Chap 0
Bomi đang ngồi học môn Văn học ở giảng đường của trường Nghệ thuật Seoul. Đây là môn mà em thấy buồn ngủ nhất. Chính bởi vì cảm thấy buồn ngủ nên em lúc nào cũng chọn một góc khuất ở giảng đường chứa được 200 người này mà ngủ. Cứ khi nào giảng viên bắt đầu cất tiếng nói giảng bài ở phía trên thì cũng là lúc em gục xuống bàn chìm vào giấc mộng đẹp.
Buổi học kết thúc cũng là lúc Bomi vươn vai tỉnh giấc. Sau đó em đi tới nhà ăn của trường. Đơn giản là khi ngủ dậy em luôn đói nên cần nạp đầy năng lượng. Bụng em biểu tình dữ dội và em không chịu được đói. Bomi nghĩ nếu sau này trở thành ca sĩ mà phải ăn kiêng thì chắc em chết mất thôi. Nhưng đó là việc sau này. Còn giờ thì phải ăn đã.
Đi tới nhà ăn chọn một phần thức ăn đầy khay Bomi đi tới một bàn ăn ở góc để ngồi. Em luôn như vậy. Em luôn chọn những chỗ khuất hoặc một góc nơi mà thường mọi người không để ý mà ngồi.
Lúc này đây cô bạn thân của em bước tới ngồi bên cạnh. Vừa đặt phần ăn của mình xuống cô bạn đã lên tiếng càu nhàu "Sao lúc nào cậu cũng chọn chỗ góc mà ngồi thế?"
Bomi không nói gì chỉ chăm chú vào thức ăn của mình. Điều này càng khiến người ngồi bên cạnh tức giận. Tuy nhiên người đó sẽ không tức giận được lâu bởi sau đó em đã trưng ra aegyo của mình khiến cô ấy rùng mình.
Cô bạn ấy chính là Jung Eun Ji. Vầng đó chính là cô nàng nổi tiếng nức nở bởi tài năng ở cái trường này. Không ai là không biết tới Jung Eun Ji. Hơn hết cô nàng là một người quảng giao nên quen với nhiều người. Thậm chí là quen với một vài tiền bối nổi tiếng ở trường. Và cô nàng có giọng hát trời phú nên ai ai cũng muốn nghe cô hát. Từ đó Eunji luôn được cả tiền bối lẫn hậu bối quý mến.
Nhà ăn vốn có một chút ồn ào náo nhiệt nhưng ngay lúc này sự ồn ào náo nhiệt tăng lên bội phần. Nguyên nhân khiến nhà ăn này muốn nổ tung là cô - Park Cho Rong đang có mặt ở đây. Cô là một trong những tiền bối xuất sắc nhất của trường Nghệ thuật Seoul này. Đơn giản hơn là cô dường như rất ít khi xuất hiện tại nơi này. Đây là lý do chính mà mọi người trở nên ồn ào hơn nhiều.
Mọi người cả trai lẫn gái đều ngắm nhìn cô từ phía xa. Ánh mắt từ mọi phía luôn tập trung trên người cô. Eunji cũng không phải ngoại lệ. Cô bạn đã rời chỗ Bomi đang ngồi mà đi tới chỗ đám bạn đang tụ tập nói về Park Cho Rong. Tuy nhiên Bomi là ngoại lệ. Ánh mắt em chỉ có thức ăn và thức ăn. Em không quan tâm đến mọi thứ xung quanh đang diễn ra.
Chorong dường như đã rất quen với việc mọi ánh mắt dồn về phía mình. Cô không bận tâm. Ánh mắt cô luôn đặt trên người Bomi từ lúc cô bước vào đây. Mọi người cũng không biết được Chorong đang nhìn ai bởi xung quanh cô toàn người là người.
Cuộc sống của Chorong thật ảm đạm. Cô sống mà không có ước mơ không một mục tiêu cụ thể. Cô cứ như vậy ngày qua ngày.
Ngay lúc này trời đang mưa to. Cô biết người hay đi dưới mưa là người có chuyện buồn. Có lẽ họ muốn khóc nhưng không muốn ai nhìn thấy nên họ chọn cách đi dưới mưa. Cô muốn thử một lần.
