Alljoon (1)
Đôi khi mối quan hệ giữa Namjoon và các bạn trai có lúc xích mích hoặc cãi vã. Nhưng sự căng thẳng của họ khiến em bé Omega bị tổn thương !
-----------------------
Namjoon luôn cảm thấy tồi tệ khi Seokjin đảm nhận công việc đầu bếp của gia đình họ, nhiều năm trước, namjoon đã cố gắng giúp đỡ, nhưng một khi họ phát hiện ra rằng em đã làm việc trong bếp khủng khiếp như thế nào, về cơ bản đã bị cấm. được, em thường được các Alpha trẻ tuổi giúp đỡ, đó vẫn là một nhiệm vụ khó khăn. Xếp chồng lên nhau tất cả các lịch trình của họ, nó phải là một khối lượng nặng để nấu cho cả nhóm, đảm bảo thức ăn luôn đủ , khiến Namjoon kinh ngạc rằng Seokjin có thể là một Alpha tuyệt vời và đầu bếp tuyệt vời và làm cho em yêu anh nhiều hơn nữa. Namjoon có thể thấy vai anh buông xuống từ chỗ anh đứng ở lối vào. Alpha không biết em ở đó
"Hyung, anh có cần giúp không?"
Seokjin ậm ừ. "Không sao đâu, joonie."
"Nhưng hyung -"
Namjoon không mong đợi sự gay gắt trong giọng nói của Seokjin em ngạc nhiên .
"Tôi đã nói không, Namjoon."
Em không thường xuyên khóc, nhưng em có thể cảm thấy những vết hằn rõ ràng sau mí mắt của mình ,em quay ra khỏi phòng và đi vào phòng ngủ của mình trước khi anh kịp quay lại nói lời xin lỗi với em .
Hoseok là ánh nắng của họ, nhưng y cũng có thể là cơn bão của họ. Y dễ tức giận, giống như một công tắc bên có thể lật rất dễ dàng và hiện Hoseok đang không thoải mái. Namjoon nghĩ vì lịch trình dày đặc ,tất cả đều mệt mỏi. Namjoon biết rằng y đã ở lại studio quá muộn để luyện tập nhiều hơn.
Họ đã ở đó trong bốn giờ qua, mọi người đều mệt và Jimin không ngừng rên rỉ rằng cậu đói liên tục. Hoseok đã mắng cậu ấy một lần, và Seokjin đã giáng một đòn khó chịu vào mông cậu ấy trong lần nghỉ cuối cùng của họ. Namjoon đang đi và không may bị vấp ,may mắn thay Jungkook Alpha bắt được em và giữ cho cả hai không bị té xuống sàn.
------------------------
"Namjoon, chúng ta đã xem qua phần này nhiều lần rồi!"
"Tôi biết tôi xin lỗi."
"Tại sao cậu không thể học?"
"Tôi xin lỗi, Hoba."
"Xin lỗi không có nghĩa là vớ vẩn", tiếng cười của Hoseok giống như một nhát dao
"Đôi khi cậu thật ngốc nghếch."
Namjoon tự nhủ mình sẽ không khóc. Em giữ nước mắt của mình xuống và gật đầu.
"Tôi sẽ tốt hơn, xin lỗi Alpha."
-------------------
Jimin thường ngoan ngoãn , dịu dàng. Nhưng có những lúc cậu có thời điểm cậu thể hiện là một "Alpha giận dữ" chủ yếu là cậu mất bình tĩnh, cậu dễ dàng phàn nàn bất cứ điều gì mà Jungkook mắc phải, và đã có những chia sẻ của riêng mình về những lời mắng mỏ từ Seokjin nhưng ai cũng cần thời gian ở một mình và namjoon tự trách mình không biết điều đó.
Em muốn biết Jimin muốn ăn gì cho bữa tối. Em nhẹ cánh cửa phòng ngủ của cậu, không muốn làm gián đoạn bất cứ điều gì. Cậu không nhìn lên ngay lập tức, bị phân tâm bởi video đang xem trên điện thoại. Tai nghe của cậu ở trong nên không nghe thấy Namjoon cho đến khi em chọc vào vai cậu.
"Gì?" Cậu hỏi gay gắt hơn dự định.
Nó khiến Namjoon ngạc nhiên. Jimin chỉ sử dụng tông giọng đó khi cậu thấy khó chịu , bị làm phiền hoặc khi ai đó gây rối trong buổi tập nhảy.
