[ Dương - Kết HE ]
~ Một chiều mưa buồn hắt hiu ~
Cô gái nhỏ đi giữa cơn mưa, nước mưa ướt cả tóc và đồ của cô, nước mắt cô chảy dài
“ Chấm dứt hợp đồng, thứ ca sĩ rẻ tiền như cô, tôi không muốn hợp tác nữa ok ”
“ Chia tay đi, cô cũng đâu còn là ca sĩ nổi tiếng giàu có nữa ”
“ Thứ vô dụng tao nuôi mày 20 năm nay mày không làm được gì cả. Cút ”
“ Tranh xấu xí như thế này thì bán làm gì? ”
“ Đừng hát nữa, thật khó nghe, xuống đi"
Những âm thanh từ ông Bầu, bạn trai và ba nuôi và mọi người vang trong đầu cô mãi không dứt
- Ông trời ơi sao ông không đánh chết con luôn cho rồi… Ca sĩ sao? Con mất tất cả rồi _ Cô hét lên
* bíp bíp.... Kíttttttt... Đùng * _ Tiếng xe nhấn còi, thắng gấp và tai nạn xảy ra
- Ca sĩ Bạch Dương đó _ Tiếng mấy người dân xì xào
- Sao mình lại nằm đó? Mình chết rồi sao? _ Bạch Dương nhìn thân thể mình nằm trên vũng máu
* Ầm - Tiếng sét vang lên, linh hồn cô bị cuốn vào tia sét *
> Hoàng đạo quốc năm 1412 <
> Lâm gia trang - không khí không vui cho lắm. Vì vị tiểu thư thường ngày hoạt bát vui nhộn lại lâm bệnh nặng cả tháng nay <
- Dương Nhi, Dương Nhi con tỉnh rồi. Tạ ơn trời đất _ Một vị phu nhân cao quý vui mừng
- Đây là đâu? Tại sao tôi lại ở đây? _ Bạch Dương mở mắt ra nhìn quanh... Khung cảnh thật kỳ lạ, y hệt phim cổ trang cô vừa xem hôm kia
- Dương Nhi con có nhận ra ta không?_ vị phu nhân đó hỏi
- Người là ai? _ Bạch Dương hỏi
- Ta là mẫu thân con đây mà _ Phu nhân đó nói
- Dương Nhi _ Lão gia chạy vào thật nhanh
- Ông à Dương Nhi không nhớ ra thiếp _ Lâm phu nhân ũ rũ
- Dương Nhi là ta đây phụ thân con đây _ Lâm lão gia nắm lấy tay Bạch Dương
- “ Mình xuyên không ư? Thật kỳ lạ. Không phải ông trời cố tình sắp đặt đấy chứ? Hai người họ có vẻ rất yêu thương chủ nhân của thân xác này. Cũng không về được hay là... ” _ Đó là những gì Bạch Dương đang nghĩ
- Con không sao hai người đừng lo lắng _ Bạch Dương nở nụ cười
( từ chỗ này 2 vị phụ huynh của Bạch Dương mình sẽ ghi là “ cha; mẹ cô ” để dễ hiểu ha )
- Dương Nhi con vừa tỉnh lại hay là nghỉ ngơi thêm chút _ cha cô ân cần
- Vâng _ Bạch Dương nằm xuống ngủ thiếp đi, cha mẹ cô cũng đến tiền trang kiểm tra sổ sách
« - Bạch Dương xin cô hãy chăm sóc cho họ _ Một cô gái với khuôn mặt y hệt Bạch Dương nắm lấy tay cô
- Cô là ai? Tại sao lại giống tôi đến vậy? _ Bạch Dương hỏi
- Tôi chính là Lâm Bạch Dương, số tôi đoản mệnh căn bản không thể sống tiếp nay thần ánh sáng nói cho tôi hay cô sẽ đến thay tôi cho nên phụ mẫu tôi xin nhờ cô _ Cô gái kia nói
- Được. Đằng nào cuộc sống của tôi cũng không tốt và tôi ở đó cũng đã chết. Tôi sẽ thay cô chăm sóc họ _ Bạch Dương gật đầu
