8. (3) Quan hệ thân tử

Thiên Đế x Long Vương

[Quan hệ thân tử 3]

Bên ngoài mưa rền gió dữ, cảnh tượng long hút thủy còn chưa rút đi.

Ngao Bính đêm nay không thể về nhà, đành phải ngủ cùng phòng với Na Tra, hai đứa nhỏ bọc một giường chăn, đầu chống đầu, chân dựa chân, mặt đối mặt, mũi chạm mũi nói nhỏ.

Na Tra nói: “Ngao Bính, cha ta nấu sủi cảo ăn ngon không?”

Ngao Bính gật gật đầu: “Ăn ngon.”

Na Tra vui vẻ cười: “Ta băm thịt đó! Rất thơm nha~!”

Ngao Bính vẫn có chút không mấy vui vẻ.

Na Tra nhoài người sát lại gần hơn, sờ sờ long giác của Ngao Bính: “Sao vậy……”

Ngao Bính hơi xấu hổ, thấp giọng nói: “Ta cảm thấy…… Thiên Đế đối đãi với ta…… Không thân cận như với đệ đệ……”

Na Tra hào sảng nói: “Không phải các ngươi chỉ là đã lâu không gặp sao? Trước kia ta và cha ta cũng không thân đâu.”

Ngao Bính không nghĩ ra được biện pháp giải quyết, cậu đối Thiên Đế vừa kính vừa sợ, Thiên Đế đối cậu lấy lòng nhưng xa cách, không thể thân cận nhau hơn...

Na Tra tròng mắt quầng thâm, đảo mắt một hồi, chợt nghĩ ra được ý kiến hay.

Lý Tịnh và Ân Thập Nương đang ngồi dưới mái hiên uống rượu, Ân Thập Nương xoa eo thở dài: “Ông nói xem tại sao Tra Nhi nhà chúng ta lại thông minh như vậy chứ, còn tuổi nhỏ mà đã dụ dỗ được con người ta về nhà ngủ qua đêm rồi.”

Lý Tịnh cau mày nhìn Đông Hải cuộn sóng: “Đông Hải gần đây sao lại lãng như vậy chứ? Không biết bờ biển có bị ngập không nữa?”

Đông Hải, một đuôi rồng ngân bạch vô lực rũ xuống, Long Vương nhắm đôi mắt đã phiếm hồng, nước mắt tràn ra lấp lánh dưới ánh mặt trời, khàn khàn lẩm bẩm: “Đủ…… Đủ rồi…… Ân……”

Vảy dưới bụng y đã nhanh bị mài mòn đi rồi, thế nhưng tên thần tiên kia vẫn còn đang lăn lộn mãi không chịu dứt.

Sóng gió mãnh liệt, nơi thủy thiên tương tiếp vẩy ra sương mù cùng bọt nước.

Ngón tay thon dài trắng nõn của Long Vương hóa ra long trảo, gắt gao bấu vào vai Thiên Đế: “Ân……”

Thiên Đế nói: “Một chút nữa thôi, một lát nữa là ổn rồi……”

Hắn không thể thường xuyên hạ giới, Long Vương cũng không thể tùy ý xuất nhập Thiên Đình.

Trừ phi tam giới thái bình, Thiên Đình thanh tĩnh, nếu không bọn họ cũng chỉ có thể vội vàng đại đạo, rất lâu sau cũng hiếm khi có cơ hội gặp mặt.

Long Vương không thể nhịn được nữa, khó nhịn mà hơi hơi cau mày, thấp giọng thở dốc: “Có thuyền đánh cá…… Có thuyền đánh cá sắp đến đây, ngươi mau dừng lại.”

Thiên Đế nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể miễn cưỡng dừng lại, ôm Long Vương lao xuống, hung hăng chìm vào biển sâu.

Mặt biển gió êm sóng lặng, một con thuyền đánh cá vô tội mà lướt quá, lão nhân chèo thuyền vui mừng vuốt râu, an ủi người trẻ tuổi bị dọa đến phát run: “Ta đã nói rồi mà, lão nhân ta mệnh dài, long hút thủy nhìn dọa người như thế, nhưng ta đến đây, lại không có nữa rồi?”

Thiên Đế nhẹ nhàng hôn khóe mắt cùng ấn đường của Long Vương, lẩm bẩm: “Ở chỗ này muốn ngươi, mặt biển sẽ không có sóng gió?”

Na Tra biến thành một đại vỏ sò trộm chọc chọc Ngao Bính bị hắn biến thành tiểu nãi long, nhỏ giọng nói: “Nhanh nhanh nhanh.”

Ngao Bính không biết làm sao, cảm thấy trường hợp này mình thật sự không thích hợp nói chuyện.

Nhưng Long Vương đã thấy tiểu nãi long đang chiếm cứ đại vỏ sò kia, nhẹ nhàng đẩy Thiên Đế ra, vươn tay: “Đinh Nhi tỉnh rồi?”

Ngao Bính giả mạo đệ đệ xấu hổ đến nỗi long giác đều phiếm đỏ cả lên.

Na Tra ở dưới cổ vũ cậu: “Mau nói mau nói a.”

Ngao Bính hít một hơi, lấy hết dũng khí, đối Thiên Đế vươn hai chân trước nhỏ xíu, nãi thanh nãi khí nói: “Cha ôm……”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top