Oneshot

Cậu vội vã chạy về nhà , đóng chặt cửa phòng , cậu dựa lưng vào cửa từ từ tuột xuống . Nước mắt cứ thi nhau lần lượt chảy ra .

*FB*

Vì hôm nay anh nói là sẽ về nhà sớm nên cậu đi siêu thị mua chút đồ . Thật không ngờ cậu lại gặp anh ở đây , vui vẻ với một người con gái khác . Cử chỉ của anh thật ôn nhu , giống như anh đối xử với cậu . Cậu đau lắm cố gắng gượng tính tiền xong , liền đi thật nhanh về nhà .

*End FB*

Cậu vội vàng lau nước mắt , vào bếp nấu ăn . Nấu xong cậu ghi lại một tờ giấy bảo rằng cậu sẽ đi chơi với Hoành khoảng hai ba ngày rồi về . Rồi cầm điện thoại đi mất .

Khoảng một tiếng sau anh về , kêu cậu nhưng chẳng ai lên tiếng đáp trả . Anh tìm ở phòng ngủ , phòng tắm , phòng khách nhưng chả thấy cậu đâu . Anh tiến tới nhà bếp chỉ thấy có tờ giấy bảo rằng cậu đi chơi vài ngày nữa sẽ về . Thở phào anh còn nghĩ rằng cậu xảy ra chuyện gì chứ . Anh gọi cậu :

«Bảo bối e đi chơi với Hoành nhi có vui không ?»
«Dạ vui lắm» - Cậu cố gắng ngăn cho nước mắt không chảy ra nên tiếng có phần hơi uể oải .
«Giọng em sao vậy ? Đi chơi mệt lắm sao ?»
«Em không sao , chỉ hơi mệt chút thôi»
«Vậy em nghỉ ngơi sớm đi anh không làm phiền em nữa . Ngủ ngon bảo bối»
«Dạ anh ngủ ngon»

Tắt máy cậu chợt òa khóc lên , khóc như một đứa trẻ bị giành mất kẹo . Bấm số Chí Hoành , kêu ra công viên gần nhà .

Lúc Chí Hoành tới , thấy cậu ngồi trên ghế co ro khóc , thấy mà thương .

«Nguyên Nguyên»
«Hoành Hoành» - Thấy Chí Hoành tới cậu khóc thật to , may là giờ này chẳng còn ai nếu không sẽ bị chú ý .
«Sao vậy ? Cậu với Khải ca xảy ra chuyện sao ?»
«Anh ấy ở siêu thị thân mật cùng cô gái khác» - Nói đến đây cậu khóc càng lợi hại hơn .
«Cậu có chắc là Khải ca không ?»
«Bạn trai mình mình còn nhìn lầm sao ?»
«Vậy cậu có hỏi rõ anh ấy không ?»
«Mình ... Mình ...»
«Haiz cậu chưa hỏi rõ sao lại thành ra như thế này rồi»
«Nhưng mình không muốn nghe lỡ như anh ấy nói chia tay mình thì sao ?»
«Cậu ngốc quá cơ , chưa hỏi thì làm sao biết được»
«Mình xin lỗi»
«Không sao nhưng mà cậu đi khuya như vậy Khải ca không lo lắng sao ?»
«Mình nhắn với anh ấy là mình đi chơi với cậu vài ngày nữa sẽ về»
«Vậy cậu ở nhà mình đi»
«Được không ?»
«Được mà»
«Ừ cảm ơn cậu vì lúc nào cũng ở bên mình»

Sau khi nói chuyện xong , Chí Hoành đưa cậu về nhà mình . Nấu chút cháo cho cậu ăn còn dặn là ăn xong thì đi tắm . Chí Hoành trốn cậu lên sân thượng gọi điện cho Tuấn Khải .

«Khải ca»
«Sao vậy Hoành nhi hai đứa có chuyện gì sao ?»
«Có phải Nguyên Nguyên nói với anh là tụi em đi chơi không ?»
«Ừ em ấy để lại giấy nhắn»
«Em và Nguyên Nguyên không đi chơi , có phải anh và cậu ấy xảy ra chuyện gì không ?»
«Không có anh và em ấy vẫn bình thường mà»
«Vậy tại sao cậu ấy lại khóc và nói rằng anh thân mật cùng cô gái khác ?»
«À chắc em ấy hiểu lầm rồi đó là em họ anh Hân Hân , anh chỉ dẫn em ấy đi mua chút đồ cho bạn trai em ấy thôi»
«Vậy anh tới giải thích với Nguyên Nguyên đi hồi nãy cậu ấy khóc thương tâm lắm đấy»
«Anh tới liền , cảm ơn em Hoành nhi»
«Không có gì đâu ạ»

Chưa tới 10 phút anh đã đến . Vì Chí Hoành đi tắm nên cậu ra mở cửa .

«Bảo bối»
«T...Tiểu...K...Khải»
«Ngạc nhiên lắm đúng không ? Thấy gì cũng phải hỏi cho rõ ràng rồi mới giận chứ , hừm ?»
«Vậy anh nói đi»
«Thật ra Hân Hân là em họ anh , nhờ anh mua đồ giúp thôi»
«Thật sao ?»
«Thật»
«Em xin lỗi vì đã hiểu lầm anh»
«Không sao đâu vì bảo bối ghen rất dễ thương» - Nói rồi anh hôn chụt vào môi cậu .

Cậu đánh yêu vào ngực anh . Anh cười , ôm cậu vào lòng .

«Anh yêu em bảo bối à»
«Em cũng yêu anh»

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: