5

Cale nhìn lên trần nhà và trả lời

"Nếu tôi đến thế giới khác thì những con người trong vũ trụ này sẽ chịu sự đau khổ do tôi gây ra, vậy nên tôi quyết định sẽ ở lại và trở thành vị thần của sự bảo vệ và hi sinh để tôi có thể bảo vệ những người mà tôi quan tâm đến"

Dù anh ấy chỉ là một đứa trẻ, Cale quá thông minh so với tuổi của mình mặc dù anh ấy đã giấu nó với những người khác.

Anh ấy có thể đọc một thứ gì đó và có thể nhớ nó mãi mãi.

"Tôi là một người không thể quên"

Anh ấy nói với giọng điệu mệt mỏi.

Anh ấy đã mệt mỏi với tất cả nhưng cảm ơn chúa vì đã ban cho anh một niềm tin để anh ấy có thêm nghị lực sống dù cho nó thật sự đau đớn.

Trong khi Cale đang chìm trong những suy nghĩ, mọi thứ đã quay trở lại và cơ thể anh ấy ngay lập tức ngã xuống đất bất tỉnh. Anh ấy cảm thấy ấm áp và thoải mái như thể có người đang ôm lấy anh ta. Trong đầu anh có một giọng nói nhưng anh ấy không quan tâm, anh ấy muốn nằm trong vòng tay đó mãi mãi. Giọng nói đang gọi Cale nghe có vẻ tuyệt vọng, đó cũng là lúc Cale tỉnh dậy.

"Cale!"

Ngày khi mái đầu đỏ mở mắt, anh ấy nhìn thấy bản thân đang ở trên sảnh trong một ngôi đền toàn màu trắng cùng một người đàn ông với mái tóc trắng và đôi mắt tím đang nhìn chằm chằm vào anh ấy một cách lo lắng. Cậu nhóc ngay lập tức biết anh ta là ai.

"Thần? Là bạn phải không?"

"Vâng, là tôi và bạn đang ở trong lãnh thổ của tôi, sẽ tốt hơn nếu bạn có thể lau khô bản thân nếu bạn không muốn bị ốm"

Đó là lúc Cale nhận ra bản thân đã ướt sũng và họ đang ở gần một cái ao với nước màu đen.

"Nếu bạn tò mò vì sao bạn lại bị ướt và bạn đang làm gì ở đây, câu trả lời rất đơn giản... Tôi là một tên ngốc"

Cậu bé 12 tuổi bối rối

"Nói ngắn gọn, tôi muốn đưa bạn vào lãnh thổ của tôi, tôi đã không nghĩ rằng bạn có thể mỏng manh đến mức nào và cái ao mà bạn nhìn thấy chính là cánh cửa dẫn đến thế giới của bạn và tôi, vấn đề là nó được tạo ra bởi cái chết thuần túy, bạn đã suýt bị lạc vào vực thẳm của sự không tồn tại và cái chết đã nuốt chửng cuộc sống và linh hồn của bạn trước khi tôi cứu được bạn"

"Chà, tôi không biết rằng cái chết lại có thể thoải mái và không đau như vậy"

Cale nói mà không hề suy nghĩ

Tại thời điểm này, Azrael thậm chí còn lo lắng và tức giận hơn nữa.

Họ đã làm cái gì để có thể khiến anh ấy nghĩ rằng cái chết thật sự xinh đẹp?!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top