Chương 90
Editor: Fei
Ngoài ekip đoàn phim, các fans có mặt tại rạp cũng hồi hộp chẳng kém.
Giữa rừng phim ảnh chiếu cùng thời điểm, doanh thu phòng vé Thuyết Khách Thời Gian gần như đứng hạng chót, suất chiếu ngoài rạp chiếm chưa đầy 10%.
Đây là bộ phim mà công chúng ít chú ý nhất trong dịp Tết Dương năm nay.
Nếu vẫn tiếp tục duy trì trạng thái trì trệ ấy, doanh thu phòng vé chốt hạ chắc chắn sẽ là một con số thảm thương.
Fans Kỷ Li ngồi đó, tầm mắt dính chặt trên màn hình lớn. Rõ ràng thời tiết tháng mười hai vô cùng lạnh song các cô lại đang hồi hộp đến mức đổ đầy mồ hôi tay ——
Nếu cẩn thận phân tích, Thuyết Khách Thời Gian là tác phẩm thứ ba kể từ khi debut của Kỷ Li.
Kỷ Li hot nhờ vai Tống Chiêu và Tạ Ngạn nhưng ở nơi "có mới nới cũ" như giới giải trí, nhân khí là thứ hết sức xa xỉ.
Một khi diễn viên hết tác phẩm được bàn tán thì rất dễ bị thị trường đào thải.
Kỷ Li âm thầm đi quay phim tận mấy tháng, dữ liệu trên weibo nhanh chóng tụt xuống. Fans trung thành mong y có thể hot thêm lần nữa thông qua tác phẩm mới.
Miễn bộ phim này thành công, thành tích phòng bán vé lập tức liên can trực tiếp tới danh tiếng Kỷ Li!
"Làm ơn, nhất định phải hot đấy."
"Trời ơi nếu bộ phim mà flop, công chúng sẽ diss Kỷ nhãi con dữ lắm."
Lúc Kỷ Li cực hot, công chúng từng gán cho y cái danh 'đỉnh lưu tương lai'. Ngàn vạn lần không thể 'rớt máy bay' giữa đường!
Phương Duyệt nghe thấy hai cô gái fans Kỷ Li bên cạnh bàn luận.
Cô cũng không im lặng mãi mà chỉ giấu thân phận "fans CP", nói:"Chúng ta phải tin tưởng Kỷ Li chứ, cậu ấy chưa từng khiến fans thất vọng bao giờ cả."
Mặc dù chỉ là nam ba, mặc dù doanh thu phòng vé hiện rất kém nhưng y nhất định sẽ lội ngược dòng cho công chúng xem!
Kỷ Li sở hữu thể chất "hot" đấy!
"Đúng thế!"
Ba cô gái đu idol nhìn nhau, đều thấy bớt căng thẳng hơn hẳn, cực kì chờ mong bộ phim.
Từ lúc Kỷ Li debut tới nay đã gặp không ít khó khăn nhưng y càng đánh càng hăng, thuận lợi xoay chuyển tình thế.
Hiện tại y nhất định cũng có thể lội ngược dòng ngoạn mục!
Sau khi chiếu logo công ty xong, bộ phim chính thức đi vào phần nội dung chính.
Mở đầu là khung cảnh ngột ngạt tối tăm.
Cơn mưa rào hạ xuống bia mộ như tấu một khúc vận mệnh bi thương.
Hàng ô đen láo nháo, khách đến phúng viếng bỗng bị cái gì đó dọa sợ, hoảng loạn chạy thục mạng ——
Đột nhiên, thân ảnh gầy gò của ai kia đang gắng sức đẩy đoàn người, "Nhường đường! Xin nhường đường chút!"
Y khẩn cầu rách cả cổ họng, âm thanh nhuốm tiếng khóc nức nở tuyệt vọng lập tức hấp dẫn sự chú ý.
Ống kính chuyển động 180 độ để lộ dung mạo Kỷ Li đóng vai Hướng Tùy An.
Nhân vật đầu tiên xuất hiện không phải nam nữ chính, cũng chẳng phải nam nữ hai mà là nam số ba Kỷ Li?