- À còn nữa. Nhờ cô chăm sóc Ma Kết. Chàng là hôn phu của tôi, mong cô đối xử tốt với chàng. Đa tạ cô. Tôi phải đi trình diện với diêm vương đây, tạm biệt _ Cô gái kia biến mất »
- Khoan đã _ Bạch Dương giật mình thức dậy
- Tiểu thư, người gặp ác mộng sao? _ Mỹ Kỳ - nô tì bên cạnh cô hỏi
- Muội là ai? _ Bạch Dương nhìn tiểu cô nương tầm 15 tuổi bên cạnh
- Muội là Mỹ Kỳ nô tì của Người _ Mỹ Kỳ nói
- À, muội có thể lấy y phục cho ta không? _ Bạch Dương ngồi dậy
- Vâng _ Mỹ Kỳ mở tủ lấy một bộ y phục màu xanh ngọc cho Bạch Dương thay
- Muội cùng ta ra ngoài dạo nha_ Bạch Dương thay xong y phục liền muốn ra ngoài
- Tiểu thư. Mời Người _ Mỹ Kỳ mở cửa phòng theo Bạch Dương đi dạo
- Mỹ Kỳ, hôn phu của ta là Ma Kết à? _ Bạch Dương hỏi
- Tam vương gia Ma Kết đúng là hôn phu của Người. Nô tì nghe nói Ngài ấy đang ở chiến trường cả tháng nay _ Mỹ Kỳ nói
- Là vậy à, Mỹ Kỳ ta muốn vẽ tranh muội lấy giấy và cọ giúp ta _ Bạch Dương nhìn cảnh đẹp liền muốn vẽ
- Vẽ? Tiểu thư muốn vẽ ư? _ Mỹ Kỳ nhìn Bạch Dương ánh mắt lạ lùng
- Lạ lắm sao? _ Bạch Dương thấy ánh mắt Mỹ Kỳ nhìn mình
- Không không ạ _ Mỹ Kỳ đi lấy giấy và cọ
× 1 canh giờ trôi qua, Bạch Dương đã vẽ xong ngồi ngắm qua một chút ×
- Tiểu thư từ khi nào Người vẽ đẹp vậy? _ Mỹ Kỳ không rời mắt với bức tranh Bạch Dương vẽ
- Đẹp lắm sao? Muội cuộn lại cất vào phòng giúp ta _ Bạch Dương mỉm cười hài lòng với bức tranh
- Dương Nhi con đang làm gì vậy? _ Cha cô vừa về đến
- Lão gia, Người xem đây là bức tranh tiểu thư vừa vẽ _ Mỹ Kỳ hai tay dâng bức tranh cho lão gia xem
- Con biết vẽ sao? Dạo trước con một mực không học mà_ Cha cô ngạc nhiên
- Con...con đã lén học ở ngoài. Xin phụ thân thứ lỗi _ Bạch Dương nói
- Con muốn học cứ nói với ta _ Cha cô cười
- Vâng thưa phụ thân _ Bạch Dương cúi đầu
- Mời lão gia và tiểu thư vào dùng cơm, phu nhân đang đợi _ Nô tì của mẹ cô chạy ra chỗ cha và cô đang đứng
- Đi thôi con _ Cha cô dắt tay cô vào nhà ăn
> Hai ngày trôi qua <
- Tiểu thư, Người xem ai đến nè _ Mỹ Kỳ cười
- Bạch Dương, ta rất nhớ nàng _ Nam nhân mặc nguyên áo giáp đi đến chỗ Bạch Dương đang đứng
- “ Huynh ấy có lẽ chính là Ma Kết ” _ Bạch Dương nhìn nam nhân đó một chút. Dung mạo hoàn hảo, thân thể chắc chắn, lại rất ân cần
- Nàng không nhớ ta sao? _ Ma Kết hỏi
- Ta đương nhiên rất nhớ chàng, ở chiến trường chàng chắc vất vả lắm _ Bạch Dương nói
- Nghe tin nàng bị bệnh ta rất muốn về nhưng chiến sự còn nhiều bất trắc ta không thể về ngay. Nay nàng không sao ta thực sự rất vui _ Ma Kết dẫn Bạch Dương vào trong nhà mát ngồi tâm tình
- Chàng vốn bận trăm việc ta nào dám phiền _ Bạch Dương thở dài
- Nàng giận ta ư? Ta biết lỗi rồi, nàng đừng giận nữa _ Ma Kết có chút lúng túng vì câu nói có chút giận hờn của Bạch Dương
- Ta không giận. Sao chàng bây giờ lại ở đây? _ Bạch Dương hỏi
- Ta được nghỉ phép 1 tuần cho nên vội về thăm nàng _ Ma Kết uống chút trà cho ấm
- Chàng thân là một vương gia, nên chú ý một chút kẻo bị người ngoài dị nghị _ Bạch Dương rút khăn tay thấm mồ hôi trên trán Ma Kết
- Chờ xong trận chiến này ta sẽ rước nàng về phủ _ Ma Kết nắm lấy tay Bạch Dương
- Tùy chàng quyết định _ Bạch Dương nói
× Một tuần phép, Ma Kết dành trọn cho hôn thê của mình. Những ngày bên cạnh Ma Kết, Bạch Dương nhận ra rằng Ma Kết là một người rất chung thủy, đối với cô luôn dịu dàng, nâng niu... Cảm giác cô chưa từng trải qua với bạn trai của cô. Cô dần có chút tình cảm với người đàn ông này... Cảm giác ấm áp và ngọt ngào khi bên nhau khiến cô không khỏi rung động ×
- Bạch Dương, ta phải đi rồi tạm biệt nàng _ Ma Kết chào tạm biệt Bạch Dương
- Chàng đi cẩn thận, ta sẽ đợi chàng _ Bạch Dương vẫy tay theo bóng hình đó
~ Thời gian trôi qua thật mau. Bạch Dương đã ở đây hơn 2 tháng. Bạch Dương khiến mọi người rất ngạc nhiên từ một cô tiểu thư phá phách, hoạt náo, hay cười và không muốn học bất kỳ môn gì sau cơn bệnh lại trở nên dịu dàng, thục nữ, ít cười, giỏi cầm kỳ thi hoạ thật không khiến người ta không ngạc nhiên ~
- Tiểu thư. Tiểu thư. Tiểu thư có chuyện rồi _ Mỹ Kỳ vội vàng chạy vào
- Có chuyện gì sao Mỹ Kỳ? _ Bạch Dương đang thêu tranh thì dừng lại
- Tin từ chiến trường rằng quân do Tam vương gia dẫn đã bị thương khá nhiều, đang được chuyển về đây để đội quân khác thay _ Mỹ Kỳ nói
- Tam vương gia có làm sao không? _ Bạch Dương hỏi
- Nô tì không biết. Vương gia đã lên kiệu về phủ nên nô tì không biết _ Mỹ Kỳ nói
- Mau ta phải vào phủ vương gia _ Bạch Dương khoác áo lông vào
- Vâng, nô tì đưa người đi _ Mỹ Kỳ gọi kiệu phu đưa tiểu thư đến phủ vương gia
> Phủ Vương Gia <
- Tam vương gia đã về chưa? _ Bạch Dương hỏi lính canh
- Tiểu thư, mời cô vào trong. Vương gia sắp về đến rồi thưa tiểu thư _ Vị quản gia của phủ chạy ra đưa Bạch Dương vào trong. Bạch Dương và Mỹ Kỳ theo ông vào trong đợi
- Vương gia đã hồi phủ _ Tiếng lính bên ngoài vang lên
- Ma Kết _ Bạch Dương đứng dậy ra đón người cô chờ mong
- Vương gia xin người chịu thêm một chút. Thái y sắp đến rồi _ 4 người lính dìu Ma Kết đi vào
- Ma Kết chàng sao lại bị thương nặng thế này? _ Bạch Dương nhìn Ma Kết thân thể mang trọng thương lòng chua xót
- Nàng đến vì ta sao? _ Ma Kết cố mở mắt nhìn Bạch Dương môi mỉm cười
- Đưa vương gia vào phòng nhanh _ Quản gia ra lệnh cho lính, Bạch Dương theo vào trong
