Chương 8

bản edit này ĐƯỢC UP DUY NHẤT TRÊN WATT @bunchanee, những nơi khác đều là ĂN CẮP o(x)/

Chương 8: Tướng quân, để ta dạy ngài
Ngày ấy, Minh Kỳ đến Hợp Hoan Lâu, Tống Thanh liếc mắt đã nhìn thấy y.

Một vài tướng trẻ vừa đánh thắng trận, hứng trí tăng vọt, uống rượu hết bình này đến bình khác, rất hiếm khi được trở về nghỉ ngơi một chút nên gọi rất nhiều thanh quan đàn hát trợ hứng.

Uống rượu nửa đường, Trọng Lang liền đề nghị gọi vài tiểu quan để mua vui, những người khác đều cười đùa đồng ý tức khắc, chỉ có Minh Kỳ mặt đỏ như khỉ mà ngăn cản.

"Chúng ta là tướng quân, cũng phải tự mình làm gương chứ..."

"Được rồi lão Minh! Cũng đã mười bảy tuổi rồi, mẹ ngươi còn chưa sắp xếp cho ngươi bái đường à hahaa!" Một đám choai choai cười phá lên chế nhạo y.

Y cả ngày trong bùn đất mà đánh trận, làm sao có thể trì hoãn thanh xuân con gái người ta, Minh Kỳ bị bọn họ chọc đến tức cười, liền đấm một phát ngay ngực Vệ tướng quân, khiến gã phun cả rượu ra ngoài.

"Lão Minh, ngươi ra tay không biết nặng nhẹ gì cả, được rồi, chú thích chơi đùa thì ông đây chiều!"

Vệ tướng quân so với Minh Kỳ còn nhỏ hơn một tuổi, hai người vừa đánh vừa nháo mà lăn lộn dưới sàn, các cô nương cầm đàn tỳ bà bên cạnh vừa cười vừa la hét, khung cảnh náo nhiệt cực kỳ.

bản edit này ĐƯỢC UP DUY NHẤT TRÊN WATT @bunchanee, những nơi khác đều là ĂN CẮP o(x)/

Lúc Tống Thanh cùng mấy tiểu quan bước vào, thì Minh Kỳ đang ghìm tiểu tử kia xuống đất, mặt mày bẩn hết cả.

Cậu không nhịn được mà bật cười, đối diện với ánh mắt sững sờ của Minh Kỳ.

Thiếu niên giơ nắm đấm lên nhưng chỉ dừng lại giữa không trung, quay đầu lại nhìn chằm chằm khuôn mặt Tống Thanh không chớp mắt. Minh Kỳ nháy mắt nóng từ cổ lên cả mặt.

Vệ tướng quân chớp lấy thời cơ mà đạp y sang một bên, thừa dịp y sơ hở mà mạnh bạo đấm y mấy cú.
Trước mặt mỹ nhân mà bị người ta đánh thì đúng là quá mất mặt, Minh Kỳ trở mình một cái, bạo lực mà giã cho Vệ tướng quân một trận tơi bời.

Chờ hai người nháo xong, từ dưới đất bò dậy ngồi tử tế, tú bà vội vàng hướng bọn họ giới thiệu, đây là mấy tiểu quan đầu bảng của Hợp Hoan Lâu các kiểu.
Phiêu Kỵ tướng quân cười một tiếng, vẫy tú bà lui ra: "Được rồi, Triệu mama, bọn ta tuy người thô bạo am hiểu nhất đánh đấm, nhưng đầu óc thì vẫn phải có."

Đầu bảng mà lại còn mấy người, tưởng bọn ta ngốc à.

Mấy tiểu quan thấy các vị tướng quân trẻ tuổi lại đẹp trai, trên mặt tuy khẽ cười nhưng trong lòng đang gào thét thích chết đi được.

Trời ạ, đẹp trai nam tính như này, dù bảo ta ngủ một đêm không có thù lao thì ta cũng chịu nữa là!

Tống Thanh đã sớm nhìn ra bọn họ gấp gáp như nào, lén lút lườm một cái rồi đi về hướng Minh Kỳ, tự mình ung dung ngồi xuống bên cạnh y.

Bọn tiểu quan còn lại phía sau mắt đều trợn, Tống Thanh thật sự vẫn không biết xấu hổ như vậy!

Khi Tống Thanh ngồi xuống, Minh Kỳ đã cứng cả người, không dám nói chuyện, cũng không dám nhìn cậu, không biết làm gì hơn là đem rượu từng chén từng chén mà uống.

Từng tiểu quan bên kia đã sớm ngồi trong lòng khách quý mà đút rượu. Còn Tống Thanh thì nhìn hai tai đỏ bừng của y, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Minh Kỳ chỉ cảm thấy lỗ tai tê rần, bên mặt bị Tống Thanh nhìn như cứng đơ lại.

"Ngài là lần đầu tiên đến đây sao?" Tống Thanh dùng ngón tay vòng một sợi tóc quanh tai, hỏi.

Minh Kỳ mặt đỏ lên, ậm ừ một tiếng, không dám động đậy.