Nhưng fans Kỷ Li còn chưa kịp vui mừng đã bị ánh mắt y làm cho kinh hãi ——
Từ không thể tin nổi chuyển sang lòng như tro tàn.
Ánh mắt ảm đạm kia phơi bày toàn bộ nội tâm nhân vật, lan tỏa đến mỗi người!
Biến hóa chỉ xảy ra khoảng năm, sáu giây.
Kỹ năng diễn xuất thật trâu bò!
Năng lực đồng cảm quá mạnh!
"Hả? Chuyện gì xảy ra vậy?" Khán giả vừa trộm thắc mắc thì cảnh tiếp theo đã nói cho họ đáp án ——
Phong Trình đóng vai nam chính Thành Vũ đứng trước mặt Hướng Tùy An, đáy mắt bộc lộ hận ý thấu xương, trên tay cầm con dao nhọn dính máu.
—— Tí tách.
Ống kính di chuyển theo giọt máu rơi.
Thành Vũ dùng sức đạp ngã người đàn ông mặc âu phục. Đối phương bất lực cầu xin, máu không ngừng tuôn ra từ phần bụng bị cơn mưa rào gột rửa, chảy xuôi tới trước bia mộ tạo thành bức tranh mỹ lệ nhưng thê lương.
Bấy giờ, bốn chữ "Thuyết Khách Thời Gian" mới hiện trên màn hình.
Tất cả mọi người đồng loạt nín thở, cơn chấn động và lòng hiếu kỳ được khuếch đại vô tận.
Mở đầu đã thấy máu?
Làm gì có phim thanh xuân nào như thế? Kích thích, quá kích thích!
"Trời đất, không phải phim thanh xuân à? Cảnh vừa rồi là sao?"
"Nhân vật của Kỷ Li và Phong Trình xảy ra chuyện gì vậy? Lúc trước xem trailer đâu có cảnh này!"
"Phấn khích ghê! Nội dung chắc chắn không hề đơn giản!"
Tiếng bàn luận râm ran vang lên khắp bốn phương tám hướng. Trải qua bầu không khí căng thẳng tột cùng ở đoạn mở đầu, khán giả dần mong ngóng lẫn tò mò về bộ phim hơn.
Vương Chướng ngồi nghe âm thanh xôn xao đằng sau, hài lòng nhếch mép.
Cứ chờ xem, trò hay chỉ mới bắt đầu thôi!
Hình ảnh bỗng trắng xóa. Hướng Tùy An tỉnh dậy, y nhìn lịch treo trên tường, buồn bã lẩm bẩm, "...Lại nữa ư?"
Bánh răng vận mệnh quay trở về bảy năm trước.
"Đang hồi tưởng hở?"
"Là luân hồi chứ?"
Mọi người dồn dập suy đoán nhưng không thể không kiềm chế lòng hiếu kỳ để tiếp tục theo dõi.
Rút kinh nghiệm từ các bộ phim cũ, nếu kịch bản thanh xuân muốn hot thì đẹp là yếu tố cực kì quan trọng.
Ở điểm này, đoàn phim chọn diễn viên hết sức hợp lý.
Ba người Phong Trình, Vệ Lai và Kỷ Li vừa xuất hiện, fangirls trong rạp liền nhiệt tình hò reo.
Đẹp, đẹp trai quá!
Trùm trường ngang bướng bất kham, học sinh giỏi ít nói, học sinh hiếu học dịu dàng ngoan ngoãn, ba anh đẹp trai theo ba kiểu khác nhau đứng chung một chỗ thật vui tai vui mắt.
Chẳng biết người nào ai oán kêu, "Tổ sư, tại sao học sinh của tôi lại toàn mấy đứa dưa vẹo táo nứt thế nhỉ! Một nhóc đẹp trai thôi cũng được mà!"
Câu nói ấy khiến các cô gái đu idol cười vang.
"Ai chẳng muốn!"
"Yêu cầu không nhiều, giống Kỷ Li là được! Ôi bé đáng yêu của chị, cục vàng cục bạc của mama..."
Kỷ Li nghe thấy mấy lời nọ, không khỏi cong môi cười, ánh mắt tập trung trên màn hình lớn.
