Chương 1

- Chia tay đi!...

Hai người con trai, một người lớn một người nhỏ đứng tựa vào lan can, câu nói từ người con trai nhỏ hơn phát ra cũng đủ để người ta thấy không khí hiện tại có bao nhiêu căng thẳng. Lời thốt ra khiến người đàn ông lớn hơn kia phải khựng lại, gã không nhanh không chậm dập tắt điếu thuốc mà mình đang hút dở trên tay đi mà ngạc nhiên cất lời

- Chúng ta không phải đang rất tốt sao?! Em...rốt cuộc là giận anh chuyện gì?

- P'Off, anh cũng biết...

- Đừng gọi anh như thế Gun Atthaphan! - Anh chàng lớn hơn kia gằn giọng nói lớn đầy tức giận với cậu trai nhỏ trước mặt, gã ta kéo cánh tay của cậu mạnh bạo lôi lại gần mình

- Em mất hết mọi thứ rồi, hợp đồng làm việc cũng hết hạn, về sau...đúng là không nên làm phiền anh nữa!

Uất ức mà nói với gã đàn ông đối diện mình, cánh tay bị ghì chặt cũng muốn đỏ cả lên, Gun bất lực giằng tay ra, em quay lưng lại với đối phương, đôi mắt cũng đã đỏ ngầu từ lúc nào.

Chỉ thấy người đàn ông được em gọi là 'P' Off' kia ánh mắt tối đi đôi phần, gã buông lỏng tay mình ra rồi tiến đến choàng tay qua ngực Gun ôm lấy từ phía sau. Ngay cả ánh mắt gã ta nhìn em cũng thật là mang một cái gì đấy rất yêu, rất tình rồi.

Và xen lẫn cả một cái gì đó bi thương kinh khủng.

- Em yêu...

- Đừng có mà nói bên tai em như thế!

- Anh sẽ bảo vệ em!

Gã cầm lấy vai của em mà xoay lại đối diện với mình, ngón tay cái đưa lên gạt đi dòng nước mắt còn đang ướt đẫm trên gò má đi. Một lần nữa Gun say tình trong ánh mắt đấy, ngay khi Off nghiêng đầu mang bờ môi của mình ghé xuống, em cũng chẳng nhịn được mà trực chờ kiễng chân lên đón nhận.

Nhưng không, hai bờ môi ấy chẳng thể nào chạm được vào nhau!

- Xin lỗi...xin lỗi anh!

Giật mình mà đẩy Off ra xa mình, em lùi lại và chạy đi thật nhanh ngay sau đó. Lý trí len lỏi hiện hữu bên trong bộc phát, nó thức tỉnh em phải dừng lại, dừng lại trước khi quá muộn. Không, em không thể vì một chút mất khôn mà đánh đổ đi sự nghiệp của người trước mặt mình được.

Cho đến khi gã đàn ông kia kịp hoàn hồn lại thì hình bóng em cũng đã mất tăm chẳng còn ló dạng. Gã bất lực đập tay vào thành lan can kia đầy nặng nhọc

Không lẽ...gã cứ như vậy mà mất em hay sao?

.

Off Jumpol Adulkittiporn, một ngôi sao, một nam diễn viên trẻ tuổi có sức ảnh hưởng đến khắp cùng đại quần chúng của đất nước Thái Lan, chính gã, gã là người khiến cho giới truyền thông suốt mấy năm nay không ngừng nghỉ, tốn chẳng ít giấy mực để ca tụng, một gương mặt trẻ làm rạng danh bộ môn nghệ thuật thứ bảy này

Có lẽ người ta hâm mộ gã không chỉ ở khoản đẹp trai hay diễn xuất giỏi, mà có lẽ là cái tính tình thẳng thắn, có chút " ngông" ấy lại càng làm cho người ta mê mẩn. Gã tự tin rằng mình có thể ' vênh mặt' với đời để mà sống, và nhìn chung, Off Jumpol ngoài cái ngông ra, còn có thêm một tí sĩ diện nữa.

Ừ thì có quá nhiều vai diễn để đời đấy, cũng có cả ngàn lần được ghép gặp, nhưng có fan nào mà trụ nổi khi mà chính chủ còn chẳng thèm muốn tương tác với bạn diễn ngoài đời kia chứ. Đến cả chính Off Jumpol còn nghĩ rằng, gã sẽ sống một mình đến già luôn.

Đấy là cho đến khi vào 2 năm trước, một bộ phim mà gã nhận vai chính được khởi quay tại Pháp, và cũng là bộ phim đưa tên tuổi của Off Jumpol đến tầm tai của bạn bè quốc tế. Trùng hợp như thế nào đó, Gun Atthaphan lại nắm giữ vai phản diện chính.

Trong suốt nửa năm hoàn thành dự án phim ấy, mang cái tính ngông nghênh ấy của mình mà gã bắt nạt em biết bao nhiêu lần, và đương nhiên, em cũng chẳng hiền lành gì mà đáp trả lại bấy nhiêu, từ chí choé với nhau liên tục như vậy đột nhiên lại trở thành bám dính nhau. Và gã bắt đầu thấy em thật thú vị trong cái cuộc đời buồn tẻ này vô cùng.

...