- Nếu như ta không qua khỏi nàng phải lấy người khác tốt hơn ta nghe chưa _ Ma Kết thở gấp gáp
- Chàng đừng nói bậy _ Bạch Dương nắm chặt tay Ma Kết
- Thái y mau mau chữa thương cho Vương gia _ Quản gia kéo thái y vào trong
- Vương gia trúng mũi tên độc rồi cần vận nội công giải độc ra ngay _ Thái y dựng Ma Kết dậy còn ông ngồi phía sau vận nội công ép chất độc ra ngoài
- A... * phụt * _ Ma Kết phun ra một đống máu rồi ngất đi
- Ma Kết chàng sao vậy? Thái y tại sao lại như vậy? _ Bạch Dương lòng đau nhói
- Tiểu thư yên tâm. Vương gia chỉ phun ra máu độc thôi. Lão thần phải châm ít huyệt. Tiểu thư ở đây không tiện _ Thái y nói
- Ta ra ngoài vậy. Xin thái y hãy cố gắng chữa trị cho chàng _ Bạch Dương đi ra ngoài, tâm trạng không vui
Mấy ngày liền Bạch Dương ở trong phủ vương gia, chỉ kêu Mỹ Kỳ về báo với phụ mẫu là mình đang ở phủ vương gia để họ khỏi lo lắng. Vương gia thì vẫn chưa tỉnh lại
- Chàng dậy đi, trời đẹp lắm cùng ta đi dạo có được không? _ Bạch Dương dùng khăn ấm lau mặt cho Ma Kết
- Nước, ta muốn uống nước _ Môi Ma Kết mấp máy
- Nước? Ah trà... Trà của chàng đây _ Bạch Dương rót ly trà rồi nhẹ nhàng cho nước trà vào miệng Ma Kết
- Là nàng sao? _ Ma Kết mở mắt ra nhìn cô
- Là ta, chàng không sao chứ? _ Bạch Dương hỏi
- Ta không sao, khiến nàng bận tâm rồi _ Ma Kết nói
- Bây giờ ta yên tâm rồi, ta phải về nhà kẻo phụ mẫu trách mắng _ Bạch Dương ra về vì một lý do nào đó không hẳn là vì cha mẹ
- Vương gia, hoàng thượng mời người vào cung _ Quản gia đưa Ma Kết bức thư
- Hoàng huynh biết ta đã tỉnh lại nhanh vậy à? _ Ma Kết đứng dậy mặc vương phục rồi lên kiệu vào cung diện kiến
> Ngọc Thố điện <
- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế _ Các vị quan cuối đầu hành lễ
- Các khanh bình thân _ Hoàng Thượng Thiếu Khang nói
- Tam Vương Gia vào điện _ Thái giám giọng ẻo lả
- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế _ Ma Kết theo đúng lễ nghi cũng hành lễ
- Ái khanh miễn lễ, mau đứng dậy _ Thiếu Khang vội cho Ma Kết đứng dậy
- Thần bất tài để quân ta trọng thương không ít xin Hoàng Thượng định tội _ Ma Kết không đứng dậy mà tiếp tục quỳ
- Haizzzzz. Việc lần này không thể trách khanh. Chúng ta đã quá sơ xuất _ Thiếu Khang thở dài
- Khanh không cần cảm thấy tội lỗi. Được rồi trẫm mệt rồi. Bãi triều _ Thiếu Khang xua tay
- BÃI TRIỀU _ Giọng Tô công công vang vọng các quan gia lui về
- Ma Kết, đệ không bị sao đó chứ? _ Thiếu Khang chạy xuống cạnh Ma Kết
- Đệ không sao. Hoàng huynh đừng lo lắng _ Ma Kết nói
- Hầyyy khổ cho đệ rồi. Thôi mau về nghỉ ngơi. Khi nào hoàn toàn khoẻ ta ban hôn cho đệ. Cũng đến lúc nạp thê cho đệ rồi _ Thiếu Khang vỗ vai Ma Kết