Cốt truyện đi đến tình tiết cao trào thứ nhất —— Hướng Tùy An tan học về nhà, chứng kiến cha dượng đánh đập hành hạ mẹ.
Diễn viên lão làng Ngụy Quốc Phu vừa xuất hiện, không ít khán giả hít một ngụm khí lạnh.
Cứu mạng!
Bóng ma tuổi thơ kìa!
Thầy Ngụy lại diễn vai bạo lực gia đình à?
Ngoài ra mọi người còn vui mừng phát hiện, diễn viên đóng vai mẹ Hướng chính là ảnh hậu Tống Tinh Trầm.(*)
(Đoạn này tác giả ghi Tống Trầm Tinh nhưng lúc trước lại là Tống Tinh Trầm nên mình sửa lại)
Đoàn phim tuyên truyền kiểu gì thế?
Nhiều diễn viên máu mặt tham gia nhưng chẳng chịu la làng cho mọi người biết!
Các fans đang trộm nghĩ bất chợt bị âm thanh trong phim cắt ngang.
Tiếng khóc rấm rứt nghẹn ngào, tiếng mắng chửi mạt sát xen lẫn tiếng quất bằng thắt lưng...Hai vị diễn viên phái thực lực Ngụy Quốc Phu và Tống Tinh Trầm phối hợp ăn ý, đưa khán giả dung nhập vào bầu không khí "bạo lực gia đình" đáng sợ.
Dưới những lời cầu xin yếu ớt từ mẹ Hướng, Hướng Tùy An do dự vài giây bèn trở về phòng, khóa chặt cửa.
Bên ngoài truyền đến động tĩnh của một trận đánh đập khác song y vẫn thờ ơ ngồi trước bàn học, cả quá trình đều bàng quan như người xa lạ.
Thái độ lạnh lùng đó khiến vài khán giả nhướng mày.
Hướng Tùy An làm sao vậy?
Kia là mẹ cậu đấy! Tên súc sinh kia đánh đập bà ấy dã man mà cậu không cứu ư? Mau đi nhanh đi!
Vương Bằng an vị ở ghế khách mới liền tưởng mình tìm được tư liệu "dìm hàng".
Chà chà, Kỷ Li không ổn rồi. Với cái kỹ năng diễn xuất vô cảm kia, có người dám khen cậu ta là thế hệ phái thực lực mới hả?
Khoan, bạn diễn của Kỷ Li là hai tiền bối lão làng lận, chắc chắn cậu ta tiếp không nổi!
Lúc đăng review cứ tập trung công kích kỹ năng diễn xuất thôi!
Vương Bằng mang theo suy nghĩ xấu xa lẫn ý muốn trêu chọc để tiếp tục xem phim.
Hướng Tùy An ngồi im, yên lặng lấy bài thi ra. Y dùng lòng bàn tay miết viền mép cong cong, bờ vai run lẩy bẩy.
Tờ đề thi mỏng dính đột nhiên rách tan, giọt lệ rơi xuống hàng chữ in trên mặt giấy, loang thành từng cái hố màu đen.
Ống kính di chuyển để lộ đôi mắt đỏ au đong đầy nước mắt của Hướng Tùy An.
Y siết chặt nắm đấm, ép mình không được phát ra tiếng khóc. Sự tuyệt vọng bao trùm toàn thân khiến người xem cực kì xúc động.
Tuy không có câu thoại nào nhưng mọi người vẫn nghe thấy lời kêu cứu sâu trong nội tâm Hướng Tùy An.
Bọn họ trách oan thiếu niên rồi.
Hướng Tùy An gầy yếu như vậy làm sao đánh thắng gã cha dượng thân thể cường tráng? Chẳng phải y không muốn cứu mẹ mà là y không thể!
E rằng chuyện này thường xuyên phát sinh trên người hai mẹ con nhưng chưa từng có ai chân chính cứu họ thoát khỏi nơi nước sôi lửa bỏng ấy.
Khán giả hiểu rõ vấn đề, cực kỳ lo lắng chờ diễn biến kế tiếp.
Chung quy Hướng Tùy An vẫn không nhịn nổi, y dùng dũng khí được ăn cả ngã về không lao ra bảo vệ mẹ mình.
