Chương 17: Tâm hồn đồng điệu
Trong căn phòng xa hoa đầy đủ tiện nghi như những chiếc siêu xe, bàn bi-a, tivi... Người con trai với nước da màu bánh mật đang nằm dài trên giường, tâm trạng không hề hứng khởi như mọi ngày.
Từ lúc nào.. anh trở nên thế này. Như một tên ngốc. Không hiểu sự thay đổi của bản thân như hiện tại.
Vì con bé loài người kia ư? Không ... Không thể nào!! Ta là Mammon Vĩ Đại, ác quỷ đại diện cho một trong 7 đại tội - Tham Lam. Chắc chắn là do hoàn cảnh đưa đẩy nên ảnh hưởng một chút thôi. Haha!!
Mammon cười tự mãn, nhưng dần dần anh lặng im. Lòng vẫn thấy khó chịu không thôi.
" Cộc cộc cộc! Mammon, anh có trong phòng không? "
MC gõ cửa, ngữ điệu vô cùng gấp gáp. Chạy một quãng đường dài khiến cô thở gấp, nhưng cô không quan tâm. Cô chỉ muốn gặp anh để nói rõ mọi chuyện.
Mammon lười biếng nói:
" Cô muốn gì? Tôi không muốn gặp cô bây giờ. Đi đi!! "
Nghe Mammon nói vậy, MC điều chỉnh nhịp thở rồi nói:
" Mammon hãy mở cửa đi mà. Tôi có chuyện muốn nói với anh. Làm ơn!!"
Không hề có một tiếng đáp lại.
MC chịu hết nổi rồi. Cô nói bằng chất giọng đanh thép.
"Anh không mở cửa là tôi phá cửa đấy, Mammon!! "
MC vớ lấy thanh kiếm trên tay bộ giáp sắt trang trí trên hành lang. Chuẩn bị thủ thế, cô sẽ vận dụng hết bài học thể chất nhà trường đã dạy nhắm đến cửa phòng anh.
" Tôi đếm đến 3, nếu không mở cửa thì anh hiểu rồi đấy."
3... 2....
" Cạch!" Cửa mở ra, Mammon nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu, miệng định mắng lại nhưng thấy trên tay cô đang cầm thanh kiếm sắc bén thì lại im lặng. Thở dài bất lực, để cô vào phòng.
Mammon đứng khoanh tay. Ánh mắt anh không nhìn về phía cô.
Cô ta đến đây làm gì? Sao không đi mà cười nói với đám anh em của anh đi. Mammon nghĩ thầm trong lòng, có chút cay đắng. Có lẽ chỉ có mình anh tự đa tình.
" Cô muốn gì thì mau nói đi. " Mammon đưa cốc nước cho cô. Tuy khó chịu nhưng anh vẫn chu đáo lo cho cô.
MC hít một hơi thật sâu, tiến đến gần anh. Cô cúi đầu, lộ rõ sự hối lỗi.
" Xin lỗi anh, Mammon. Tôi không cố ý làm phiền anh. Tôi ... Thời gian qua tôi đã có những hành động và lời nói quá vô tư, khiến anh bị tổn thương. "
Cô biết anh buồn chứ. Cô nghĩ rằng mình phải hòa đồng thân thiện với mọi người, nhưng ngờ đâu sự vô tư của cô đã ảnh hưởng tâm lý của anh không ít. Bản thân cô cũng vậy. Cô nghĩ mình đã có chút hảo cảm với chàng trai này nhưng chưa tới mức gọi là yêu, với cô bây giờ anh giống như người thân trong gia đình hơn.
Anh luôn xuất hiện lúc cô cần, là người thực sự lo lắng cho cô nhất. Còn cô thì đối xử với anh như thể chỉ là thân thiện xã giao, có lúc cô cũng có hành động thân mật quá mức nhưng ngay lập tức tâm trí cô đã nhắc nhở bản thân không nên vượt quá giới hạn. Vì nơi này cũng phân chia cấp bậc, cô vốn chỉ người thường và anh là ác quỷ cấp cao. Cô không dám quá tin tưởng ai nhưng với anh thì khác.
" Hic, anh đã... luôn lo lắng cho tôi. Bảo vệ tôi. Những thứ tôi thích hay những điều tôi lo lắng, anh đều hiểu và luôn động viên tôi, khiến tôi an tâm. Nhưng tôi thì không hiểu gì về anh cả."
MC không kiềm được mà khóc. Tay nắm chặt lấy gấu váy. Cảm xúc trong cô cứ như vậy mà thể hiện rõ rệt trước mắt anh, cô không muốn giấu diếm nữa.
Mammon sững sờ. Anh không ngờ cô khóc. Từng tiếng nấc nghẹn của cô khiến lòng anh xót xa. Anh nghiến răng, ôm chầm lấy cô dỗ dành. Anh không cho phép ai làm tổn thương con người này. Vậy mà vì tình cảm đơn phương của mình đã làm cô khó xử, rơi lệ vì anh.