Vậy là Chorong hào hứng đi dưới mưa. Cô bước đi chầm chầm dưới cơn mưa như trút nước. Quần áo từng chút ướt đẫm. Cảm giác này thật mới mẻ.
Bỗng dưng Chorong nhìn thấy một người giống cô đang đi dưới mưa. Đó là em. Đó là lần đầu cô gặp em. Em bây giờ trong rất buồn. Có lẽ em đang khóc.
Hai người cứ thế lướt qua nhau. Nhưng rồi cô chợt dừng lại hướng phía ngược lại - phía mà em đang bước đi. Cô từ từ đi tới bên cạnh em bước song song với em. Họ cứ thế bước đi bên cạnh nhau.
Trời đã tạnh mưa em mới chợt nhìn sang bên cạnh. Em ngạc nhiên nhìn cô.
Chorong mỉm cười nhìn em rồi nói "Cô bé sao em lại đi dưới trời mưa thế?"
Em nhìn cô không trả lời tiếp tục bước đi. Cô cũng tiếp tục bước đi bên cạnh em không nói thêm điều gì nữa. Hai người cứ đi mà không biết mình đang đi đâu.
Cuối cùng em cũng dừng lại ở một góc phố. Quay sang nhìn cô em trả lời "Tôi đang rất buồn."
"Tôi có thể biết lý do được không?" Chorong do dự hỏi
"Chị có ước mơ không?" Bomi không trả lời mà hỏi ngược lại
"Thật buồn là tôi không có." Chorong nói "Em có ước mơ?"
"Tôi có nhưng tôi không biết tôi có thể thực hiện được hay không. Bạn bè luôn nói tôi sẽ không thể thực hiện được."
"Vậy ước mơ của em là gì?" Cô tò mò hỏi em
"Tôi rất thích nhảy. Tôi đã học nhảy được 5 năm nay rồi nhưng tôi không nói với ai cả. Có lẽ bởi vì điều đó mà mọi người nói tôi không thực hiện được." Em nói "Tôi muốn trở thành ca sĩ."
Chorong mỉm cười nhìn em một lúc rồi nói "Ai cũng có niềm đam mê của chính mình. Nếu em nỗ lực thì em sẽ thực hiện được ước mơ của mình."
"Tôi làm được sao?" Em nghi ngờ hỏi
"Em sẽ làm được." Chorong khẳng định
"Vậy sao?" Ánh mắt em trông thật buồn.
Chorong nhìn thấy mà cũng thấy buồn. Cô quyết định an ủi em bằng một lời hứa mà chính cô không biết mình có thể thực hiện được hay không. Nhưng ngay lúc này cô muốn em vui vẻ. Cô nghĩ em là con người hoạt bát luôn vui vẻ. Hình ảnh hiện tại không hợp với em.
"Hứa với tôi em sẽ thực hiện được ước mơ của mình. Tôi sẽ viết một bài hát tặng em. Có thể là bài hát debut của em chẳng hạn."
Em nhìn cô ngạc nhiên thêm lần nữa. Trong khi đó ánh mắt cô nhìn rất quyết tâm.
"Được tôi hứa với chị."
Lần đầu tiên em cười. Em cho cô thấy mắt cười của em đẹp đến nhường nào.
Bomi đang tập nhảy ở phòng luyện tập. Mặc dù em học thanh nhạc nhưng vì những bước nhảy này mà em muốn trở thành ca sĩ. Mà muốn trở thành ca sĩ thì em cần phải học tốt thanh nhạc. Đó là lý do để em cố gắng thi đỗ vào khoa thanh nhạc thay vì khoa nhảy của trường.
Bomi thường tập nhảy vào lúc tối muộn ở trường. Lúc này ở đây không có một ai. Bởi em thích sự yên tĩnh một mình. Em không thích khoe rằng tôi đây có tài năng để mọi người ngưỡng mộ. Em thật sự không thích ánh hào quang nơi này. Vậy nên em chỉ thể hiện một hình ảnh bất cần của mình ra bên ngoài bởi thế mà em chỉ đứng bét ở trường. Không ai quan tâm. Mà em cũng không cần ai quan tâm.