"Ông cút đi! Đừng đánh mẹ tôi nữa!"
Thiếu niên trút hết mọi áp lực gánh chịu suốt tháng ngày dài đẵng đẵng đổi lấy đòn roi càng kinh khủng hơn từ người cha dượng tàn nhẫn.
Vài cô gái nhát gan chẳng dám xem. Họ che kín hai mắt đỏ bừng song tiếng mắng chửi và âm thanh vung roi vẫn lọt vào tai, chấn động tới mức trái tim đau nhói.
Hướng Tùy An ngất xỉu, tấm ảnh gia đình rơi ra khỏi túi áo y lập tức chiếm trọn nước mắt người xem.
Các khán giả nam xem rất nghiêm túc, thậm chí có người giận lây sang Ngụy Quốc Phu.
Bố khinh!
Đánh vợ, đánh con như thế mà còn là người sao?
Khán giả mải đắm chìm trong lửa giận và đau thương nhưng bộ phim lại không cho bọn họ cơ hội giảm xóc.
Ống kính chuyển sang con hẻm nhỏ trên đường về nhà.
Tiếng cầu cứu lẫn âm thanh đánh chửi vang lên giống hệt như cũ.
Khác với thời điểm bấm mấy, bộ phim không chiếu tách hai tuyến thời gian khác nhau mà nối liền, liên kết manh mối của hai chiều không gian.
Lần luân hồi này, Hướng Tùy An chẳng còn sợ hãi nữa. Y cầm cục gạch bước vào nhà, đập thẳng lên đầu gã cha dượng khốn nạn!
Ông ta ngã xuống đất, mất hết sức lực bạo hành người khác.
Hướng Tùy An thong thả nhặt chiếc thắt lưng dính đầy máu quất đối phương, ác ý nơi đáy mắt chậm rãi ngưng tụ, kinh khủng hơn cả thời điểm Ngụy Quốc Phu diễn cảnh 'bao lực gia đình'.
Cảm xúc ngột ngạt của khán giả cuối cùng cũng được giải tỏa, bọn họ không nhịn được vỗ tay khen ngợi ——
Hay lắm!
Phải đánh gã đàn ông ưa bạo lực kia tuốt xác!
Không bao lâu sau mọi người liền hiểu đầu đuôi câu chuyện thông qua đoạn đối thoại giữa hai mẹ con.
Hóa ra mẹ Hướng bị đánh vì gã đàn ông tệ bạc kia đã tóm được bà khi bà chuẩn bị chạy trốn.
Rốt cuộc mẹ Hướng vẫn nhẫn tâm bỏ Hướng Tùy An lại. Nhân dịp trời tối, bà tranh thủ trốn khỏi căn nhà ngập tràn thống khổ kia. Hướng Tùy An cô đơn đứng trước cửa, đôi mắt hiện lên vẻ không nỡ và bất lực khiến ai nấy đau nhói.
"Sao vậy? Đừng bỏ rơi An An mà!"
"Kỷ Li khoái diễn mấy vai đáng thương thế nhỉ? Trái tim tôi đâu làm bằng sắt!"
"Cảnh tượng lẫn vai diễn đều tương đồng nhưng Kỷ Li diễn thật khác! Quá giỏi."
"Một nhà ba người kết hợp quá xuất sắc. Kỷ Li trâu bò ghê, nào có thua kém các tiền bối lão làng."
Phong Trình và Vệ Lai nhìn nhau, 100% tán thành những đánh giá kia!
Thân là diễn viên chính, đương nhiên bọn họ biết rõ khả năng của Kỷ Li.
So với lúc ở trên phim trường, màn ảnh rộng đem đến lực tác động mạnh hơn hàng trăm nghìn lần!
Nếu phải kể tên nam diễn viên sinh ra đã thuộc về màn ảnh rộng thì chắc chắn sẽ có Kỷ Li.
Mỗi biểu cảm nhỏ y làm luôn đạt hiệu quả tối đa, kéo khán giả phổ thông nhập tâm vào nội dung bộ phim.
Kỷ Li chính là người tài giỏi trong lứa diễn viên trẻ ngày nay, tương lai sở hữu vô vàn tiềm năng phát triển.