Mình... phải dừng lại thôi. Lòng anh đau như hàng ngàn vết dao cắt.
" MC, tôi..." Mammon buồn rầu, giọng anh run rẩy.
Đến lúc anh sắp mở lời thì MC nói:
" Chính vì vậy, em muốn hiểu thêm về anh, được chứ? "
Cô mỉm cười, tuy những giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mi nhưng lúc này đây, ánh mắt cô vô cùng tự tin, kiên định. Cô không trốn tránh nữa.
Nếu có thể miêu tả cảm xúc của Mammon hiện tại thì chính là vừa từ biểu cảm u sầu, ngay lập tức chuyển thành hạnh phúc tột độ. Hai mắt anh sáng rỡ.
Yeahhh! Anh vẫn có cơ hội!! Nói như vậy là cô cũng có ý gì đó với anh, chỉ là chưa biểu hiện rõ. Đúng là con người ngốc nghếch.
" Ừhm, anh cũng muốn hiểu thêm về em nữa, MC à." Mammon nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của cô. Anh nhắm mắt lại, hai gò má ửng hồng vừa ngại ngùng vừa nói với cô.
" Anh muốn biết điều gì? " MC gật đầu, hỏi.
" Tất cả! Về quá khứ, nơi em sinh ra và lớn lên, gia đình em như thế nào nữa. Hãy kể cho anh nghe, nhưng nếu em không muốn kể bây giờ thì cũng không sao, anh sẽ chờ đến khi em sẵn sàng."
Mammon biết chắc chắn quá khứ của cô không quá hạnh phúc. Lần đầu triệu hồi cô tại hội trường, anh đã để ý đến những vết thương chi chít trên cơ thể cô. Lúc đó cô gần như sắp chết, chỉ còn thoi thóp thở. Nếu anh không buông lời đặt cược thử thách với Lucifer để thúc đẩy ý chí sống của cô và được chữa trị thì có lẽ cô chỉ còn thân xác lạnh lẽo cô độc. Anh mừng vì đã ra quyết định sáng suốt.
Anh muốn biết điều khủng khiếp gì đã làm cô thành ra thế. Dù trước đây có ý muốn hỏi nhưng sợ cô nhớ lại chuyện không vui nên các anh em quỷ không hỏi thêm.
MC lắc đầu không sao, cô đã hạ quyết tâm rồi. Cô tựa đầu lên vai anh. Bắt đầu kể anh nghe quá khứ không mấy hạnh phúc của mình cho đến khi được triệu hồi đến Devildom.
Cứ thế thời gian dần trôi, MC đã kể xong câu chuyện của mình. Cô thở một hơi thật dài, nói ra hết thật dễ chịu. Mammon sẽ nghĩ thế nào về cô? Cô không muốn người khác biết quá khứ đen tối này của cô mà tỏ vẻ thương hại.
Mammon nắm tay cô thật chặt. Anh không thể nào tin được người con gái này đã chịu nhiều tổn thương đến vậy. Cô luôn tươi cười, tự tin như thể không có chuyện gì. Thì ra cô luôn giấu kín sự yếu đuối, cố tỏ ra mạnh mẽ, tự vượt qua mọi chuyện. Dù nhỏ tuổi nhưng lại vô cùng hiểu chuyện, hiểu chuyện đến nỗi làm khác cũng phải đau lòng.
" Em thật sự rất đặc biệt. Và em biết không, em là người con gái duy nhất anh nói như vậy đấy, tự tin lên hiểu chưa? haha!!"
Mammon xoa đầu động viên cô. Anh nói tiếp.
" Anh muốn khẳng định mối quan hệ của chúng ta và bảo vệ em. Bởi vì anh chính là người đầu tiên của em, hãy nhớ điều đó."
Ánh mắt anh nhìn cô bằng tất cả sự chân thành, những lời nói vừa rồi đều xuất phát từ tận đáy lòng. Anh đã trót yêu cô mất rồi. Cứ chờ đó đi, bởi vì Mammon- sama đây sẽ khiến em nói : " Em yêu anh!"
Sau câu nói của anh, MC dường như cảm nhận được một nguồn sức mạnh kì lạ đang chảy trong người cô. Lẽ nào, đây chính là sự đồng thuận ma thuật của khế ước. Tuy chỉ cảm nhận trong một khoảnh khắc nhưng cô rất vui vì mối quan hệ của cô và Mammon đã không còn khoảng cách nữa mà sẽ càng thân thiết hơn.
--------------------------------------------------------------
Trên căn phòng gác mái, chàng trai tóc tím đang nằm chơi đánh cờ một mình. Anh cầm trên tay quân Hậu, khoé miệng nở cười gian xảo.
" Tốt lắm, MC. Cô đã thành công tạo niềm tin với Mammon rồi. Hãy tiếp tục với những người khác đi, tôi vẫn đang chờ cô đấy ...
Còn bây giờ thì... ngủ thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top