Chương 17: COCC
Ở đâu cũng tồn tại thứ gọi là quan hệ, hay con ông cháu cha (COCC) kể cả chốn Thiên giới tỷ lệ sinh đẻ siêu thấp này. Một ngàn phụ huynh thì sẽ có một ngàn đứa con, có người biết điều thì cũng sẽ có người không biết điều, sống lâu thì kiểu người nào cũng sẽ gặp được.
Bạch Anh Kỳ chính là kiểu người biết điều có quan hệ. Hắn không được tài giỏi cho lắm nhưng lại có một người cha pháp lực cao cường cùng một người mẹ dung túng con cái. Cuộc đời mấy ngàn năm của Bạch Anh Kỳ trải qua vô cùng thuận lợi, ở nhà thì là một tiểu thiếu gia muốn gió được gió muốn mưa được mưa, ra ngoài cũng vô cùng phong cảnh. Hắn biết rất rõ ai chọc được vào ai không, hơn nữa nếu lỡ có vô ý đắc tội người thì chỉ cần báo tên cha hắn ra, đảm bảo người ta sẽ nể mặt mà không chấp trẻ con.
Bạch Anh Kỳ ra ngoài rất thích phô trương thanh thế, người ta cưỡi một thú cưỡi thì hắn phải dùng xe ngựa bốn ngựa kéo, người ta có một hai tuỳ tùng thì hắn phải có bốn năm người, quần áo cũng phải đắt nhất, rực rỡ nhất, pháp khí thì treo đầy người như sợ không ai biết mình có một người cha luyện khí tài hoa bậc nhất cái Thiên giới này.
Bạch Anh Kỳ những tưởng cuộc đời làm tiên của mình sẽ trôi qua êm ả như vậy cho đến ngày đại ca của hắn đột nhiên về thăm nhà. Đại ca của Bạch Anh Kỳ tên Bạch Niên Tư, hơn hắn cả ngàn tuổi, là một thiên tài xuất sắc, tinh thông chiêm tinh thuật, hiện đang nhậm chức ở Cục dự báo Thiên Đình. Bạch Niên Tư từ nhỏ đã được Thần Toán Huyền Vi Tử nhận làm đồ đệ, theo sư phụ tu luyện rất ít khi về nhà. Lần này Bạch Niên Tư về là do đã tính được kiếp nạn của Bạch Anh Kỳ sắp tới, hắn nhờ sư phụ tính giúp đệ đệ mình, quẻ bói chỉ đường sống nằm ở Học Viện Thiên Đình. Kết quả Bạch Anh Kỳ bị đóng gói gửi đến Học viện, không những vậy còn bị tịch thu tất cả tiền bạc pháp khí, người hầu cũng không cho mang theo.
Bạch Anh Kỳ sau một đêm từ giai cấp tư sản giàu nứt vách trở thành giai cấp vô sản không một xu dính túi, tương lai tăm tối y như cái tiền đồ của chị Dậu vậy. May là Học viện bao ở, không thì hắn sẽ phải ngủ gầm cầu mất!
Bạch Anh Kỳ ôm cái bọc quần áo nhỏ, mặt héo như trái cà dầm sương nhìn ký túc xá của Học viện.
'Phòng gì mà còn bé hơn cái tủ đồ nhà mình nữa.
Giường bé như này xoay người cái là ngã mất.
Một cái giường, một cái tủ bé tý, thêm một cái ghế, cái Học viện này có cần keo kiệt vậy không?
Ôi má ơi chăn gì mà cứng như vỏ cây thế này!
Lại còn hai người một phòng.
Mẹ ơi con muốn về nhà!!!'
Dù trong nội tâm đã khóc thành một dòng sông nhưng Bạch Anh Kỳ là một COCC biết điều, ở nhà có chỗ dựa còn phách lối được chứ ở đây không tiền không thế gây chuyện lung tung chỉ có chết sớm.
"Quân tử co được duỗi được. Mười năm sau lại là một trang hảo hán!"
Trương Thành Lĩnh về phòng liền thấy hình ảnh một thiếu niên mũm mĩm trắng như cục bột đang quơ tay đầy quyết tâm. Cậu cảm thấy bạn cùng phòng của mình khá là thú vị.
"Khụ khụ."
Bạch Anh Kỳ nghe tiếng động liền giật thót tim, vội chỉnh đốn lại bản thân, bày ra gương mặt tự cho là ngầu lòi.
"Ai?"
Trương Thành Lĩnh bấy giờ mới được chiêm ngưỡng dung nhan người bạn này, quả nhiên mềm mềm mịn mịn như bánh bao sư thúc làm cho sư phụ, đôi mắt hạnh cố nheo lại cũng chẳng che nổi hai má phúng phính kia. Ngẫm lại trước kia cậu cũng rất thích tỏ vẻ ông cụ non như vậy Trương Thành Lĩnh liền thấy đồng cảm sâu sắc, cậu nghiêm túc giơ tay ra thực hiện động tác chào hỏi mới học được từ khoá học Nhập môn Tiên giới.
"Xin chào, tại hạ là Trương Thành Lĩnh, bạn cũng phòng của huynh đài."
