S11(7)

Sự Thật Phơi Bày

Cánh cửa từ từ mở ra, tạo ra một khe hở hẹp đủ để lộ ra bóng hình của một người đàn ông đã bước qua nhiều năm tháng, với ánh mắt đầy kiên định và sắc lạnh. On cảm nhận được một sự bức bối đang lan tỏa trong không khí, như thể không khí xung quanh đột ngột trở nên ngột ngạt.

"Ông... ông là ai?" On cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng không thể giấu nổi sự lo lắng trong giọng nói.

Người đàn ông đứng trước mặt họ có vẻ như không ngạc nhiên chút nào. Ông ta nhìn On và Bin một lúc lâu, như thể đã chờ đợi điều này từ lâu lắm rồi. "Tôi là người biết rõ tất cả những gì đã xảy ra," ông ta nói, giọng trầm thấp, đầy quyền lực.

Bin đứng bên cạnh On, ánh mắt anh sắc lạnh nhưng cũng đầy sự dè chừng. "Ông biết về cái chết của cha tôi, đúng không?" giọng Bin không giấu được sự căng thẳng.

Người đàn ông không vội trả lời. Ông ta bước lùi vào trong nhà, mở cửa rộng hơn và ra hiệu cho hai người vào. "Vào trong đi," ông ta nói. "Đừng đứng đó làm mất thời gian."

On và Bin bước vào, ánh sáng yếu ớt từ những ngọn đèn vàng hắt lên những bức tường cũ kỹ, mang lại cảm giác âm u, lạnh lẽo. Căn nhà dường như không thay đổi gì so với lần cuối On đến đây, mặc dù đã bao nhiêu năm trôi qua. Mùi ẩm mốc và khói thuốc hòa lẫn trong không khí, khiến On cảm thấy khó chịu.

Người đàn ông ra hiệu cho họ ngồi xuống một chiếc bàn gỗ lớn. "Cậu vẫn nhớ tôi chứ?" Ông ta nhìn On một cách chăm chú.

On không trả lời ngay. Cậu cố gắng nhớ lại mọi thứ, mọi hình ảnh của quá khứ, nhưng nó vẫn mơ hồ và khó nắm bắt. Cuối cùng, On chỉ lắc đầu, giọng nói ngập ngừng: "Không, tôi không nhớ."

Bin nhìn On, ánh mắt anh đầy sự nghi ngờ. Anh biết rõ, có một sự thật nào đó bị che giấu, một điều gì đó mà On không thể nhớ ra. Và người đàn ông này, có thể chính là chìa khóa để phá vỡ bí ẩn đó.

Người đàn ông thở dài, rồi ngồi xuống ghế đối diện họ. "Tôi là người đã biết cậu từ khi còn nhỏ. Và tôi cũng là người biết rõ ai là kẻ đã ra tay với cha cậu."

On cảm thấy một cú sốc mạnh mẽ. "Cái gì?" Cậu hét lên, không thể tin vào những gì mình vừa nghe. "Ông biết? Ông... ông biết ai là kẻ đã giết cha tôi sao?"

Người đàn ông nhìn vào mắt On một cách chậm rãi, như thể đang cân nhắc từng lời nói. "Cái chết của cha cậu không phải là tai nạn, không phải là một sự cố. Đó là một âm mưu được tính toán từ trước."

Cả Bin và On đều im lặng. Không khí trong phòng như nặng trĩu, và mỗi người đều cảm nhận được sức nặng của sự thật đang dần dần hé lộ.

"Vậy ai là người đứng sau tất cả?" Bin không thể kiềm chế được nữa, anh hỏi, giọng căng thẳng.

Người đàn ông cười nhẹ, nhưng đó không phải là một nụ cười vui vẻ. "Kẻ đứng sau cái chết của cha cậu... chính là người mà cậu không ngờ tới. Chính là người mà cậu đã tin tưởng nhất."

On cảm thấy như mọi thứ xung quanh bắt đầu quay cuồng. Cậu không thể tin nổi những gì ông ta nói. Người mà cậu tin tưởng? Ai có thể là người như vậy? Ai có thể phản bội cậu theo cách này?

"Là ai?" On hỏi, giọng run rẩy.

Người đàn ông im lặng một lúc lâu, như thể đang muốn nhấn mạnh từng lời nói. "Chính là... mẹ của cậu."

On nghe thấy tên mẹ mình vang lên trong không gian, nhưng không thể nào tin được những lời này. Mẹ cậu? Làm sao có thể? Mẹ cậu, người đã nuôi nấng và chăm sóc cậu suốt bao năm qua, sao lại có thể là kẻ đứng sau cái chết của cha cậu?

"Mẹ tôi?" On thì thầm, giọng nói gần như nghẹn lại.

Người đàn ông gật đầu. "Đúng vậy. Mẹ cậu không chỉ biết về cái chết của cha cậu mà còn là người chủ mưu. Cái chết của ông ấy không phải là một tai nạn. Nó là một phần trong kế hoạch lớn mà bà ấy đã vạch ra."

On cảm thấy như mình bị tạt một gáo nước lạnh. Tất cả những ký ức về mẹ cậu bỗng nhiên bị đảo lộn. Mẹ cậu, người đã dạy bảo cậu về lòng trung thực, về tình yêu gia đình, sao lại có thể là người đứng sau sự tàn nhẫn này? Làm sao bà ấy có thể ra tay giết cha cậu?

"Vì sao?" On ngước mắt lên, ánh mắt tràn ngập sự hoang mang. "Tại sao bà ấy lại làm vậy? Bà ấy có lý do gì để giết cha tôi?"

Người đàn ông nhún vai. "Có rất nhiều lý do. Nhưng tất cả những lý do đó đều là sự trả thù. Bà ấy không thể chấp nhận rằng cha cậu đã phản bội bà ấy, và bà ấy muốn lấy lại quyền lực mà mình đã mất."

On không thể tiếp tục nghe nữa. Những gì người đàn ông này nói quá kinh hoàng, quá tàn nhẫn. Cậu đứng bật dậy, cảm giác nghẹn ngào xâm chiếm toàn bộ cơ thể. "Không! Không thể như vậy được!"

Bin cũng đứng lên, bước lại gần On. Anh đặt tay lên vai cậu, nhưng không nói gì. Anh hiểu cảm giác của On lúc này, nhưng anh cũng biết rằng đây là sự thật mà họ không thể tránh né.

"Mọi chuyện đều có lý do của nó, On," người đàn ông nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy thâm trầm. "Cậu phải hiểu rằng không ai trong chúng ta có thể thoát khỏi cái bóng của quá khứ. Cậu sẽ phải đối mặt với sự thật này."

On đứng lặng yên một lúc lâu, rồi cuối cùng, cậu quay lại nhìn Bin. Đôi mắt cậu ánh lên một tia quyết tâm. Cậu biết rằng cuộc hành trình này vẫn chưa kết thúc. Chỉ mới bắt đầu.

"Mẹ tôi..." On thở dài. "Tôi sẽ không để bà ấy thoát được. Tôi sẽ tìm ra sự thật."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top