Tống Thanh xì một tiếng nở nụ cười, xoay vai y lại, nói: "Ngài nhìn ta một cái đi."

Minh Kỳ bắt gặp ánh mắt Tống Thanh, ngẩn người như thằng ngốc.
"Trông ngươi thực sự rất ưa nhìn."

Tống Thanh tuy rằng có nét nữ tính, nhưng lông mày cùng hốc mắt lại tinh xảo thâm thuý, mang mấy phần ý tứ phong lưu lỗi lạc của nam nhân. Một đôi mắt phượng chứa đầy tình ý, ai nhìn cũng phải chìm đắm trong đó.

Tống Thanh nhìn thiếu niên ngây thơ trước mặt, cố ý chọc chọc ngực y: "Ôm ta một chút."

Minh Kỳ sửng sốt, lắp ba lắp bắp hỏi: "Cái gì?"

Tống Thanh như oán trách mà liếc y: "Nếu ngài không ôm ta, nhũ mẫu sẽ phạt ta mất."

"Còn tưởng rằng ta không hầu hạ tốt tướng quân."

Minh Kỳ nhanh chóng khoác tay lên hông cậu, vừa chạm vào vòng eo thon thả đã như bị nóng mà rụt trở về. Tống Thanh thấy y muốn trốn, thẳng thắn đưa tay ra ấn tay y lại, thuận thế nằm trong lồng ngực y. Lồng ngực y cứng lại, vẫn là mặc cậu nằm lên. Y rõ ràng có thể né tránh, nhưng y lại không làm thế.

Tống Thanh thuận lợi mà nằm trong lồng ngực y, thầm thở dài, hiếm thấy tiểu tử nào lại ngây thơ như vậy, lại tiếp tục hạ lệnh cho y: "Ôm ta đi lên lầu."
Minh Kỳ nghĩ cậu mệt, ôm chặt cậu đứng dậy, hướng bên ngoài đi.

Khi y bước ra ngoài, mấy huynh đệ đều la hét cười y, y tức giận lườm bọn họ một cái, kết quả là mọi người thấy bộ dạng thẹn thùng của xe kỵ Tướng quân thì lại càng lớn tiếng mà trêu chọc.

Minh Kỳ đặt Tống Thanh lên giường, vừa định rời đi, Tống Thanh đã nắm lấy quần áo y. Y cho là Tống Thanh có chuyện gì không ổn, vừa ngả người xuống đã bị Tống Thanh chân chính mà hôn môi.

Tống Thanh liếm cắn hồi lâu, nhưng nam nhân không nhúc nhích chút nào, liền hừ một tiếng đẩy ngực y ra.
"Ngài sao lại không phản ứng gì chứ?"

Minh Kỳ lúc này mới ý thức được rằng mình bị hôn, y lui về sau hai bước, xoa xoa nơi bị hôn qua cũng không biết nên làm gì.
"Ngươi, ngươi..."

Tống Thanh lúc này mới híp mắt cười, đứng dậy vòng tay qua cổ thiếu niên trước mắt, nói: "Nằm xuống."

Cậu nhẹ nhàng đẩy một cái, Minh Kỳ đã ngã xuống giường.

Tống Thanh thành thục cởi thắt lưng của Minh Kỳ, cởi sạch sẽ từng lớp một, than thở: "Sao ngài mặc nhiều vậy?"

Thuận tiện lại sờ eo y mấy lần.

Minh Kỳ bị mỹ nhân như oán giận mà liếc mắt, vội vàng xin lỗi: "Lần sau sẽ không như vậy nữa." Thường phục của xe kỵ Tướng quân quả thật có hơi rườm rà.

Tống Thanh cười chảy cả nước mắt, sờ sờ đầu hắn: "Ngoan thế cơ í."

Đến khi cả hai đều trần truồng, Minh Kỳ nhìn mỹ nhân đẹp như ngọc trước mắt, có chút miệng khô lưỡi khô.
"Ta, ta không biết làm như thế nào."

Tống Thanh khẽ mỉm cười, cúi người xuống, hôn lên đôi mỏng hoàn mỹ.
"Tướng quân, để ta dạy ngài."

____________________________________

bản edit này ĐƯỢC UP DUY NHẤT TRÊN WATT @bunchanee, những nơi khác đều là ĂN CẮP o(x)/

1:50 am
Tâm sự mỏng thôi, nhưng mà hôm nay ngày đầu tiên của mùa dâu mà đau run hết cả chân tay các bạn ạ, lại bonus cả đau lưng, hoa mắt chóng mặt, nhiều lúc bụng quặn lại mà lợm hết cả cổ. Cứ mỗi lần rụng dâu thì ngày đầu tiên mình đều bị như vậy, trước thì mình hơi lạm dụng thuốc giảm đau mặc dù biết nó không tốt, nhưng mà bây giờ đang giãn cách ở nhà nên không uống. Mùa dâu của các bạn thế nào? Có thể chia sẻ xíu xiu với mình được không?
Và cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình, safe and pretty ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top