"Bạch Anh Kỳ."
Bạch Anh Kỳ hếch cái cằm hai ngấn của mình lên, bắt tay. Cùng lúc đó hắn cũng quét một lượt Trương Thành Lĩnh.
'Tuổi tác: dưới 10.000 tuổi, chưa trưởng thành.
Ngoại hình: trông có vẻ ngoan hiền, bố mẹ quản nghiêm.
Dây buộc tóc: Khốn Tiên Tác bản nâng cấp, nhà có tiền hoặc trưởng bối biết luyện khí +1.
Trâm cài: pháp khí tấn công, đồ làm riêng, nhà có tiền hoặc có trưởng bối biết luyện khí +2.
Quần áo: pháp y phòng ngự, kiểu dáng mới nhất của Cẩm Y Phường, nhà có tiền +3.
Thắt lưng: pháp khí, chưa rõ tính chất, hàng đặt riêng, nhà có tiền hoặc trưởng bối biết luyện khí +4.
Ngọc bội: pháp khí, có vẻ là pháp khí đựng đồ, hàng đặt riêng, nhà có tiền hoặc trưởng bối biết luyện khí +5.
Giày: pháp khí tăng tốc độ, mẫu tốt nhất của Luyện Khí Các, nhà có tiền +6.
==>Kết luận: NHÀ CÓ ĐIỀU KIỆN, có thể kết giao.'
Sau khi xác định đây là đối tượng không nên trêu vào mà cần tạo mối quan hệ tốt Bạch Anh Kỳ lập tức bật chế độ thân thiện, hắn cười lộ hai lúm đồng tiền nhỏ xíu, niềm nở bắt chuyện.
"Trương huynh, huynh học lớp nào vậy?"
Trương Thành Lĩnh hơi choáng trước tốc độ lật bánh tráng của Bạch Anh Kỳ. Nhưng kết thêm bạn là chuyện tốt, đặc biệt là người sẽ ở cùng phòng với mình suốt mười năm tới.
"Ta học lớp 1B."
"Trùng hợp quá, chúng ta học chung lớp."
Hai bên có chung mục đích nên rất nhanh chóng kết thân.
Tiết đầu tiên ngày hôm sau là môn Pháp thuật lý thuyết của Khương Tử Nha. Lớp học có hơn chục học viên, ai nấy cũng mang khuôn mặt háo hức, dù sao thầy giáo cũng là danh nhân, không dễ gì được gặp đâu. Tâm trạng này lên cao vào đầu giờ, dần hạ thấp sau mười phút và trôi vào cơn mơ sau hai mươi phút. Khương Tử Nha - vị thần tiên hạc phát hồng nhan, chòm râu trắng dài tới rốn đã thành công dùng phong cách giảng bài truyền thống thầy giảng trò nghe của mình ru ngủ gần như toàn bộ học viên, ngoại trừ Trương Thành Lĩnh và Tào Uý Ninh, hai người mới thăng tiên đã rất quen thuộc với kiểu giảng dạy này.
Cố Tương sớm ngang nhiên dựa vào Tào Uý Ninh ngủ say sưa, đã vậy Tào Uý Ninh còn rất mực cưng chiều mà một tay cầm quạt quạt mát cho vợ một tay chăm chỉ chép bài. Bạch Anh Kỳ ngồi cạnh Trương Thành Lĩnh cũng úp mặt xuống bàn ngáy o o, cây bút lông rơi cả xuống mặt cũng không hề hay biết.
Khương Tử Nha nhìn đám học viên bò lăn bò toài ra ngủ không chút cảm xúc, dù sao nhìn mấy nghìn lần cũng quen rồi, sau này chấm bài thi đánh trượt cả lũ cũng rất có cảm giác khoái trá, nhưng khi thấy hai người còn tỉnh táo duy nhất thì lại khá bất ngờ, xem ra khoá học này vẫn còn vài hạt giống tốt. Khương Tử Nha nhớ kỹ hai học viên này, đợi sau này có thể quan sát kỹ hơn.
Học Viện Thiên Đình áp dụng vô cùng nhuần nhuyễn câu nói "Học đi đôi với hành", buổi sáng vừa học xong Pháp thuật lý thuyết thì buổi chiều đã đến ngay môn Pháp thuật thực hành. Các học viên mới vừa tỉnh ngủ đã phải đối mặt với nguy cơ bị ăn hành từ giáo viên nổi tiếng hung dữ - Tam thái tử Na Tra.
Lớp Pháp thuật thực hành diễn ra trong một phòng học đặc biệt, cả phòng trống trải không có đồ đạc gì, vật liệu xây phòng đều là Nhu Thạch - loại đá có tính đàn hồi có thể chịu được tác động pháp thuật rất lớn, khắp phòng cũng thiết kế trận pháp, kết giới,...dày đặc để tránh tạo thành hư hại cho cơ sở vật chất cũng như thương tổn đến tính mạng học viên.