- Nếu là ban hôn xin huynh hãy thành toàn cho hôn ước của đệ và tiểu thư Lâm gia _ Ma Kết quỳ xuống
- Kìa đệ đứng lên đi. Ta chính là muốn hoàn thành tâm nguyện của Phụ Hoàng. Rước nàng họ Lâm kia về cho đệ _ Thiếu Khang nói
- Hoàng huynh đi nghỉ đi. Đệ cũng về phủ _ Ma Kết cúi người chào Thiếu Khang rồi lui về phủ của mình
> Lâm gia trang < Phòng Bạch Dương <
« Bạch Dương, Bạch Dương _ Một người phụ nữ thân người lấp lánh gọi cô dậy
- Ai vậy? Là ai gọi tôi? _ Bạch Dương tìm kiếm
- Ta là thần ánh sáng. Ta đến đây để đưa con về thời đại của con _ Người nói
- Chẳng phải con đã chết rồi sao? _ Bạch Dương hỏi
- Con ở đó không chết. Con được cứu sống nhưng hồn phách con ở đây nên ở đó con không tỉnh được _ Người nhìn xuống Bạch Dương
- Con không về đâu. Con...con _ Bạch Dương ngập ngừng
- Con đã yêu vị hôn phu của chủ nhân thân xác này đúng chứ? _ Người đoán ngay chốc trái tim của Bạch Dương
- Con... _ Bạch Dương gật đầu
- Nếu con ở đây thì số con sẽ đoản mệnh trừ khi người nam nhân đó là yêu con chứ không phải chủ nhân thân xác này. Và hôn con nụ hôn chân thật nhất thì ta sẽ để con ở đây. Con chỉ có 3 tháng. Nếu sau 3 tháng con không làm được ta sẽ đưa con về thời đại của con _ Người phụ nữ biến mất »
- Aaaaa _ Bạch Dương bật dậy
- Tiểu thư. Người lại gặp ác mộng sao? Tam vương gia đang đợi Người ở sảnh chính _ Mỹ Kỳ nói
- Ta... Nói với Tam vương gia, ta mệt không muốn gặp _ Bạch Dương lấy lại bình tĩnh
- Vâng _ Mỹ Kỳ ra sảnh chính nói với Ma Kết điều Bạch Dương vừa nói. Ma Kết cũng ậm ừ đi về.
~Những ngày sau đó Bạch Dương liên tục tránh mặt Ma Kết khiến Ma Kết thật hết kiên nhẫn. 2 tháng trôi nhanh Bạch Dương cứ trốn hết lần này đến lần khác ~
- Bạch Dương hôm nay nàng không ra gặp ta, thì ta sẽ....ta sẽ ngồi ở đây đến khi nàng ra đây _ Ma Kết ngồi vào bàn trà trước phòng Bạch Dương
- “ Ma Kết nếu biết ta không phải Bạch Dương của chàng. Liệu có còn thích ta ” _ Bạch Dương nhốt mình trong phòng hai hàng lệ tuông ra
- Bạch Dương nàng nói đi. Ta làm sai gì sao? Tại sao lại tránh mặt ta? _ Ma Kết giọng buồn rầu
- Dương Nhi, con mở cửa ra đi. Chúng ta vừa đi vài tháng sao con lại vậy chứ? _ Mẹ Bạch Dương sau chiến đi mua hàng từ Thiên Dương quốc về hay sự việc liền đến phòng Bạch Dương
- Con muốn một mình. Xin lỗi mẫu thân _ Bạch Dương nói vọng ra
- Vương gia, xin ngài chú ý sức khoẻ. Con gái ta thật bướng bỉnh _ Mẹ cô thở dài chán nản rời đj
- Bạch Dương nàng nhẫn tâm để ta ngoài này thật hả? _ Ma Kết chống cằm nhìn vào phòng Bạch Dương
××× Trời đêm xuống, sương lạnh rung người, Bạch Dương định xuống bếp làm tách trà nóng vừa bước ra khỏi cửa thì đã....