- Tôi không ngờ đấy Gun Atthaphan, cậu diễn giỏi hơn tôi nghĩ. Khác với...cái vẻ ngoài nhãi con của cậu.

- Nhãi con sao?! Tôi 25 tuổi rồi đấy! Chỉ kém anh có 2 tuổi mà bị gọi là nhãi con, thật nực cười!

- Không quan tâm - Gã cợt nhả - Gọi cậu là nhãi con thì cậu chính là nhãi con!

- Anh...

...

- Chúc mừng sự thành công của bộ phim nhé!

- Chúc mừng anh, hashtag # offjumpol gần đạt 1 tỉ lượt truy cập rồi đấy.

- Vậy cậu có muốn thêm một hashtag nữa được chạm hàng tỉ lượt truy cập nữa không?

- Hashtag gì cơ?

- # offgun !

Chẳng biết mồm mép gã ra sao, ấy vậy mà chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đóng phim, Off Jumpol siêng năng làm trò tán tỉnh em, tạo hint đến mức cả đoàn làm phim cũng phải phát ngờ vực cái mối quan hệ của bọn họ. Chuyện gì đến thì cũng đến, gã tỏ tình thành công, khiến em trở thành người yêu của mình, bắt đầu một bước tiến trong mối quan hệ giữa Paris hoa lệ này. Nơi ấy, Off cướp được của em nụ hôn một nụ hôn kiểu Pháp mà gã nghĩ rằng mình sẽ chẳng thể nào quên được.

Và đúng, có lẽ gã sẽ ghi nhớ nụ hôn ấy suốt đời.

______

* Cạch*

Off Jumpol ngông cuồng đặt ly rượu trên tay mình xuống dưới bàn làm việc, đã là chai whiskey thứ 2 được khui ra nhưng gã vẫn là chẳng thể say. Nhìn qua cửa kính lớn trong nhà mình xuống nơi đường phố heo hút về đêm kia lại càng thêm một khoảng cô đơn. Ánh đèn vàng trầm ấm trong phòng vừa hay lại chiếu trọng điểm vào bức ảnh khổ lớn được treo đối diện bàn làm việc.

Trước khung cảnh tươi đẹp lãng mạn của Paris được nhận thấy qua tháp Effel phía xa, gã ôm người con trai nhỏ hơn mình phân nửa vào lòng mà trao nụ hôn, ngay cả nét cười trên đuôi mắt vẫn không dứt, trong mắt cả hai rốt cuộc cũng là chỉ có nhau.

* Tút tút tút*

- Con mẹ nó chứ!!! * Bộp* - Gã ném chiếc điện thoại đáng thương của mình thật mạnh lên sofa

Liên lạc chẳng biết bao nhiêu cuộc điện thoại với quản lý công ty của Gun, suốt cả một đêm gã vẫn chỉ là tìm cách để em có thể tiếp tục gia hạn hợp đồng để làm việc, và qua đây Off Jumpol rốt cuộc cũng biết được mọi chuyện khuất sau về công việc của em.

Gun Atthaphan vì để lộ việc hẹn hò với Off Jumpol mà bị công ty khiển trách, fan hâm mộ bắt đầu quay lưng và các nhãn hàng quảng cáo dần muốn huỷ hợp đồng với em. Với một diễn viên có sức ảnh hưởng như Gun, thì việc đền bù đủ hợp đồng quảng cáo cũng đồng nghĩa với việc em chẳng còn gì.

Gã biết, em chủ động rời xa gã chính là lo cho sự nghiệp của gã. Em đã thoả thuận với công ty chủ quản của mình rằng, nếu kết thúc hợp đồng và rời đi, công ty sẽ giữ bí mật tuyệt đối về chuyện hẹn hò của hai người, không khiến cho Off Jumpol bị ảnh hưởng đến danh tiếng. Chắc có lẽ là vì như vậy, Gun chẳng hề ngần ngại mà đồng ý rời đi.

Em lo cho sự nghiệp của gã, vậy còn bản thân gã thì sao?

Thở hắt ra một hơi, Off Jumpol nhặt điện thoại của mình từ phía ghế sofa lên. Biết chắc là mình sẽ không thể gọi thêm bất cứ một cuộc gọi nào cho phía cái công ty ấy nữa, gã dịu mặt mà nhấp vào một cái tên khá là dễ thương được lưu trong danh bạ - My Gun

_____

Gun Atthapan đóng lại chiếc vali cuối cùng của mình, dọn dẹp hết đống đồ của mình trong căn hộ này thực sự tốn của em chẳng biết bao nhiêu là thời gian. Nhưng em thực sự chẳng còn cách nào khác, tiền đền hợp đồng dường như đã rút cạn ngân khố của em, bán đi căn hộ này chính là giải pháp tốt nhất để cứu đói em trong một khoảng thời gian đến khi tìm được công việc mới.

* Renggg* Tiếng chuông điện thoại đột nhiên kêu lên đánh tan không khí tĩnh mịch trong gian nhà trống trơn.

Liếc mắt ngờ vực, có vẻ như là Gun cũng đã đoán được người gọi tới cho em là ai, đúng như linh cảm, cái tên người gọi đến hiện rõ trên điện thoại đập thẳng vào mắt em - My Papii.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top