Đột nhiên, ai đó kinh ngạc nói, "Ôi, mới chiếu mười lăm phút thôi á?"
Tổng thời lượng tám mươi phút, nội dung phim chặt chẽ hết sức!
Ảo vãi chưởng!
Tuy Kỷ Li đóng vai nam ba nhưng Vương Chướng xếp phần y diễn lên trước ắt có lý do.
Ban đầu, sự mong đợi dành cho bộ phim chỉ khoảng 50%. Song khi Kỷ Li xuất hiện, con số ấy đã là 80%!
Vương Bằng cảm thấy mặt mình sưng vù!
Kỹ năng diễn xuất của Kỷ Li không tốt chỗ nào? Rõ ràng tốt một cách quá đáng!
Không ổn không ổn, không thể bôi xấu bằng điều này được. Hắn phải mở to mắt tìm cái khác thôi.
Phim tiếp tục chiếu ——
Nam nữ chính gặp nhau yêu nhau, ngọt đến mức khiến người ta vui vẻ.
Thời niên thiếu từng nói hãy cùng cố gắng. Kết quả lại chịu thua vận mệnh, hoang phí thời gian. Bọn họ bị chia cắt giữa biển người mênh mông, khi hội ngộ đã âm dương cách biệt.
Bấy giờ mọi người mới vỡ lẽ, tang lễ đầu phim là của nữ chính.
Mà nhân vật quan trọng nhất bộ phim chính là nam ba Hướng Tùy An.
Y trải qua nhiều lần luân hồi nhằm thay đổi cuộc đời bất hạnh của từng người song bi kịch vẫn lũ lượt ập tới, không dễ dàng buông tha bất cứ ai.
Hướng Tùy An trơ mắt nhìn tai họa giáng xuống đầu bạn bè mình, cũng chẳng đủ sức cứu nam chính khỏi cảnh tù tội.
Cuối cùng quay về cảnh tượng lúc mở màn.
Cảnh sát bắt nam chính Thành Vũ, chuỗi bất hạnh dần đi tới hồi kết.
"Tôi như thuyết khách nằm ngoài sự kiểm soát của thời gian. Cố gắng thành toàn cho các cậu ấy trong những lần luân hồi."
"Nhưng rốt cuộc tôi không cứu được người khác, càng chẳng cứu nổi chính mình."
Sau khi Kỷ Li thấp giọng nói hai câu thoại này, màn hình bỗng tối đen.
Dường như bộ phim đã hết.
"Không luân hồi nữa à? Có chuyện gì xảy ra thế?"
"Tại sao An An không chịu buông tha bản thân nhỉ? Sau nhiều lần luân hồi, cậu ấy hẳn phải biết mình không có khả năng thay đổi được điều gì chứ?"
Âm thanh nức nở trong rạp chưa ngừng, không ít người vẫn cố gắng truy hỏi.
Đúng vậy, tại sao?
Rõ ràng Hướng Tùy An đã bị hiện thực đụng vỡ đầu chảy máu nhưng y lại quá cố chấp.
Kết thúc luân hồi rồi ư?
Thời điểm khán giả còn loay hoay tìm câu trả lời, màn hình chợt sáng lên.
Tiếng còi cảnh sát vang thấu tận trời.
Hướng Tùy An nhìn xe cảnh sát dần xa, trong đầu nghĩ mãi về câu Thành Vũ nói lúc rời đi.
"Tùy An, mặc kệ tao mà sống cho tốt vào."
Bộ phim bắt đầu chiếu những phân đoạn hồi tưởng, hình ảnh hai người ở chung lần lượt xuất hiện ——
Ánh mắt Hướng Tùy An khi Thành Vũ vui vẻ đạp xe;
Ánh mắt Hướng Tùy An khi Thành Vũ quỳ gối trước bài vị đôi vợ chồng già khóc rống;
Ánh mắt Hướng Tùy An khi Thành Vũ đắc ý tuyên bố mình đang hẹn hò;
Ánh mắt Hướng Tùy An khi Thành Vũ thất tình chán nản ở trong căn phòng thuê;
Ánh mắt Hướng Tùy An khi Thành Vũ cầm dao đâm người khác tại tang lễ;
...