Mọi người có thể không quan tâm nhưng luôn có một người luôn theo dõi em từ ngày em đặt chân tới ngôi trường này. Đó chính là cô.
Chorong luôn đứng ở một góc khuất giống như em luôn chọn chỗ khuất để ngồi mà theo dõi em.
Khi cô đang học năm thứ ba thì em cũng vào trường. Vừa nhìn thấy cô biết đó là em. Cô cảm ơn trời vì em đã không từ bỏ ước mơ ấy.
Ngay lúc này đang khi mà em đang chăm chỉ tập nhảy đến mức mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt và quần áo cũng ướt sũng mồ hôi thì cô đang theo dõi em từ xa. Bởi cô biết em thích sự yên tĩnh.
Em của lúc này thật tỏa sáng. Những bước nhảy của em cực kì thành thạo và điêu luyện. Nó thật sự rất đẹp. Cô cảm ơn trời bởi vì cô là người duy nhất trong trường được thấy những bước nhảy này.
Bomi từng nói sẽ không ai thấy được bước nhảy của em ngoại trừ giáo viên dạy nhảy và cô cho đến ngày em debut. Bởi vậy những bước nhảy cho bài học ở trường hay buổi kiểm tra đều được em thể hiện một cách vụng về. Và mọi người nhìn vào thì em luôn ở dưới đáy cùng của lớp.
Em chỉ cố gắng thể hiện đúng trình độ thanh nhạc của mình bởi em cần biết mình đang đạt tới mức nào để mà cố gắng hơn nữa.
Nếu mọi người biết được sự thật đằng sau bước nhảy của em có thể nghĩ rằng Bomi là con người tự kiêu không muốn thể hiện ra bên ngoài. Và em không quan tâm. Cái đích cuối cùng của em là debut như một ca sĩ có thực lực.
Chorong hiểu được điều em muốn nên luôn dõi theo từ xa. Bởi chính cô đang ở trong hào quang thứ mà em không quan tâm nhất.
Chorong đã thay đổi bản thân. Cô bỏ đi hình ảnh bất cần đời của mình. Lần đầu tiên cô có một mục tiêu để mình cố gắng. Đó là trở thành nhạc sĩ để có thể sáng tác bài hát debut cho em.
Chorong bắt đầu học nhạc từ đây. Hai năm sau mọi nỗ lực của cô đã được đền đáp khi mà cô đã thi đỗ vào trường Nghệ thuật Seoul khoa sáng tác.
Khi mà cô học năm thứ ba thì cô đã gặp lại em tại nơi này. Lúc này cô đã trở thành tiền bối nổi tiếng được đàn em ngưỡng mộ bởi thành tích xuất sắc của cô.
Chorong luôn đứng nơi có ánh hào quang còn em thì luôn ở nơi khuất nhất mà ánh hào quang không thể chạm tới.
Với cô thì em chính là ánh hào quang mà cô đã chạm tới.
Bomi đang ở trên sân thượng của trường học. Em vô tình khám phá ra nơi này. Nó thật yên tĩnh làm cảm xúc em thoải mái. Em nhắm mắt nằm thoải mái ở đây với tay gối đầu.
Chorong cũng vô tình phát hiện ra nơi này khi mà cô đang trốn tránh khỏi ánh mắt soi xét của mọi người. Thật bất ngờ khi em cũng ở đây.
Chorong bước tới bên cạnh em nằm xuống. Tay cô khẽ nhấc đầu em lên để em có thể gối đầu lên tay mình.
"Hôm nay thế nào?" Chorong khẽ hỏi
Em vẫn nhắm mắt nằm yên không trả lời. Cô biết em luôn như vậy mà cô cũng đã quá quen.
Một lúc sau Bomi mở mắt quay sang nhìn cô rồi trả lời "Vẫn như mọi ngày."
Một khoảng im lặng lại được tiếp tục. Không ai nói thêm một lời nào. Họ luôn như vậy từ ngày đầu.
Hai người tưởng như hai đường thẳng song song. Và bây giờ hai người giống như đường thẳng trùng nhau.
Họ đơn giản là như vậy. Đây được gọi là gì? Yêu hay là thích?
Chorong biết mình đã yêu em ngay từ lần gặp đầu tiên. Còn em không biết mình có yêu cô hay không. Nhưng em biết chắc một điều rằng cuộc sống của em bây giờ không thể sống thiếu cô.