- Ma Kết, Ma Kết chàng mau mở mắt ra _ Bạch Dương vội vàng chạy lại Ma Kết đang gục xuống
- Nàng chịu ra gặp ta rồi... Át xì _ Ma Kết liên tục hắt hơi
- Trời lạnh lắm chàng mau vào phòng dành cho khách của nhà ta nghỉ tạm đi _Bạch Dương dìu Ma Kết đi
- Người đâu. Đem cho ta một thau nước nóng _ Bạch Dương gọi lớn
~ Phòng khách ~ Ma Kết thật sự rất cao cho nên Bạch Dương khó khăn lắm mới dìu Ma Kết vào phòng được
- Sao chàng không về đi chứ? _ Bạch Dương dùng khăn ấm đắp lên trán Ma Kết
- Nàng nói đi là ta làm gì sai nên nàng trốn tránh ta sao? _ Ma Kết hỏi
- Nếu ta nói ta không phải Bạch Dương chàng tin không? _ Bạch Dương kéo chăn lên cho Ma Kết
- Nàng lại đùa. Nàng không phải Bạch Dương thì là ai _ Ma Kết cười
- Có lẽ ta sẽ không thể ở lại đây, ta sẽ cho chàng biết một bí mật _ Bạch Dương quyết định sẽ nói ra và theo Thần Ánh Sáng đi về
- Nàng nói đi _ Ma Kết tò mò
- Mà thôi vậy. Chàng biết thì càng buồn thêm thôi _ Bạch Dương lại im lặng
- Ta biết nàng không phải Bạch Dương trước kia. Nàng của lúc trước hoạt bát, hậu đậu và hay trêu ta còn bây giờ nàng trở nên dịu dàng, cái gì cũng giỏi, lại không thèm nói đến ta. Nàng thích người khác rồi đúng không? _ Ma Kết hỏi
- Không, người ta thích vẫn luôn là chàng chỉ là ta... _ Bạch Dương ngập ngừng
- Vậy thì được rồi, tháng sau chúng ta sẽ thành thân có được không? _ Ma Kết nắm tay Bạch Dương
- Chàng mau nghỉ đi _ Bạch Dương né tránh câu trả lời
- Nàng không nói, tức là đồng ý đó _ Ma Kết nói với theo
- Ta mệt rồi, ta đi ngủ đây! _ Bạch Dương về phòng
- Mai nàng nhất định nói chuyện rõ ràng với ta _ Ma Kết nói
~ Sáng hôm sau ~
- Tháng sau ư? Có nhanh quá không? _ Mẹ Bạch Dương hỏi
- Kìa bà, hai đứa cũng có hôn ước hơn nữa lại là thanh mai trúc mã từ nhỏ mà _ Cha cô nói
- Nếu hai người đồng ý con sẽ về chuẩn bị mọi thứ tốt nhất cho ngày thành thân của con và Bạch Dương _ Ma Kết lễ phép trước hai vị phụ mẫu Bạch Dương
- Được được. Mọi sự tùy con _ Cha cô cười hiền từ
- Con xin phép về phủ _ Ma Kết toan ra về
- Ma Kết ta muốn hỏi 1 câu _ Bạch Dương bước ra
- Nàng cứ hỏi _ Ma Kết xoay người lại
- Chàng yêu ta bây giờ hay ta trước kia? _ Bạch Dương hỏi
- Trước hay bây giờ đều là nàng mà _ Ma Kết cười
- Chàng nói đi ta trước kia hay bây giờ? _ Bạch Dương vẫn hỏi
- Ta thích nàng trước kia hoạt bát vui vẻ hơn _ Ma Kết trả lời
- Dương Nhi con đi đâu vậy? _ Bạch Dương nghe xong câu trả lời thì vội bỏ đi. Cha cô í ới gọi theo
- Bạch Dương đợi ta với _ Ma Kết đuổi theo
- “ mình phải rời xa nơi này thật sao? ” _ Bạch Dương đứng trên cầu hai hàng lệ chảy ra
- Ta... Nói gì khiến nàng giận sao? _ Ma Kết vừa thở vừa nói
- Có thể sau này chúng ta không thể gặp nhau nữa rồi _ Bạch Dương cười buồn
- Nàng nói bậy gì đấy _ Ma Kết nhìn Bạch Dương
- Ta căn bản không phải người chàng yêu _ Bạch Dương chạy đi mất
- Bạch Dương sao nàng chạy nhanh vậy chứ? _ Ma Kết lại đuổi theo
Chạy mãi Bạch Dương cũng chạy về Lâm gia
- Bạch Dương nàng.... nói đi.... vì sao lại hỏi ta như vậy? _ Ma Kết ngồi xuống thở dốc