Thứ tình cảm mập mờ sắp nói thành lời cuối cùng gói gọn bằng một câu.
"A Vũ, tao nên tự sống thật tốt."
Bộ phim hạ màn. Tất cả mọi người đều đắm chìm trong cú plot twist cuối, chẳng tài nào bình tĩnh.
Hóa ra là vậy!
Hóa ra tình cảm Hướng Tùy An dành cho Thành Vũ là như vậy sao? Giấu kĩ thật! Nếu đoạn cuối không cắt nối biên tập các cảnh thì bọn họ đều mù tịt!
Đừng nói khán giả, ngay cả Phong Trình đóng vai Thành Vũ cũng rất shock.
Cậu chàng nhìn sang phía Kỷ Li ngồi cách mình hai ghế, thấp giọng nói, "Kỷ Li, cậu có biết chuyện này không? Sao trên kịch bản không viết?"
Kỷ Li cong môi, cười không đáp.
Đây là plot twist mà sau khi y cùng đạo diễn Vương Chướng thương lượng vào ngày đầu tiên bấm máy đã quyết định gài vào.
Phong Trình ưa đùa giỡn đó giờ, nhướng mày, "Kỷ Li, lúc ghi hình cậu thích tôi thật à? Để tôi thử cân nhắc chút nha."
Vừa dứt lời, Phong Trình liền đối mặt với một ánh nhìn sắc bén, "Nam chính rảnh rỗi quá nhỉ?"
"..."
Khoảnh khắc cậu chàng phát hiện người kia là ai, sợ xém thăng thiên, "Thầy, thầy Tần ạ?"
Xong rồi, ông chủ đến lúc nào đấy? Còn ngồi cạnh Kỷ Li!
Thầy Tần sẽ không nghi ngờ xu hướng tính dục của mình vì mấy câu ba hoa chích chòe kia chứ? Mình chỉ đùa Kỷ Li thôi chứ mình là trai thẳng mà!
Phong Trình thấp thỏm lo lắng, đầu bỗng nổi lên suy nghĩ kì quái ——
Không đúng?
Sao thầy Tần nhìn mình cứ như đang đề phòng tình địch vậy ta?
Ánh mắt chết chóc của Tần Nhạc không kéo dài quá lâu. Thừa dịp đèn trong rạp chưa bật, hắn bèn nhanh chóng rời khỏi.
Cảnh cuối chiếu xong, rạp chiếu cũng trở nên sáng sủa hơn.
Chẳng biết ai là người đầu tiên kêu: "Phim hay!"
Đánh giá ngắn gọn và chân thực này lập tức nhận được tràng vỗ tay hưởng ứng từ toàn bộ khán giả.
Khả năng chỉ đạo công đoạn cắt nối biên tập hậu kỳ của Vương Chướng vẫn đáng tin như cũ: tiết tấu màn ảnh, phối nhạc,...sắp xếp vô cùng hoàn hảo.
Cả năm diễn viên chính đều không có lỗ hổng.
Phong Trình và Vệ Lai bất phân cao thấp, diễn nội tâm cực kì tốt.
Cảnh hai nữ diễn viên chính khóc rất xúc động làm phần lớn khán giả rơi nước mắt, dùng hết giấy ăn đem theo!
Một bộ phim như vậy không đạt 100 điểm thì cũng phải 95!
Vương Bằng mang theo thành kiến đến xem bỗng rơi vào thế khó. Gã đã bị bộ phim thuyết phục, lần đầu tiên sinh ra cảm giác tội lỗi vì kiếm những đồng tiền dơ bẩn.
MC mời đoàn phim lên sân khấu, chuẩn bị nhận phỏng vấn.
Bấy giờ, cánh phóng viên mới hiểu dụng ý khi tổ chức buổi công chiếu.
Bởi lẽ bọn họ thừa nhận rằng: Thuyết Khách Thời Gian là tác phẩm vượt trên cả yêu cầu tiêu chuẩn khi tự mình xem xong bộ phim.
Nó khác với các phim cùng chủ đề: tình tiết mới mẻ độc đáo, tuyến tình yêu lẫn tình bạn không có khuyết điểm.