"Em muốn ăn gì?"
Alpha huýt sáo, mắt quay trở lại điện thoại của mình.
"Bất cứ điều gì, em không thực sự đói."
Họ đã tập luyện cả ngày, em biết ít nhất cậu phải đói một chút.và ngay cả khi không ăn, cậu vẫn nên ăn. Vì vậy em lại chọc vào vai cậu.
“Anh không thể để tôi một mình trong năm giây được chứ? Chúa ơi, ”Jimin gầm gừ, rồi thở gấp như thể cậu đột nhiên lãng phí hết năng lượng của mình.Em coi đó là dấu hiệu để rời đi. nước mắt động trên lông mi của mình.
-------------------
Namjoon mệt mỏi , thật sự quá mệt mỏi ! Vài ngày gần đây em bị các Alpha của mình la mắng, căn phòng trở nên căng thẳng bất cứ khi nào họ ở bên nhau. Em nghĩ đó là vì sự trở lại mọi người đều căng thẳng và thừa nhận rằng em là người gây ra mớ hỗn độn này .Em thậm chí không thể khiến bản thân thư giãn. Em lo lắng vì sự kích động của Alpha của mình, buồn bã vì điều gì đó mà ai đó đã nói, hoặc làm việc quá sức với khối lượng công việc mà người quản lý muốn em hoàn thành.
Em ngừng cố gắng tìm kiếm sự đảm bảo của Alpha của mình, sau những lần bị từ chối và giận dữ liên tục, em quá mong manh để làm lại điều đó. điều tồi tệ nhất là em không đổ lỗi cho họ, không hề. Có lẽ em đang quá bám víu, nên để nó lắng đọng trong phổi, cho đến khi em thổn thức trên chiếc gối có mùi thoang thoảng giống Yoongi, và không có mùi của hắn và muốn gọi cho Alpha
Nhưng vào một đêm thứ năm ,em bị quản lý la mắng qua điện thoại, và gần như không ăn được bữa tối mà không lo lắng đến bị thắt ruột, chỉ có ba người bạn cùng nhóm mà em đang nghĩ đến việc tìm kiếm, những người duy nhất chưa bắt gặp anh ấy - Yoongi, Taehyung và Jungkook , nó giống như việc chọn thuốc độc của em và cuối cùng em chọn Taehyung.
Taehyung dễ tính, bình thường, anh ấy đi theo dòng chảy và không thực sự la mắng namjoon nhiều. khi cần, anh ấy sẽ làm, nhưng bên cạnh đó anh ấy còn là một người thúc đẩy khi nói đến omega. Có vẻ như anh ấy đang tập một bài hát theo phong cách opera nào đó. Em kéo một tấm chăn quanh vai và đi qua hành lang và gõ một lần, nhưng không có gì xảy ra , Namjoon cho rằng mình không nghe thấy anh ta, vì vậy em tự mình đẩy cửa ra.
Taehyung đang ngồi trên giường, thẳng lưng khi thắt lại những nốt nhạc trầm, mắt anh ấy nhắm nghiền, đó có lẽ là lý do tại sao anh ấy không nhận ra Namjoon cho đến khi anh ấy đứng ngay trước mặt mình và anh mở to mắt, nốt nhạc trên môi rơi xuống thấp cho đến khi nó biến mất hoàn toàn.
"Namjoon." Anh ấy có vẻ không hào hứng lắm khi gặp em. Namjoon cau mày, bởi vì Taehyung luôn mỉm cười khi nhìn thấy em, anh ấy mỉm cười và thủ thỉ và giọng nói của anh ấy giống như đang nói chuyện với một đứa trẻ. bây giờ chỉ nghe thôi đã thấy chán rồi.
"Bài hát nghe rất hay, Taehyungie." Namjoon không kìm được mà bắt đầu cắn vào mép chăn, nó cho em một cái gì đó để làm.Taehyung ậm ừ, anh ấy rút tai nghe ra và tạm dừng nhạc trên điện thoại.
"Anh có cần gì không?"
“Không, anh chỉ - chỉ muốn gặp em,” Namjoon lắp bắp . Em không bao giờ cần một cái cớ để ở gần Alpha của mình, thường là. Họ luôn chào đón em bằng vòng tay rộng mở và những nụ hôn.
