v.

Tại sao con người lại có thể sống lại?

Lắm lúc Thanh Minh tự hỏi, liệu có phải mỗi bản thân mình là người duy nhất còn ở trên cõi đời này biết về những khốc liệt đã xảy ra tại trăm năm trước hay không. Những khổ đau, thống thiết, thảm bại, lụi tàn từ trận chiến với Thiên Ma. Con người mất đi ngay trước mắt, đau xé tim gan, chết dần chết mòn. Mai Hoa Kiếm Tôn lúc đó vẫn còn nhớ rõ ràng những hình ảnh đồng minh, bạn bè, tri kỉ, huynh đệ, sư phụ, gia đình ngã xuống như rơm rạ, tàn đau trong lớp lửa bập bùng, hoá thành tro hay gãy nát đứt đoạn. Lắm lúc hắn muốn vươn tay ra, tựa như đón lấy những con người đang dần hoà tan cùng đất mẹ. Nhưng buồn thay, con người trong trận chiến phải mạnh mẽ hơn bất cứ ai, bắt buộc phải trở nên mạnh mẽ hơn bất kì kẻ nào vẫn còn đang đứng và chiến đấu.

Có lẽ sống lại là để trả giá cho tất cả?

Thanh Minh không biết nữa, có thể nó chính là sự trả giá cho những ngông cuồng, kiêu căng ngạo mạn, ích kỉ, điên loạn. Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh mang những cảm xúc chẳng còn quan trọng trong cái tương lai kia, dồn nén đè ép để sống tiếp, để gây dựng những gì còn lại của môn phái. Đó là bắt buộc, là hy vọng mà Thanh Minh để lại cho mình với mục tiêu sống tiếp ; hay đành rằng đó cũng là ước mong của bao nhiêu con người đã ngã xuống một trăm năm trước vì chiến tranh tàn khốc đau thương.

Và có lẽ, sự hồi sinh đó chính là một lời khẳng định cho mong ước và khát khao của bao người.

Khi chính những con người hi sinh vì lẽ phải, trong lòng họ dù có tin tưởng hay không về một tương lai phía trước, thì ắt hẳn cũng sẽ mong ngóng rằng Hoa Sơn vẫn sẽ tiếp bước, trở thành môn phái đứng đầu thiên hạ. Và Thanh Minh, trước là Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh, sau là Hoa Sơn Thần Long Thanh Minh, sẽ là người khắc nên và đảm bảo cho ước vọng đó.

.

Môn phái là gì? Một môn phái chính là những liên kết về thời gian và đạo nhân con người sở hữu. Là ý chí, võ công, là cách nhìn nhận cuộc sống, những đạo lí làm người được truyền từ đời trước, kế thừa và phát triển thành những điều tốt đẹp hơn cho đời sau. Môn phái chính là lịch sử được kéo dài không hồi kết, khắc ghi những câu chuyện từ những đời thứ nhất, để rồi truyền tải, gây dựng nên một cộng đồng, một gia đình vững mạnh có một mối liên kết, tương quan không thể nào tách rời. Xuyên suốt tất cả, môn phái chính là niềm tin, những kế thừa vững trãi trên chữ đạo mà con người phải đi theo. Nó đặt ra được mục đích và những điều đáng trân trọng, để những kẻ lạc lối có thể vững bước và tồn tại trên thế gian rộng lớn này.

Có lẽ, chính sự hi sinh đó đã đứt đoạn những gì được gọi là môn phái. Chẳng có lịch sử, chẳng có võ công, chẳng có ai nhắc tới những gì mà Hoa Sơn Phái đã cô đọng lại trong hàng trăm năm tồn tại. Và Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh có sứ mệnh hàn gắn, nối liền lại thời gian và đạo nhân của Hoa Sơn ấy.

.

Hoặc rằng, chỉ có Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh, mới có khả năng kéo Hoa Sơn lụi bại thành một môn phái đứng đầu?

