Chương 11
(Đã edit)
Bọn quái thai truyenwiki, truyenfull,...là lũ ăn cắp, ăn kứt ăn đầu buồy đe'o muốn làm mà đòi có ăn 😏
Chương 11: Đâm lao phải theo lao
Trước khi đi, Tống Thanh còn lo lắng mà nói với Tang Chẩm rằng nếu nam nhân mà làm việc quá sức thì chất lượng tinh trùng sẽ bị suy giảm.
"Đoạn Cảnh mỗi lần làm ngươi trong bao lâu?"
Tang Chẩm ngập ngừng không nói gì.
Bởi vì lần nào em cũng bị làm đến khóc hết ấy, cuối cùng thì mệt mỏi mà ngất đi, nhưng vẫn luôn cảm thấy mình còn đang bị chịch...
Tống Thanh nghĩ rằng Tang Chẩm xấu hổ không dám nói Đoạn Cảnh duy trì trong bao lâu, vì vậy vỗ vỗ vai em như động viên, bảo em rằng nên nghĩ biện pháp gì đấy.
Không nghĩ tới Đoạn Cảnh nhìn như sói đội lốt người, ấy mà lại vô dụng chẳng thể dùng được.
clm Thanh Thanh nó tưởng Đoạn đại nhân ysl các sis ạ =))))))
Tống Thanh thở dài rời đi.
Làm thế nào mới có thể mau mau có bảo bảo đây?
Tang Chẩm đã suy nghĩ về vấn đề này rất nhiều khi trở về từ quán rượu, ngồi chờ phu quân ở đình nhỏ gần cổng biệt phủ vẫn còn suy tư.
Còn không đợi em nghĩ được gì thì Đoạn Cảnh đã từ Hình bộ trở về.
bản edit này ĐƯỢC UP DUY NHẤT TRÊN WATT @bunchanee, những nơi khác như wiki, truyenfull,...đều là ĂN CẮP o(・x・)/
Khi vào trong, hắn nhăn mày lại, vừa hướng ty vụ bên cạnh giao phó việc gì đó, vừa tháo thanh kiếm bên hông ra đưa cho tôi tớ.
Tang Chẩm thấy hắn đã về thì lon ton chạy nhanh ra cửa, nho nhỏ mà hoan hô một tiếng, muốn nhào vào ngực hắn.
Em chưa kịp ôm eo đại nhân, Đoạn Cảnh đã nắm lấy vai em đẩy sang bên cạnh.
"Trên người ta bẩn." Hắn vừa mới trở về sau khi thẩm tra tù nhân trong ngục ở Hình bộ, khó tránh khỏi bị khí tức dơ bẩn nơi đó bám theo.
Tang Chẩm nói đại nhân không bẩn tí nào, sau đó Đoàn đại nhân tuỳ tiện dỗ em hai câu, nói buổi trưa sẽ ở cùng em, thiếu niên liền ngoan ngoãn rời đi.
Ty vụ đứng xem mà ngỡ ngàng, không nghĩ tới Đoạn đại nhân cũng có thú vui nuôi Đồng nhi, lại còn nuông chiều như vậy.
Ty vụ nghe hắn dăm ba câu phân phó công sự xong, rồi lại nói hôm nay không thể mời cơm, Viên tiên sinh nên về sớm một chút, hiển nhiên suy nghĩ của hắn đã ở chỗ khác rồi.
Đúng lúc này một tiếng cười lanh lảnh truyền đến từ trong vườn, hoá ra là Tang Chẩm đang cho con chim ưng của Đoạn Cảnh ăn.
Ty vụ ánh mắt xa xăm nhìn nhìn, nói đùa.
"Đại nhân thật có phúc."
Đoạn Cảnh lơ đễnh nở nụ cười, tiễn người đi: "Cũng chỉ là một bé tiểu tước thôi."
Khi trở về cùng Tang Chẩm ăn cơm, đứa nhỏ lại trộm nhìn hắn, ánh mắt này không giống với ánh mắt lo lắng như mấy ngày trước, mà ai oán cực kỳ, cứ như hắn là loại công tử nhà giàu bội tình bạc nghĩa với em vậy.
Hôm nay đầu bếp có chuẩn bị món vịt bát bảo, Tang Chẩm thích ăn ngọt, mấy ngày trước Đoạn Cảnh đặc biệt mua một đầu bếp từ Tô Chiết, hôm nay bắt đầu làm luôn.
Khi ăn không được nói, từ trước đến giờ Đoạn Cảnh đều không cho phép em líu ríu lúc đang ăn. Lần này không ngoại lệ, một khi đã mở "máy hát" của Tang Tang, hắn cũng đừng mong ăn uống gì nữa.
bản edit này ĐƯỢC UP DUY NHẤT TRÊN WATT @bunchanee, những nơi khác như wiki, truyenfull,...đều là ĂN CẮP o(・x・)/
Hai người yên lặng dùng cơm xong, hạ nhân liền dọn xuống, đến khi chỉ còn mỗi bọn họ trong phòng, Đoạn Cảnh cảm giác mình sắp bị ánh mắt của vật nhỏ này thiêu cháy.
Hắn đem Tang Chẩm chạy tới giường nhỏ, nghiến răng nghiến lợi vỗ mông em hai cái: "Nhìn ta như vậy là sao đây, nhóc hồ ly câu hồn này!"
Tang Chẩm vốn tưởng rằng phu quân muốn ôm em, định hưởng thụ cái ôm ân ái thì mông lại bị đánh hai lần.
Em giận dỗi quay đầu nhìn phu quân, mới vừa mở miệng định nói thì đã bị chặn lại ngay.
Khi được buông ra, đầu óc em vẫn còn choáng váng, ôm lấy cánh tay Đoạn Cảnh không buông, còn chủ động mà thơm hắn một cái.
Phải sinh bảo bảo cho đại nhân.
Đoạn Cảnh hiếm thấy khi nào em chủ động như hôm nay, thầm nghĩ tiểu quan kia hẹn em ra ngoài là lại có ý đồ xấu gì chăng? Ban đầu, khi nhìn thấy mảnh giấy, hắn đã nghi ngờ Tang Tang là gian tế do phe Thái tử phái tới.
Có là gian tế hay không không quan trọng, dù sao bây giờ cũng là người của hắn.
Đoạn Cảnh nhanh chóng cởi sạch quần áo của em, ôm em ngã xuống đệm mềm phía sau bình phong.
Bức bình phong được đặt nằm nghiêng bên trong, chỉ cách nhau đúng một bức tường với tiền sảnh. Đầu óc mơ màng của Tang Chẩm lúc này mới tỉnh lại, kêu lên một tiếng không muốn cho hắn chạm, rưng rưng nói: "Hạ nhân và tiểu Hà tỷ tỷ vẫn đang ở bên ngoài đấy."
Đoạn Cảnh suy nghĩ một hồi mới biết tiểu Hà em nói là thị nữ theo hầu bên người em.
Tiểu gian tế này đối với ai cũng xưng hô thân thiết được, Đoạn Cảnh ác ý mà véo cái mông tròn, uy hiếp nói.
"Cho nên Tang Tang chớ có lên tiếng, nếu không sẽ bị phát hiện."
Trên thực tế, bất kể là tỳ nữ hay nội thị, hắn cũng không lưu lại trong phòng, dù sao hắn cũng không có hứng thú để người khác nghe lén chuyện phòng the của mình.
Nếu tiểu gian tế này đã cho là bên ngoài có người, thì thuận theo suy nghĩ của em cũng rất thú vị.
Eo Tang Chẩm bị nâng lên, cái mông cong lên chờ, hôm nay Đoạn Cảnh cũng không vội làm em, mà chỉ vươn ngón tay chơi đùa bướm múp của Tang Chẩm.
Nơi kia của Tang Chẩm vốn mẫn cảm, vừa nhấc mạnh eo lên, dường như mọi cảm giác đều bị khuếch đại, em không dám kêu ra tiếng, chỉ nhỏ giọng xin tha.
Sau một hồi Tang Chẩm đã muốn nằm úp xuống giường rồi, nhưng là Đoạn Cảnh đang nâng bụng của em, không nằm xuống được, chỉ có thể khó chịu mà lắc lắc cái mông, nhưng mà xoay cũng xoay không được, động mạnh một tí là ngón tay của phu quân liền đâm sâu hơn, kéo theo một đống nước dính nị chảy ra.
Lúc bị ngón tay đưa lên cao trào, bụng dưới cũng co giật, nhưng bụng đang bị nâng nên đến cả lên đỉnh cũng thành dằn vặt, Tang Chẩm vừa mệt vừa ấm ức, khàn cả cổ mà xin phu quân mau đâm vào.
Đoạn Cảnh quả nhiên đem Tang Chẩm nằm xuống giường, vô thức vuốt ve bụng dưới đang co giật của em, ôn nhu hỏi.