Plot twist cài cắm cực khéo, xứng đáng đi xem lần hai lần ba!
Thành tích premiere lót đáy?
Công chúng nhầm rồi, bọn họ đã đánh giá bộ phim này quá thấp!
Nếu tương lai danh tiếng bộ phim tăng mạnh thì khả năng cao nó sẽ trở thành ứng cử viên của chức quán quân phòng vé Tết Dương!
Fans ngồi ở hàng ghế khán giả khóc nức nở nói: "Kỷ Li giỏi nhất, diễn giải nhân vật cực kỳ xuất sắc!"
Bởi vì thành tích premiere kém nên dạo gần đây antifans tranh thủ tung hành ngang dọc trên weibo ——
"Sở dĩ ăn mày Tống Chiêu thành công là nhờ hai diễn viên chính Tần Nhạc và Nguyên Dĩ Phi. Còn Tạ Ngạn là do thiết lập tính cách biên kịch viết trong kịch bản.
Kỷ Li mặt đơ diễn xuất tệ lậu, Thuyết Khách Thời Gian không được ai "hỗ trợ" ắt sẽ chẳng ra hồn gì cho coi.
Chà chà, nhìn thành tích kia đi. Khéo phim còn chưa kịp chiếu đã flop tới mức mẹ cũng chẳng nhận ra."
Hiện tại sự thực bày mười mươi trước mắt, Kỷ Li thể hiện hết sức xuất sắc thông qua phần diễn ít ỏi.
Tảng đá lớn trong lòng fans rơi xuống đất, mong ngóng điểm bình chọn sau công chiếu chính thức.
Cứ chờ đấy.
Kỷ Li nhất định sẽ được công chúng tán dương nhờ vai Hướng Tùy An! Vả nát mặt đám anti.
...
Phỏng vấn truyền thông tốn nửa tiếng. Kỷ Li về phòng nghỉ riêng, vừa bước vào cửa liền bị ai đó mạnh mẽ nhưng vẫn rất dịu dàng đè lên tường.
Tần Nhạc đỡ gáy người yêu, im lặng hôn y.
"Tần Nhạc...Ứm..."
Kỷ Li mở miệng đã tạo cơ hội để Tần Nhạc khám phá môi răng y, đầu lưỡi linh hoạt liếm qua từng ngóc ngách, run rẩy kích thích.
Kỷ Li thôi giãy dụa, bám cánh tay Tần Nhạc chủ động xấu hổ làm nụ hôn ấy sâu thêm.
Tiếng hít thở nóng bỏng giao hòa, tim đập như trống vỗ, chẳng hề che giấu khát vọng đối với nửa kia.
Đáy mắt Kỷ Li dập dìu sóng tình, nơi cuống họng phát ra âm thanh ưm a, cảm thấy nụ hôn này của Tần Nhạc có phần hơi ngang ngược.
May mà hắn nhanh chóng phát hiện điểm không thích hợp, ngừng lại chừa không gian cho y thở.
Tần Nhạc nghiêng đầu hôn vành tai nóng bừng của y, gằn giọng hỏi, "Lúc quay phim em thích Phong Trình à?"
"..."
Kỷ Li ngơ ngác, tia lý trí mỏng manh bỗng kéo y về hiện thực, "Sao ạ?"
Tần Nhạc nhìn y, giọng hắn chua loét, "Ngày đầu tiên bấm máy, hai người follow weibo nhau."
"Em đi ăn lẩu với cậu ta, để cậu ta khoác vai mình chụp ảnh."
Càng nói mùi chua trong không khí càng nồng.
Kỷ Li đã ném mấy chuyện vặt vãnh này ra sau đầu từ lâu. Bây giờ thấy Tần Nhạc nhỡ kĩ cỡ đó bèn tấm tắc cười, "Lớn đầu rồi mà ghen như trẻ con ấy."
Đương nhiên Tần Nhạc không hài lòng trước câu trả lời của y, cắn môi dưới y trừng phạt, "Vậy em thích ai?"
"Biết rồi còn hỏi." Kỷ Li xoa nắn hầu kết Tần Nhạc, nghiêm túc đáp, "Em thích anh."