Người trùng sinh, nhảy xuyên thời không có thể là bất cứ ai có được đạo nhân của Hoa Sơn. Tuy nhiên, với thời gian gấp gáp lúc bấy giờ, tiền bạc nợ nần chồng chất khiến môn phái sắp bị san bằng, hay đành rằng võ công chẳng đi đâu về đâu dập nát dưới chân Tông Nam trong Hoa Tông chi hội, cùng với đó là sự thê thảm bết bát của một nơi chẳng có nhân tài hay sách luận ; thì thời gian chính là điều đáng chú ý nhất. Nếu là người khác, ắt hẳn bọn họ sẽ phải xem xét lễ nghi, đạo đức, làm sao không để cho thiên hạ xì xào bàn tán, bảo vệ lấy danh dự Hoa Sơn. Song, khác với tất cả con người còn lại, Thanh Minh là một tên khốn, là một kẻ không biết xấu hổ, là một tên sẽ trèo lên đầu tất cả mọi người chỉ để làm điều mình muốn. Chính xác lúc ấy, Hoa Sơn cần một người như thế để thay phương đổi hướng một cách mạnh mẽ (và cũng có thể nói là tàn bạo).

Hoa Sơn Thần Long (Cuồng Khuyển) Thanh Minh là một tên khốn khiếp nhất trên đời, cũng là kẻ duy nhất có tiềm lực để thay da đổi thịt Hoa Sơn một cách nhanh chóng nhất.

.

Thực ra nhiều lúc, khi chẳng nhìn thấy hoa mai trên cành khô, Thanh Minh lại tự hỏi liệu phải chăng tất cả những gì hắn đang trải qua tại nơi đây chỉ là một giấc mơ khi thân thể đã không cam lòng ngã xuống mà thôi?

Trang Chu mộng điệp, mộng lại điệp Trang Chu. Cái cảm giác chính bản thân, duy nhất, không hẳn là thuộc về nơi này tạo một khoảng mông lung tới vậy. Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh mộng về trăm năm sau, khi chính bản thân biết được rằng tất cả những kẻ đáng ra phải mang ơn khi Hoa Sơn bình an thiên hạ lại lấy oán báo ân, thừa dịp bọn họ bảo vệ giang sơn mà cướp bóc, giết người, phóng hỏa, khiến Hoa Sơn lâm vào biển lửa lầm than. Hắn giận dữ, điên cuồng, lấy sự ngông nghênh che lấp đi cái đau đớn của chiến tranh mà vùng lên chống trả. Hoa Sơn bỏ vốn liếng nhiều như thế, tất cả những Thanh Tử Bối bọn họ đều biến thành những cái xác không ai cúng bái hay nhớ nhung. Anh hùng có tên tuổi nhưng vì những kẻ hèn ích kỉ, tham lam mà biến thành những người vô danh, lụi bại Hoa Sơn. Dẫu sao thì chính bản thân họ cũng sợ, bởi lẽ Hoa Sơn Phái có một Thanh Minh, một tên điên cuồng dễ dàng chém nát bay đầu tất cả mỗi khi giận dữ. Và cứ thế, Hoa Sơn sau khi Trung Nguyên thoát khỏi ách nô dịch của Thiên Ma liền cứ vậy mà bị bòn rút, chìm trong biển lửa bập bùng, trở thành một sơn phái tồi tàn tro trát.

Dẫu vậy, dù là thực hay mơ, thì Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh cũng mong Hoa Sơn được sung túc đủ đầy, các đệ tử đều được trao truyền lại Mai Hoa Kiếm Pháp, và dĩ nhiên là Hoa Sơn trở thành môn phái đứng đầu võ lâm.

Đó cũng là lí do tại vì sao khi còn tờ mờ sáng, mặt trời còn chưa ló dạng, gà trống còn chưa gáy, mà các Thanh tử của Hoa Sơn đã hồng hộc mà xếp thành hàng đứng tấn, chịu đựng sức nặng của hàng ngàn túi đá trên vai, cánh tay, bắp đùi.

