẻ mạnh, đẹp trai. Được sống trong tình yêu thương của bố mẹ, của chị gái. Khi trưởng thành tìm được tình yêu của đời mình. Lúc này, SeongWu khẽ mân mê ngón út của Daniel.
Andrew Kim nhìn thấy hành động đó, không lạ lẫm, không kì thị.

Vốn dĩ, tình yêu không phải là thứ đẹp nhất trên đời này sao?
Tìm được người mình yêu và người đó cũng yêu mình, chính là may mắn.

"Nếu mọi người muốn ngắm cực quang, thì phải di chuyển thêm khoảng 100km. Thuê những túp liều, và đợi".

Trong thiên văn học, cực quang là một hiện tượng quang học hiếm gặp. Trên bầu trời đêm những làn ánh sáng như những dải lụa mềm mại, sặc sỡ, vắt vẻo, uốn lượn. Chúng được sinh ra do sự tương tác của các hạt mang điện tích từ gió mặt trời với tầng khí quyển bên trên của trái đất. Những dải ánh sáng đẹp lộng lẫy và rung động lòng người.

Trong truyền thuyết cổ xưa vùng Bắc Âu, cực quang gắn liền với truyền thuyết về những nữ thần Valkyrie. Valkyrie là những trinh nữ xinh đẹp sở hữu làn da trắng mịn và mái tóc vàng óng ả như mây. Valkyrie mặc áo giáp được làm từ lông thiên nga nên họ có thể tự do bay lượn trên bầu trời, đội mũ vàng, cầm khiên giáo sáng loáng và cưỡi trên những con ngựa thần lông trắng có cánh khi họ ra chiến trường. Khi ngựa thần chạy, rơi ra những hạt sương mai, tỏa ra những chùm sáng cầu vồng uyển chuyển, mềm mại.

Người dân Bắc Âu tin rằng cực quang chính là ánh sáng tỏa ra từ những nữ thần Valkyrie và những chú ngựa bạch mang đôi cánh mà họ cưỡi trên chiến trường

Theo thần thoại Bắc Âu, những ai may mắn mới nhìn thấy cực quang vì luồng ánh sáng thần linh này sẽ che chở và mang đến phước lành cho con người. Người ta tin rằng nhắm mắt và cầu nguyện một điều gì đó khi cực quang xuất hiện có thể trở thành hiện thực ngay giữa xứ cổ tích đầy phép màu này.

Người xưa tin rằng ước nguyện khi cực quang xuất hiện sẽ trở thành hiện thực.

Người ta chỉ có thể chờ đợi mà không thể biết trước rằng khi nào cực quang xuất hiện và nó sẽ tồn tại bao lâu.

SeongWu không phải kiểu người lên kế hoạch sẵn, mà chính là cứ vậy mà đi thôi.
Lại thuê các túp liều, đợi cực quang chí tuyến.

Hai người ngồi trước liều của mình, tay phải SeongWu nắm lấy tay trái Daniel bỏ vào túi áo khoác của mình. Tay còn lại thì bỏ vào túi áo bên kia, có sẵn túi sưởi.

Daniel nhìn sườn mặt của người bên cạnh, lúc anh chờ đợi cực quang, có phải cũng như chờ đợi em không? Không biết khi nào em về nhà, cũng như không biết khi nào em sẽ đi.
Thật trùng hợp, ngay cả việc này cũng giống với Daniel.

HyunSeob ló mặt ra, đưa cho hai người ly nước ấm,
"Anh SeongWu, tại sao anh lại muốn chụp bộ ảnh này vậy?"

Daniel im lặng mà nghe, cậu biết rõ lý do, chính là muốn nghe lại lời SeongWu nói.
SeongWu tiếp nhận ly nước, uống một chút, thong thả nói,
" Bộ ảnh có tên là Aurora - Tên gọi khác của Cực quang. Nó có nghĩa là nữ thần bình minh của La Mã"
"Nielie là Aurora của anh"
"Nielie cười lên như ánh dương rạng rỡ, cực quang chí tuyến giữa đêm đông"

HyunSeob nhe SeongWu nói như vậy không khỏi bỉu môi, lầm bầm nói,
"Đúng là tự lấy cẩu lương vã vào mặt mình mà"
Thằng bé bước ra ngoài, đi kiếm Woojin để an ủi tâm hồn bị tổn thương a.

SeongWu nhìn vẻ mặt của HyunSeob không khỏi mỉm cười.
Daniel thấy thế thì nói,
"Chưa thấy ai như anh. Những câu sến huệ huệ như thế mà cũng nói ra được"

"Sự thật thôi. Lần đầu tiên gặp nhau, em cười đẹp lắm. Anh sống đến từng tuổi đó, nụ cười 100% vui vẻ của em, là lần đầu nhìn thấy"
"Ngay lúc đó, anh đã nghĩ, nếu có thể bên cạnh người này cả đời. Chắc chắn sẽ rất hạnh phúc"
..
"Và, anh đã đúng rồi đấy, thấy không?"
Nói rồi SeongWu cười thật tươi, bàn tay Daniel trong túi áo của anh, anh siết chặt thêm một chút. Nhưng truyền hơi ấm cho đôi bàn tay kia.

"Chắc chắn sẽ rất hạnh phúc" sao?
Xin lỗi SeongWu, là em phụ lòng anh.
Xin lỗi SeongWu,

Cậu cũng siết bàn tay, mân mê ngón tay của anh.

Thật sự họ là những người may mắn. Cực quang chí tuyến! Nữ thần Aurora xuất hiện!

SeongWu nhanh chóng cầm máy, lúc đang bấm liên tục cũng nghe tiếng bước chân của Woojin và HyunSeob chạy về.
"Anh SeongWu, cực quang kìa"
"Anh SeongWu, cực quang, cực quang"

Nhìn người đang nghiêm túc làm việc, anh có biết không? Anh mới chính là cực quang giữa đêm đông. Là bình minh. Là ánh dương rạng rỡ.
Daniel nhìn người yêu, trong lúc lơ đãng, cười một cách ngây ngốc.
Vừa vặn SeongWu bắt trọn vẹn khoảnh khắc đó.

Trên nền tối, ánh sáng xanh huyền diệu, như những dải lụa vung toả trên bầu trời. Một người đứng đó, nở nụ cười. Sáng bừng cả một góc. Như tia nắng, như điểm thêm khung cảnh vốn tịch mịch cô quạnh một chút ấm áp đêm đông. Như sưởi ấm lòng người.

----////-----
(1) The Struve Geodetic Arc.

(2) Nguồn wikipedia
https://www.google.com/amp/s/www.bbc.com/vietnamese/amp/42443228
(3) The Royal and Ancient Polar Bear Society

(4) Cực quang

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top