"Sau này Tang Tang còn tự ý đi ra ngoài cùng người khác không?"
Tang Chẩm mới vừa lên đỉnh xong, chỉ cảm thấy màng nhĩ nóng ran, làm sao mà biết hắn nói cái gì, thút thít hít hít mũi nhỏ đòi phu quân ôm.
Đoạn Cảnh nào cho em toại nguyện dễ như thế, lại kiên nhẫn cúi đầu ghé vào tai em lặp lại lần nữa, tay lại không ngừng mà đùa bỡn chim nhỏ đang ngóc đầu của Tang Chẩm, hai trứng run lên như sắp bắn.
Tang Chẩm không đáp, Đoạn Cảnh liền nắm chim nhỏ ép em nói.
"Nói không?"
Chim nhỏ đáng thương lại ngẩng đầu càng cao, em thấy sắc đỏ của chim nhỏ ngày càng đậm, Tang Chẩm rốt cục cũng không kiềm chế nổi nữa, hét lên, hạ thân cũng rung động.
"A a a a a a...sẽ không, sẽ không ạ huhu"
Đoạn Cảnh hài lòng buông tay, một tay khác thì che mắt em, ghé vào tai em thấp giọng nói.
"Tang Tang, tiểu Hà tỷ tỷ của ngươi vào rồi."
Lúc này Tang Chẩm làm sao cũng không nhịn được, tinh dịch phun ra như suối nhỏ, nghe Đoạn Cảnh nói tỳ nữ đã vào trái lại bắn càng nhiều.
Tang Chẩm hoảng hốt muốn dừng lại, nhưng tinh dịch vẫn phun ra, hai huyệt nhỏ cũng ướt át chảy nước, em sướng đến mức cả người co giật, tiếng rên rỉ cũng không hạ xuống được.
Khoái cảm ngập đầu cùng sự xấu hổ đan xen vào nhau, Tang Chẩm bật khóc thành tiếng, cảm giác mình không còn mặt mũi gặp người khác nữa.
Đoạn Cảnh cảm thấy lòng bàn tay ẩm ướt, mới nhận ra hắn đã làm vật nhỏ khóc thật rồi, nhanh chóng ôm em vào lòng.
"Ta chỉ đùa ngươi thôi, không ai vào đây hết."
Nhưng lúc này Tang Chẩm cũng chẳng có sức mà mở mắt, liền ngủ thiếp đi trong vòng tay Đoạn Cảnh.
_______________________________
****Mình có chuyện muốn nói với các bạn một chút.
Mình quyết định làm truyện này vì thấy hợp gu, và muốn chia sẻ cho mọi người cùng đọc nữa. Nhưng bọn chuyên ăn cắp, chuyên trục lợi trên công sức của người khác đã reup truyện của mình lên web của chúng nó. Bây giờ mình có hai phương án, các bạn đồng ý với phương án nào thì hãy bình luận cho mình biết nhé. Cảm ơn các bạn rất nhiều.
Phương án 1: Mình sẽ chuyển nhà sang wordpress, set pass và không up ở Wattpad nữa.
Đây là đa số lời khuyên mà các bạn trên gr khuyên mình nên làm. Mình làm truyện hoàn toàn bằng điện thoại nên rất khó thao tác, và rối nữa. Mình có thử rồi nhưng khi mất cả tiếng đồng hồ up hết chương đã edit lên thì chơi ngu kiểu gì trang wordpress nhìn rất kinh, sau đó vì không biết sửa chỗ nào nên mình đã xoá.
Phương án 2: Mình sẽ up QT lên, nó reup hết các kiểu rồi mình sẽ sửa lại thành bản edit của mình. Và khi sửa lại rồi mình sẽ up thông báo lên timeline cho mọi người biết, các bạn follow mình để nhận thông báo nha 🥺
Cách này thì chúng nó vẫn sẽ có thể reup lại khi mình sửa vì chúng nó đồng bộ tool, nhưng up trên Watt sẽ tiện cho các bạn đọc cũng như lưu truyện hơn. Mình là một editor và cũng là một reader, mình hiểu cái gì sẽ tiện nhất cho cả mình và mọi người. Tuy mình bỏ công sức edit nhưng vẫn ưu tiên readers trước, vì các bạn là người ủng hộ truyện, giúp mình có thêm động lực để tiếp tục edit.
Hãy comment cho mình biết ý kiến của các bạn nhé! Lớp du ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top