Thanh Minh, cái tên "cuồng khuyển" chó dại đáng chết ấy đứng nhìn các sư huynh của mình bầm dập, tím tái, nặng nhọc đội đá mà chạy đèo trèo vách. Trong mắt tất cả mọi người, hắn chính là cái tên nghênh ngang, khốn khiếp nhất trần đời. Lễ nghi vứt cho chó gặm. Hai tay của tên nhóc đó chống nạnh bên hông, mắt hếch lên trời, xấu xí tới cùng cực mà chửi rủa, cằn nhằn, dọa giết.

Nhuận Tông liếc nhìn các sư đệ của mình mà thở dài. Cho dù có muốn ngửa mặt ai oán, thổn thức liên hồi thì bọn họ cũng chỉ dám để trong lòng mà thôi. Thế giới nơi kẻ mạnh có quyền lực và kẻ yếu bị đàn áp là điều tiên quyết chẳng thể nào thay đổi nổi. Các sư huynh đệ của Hoa Sơn chỉ biết nhẫn nhục chịu đựng, khóc thầm theo từng đợt la hét của Thanh Minh mà thôi. Sau khi cái tên nhỏ nhất Thanh Minh kia ra oai, đánh phủ đầu tất cả những người nào muốn kháng nghị, thì bọn họ đều bỏ đi cái ý định đối đầu với hắn rồi. Chỉ đành than ngắn thở dài, chịu đựng mọi bài luyện tập khốc liệt không lối thoát, khổ sở còn hơn đi vào địa ngục.

Thực chất, cho dù trong lòng họ có khó chịu tới mức nào đi chăng nữa thì các Thanh tử vẫn hiểu được sự cần thiết của những bài tập này. Muốn trở thành một võ giả, một người có thể cáng đáng được "đạo" của Hoa Sơn, kế thừa và phát triển những kiếm lí của tổ tiên môn phái thì bắt buộc phải đạt được trạng thái tốt nhất. Bài luyện tập của các đệ tử trước giờ đều nhàng nhàng, dễ dãi, không chết đi sống lại tới mức như vậy. Họ một phần cũng là con cái của những gia đình thân quen với các Huyền tử bối, Vân tử bối. Vì lẽ đó nên Hoa Sơn từ trước tới giờ đều cố gắng đối đãi với những đệ tử bằng cách mềm mỏng nhất, mong ngóng họ sẽ không bỏ một Hoa Sơn cằn cỗi, thiếu thốn, nghèo hèn mà đi. Giống như leo lắt sống qua ngày, và những đợt vung kiếm cũng chẳng có mấy nghiêm khắc gì hơn. Ấy vậy nhưng, ngay tại thời điểm đó cách thức như vậy lại là hợp tình hợp lí nhất. Hoa Sơn chẳng còn gì cả, và nếu muốn kéo dài hơi tàn của một môn phái đã lụi bại thì chỉ còn cách thức như vậy mà thôi.

Đành lòng không, dĩ nhiên là các Huyền tử bối chẳng thể nào chịu nổi rồi. Song, biết sao được. Những gì còn sót lại không đủ để họ sống qua ngày, những trang kiến thức trước giờ chẳng khiến kẻ nào mạnh mẽ lên nổi được hay chăng.

Và, cũng có thể vì lẽ đó, vì những khó khăn và yếu đuối chồng chất nên mới cần một kẻ như Thanh Minh, như Mai Hoa Kiếm Tôn tới bảo vệ Hoa Sơn.

Thanh Minh nhìn lên cành mai sắp nở, tự hỏi liệu nếu như người sống lại là Chưởng môn Sư huynh thì liệu mọi chuyện có tốt đẹp hơn nữa hay không. Song, cho dù như thế nào đi chăng nữa, thì với Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh tại đây, hắn chắc chắn sẽ khiến Hoa Sơn tái khởi. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top