Eunji đã giúp đỡ Bomi rất nhiều trong việc luyện thanh. Em thầm cảm ơn khi mà mình đã quen được một cô bạn vô cùng tốt bụng và nhiệt tình.
Không quên trả ơn cô bạn lần này Bomi mời Eunji đi ăn. Có lẽ mọi người không để ý. Ăn là sở trường của hai cô nàng. Đặc biệt là Bomi.
Đồ ăn được mang tới. Hai con người bắt đầu công việc của mình là ăn. Tuy nhiên không phải chỉ là chăm chú ăn mà họ còn nói chuyện. Chủ đề chỉ xung quanh những vấn đề bái quái ở trường.
Bình thường Bomi sẽ ngồi nghe Eunji nói. Thỉnh thoảng em phản ứng lại để ra hiệu cho cô bạn rằng mình vẫn đang nghe.
"Cậu thấy tiền bối Chorong thế nào?" Eunji bất ngờ hỏi
Nghe thấy cô bạn nhắc Chorong Bomi nhíu mày nhưng chỉ một giây.
"Vậy cậu thấy như thế nào?" Bomi hỏi ngược lại
Eunji ngẫm nghĩ rồi trả lời "Theo mình thấy thì tiền bối Chorong rất lạnh lùng. Không thấy chị ấy thân thiết quá mức với một ai cả. Mình cảm giác chị ấy luôn thích ở một mình."
Bomi mỉm cười hài lòng với câu trả lời đó. Có lẽ em không để ý nhưng em có tính sở hữu rất cao. Đặc biệt là đối với Chorong. Em dường như không thích chia sẻ cô ấy với bất kì. Thế này có phải là yêu?
"Cậu thấy sao?" Eunji hỏi lại lần nữa.
"Có lẽ tiền bối rất tốt bụng." Bomi trả lời
Eunji gật gù đồng ý nhưng giật mình ngay sau đó. Bởi lần này Bomi trả lời đúng trọng tâm câu hỏi. Bình thường em chỉ trả lời vu vơ không đúng chủ đề hoặc không trả lời câu hỏi.
Eunji nhìn chăm chăm vào Bomi như kiểu sinh vật lạ. Lần này cô nàng thấy bất ngờ bởi sự thay đổi của Bomi.
Nhà ăn của trường luôn là nơi tập tụ những bà tám có tiếng của trường. Vẫn như thường lệ Bomi ngồi một góc chăm chú vào bữa ăn của mình.
Tin tức nóng hổi nhất hiện nay 'Tiền bối Jung Hyun và tiền bối Cho Rong đang hẹn hò'. Đó mới chỉ là tin đồn nhưng các bà tám đã bắt đầu hoạt động hết công suất. Họ phân tích đủ mọi chuyện liên quan đến hai người.
Bomi nghe thấy và cảm giác rất khó chịu. Em bắt đầu trút giận lên đống thức ăn mà bình thường em coi như là báu vật.
Jung Hyun được biết đến như một cỗ máy nhảy thiên tài của trường. Mọi người đều cho rằng những bước nhảy của anh không ai có thể sánh được.
Người trong cuộc là Chorong lại không có bất cứ đính chính nào về tin đồn đó. Cô vẫn lạnh lùng như thế. Cô vẫn luôn luôn một mình như vậy.
Lần đầu tiên Bomi muốn thách đấu với anh ta. Nghĩ là làm em đã hẹn với Jung Hyun vào tuần tới để thi nhảy.
Cuộc chiến nổ ra. Mọi người thi nhau bình luận. Lần đầu tiên có người thách đấu với tiền bối trong trường. Họ còn không ngờ người thách đấu lại là một người luôn xếp hạng bét về nhảy ở trường.
Bomi đang nằm trên sân thượng. Đây là nơi yêu thích của em. Nhưng nơi này không chỉ có một mình em. Chorong đang nằm bên cạnh em.
"Chào cô bé dưới mưa. Tôi gặp lại em rồi."
Im lặng. Không trả lời ngay là tính cách của Bomi. Còn Chorong luôn kiên nhẫn đợi em trả lời.