- Ma Kết ta yêu chàng _ Bạch Dương hôn lên trán Ma Kết khiến Ma Kết sững người
- Nàng vừa hôn ta _ Ma Kết không tin được
- Chuyện hôm nay chàng đừng để tâm. Hôm nay ta phiền chàng rồi. Chàng đi nghỉ đi _ Bạch Dương nói
- Lại làm phiền nhà nàng vậy _ Ma Kết đi vào cái phòng hôm qua và đánh một giấc
> 1 tháng nhanh chóng trôi đi - Ngày Ma Kết ngóng chờ cũng tới <
- Tân nương đến _ bà mai cười toe toét
- Chúc mừng chúc mừng _ Tiếng quan khách cùng chung vui
- Hành lễ với phụ mẫu.... Tuyên thề với đối phương.... Lễ thành thân đã xong _ Bà mai nói các bước làm lễ
- Bạch Dương.... Con phải ta về thôi _ Thần ánh sáng xuất hiện
- Bạch Dương nàng đi đâu? _ Ma Kết nắm lấy tay Bạch Dương thật chặt
- Chuyện gì vậy? _ Tiếng xì xào vang lén
- Xin lỗi suốt thời gian qua ta đã lừa chàng. Ta là Hoàng Bạch Dương người của Zodiac thế kỷ 22. Ta không phải Lâm Bạch Dương. Cô ấy đã chết rồi _ Bạch Dương nói trong nước mắt
- Nàng... Lừa ta? _ Ma Kết hụt hẫng
- Ta phải đi về nơi của ta rồi. Vĩnh biệt chàng _ Bạch Dương tan biến theo ánh sáng màu xanh kia khiến quan khách sửng sốt hoảng sợ bỏ về.... Hai vị phụ mẫu sốc không nói nên lời. Ma Kết khụy xuống cầm lấy chiếc vòng tay của Bạch Dương mà khóc
~ Zodiac - Thế kỷ 22 ~
- Ma Kết _ Bạch Dương tỉnh lại khuôn mặt toàn nước mắt
- Con tỉnh rồi con gái _ Cha nuôi cô vui mừng
- Cô tỉnh rồi thật tốt quá _ Ông Bầu của cô cũng ở đó
- Mọi người _ Bạch Dương nhìn quanh cảm động muốn khóc. Sau khi cô tỉnh lại sự nghiệp của cô mỗi lúc một tiến xa hơn. Cô trở thành ca sĩ nổi tiếng khắp nơi. Tranh cô vẽ ra được ra giá rất cao. Ai nấy đều thích cô.
~ Chiều mưa như ngày ấy cách đây 4 năm cô cầm dù đi lang thang khắp nơi ~
- Ơ tôi xin lỗi _ Bạch Dương va vào ai đó
- Bạch Dương là ta đây _ Giọng nói ấm áp quen thuộc vang lên
- Ma Kết? Không thể nào Ma Kết căn bản không thể xuất hiện ở đây _ Bạch Dương cho là đã nghe nhầm
- Là ta thật đó. Nàng xem chiếc vòng của nàng ngày trước nè _ Chàng trai kia đưa chiếc vòng ra
- Đúng là nó....nhưng _ Bạch Dương còn nghi ngờ
- Bạch Dương con không cần nghi ngờ nữa, là ta đã đem hắn đến với con _ Giọng nói thần ánh sáng lại vang lên
- Ma Kết là chàng à không là anh thật rồi _ Bạch Dương bỏ luôn cây dù ôm lấy Ma Kết
- Bạch Dương ta yêu nàng. Ta yêu nàng người dịu dàng, đáng yêu không vì Lâm Bạch Dương _ Ma Kết nói
- Anh nói thật sao? Em vui lắm _ Bạch Dương rơi nước mắt vì hạnh phúc
Và họ đường đường chính kết hôn với nhau
~ Một chút bên lề ~
Sau khi Bạch Dương biến mất, Ma Kết nhận ra bản thân yêu Bạch Dương biết bao nhiêu vậy mà ngày đó lại nói như vậy khiến nàng tổn thương nên ngày ngày đến điện thờ Thần ánh sáng cầu xin
- Người đã đưa Bạch Dương đến với con thì xin Người hãy giúp con đến với nàng ấy..Con sẽ dập đầu đến khi Người đồng ý _ Ma Kết quỳ xuống dập đầu liên tục đến nỗi máu chảy ra. Kiên trì suốt 7 × 7 = 49 ngày. Thần ánh sáng không kìm lòng được liền giúp Ma Kết toại nguyên đến với Bạch Dương
P/s:::::: Sến quá uhuhu - Chap sau má nào hóng không Dương - Bảo hay Dương - Xử đây ta
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top