chương 1

Vợ ơi, xin chào

"Vợ, vất vả rồi." Mạt Vi Vi vừa mở cửa đã nghe thấy giọng nói rõ ràng bên trong cánh cửa hơi máy móc, đây là ông xã người máy tuần trước cô vừa đặt hàng.

"Ừ." Là một người phụ nữ độc lập vào thế kỷ 35, Mạt Vi Vi cảm thấy mình khó có thể sống hòa hợp với một người đàn ông, hơn nữa càng không thể phụ trách chăm sóc một gia đình nhỏ. Nhưng mà cô cũng không thể thoát khỏi cuộc trò chuyện của người nhà, chỉ đơn giản nghe lời bạn bè đề nghị mua một ông xã người máy, dẫn anh đến đối phó với những người nhà lắm mồm.

Nói là người máy, nhưng dù có ngoại hình hay những khía cạnh khác, nếu không cởi quần áo ra cũng không biết, nhưng những người tinh tế chắc chắn có thể phát hiện cách nói chuyện của anh có vài âm thanh máy móc. Chẳng qua người thân cô hoàn toàn không hề phát hiện ra, cũng có thể bình yên vượt qua một cách an toàn.

Kể từ khi đưa anh về nhà, cô cũng không còn nghe thấy người nhà thúc giục chuyện mình tìm bạn trai kết hôn nữa.

Tuy nhiên gần đây, Mạt Vi Vi lại hơi phiền não, đó là người máy ông xã này có vẻ không nghe lệnh của cô nữa, e là có trục trặc gì đó.

"Vợ ơi trước đến ăn cơm!" Mặc Thần Dật mỉm cười và kéo người tới bên cạnh bàn ăn, nhìn Mạt Vi Vi cau mày có hơi buồn cười.

Kể từ khi cô có người máy này, mỗi lần về nhà, trong nhà đã có người lo liệu tốt tất cả mọi việc, từ ăn cơm đến giặt quần áo, mang đến cho người ta một cảm giác ấm áp. Nhưng mà nhìn kỹ người máy trước mặt, Mạt Vi Vi lại cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhìn trên bàn lại xuất hiện những món mình thích ăn một lần nữa.

Bây giờ các người máy đều thông minh như vậy à? Chỉ mới vừa khởi động máy thiết lập các chức năng cơ bản, sao bây giờ có thể biết rõ sở thích của cô rồi?

Chỉ là cô vẫn không nghĩ được điều gì, Mạt Vi Vi đã bị mỹ thực quyến rũ. Quên đi, đôi khi không nghe lời cô sai bảo, nhưng bây giờ có thể nấu bữa cơm ngon như vậy, cô vẫn nên nhẫn nhịn chút. Sau đó cô sẽ trả hàng lại, có thể sẽ mất thời gian vài tháng, Mạt Vi Vi tuyệt đối không thừa nhận bây giờ bản thân đã không thể tách rời khỏi người máy này nữa.

Sau bữa tối, Mạt Vi Vi đi tắm như thường lệ, sau đó nằm ở trên giường, lo lắng nhìn ra cửa, nghĩ rằng đêm nay chắc anh sẽ không vào.

Nhưng trong chớp mắt, tay nắm cửa đã bị vặn rồi.

"Anh! Đêm nay phải sạc điện!" Mạt Vi Vi lập tức sốt ruột.

"Vợ ơi, ban ngày anh đã sạc đầy rồi." Mặc Thần Dật bước vào cửa, tự nhiên khóa cửa lại.

Khi tiếng khóa vang lên, tim Mạt Vi Vi đập mạnh.

"Tôi không tin cái thiết lập quỷ quái gì? Tại sao lại thay đổi kể từ khi anh trở về nhà lần trước! !" Chẳng lẽ lúc về nhà, có người thân nào đó vô tình chạm vào công tắc của anh? Mạt Vi Vi nổi giận đùng đùng xuống giường, dứt khoát đưa tay vén áo sau lưng Mặc Thần Dật.

Mặc Thần Dật yên lặng đứng, cảm nhận tay nhỏ bé di chuyển qua lại phía sau lưng, trong mắt hiện lên ý cười, chỉ là đợi Mạt Vi Vi chuyển đến trước mặt, lập tức không cười nữa.

"Thật kỳ lạ ! ! Sao lại không thể tìm thấy thiết lập này!" Mạt Vi Vi tức giận, đêm nay không thể tìm ra chẳng lẽ mỗi tối đều phải làm chuyện này?

"Vợ, đã đến giờ rồi, chúng ta nên nghỉ ngơi sớm đi." Không đợi Mạt Vi Vi trả lời, Mặc Thần Dật cúi người ôm lấy Mạt Vi Vi.

"Mặc Thần Dật! Hủy bỏ hành động này!"

"Xin lỗi, đây là cài đặt sẵn của hệ thống, không thể thay đổi cài đặt bằng giọng nói." Giọng nói máy móc bắt đầu phản ứng.