"Chị là người nổi tiếng ở trường này. Tiền bối Park Cho Rong." Bomi đáp
"Em không thích tôi như vậy?" Chorong nhíu mày
"Tôi không có quyền gì để nói thích hay không thích về chuyện đó." Bomi thành thật nói
"Em có quyền đó Yoon Bo Mi."
Bomi nhìn cô ngạc nhiên. Ngay từ lần đầu gặp nhau cô đã đưa em đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Và bây giờ cũng vậy.
"Tôi ở đây là vì em nên em có quyền." Chorong tiếp tục "Từ bây giờ tôi là của em. Chỉ là của riêng một mình em thôi."
Nói rồi Chorong đứng dậy đi xuống dưới để lại em nằm một mình ở đây. Mãi một lúc sau Bomi mới mỉm cười nhìn vào cánh cửa mà cô đã khuất dạng ở đấy lúc trước.
Ước mơ của em giờ không chỉ là trở thành ca sĩ mà còn có một người tên là Park Cho Rong ở trong đó.
Hội trường của trường Nghệ thuật Seoul ngày hôm nay tràn ngập người. Bởi ngay lúc này là cuộc thách đấu của Bomi với tiền bối Jung Hyun. Mọi người nghĩ cô bé bét nhất trường sẽ không có cửa thắng. Phần thắng chắc chắn thuộc về Jung Hyun.
Jung Hyun là người thể hiện những bước nhảy đầu tiên. Hoàn thành bài nhảy của mình anh nhận sự hưởng ứng nhiệt tình từ mọi người. Anh hoàn toàn hài lòng với những gì mình thể hiện.
Ngay lúc này Bomi bước lên sân khấu chuẩn bị cho bước nhảy của mình. Đúng lúc này Chorong bước đến bên em từ phía cánh gà. Cô thì thầm vào tai em rồi quay bước đi vào. Em ở đấy ngây ngốc một lúc rồi mỉm cười. Sau đó em nói em sẽ không nhảy nữa khiến toàn bộ mọi người có mặt ở đây phải ngạc nhiên. Ngay cả Jung Hyun ở bên trong cánh gà cũng phải bất ngờ.
Chorong đã nói gì mà khiến Bomi không nhảy nữa? Đó là điều mọi người đang thắc mắc. Hơn hết là tại sao tiền bối Chorong lại quen biết với con bé bét nhất của trường?
Sau ngày đó Bomi lại trở về cuộc sống thầm lặng của mình. Tuy nhiên em không thể trở về ngày trước bởi sự kiện đó. Mọi người dành sự chú ý cho em nhiều hơn. Nơi em xuất hiện thì mọi ánh mắt đều hướng về em. Và Bomi thì vẫn không quan tâm.
Bomi đã thi đỗ vào Cube Entertainment. Đó là khoảng thời gian em mới bước sang năm thứ hai ở trường Nghệ thuật Seoul. Em thi đỗ bằng kĩ năng hát của mình thay vì kĩ năng nhảy.
Hiện tại Bomi đang là thực tập sinh của Cube Entertainment. Ngoài việc học ở trường thì em còn phải luyện tập ở công ty. Giờ đây thời gian rảnh của em thật ít.
Chorong nổi tiếng với các sáng tác của mình. Có rất nhiều ca sĩ muốn cô viết bài hát cho họ nhưng cô luôn từ chối. Bởi cô muốn dành bài hát đầu tiên của mình cho em. Cô luôn đợi tới ngày em được debut.
Họ cứ thế quen biết nhau được năm năm rồi. Từ cái ngày đầu tiên cô gặp em dưới mưa cho tới hai năm sau cô gặp lại em ở trường học. Cuộc sống hiện tại của hai người không thể thiếu nhau.
Buổi chiều nắng đẹp Chorong cùng Bomi đi dạo phố. Hai người rất thích đi dạo phố với nhau.
Chorong chủ động đan tay mình với tay em. Bàn tay của cả hai vừa khít với nhau. Bomi rất ư là thoải mái. Em tận hưởng giây phút này.
Từ ngày quen nhau Bomi có thêm một thói quen mới. Đó là em luôn dựa dẫm vào Chorong. Cô thì luôn để em dựa dẫm như vậy.
