QING×ĐẠI NAM
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Đại nam.... tôi ... xin lỗi.... tôi thành thật xin lỗi.... tôi đã quá ngu ngốc khi ko quan tâm em.... để em thành ra thế này....
DaiNam đã ch*t giờ thì Qing bị rơi vào trầm tư... và ko còn muốn tiếp xúc với mọi thứ xung quanh....
Nay là sinh nhật DaiNam.... ngài mua hoa... loài hoa mà DaiNam thích nhất
Hoa Phong Lan trắng
Đứng trước mộ của DaiNam... lòng ngài đau như dao cứa vào.... thật tiếc khi ngài ko thể đến với người thương.... ko thể bảo vệ được người mình yêu thương......
Từng giọt nước mắt tuôn dài trên má Qing..... Anh đang buồn rầu... ngước lên thì thấy Dai Nam.... ngài liền đi theo hướng trước mắt và.....
Đó chỉ là ảo giác.... DaiNam vẫn ko quay lại.... có lẽ.... ngài hơi thiếu ngủ....
Ngài về nhà và lấy tất cả viên thuốc ngủ trong nhà và pha vào một li nước... uống cạn sạch và đi ngủ....
Qing: DaiNam à.... ta đến với em đây.... ta sẽ bù đắp lại mọi thứ cho em....
Và... ngài đã tan biến thành tro bụi
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
China: VietNam!
VietNam: huh?
China: chào anh!
VietNam:um!
......
End
=)))))) lười
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top