"Mẹ kiếp! !" Mạt Vi Vi bị ôm lấy và nhẹ nhàng đặt ở trên giường, tiếp theo Mặc Thần Dật đè lên người Mạt Vi Vi không cho cô trốn thoát.

"! ! Anh. . ." Ngay sau đó, đôi môi bị ngăn chặn, cái lưỡi nóng bỏng lao vào, chiếm hữu toàn bộ Mạt Vi Vi.

Rõ ràng chỉ là máy móc, tại sao lại nóng thế!

Lưỡi bị cắn một ngụm, Mạt Vi Vi hồi phục tinh thần.

"Vợ. Hãy chuyên tâm." Mặc Thần Dật khó chịu nói.

Rõ ràng là một cỗ máy, tại sao nó lại có nhân tính, rốt cuộc là như thế nào?

Sau đó tất cả ý thức đã bị đoạt lấy.

Áo ngủ đã bị cởi ra, da thịt bóng loáng mịn màng lộ ra, trong mắt Mặc Thần Dật hiện lên vài phần ham muốn đen tối.

Giữa lúc hoảng hốt, quần áo của Mạt Vi Vi lập tức đã bị cởi sạch, toàn thân trần truồng nằm ở dưới cơ thể Mặc Thần Dật, đỏ mặt hơi thở hổn hển, ướt át quyến rũ.

Mặc dù không phải tất cả những người mua người máy để làm chồng đều cần người máy để thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, nhưng người có nhu cầu không hiếm. Vì vậy công ty sản xuất chỉ cần cấu hình tất cả người máy, hơn nữa còn có thể làm theo cảm xúc của chủ sở hữu, rất được yêu thích.

Mỗi người máy đều được tùy chỉnh, khuôn mặt và hình dáng của người máy có thể được sản xuất riêng theo yêu cầu người mua. Khoảnh khắc khi nhìn thấy người máy này, Mạt Vi Vi đã tự giác nhắc tới một cái tên.

Tên của người đó đã ở trong tim cô từ nhỏ, vẫn luôn nhớ mãi, cũng dẫn đến việc người máy này trực tiếp sử dụng cái tên đó, cũng là Mặc Thần Dật. Thật khó để gọi tên Mặc Thần Dật vào lúc này, Mạt Vi Vi cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng mà thực sự lại phơi bày ra niềm vui sướng của thể xác.

Vì để cho khách hàng có được sự trải nghiệm tuyệt vời nhất, mỗi người máy đều được thiết lập đầy đủ thái độ đúng mực để đảm bảo mọi khách hàng nữ đều được hầu hạ tốt.

Muốn chịch em

Mặc Thần Dật nhẹ nhàng ôm lấy cô gái đã động tình bên dưới, lần trước không làm đến bước cuối cùng, nhưng mà đêm nay Mặc Thần Dật muốn có được cô.

Hôn lên đôi môi xinh đẹp, cơ thể cô gái nhỏ bên dưới hơi rung động, Mặc Thần Dật vô cùng căng thẳng, thật kỳ lạ, rõ ràng là cơ thể người máy, vậy mà cũng sẽ có phản ứng chân thật như vậy.

Hôn dọc theo làn môi đến cái cằm, chiếc cổ trắng nõn thanh tú lộ ra trước mắt Mặc Thần Dật.

Sóng mắt Mặc Dật Thần chuyển cúi đầu ngậm chặt, nhìn cô gái bé nhỏ bên dưới lập tức mở to đôi mắt đỏ bừng vì động tình, dưới thân không thể kiểm soát truyền đến cảm giác đau đớn, cảm giác xa lạ này khiến cho người ta bất ngờ không phòng ngự.

Mạt Vi Vi thở gấp, dường như người máy phía trên hết sức quen thuộc với cơ thể của cô, nắm bắt chính xác từng điểm nhạy cảm trên người cô, đốt cháy từng nơi trên cơ thể cô, nhất là cắn nhẹ một cái lên cổ cô, cảm giác đau đớn lại quen thuộc khiến Mạt Vi Vi cảm thấy hỏng mất.

Vốn không nghĩ muốn gì, nhưng mà động tác này như đào lại trong trí nhớ sâu thẳm của Mạt Vi Vi khiến cho Mạt Vi Vi không thể tránh được, lập tức đỏ mắt.

Nhìn vào khuôn mặt quen thuộc trên cơ thể mình, Mạt Vi Vi không thể không chạm vào nó, ấm áp mang theo cảm xúc da thịt chân thật, nhưng mà Mạt Vi Vi biết anh không phải là 'anh', nhưng mà lúc này, lại chỉ muốn trầm luân dưới cơ thể của anh.

Mặc Thần Dật nhìn vẻ mặt suy sụp của cô, biết cô lại nhớ đến chuyện cũ, nhưng mà lúc này anh không thể nói, sợ sẽ dọa đến cô, cũng sợ lúc mình rời đi, đến lúc đó sẽ lại tổn thương cô.

Chỉ có thể an ủi cô bằng hành động của mình, cô gái anh yêu duy nhất trong đời.

Mặc Thần Dật càng dùng sức để lại dấu ấn trên người Mạt Vi Vi, mút lên bộ ngực trắng sữa của Mạt Vi Vi, một tay nắm lấy bên vú khác, đầu lưỡi ngậm chặt bầu vú mềm mại, răng nanh khẽ cắn đầu vú phấn hồng, môi như đang mút ngực sữa.

Đau đớn xen lẫn cảm giác thỏa mãn bị ngậm lấy, Mạt Vi Vi khó chịu vặn vẹo cơ thể, tình dục tích lũy trong người, đắm chìm trong hồi ức cũ, lại trầm luân vào khoảnh khắc hiện tại.

Mặc Thần Dật ngước mắt lên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Vi Vi đắm chìm vào khát vọng tình dục, trong miệng mềm mại yếu ớt rên rỉ. Cô luôn luôn mẫn cảm như vậy, chỉ cần anh hôn lên cơ thể như thế này, chắc chắn bên dưới sẽ ẩm ướt.

Mặc Thần Dật đã quen thuộc với cơ thể cô, hai tay tiếp tục nắm lấy bầu ngực tuyết trắng, nhìn chúng ngoan ngoãn biến thành đủ hình dạng trong tay nhưng cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay.

"Đừng. . . Đừng chơi như vậy nữa !" Đôi mắt Mạt Vi Vi như bị sương mù che khuất, những giọt nước mắt trào ra, chỉ cảm thấy người máy trước mặt như thiếu niên xấu xa năm đó, sau lưng luôn luôn thích đùa giỡn với cô, muốn mình phải yêu cầu anh dừng lại.

Khóe miệng Mặc Thần Dật chuyển động, sự tham lam trong mắt đã sớm tích lũy cùng với khát vọng mãnh liệt của tình dục.

Đôi bàn tay to tách ra cặp đùi thẳng tắp, quả nhiên đã như con suối chảy róc rách sớm đã ẩm ướt, tiểu huyệt vẫn đang không ngừng chảy nước ra ngoài.

Mặc Thần Dật nhìn gương mặt Mạt Vi Vi lo lắng nhắm chặt hai mắt, vẫn là biểu hiện này. Mỗi lần đều thẹn thùng, cô luôn nhắm mắt khi anh nhìn.

Mặc Thần Dật im lặng mỉm cười, đột nhiên cúi đầu xuống ngậm lấy tiểu huyệt dính dâm thủy trong suốt, bắp đùi lo lắng muốn kẹp lại bị tay anh giữ mở rộng ra.

"A. . . Đừng như vậy. . . Đừng mút. . ." Mạt Vi Vi tưởng rằng lúc bị đâm vào cũng như vậy, lại không nghĩ rằng sẽ như thế này. Mặc dù trước đây chưa bao giờ bị như vậy, bắp đùi Mạt Vi Vi vì kích thích mà căng lên, nhưng khoái cảm bên dưới truyền đến khiến dâm thủy càng chảy tràn lan.

"Ưm. . . Đừng. . ." Dưới thân cửa huyệt không ngừng co rút lại, đầu lưỡi Mặc Thần Dật cuộn sâu vào nghiền thịt non của cửa huyệt, đẩy thịt non trốn trong cửa huyệt ra rồi vào, gắt gao chống đỡ cửa huyệt, đầu lưỡi liếm dâm thủy ở cửa huyệt nuốt toàn bộ vào trong cơ thể.

Sau khi kết thúc, hệ thống sẽ tự động xả những thứ này.

Người bên dưới anh không ngừng run rẩy, rõ ràng đã đạt cao trào. Mặc Thần Dật cởi quần ra, đỡ côn thịt dưới thân.

Đã sớm được Mặc Thần Dật điều tiết chừng mực và nhiệt độ, mặc dù cô không cảm nhận được bất kỳ sự nhẹ nhõm nào, nhưng mà Mặc Thần Dật vẫn thích cách tiếp xúc nhẹ nhàng với bên dưới của Mạt Vi Vi, nhìn cô như bông hoa nở rộ đẹp đẽ dưới thân mình.

Mặc Thần Dật cầm côn thịt nhắm ngay cửa huyệt, nhiệt độ nóng bỏng khiến toàn thân Mạt Vi Vi run lên, dưới thân một luồng nhiệt nóng chảy ra từ cửa huyệt như đang chào đón anh đi vào.

Mặc Thần Dật mỉm cười, từ từ xâm chiếm vào trong cơ thể cô.

Nơi ấy đã rất lâu không có ai đút vào trong, vô cùng khít khao. Mặc Thần Dật cảm nhận cảm giác bị áp bức, nhưng phải chịu đựng không thể nói quá nhiều mà chỉ có thể im lặng làm việc.

Cẩn thận quan sát biểu hiệu của Mạt Vi Vi, từ từ tiến vào, bởi vì lần đầu tiên đã từng vì kích thích mà làm Mạt Vi Vi bị thương. Sau đó, Mặc Thần Dật cẩn thận đi vào từng chút một, chỉ sợ sẽ khiến cô khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top