Cố Tương, Tào Uý Ninh và Trương Thành Lĩnh đã từng gặp Na Tra lúc làm hộ tịch, cái cảnh một người vừa hùng hổ đá bay cửa quay qua đã nắm áo làm nũng thật sự rất khó để quên. Bởi vì ấn tượng ban đầu quá mạnh mẽ nên dù hôm nay Na Tra lạnh mặt đứng trước mặt ba người vẫn chẳng sợ chút nào.
Na Tra nhìn thấy ba người cũng suýt ném Vòng Càn Khôn ra giết người diệt khẩu. Tên Ôn Khách Hành chết tiệt! Trẻ con nhà mình không tự dạy đi còn ném đến đây làm gì? Mẹ nó! Ông muốn từ chức!!!
Hậu quả chính là cả tiết học giáo viên bốc hoả tàn sát đàn học viên đáng thương.
"Phép Tạo hoả cũng không dùng được, nguyên thân của ngươi không phải Tất Phương Điểu mà là Thắng Ngộ Điểu phải không? Lập tức biến ra nguyên hình chạy năm trăm vòng cho ta, tự mà xem kỹ xem mình có mấy chân."
Tất Phương Điểu chỉ có một chân bị một quả cầu lửa đuổi sau đuôi hốt hoảng nhảy lò cò quanh sân, nhảy chậm là lửa sẽ đốt trụi mông. Là chim nhưng không thể bay, khổ không sao tả xiết!
"Đồ ngu kia, ta bảo ngươi dùng phép Tạo hoả chứ không phải Thổ diệm, ngậm cái miệng đang phun lửa lại ngay. Đứng sang bên kia cho ta, chưa tạo được ra lửa thì đừng có mơ được về."
"Sao rồi? Lúc nãy ngủ say quá chưa kịp học pháp quyết phải không? Thấy cái bàn kia không? Chép đủ một nghìn lần pháp quyết rồi ra đây thực hành cũng chưa muộn đâu."
"Lại một đứa không bấm nổi pháp quyết, ra kia chép lại một ngàn lần cho ta, không tạo ra được lửa thì chép thêm một ngàn lần nữa, đến bao giờ làm được thì thôi."
"Cái dúm lửa thổi phát tắt này là sao? Ngươi định thắp nến à? Vận chuyển linh lực thêm một trăm vòng rỗi hãy niệm phép nhé! Tiếp theo mà lửa ngươi tạo ra vẫn bằng cái mắt muỗi thì ta sẽ cho ngươi tiếp xúc gần gũi Tam Muội Chân Hoả để lấy cảm hứng."
"Cái đầu quả nho kia, hôm nay học Tạo hoả chứ không phải tạo khói. Con mẹ nó muốn ăn gạch vàng phải không?"
.
.
.
Hai học sinh chăm chỉ Trương Thành Lĩnh và Tào Uý Ninh sớm đã tạo ra một ngọn lửa đủ tiêu chuẩn, hiện đang đứng một bên khiếp sợ nhìn hiện trường phóng hoả trực tiếp. Cố Tương và Bạch Anh Kỳ tranh thủ bổ túc lúc nghỉ giữa hai tiết học cũng qua ải từ lâu, thầm may mắn mình có người chỉ bài. Hic, từ nay không bao giờ dám ngủ gật trong lớp nữa.
Chú thích:
-Tạo hoả: phép tạo ra lửa.
-Tạo thuỷ: phép tạo ra nước.
-Hoả diệm: phép phun lửa.
-Tất Phương Điểu: Tất Phương là một loài quái điểu một chân, là loài chim điềm báo hoả hoạn. Tất Phương có ngoại hình giống con hạc, mỏ màu trắng, trên lông vũ màu đen có vằn màu đỏ, cả ngày kêu tên mình. 《Hoài Nam Tử · Phiếm Luận Thiên》 viết: "Mộc sinh Tất Phương." Tất Phương điềm báo hoả hoạn, thế nhưng cũng có câu chuyện chủ quản tuổi thọ người.
Tất Phương trích từ 《Sơn Hải Kinh · Tây Kinh thứ ba》: "Núi Chương Nga 章莪, có loài chim, dạng nó như con hạc, một chân, vằn đỏ bản chất màu đen mà mỏ trắng, tên là Tất Phương 毕方, tiếng nó tự kêu tên mình, gặp thì ấp đó đột nhiên có cháy."
-Thắng Ngộ Điểu: Thắng Ngộ là một loài thủy điểu ăn cá, là điềm báo nạn lụt. Dáng vẻ như chim trĩ đuôi dài 翟, toàn thân màu đỏ, âm thanh rất giống hươu đang kêu to. 《Sự Vật Cám Châu》 ghi chép : "Thắng Ngộ như chim trĩ đuôi dài mà màu đỏ, ăn cá."
Thắng Ngộ trích từ 《Sơn Hải Kinh · Tây Kinh thứ ba》: "Ngọc Sơn 玉山, đó là nơi ở của Tây Vương Mẫu. Có loài thú, dạng nó như chim trĩ đuôi dài mà màu đỏ, tên là Thắng Ngộ 胜遇, ăn cá, tiếng nó như hươu kêu, gặp thì nước đó đại hồng thủy."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top