“Được rồi,” namjoon không để ý đến việc đảo mắt, “mặc dù vậy em cũng đang bận, anh không thể đi gặp jin hyung được không?”
Trái tim namjoon tan nát ,em không thể nói nhiều hơn, ngay cả khi em muốn tranh luận. Em cắn mạnh vào chăn đến nỗi tưởng rằng em đã thủng một lỗ xuyên qua lớp vải.
“Được rồi, xin lỗi, anh - anh sẽ đi.
Tạm biệt."
Taehyung đeo tai nghe vào và bật lại nhạc trước khi namjoon ra khỏi cửa.
--------------------
Jungkook có thể nóng tính. Gã là một Alpha trẻ tuổi, vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được các hormone Alpha của mình. đặc biệt là khi bị áp lực, gã giống như một quả bom tích tắc. Em đi nhầm dây và làm hỏng dây trò chơi mà gã đang cố vượt qua mà và đó là màn cuối cùng ,Namjoon không có ý làm đứt dây. Em đang cố lấy cuốn sổ của mình từ đằng sau TV , em không chắc làm thế nào nó quay trở lại đó, nhưng nó ở đó - nằm giữa bức tường và nơi các trò chơi điện tử. Em thực sự cần viết một số lời bài hát, và đó là cuốn sổ ghi chép yêu thích của em. Cuốn sổ may mắn của em .
Jungkook đang chơi trò chơi điện tử trên TV, hoàn toàn đắm chìm vào nó và không biết gì đang xảy ra. Gã thậm chí còn không thèm liếc nhìn Namjoon khi em đi ngang qua gã. Em nghiêng người qua phía sau TV, một tay giữ mình , trong khi anh ấy với tay kia phía sau TV. Em cố gắng bắt cá bằng tay vòng ra sau, hy vọng có thể với được cuốn sổ. Em chỉ có thể cảm thấy nó lướt qua đầu ngón tay của mình, chỉ cần xa hơn một chút và em sẽ có thể nắm lấy nó.
Em cúi xuống thấp hơn và ngay khi nghĩ rằng em đã hiểu được nó, anh ấy cảm thấy cánh tay của mình đang giật mạnh một thứ gì đó. Em không nhận ra đó là gì cho đến khi căn phòng im lặng, tiếng ồn của trò chơi điện tử đã biến mất. một nhịp trôi qua, rồi nhịp khác, và sau đó - quả bom nổ tung.
"Namjoon cái quái gì thế!" Jungkook hét lên.
Namjoon đứng thẳng người, bối rối và có chút sợ hãi. không ai trong số Alpha của em từng tỏ ra tức giận với em như vậy. Namjoon nhận ra rằng em chắc chắn đã kéo một dây truyền hình, và tất cả mọi thứ đã tắt.
"Trò chơi chết tiệt của tôi không cứu được!"
Nếu namjoon không hóa đá, anh ấy sẽ cười. Jungkook nghe như một thiếu niên, buồn bã vì có thể đã mất tất cả tiến trình trò chơi của mình.
"Anh xin lỗi, kookie, anh đã không -"
"Tôi không quan tâm!" jungkook ngắt lời. mặt gã đỏ bừng, và hét vào mặt Namjoon như thể muốn giết em. “Tại sao anh lại đi lộn xộn ở đó? Anh luôn làm điên đảo mọi thứ! ”
Phổi của Namjoon đang ở trong đó. Em ước không chỉ có một mình anh và Jungkook. Các alpha gần đây không phải là người tốt nhất với em nhưng nghĩ rằng họ sẽ không để jungkook đối xử với em như thế này. , nhưng họ để em một mình mình, và một mình vượt qua cơn bão .
“Xin lỗi, alpha, anh - anh -” em không biết phải nói gì. không biết lời xin lỗi nào có thể khiến Jungkook không giận em nữa.
Gã luồn tay qua tóc, kéo nó và huỵch toẹt. Gã buông tay xuống bên hông với vẻ giận dỗi.
"Đi nơi khác, tôi không thể nhìn anh ngay bây giờ."
Namjoon nhíu mày. "Nhưng kookie anh .."
"Chết tiệt đi." Gã nhe răng - lấp lánh, nhọn hoắt - nhìn namjoon.
và namjoon chạy vào phòng của mình.
Tặng : heryy1034 . Cảm ơn nhiều nha bồ 😄❤️❤️❤️
** By : No
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top