"Bom à em muốn ăn gì?" Chorong hỏi bởi cô biết cứ đến tầm giờ này là Bomi lại nhõng nhẽo đòi ăn.
"Trời này ăn kem là tuyệt nhất." Bomi hí hửng
Chorong mua một cây kem duy nhất cho cả hai. Em nhìn thấy có một cây kem thì tỏ ra giận dỗi không muốn ăn.
"Bây giờ em không ăn thì không có để mà ăn đâu."
Chorong bắt đầu mút cây kem trong tay mình. Nhìn cô ăn ngon lành mà em cũng không thể giận quá lâu. Em giật lấy cây kem từ tay cô và tiếp tục ăn chỗ còn lại. Cô nhìn em mà chỉ biết lắc đầu. Thật đáng yêu mà.
Giải quyết xong cây kem duy nhất hai người tiếp tục dạo phố cho đến khi trời tối. Họ ghé vào một quán ven đường để ăn bữa tối.
"Rongie"
"Ơi"
"Chúng mình sống chung được chứ?" Bomi hỏi trong lúc ăn.
"Em muốn vậy?" Chorong hỏi lại.
"Vâng." Bomi trả lời
"Được chúng ta sống chung." Chorong hào hứng nói
Sau ba năm quen nhau họ bắt đầu sống chung.
Hiện tại Chorong đang làm trong phòng sáng tác và hòa âm phối khí của Cube Entertainment. Có lẽ mọi người thấy tiếc cho tài năng của cô khi mà cô chọn nơi này làm bến đỗ. Đúng là sẽ thật tiếc nhưng đây là quyết định của cô. Bởi cô muốn gần em để chăm sóc cho em.
Cube Entertainment cho ra mắt ca sĩ solo tiếp theo sau G.NA. Đó chính là Yoon Bo Mi.
Bài hát debut của Bomi được sáng tác bởi một nhạc sĩ có nghệ danh là PCR. Lần đầu tiên công ty sử dụng một nhạc sĩ không tên tuổi sáng tác bài hát debut cho gà nhà.
Mọi người đều mong chờ màn ra mắt của Yoon Bo Mi bởi công ty đã PR rất nhiệt tình. Hơn nữa các nghệ sĩ trực thuộc công ty như BEAST, 4minute và G.NA đều nhắc đến Bomi trong một vài bài phỏng vấn gần đây.
Ngày cuối cùng trước khi Bomi debut. Chorong đã hẹn em đi chơi mừng việc em chuẩn bị debut.
Hai người đã có một buổi đi chơi vui vẻ.
Ngày hôm nay MV debut của Bomi được đăng trang chủ youtube của công ty. Bài hát debut của em có tên là 'LOVE'. Nội dung bài hát dường như chính là câu chuyện của cô và em. Bài hát được chào đón nồng nhiệt.
Single 'LOVE' cũng được lên kệ vào một ngày sau đó.
Sân khấu debut đầu tiên của Bomi đã thành công tốt đẹp. Khả năng hát và nhảy của em thật tuyệt vời. Lượng fan đã tăng lên nhanh chóng sau đó.
Những ai đã từng nghĩ Bomi là đứa bét nhất trường Nghệ thuật Seoul thì bây giờ phải rút lại lời nói đó. Những bước nhảy của em rất hoàn hảo. Jung Hyun còn thấy những kĩ năng ấy còn đỉnh hơn mình rất nhiều. Có lẽ hồi đấy Bomi không thể hiện những bước nhảy này là muốn giữ thể diện cho anh.
Yoon Bo Mi đã trở thành tân binh xuất sắc nhất năm nay.
Trong khi đó nhạc sĩ PCR cũng được các ca sĩ săn đón nhiệt tình. Bởi họ biết đó chính là Park Cho Rong tài năng một thời ở trường Nghệ thuật Seoul bắt đầu sự nghiệp sáng tác theo yêu cầu.
Yêu có lẽ đơn giản chỉ là dõi theo và ủng hộ nhau như vậy.
End.
____________________________________________
Viết xong oneshot này mình thấy ít đoạn đối thoại quá. Tự nhận thấy nội dung nó nhảm.
Cảm ơn các bạn đã đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top