Dứt lời, y bỗng nổi ý xấu rướn người lên. Quả nhiên đối phương lập tức kêu một tiếng khó chịu đè nén.
Tần Nhạc hôn môi em người yêu nhằm đáp lại hành động "khiêu khích" nọ, "Cục cưng đừng chọc anh, cẩn thận tự chuốc khổ vào thân đấy."
Kỷ Li nhìn xuống chỗ nào đó, thầm nghĩ ——
Nếu đã là người yêu vậy việc phát sinh quan hệ là chuyện hết sức bình thường mà? Đó giờ y luôn thèm khát cơ thể Tần Nhạc, không thiệt được.
Tần Nhạc ôm y, đùa giỡn, "Hài lòng chưa? Muốn thử chút không?"
Hai má Kỷ Li nóng bừng.
Trong phòng nghỉ hậu trường rạp chiếu phim á? Không phù hợp lắm.
Nhưng khá kích thích nhỉ?
"Sao thế em?" Tần Nhạc chú ý tới ánh mắt y.
Kỷ Li dằn bớt tâm tư chập chùng khó giải thích kia, đáp qua loa: "Em và Phong Trình không có gì đâu, em cũng không hứng thú với cậu ấy."
Y chỉ bộc lộ tình cảm tự nhiên sau khi nhập diễn.
Chẳng bằng nói ở hiện thực, biên kịch Mộc Tùy An và "A Vũ" có gì đó mới đúng.
Chín người mười ý.
Hiểu thành tình cảm cùng chung hoạn nạn hay tình yêu đều do mỗi người tự cảm nhận.
Kỷ Li kéo hắn qua ghế sofa, hỏi chuyện chính.
"Nhạc Tinh các anh vẫn can thiệp vấn đề tuyên truyền bộ phim được đúng không? Vậy hiện giờ tính như nào?"
Mặc dù đột ngột xác định công chiếu phim nhưng đợt tuyên truyền đầu tiên quả thực rất yếu kém. Ngoài dàn diễn viên chính còn rất nhiều diễn viên lão làng khác nhưng lại không công bố.
"Bên nhà sản xuất làm ăn chán quá. Hai hôm trước anh vừa cho Nhạc Tinh nắm toàn quyền PR bộ phim."
Bọn họ nói rằng lúc đoàn phim ghi hình đã dùng hết kinh phí Nhạc Tinh đầu tư nên hết tiền tuyên truyền.
Nghe là biết đang mượn cớ chứ chẳng chịu làm.
Tần Nhạc không muốn tiếp tục hợp tác nữa. Hắn để Nhạc Tinh ký thỏa thuận bổ sung cùng nhà sản xuất, lấy lại quyền tuyên truyền bộ phim.
Đương nhiên nếu bộ phim hot, bên kiếm nhiều tiền nhất chính là Nhạc Tinh dưới tay Tần Nhạc.
Tần Nhạc thích thú đùa nghịch đầu ngón tay người yêu, "Cục cưng, em thử đoán xem lúc lội ngược dòng, bộ phim 50 phút hay 80 điểm sẽ gây ấn tượng hơn?"
Kỷ Li nhướng mày, lập tức hiểu ý đối phương, "Anh định marketing theo hướng "hắc mã" à?"
Chất lượng bộ phim Thuyết Khách Thời Gian không hề tệ chỉ cần danh tiếng đi lên kéo theo doanh thu phòng vé...
Một chiêu trò marketing hay, đáng để sử dụng.
"Yên tâm, anh sắp xếp xong rồi." Tần Nhạc nắn vành tai em người yêu, bình tĩnh hứa hẹn, "Anh sẽ khiến khán giả đón nhận mỗi bộ phim của em."
Tần Nhạc nôn nóng muốn cho tất cả mọi người biết người yêu hắn là một diễn viên ưu tú nhường nào.
Kỷ Li bật cười, lười biếng dựa vào lòng Tần Nhạc, hưởng thụ từng cái vuốt ve từ hắn.
Đột nhiên đáy mắt Kỷ Li xẹt qua tia tăm tối, tựa hồ nghĩ tới điều gì quan trọng.
"Tần Nhạc, có người âm thầm hắt nước bẩn sau lưng chúng ta. Em muốn đáp trả."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top