Chương 2
'' tiểu thư là mấy người này muốn vào đây '' Linh Lung đem một câu nói ra vấn đề trọng yếu cho Vân Cẩm , mặc dù đang nói với Vân Cẩm nhưng ánh mắt nàng đều hướng về hai nữ tử đứng đối diện
'' ừm '' Vân Cẩm lạnh nhạt gật đầu một cái , vì mới thức giấc cho nên tinh thần đều không tốt một chút nào điều đó làm cho nàng cảm thấy khó chịu không thôi
'' ngươi là ai ?'' nữ tử lục y nheo mắt nhìn Vân Cẩm , đây là phủ thừa tướng cư nhiên lại có một nữ nhân đẹp mắt như vậy , khoan nữ nhi ? không lẽ ....không thể nào như thế được nữ nhân kia trước giờ đều là một cái ma ốm không hơn không kém a , nhìn thử người trước mặt đi nàng nào có bộ dáng ma ốm kia
Nữ tử hồng y bên cạnh cũng đồng thời đánh giá Vân Cẩm nhưng chung quy vẫn không nói gì chỉ hơi cúi đầu chào hỏi theo đúng lễ nghĩa một chút
'' ta ? từ lúc sinh ra đã có tên Vân Cẩm '' Vân Cẩm nhẹ nhàng phất tay tựa người vào gối êm bên cạnh không vui không buồn nhìn hai người
'' A... ngươi thực chính là cái ma ốm yếu đó sao ? '' nữ tử lục y thốt lên một tiếng , mặc dù trong lòng nàng ta đã sớm có đáp án nhưng vẫn không ngại thốt lên một chút
Nữ tử hồng y cũng giật mình hơi nheo mắt nhìn về phía Vân Cẩm một lần nữa mong có thể thấy được biểu cảm gì đó trên khuôn mặt nàng đáng tiếc Vân Cẩm vẫn một bộ đạng không có thứ gì có thể liên quan tới nàng
Cũng không thể trách hai người kia được bởi vì trước giờ Vân Cẩm chưa từng giao thiệp với người bên ngoài bọn họ không biết nàng cũng rất bình thường chừng nào không phản ứng mới là lạ
'' hừ , ngươi và cả nhà ngươi mới là ma ốm yếu ..hừ dám trù ẻo tiểu thư nhà ta sao ? ''Linh Lan tức giận đùng đùng muốn nhảy qua giết chết con tiểu thư chết bầm này dám nói tiểu thư như vậy đúng là chán sống mà , ánh mắt của Linh Lan khiến cho nữ tử lục y bỗng nhiên sợ hãi nhưng suy nghĩ lại bản thân mình là một thiên kim còn nàng ta thì lại là nô tì không thể so với nàng cho nên rất nhanh liền nổi lên tính kiêu ngạo
'' ngươi ...nữ tiện tì này '' Nữ tử lục y tức giận đến run người chỉ tay vào người Linh Lan cũng may chưa nói hết câu liền bị nữ tử hồng y ngăn cản lôi ra phía sau , nàng ta trợn mắt nhìn nữ tử lục y một cái khiến nàng ta căm tức im lại rồi tiến lên phía trước
''Thì ra là Vân Cẩm tiểu thư , ta là đại tiểu thư Diệp gia , Diệp Ánh còn phía sau là nhị tiểu thư Diệp Nhung . Hôm nay chúng ta cùng nhị thiếu gia có hẹn cho nên tới đây không ngờ lại đi nhầm vào nơi này của tiểu thư , nếu có gì không phải xin tiểu thư cũng nên không chấp nhất '' Diệp Ánh thận trọng nói với Vân Cẩm , ngay lúc Diệp Nhung chỉ tay vào nô tì kia nàng phát hiện xung quang người Vân Cẩm có sát khí bộ dạng chỉ cần nói thêm một chữ cánh tay của nhị muội nàng xem như bị phế đi mà theo nàng thấy vị đại tiểu thư này cũng không phải giống như đồn đại , ít nhất nàng cũng không phải một con ma yếu
Vân Cẩm hơi nhíu mi , hay cho một đại tiểu thư Diệp gia xem như cũng hiểu biết không đến nỗi đáng ghét giống như Diệp Nhung kia , nàng bắt đầu cảm thấy con người Diệp Ánh này rất được
'' không sao , các ngươi nên đi thôi '' xem như nàng ta có một tỷ tỷ tốt nàng cũng không nên làm khó người ta vậy , hiện tại nàng đang rất buồn ngủ nha người ta đã nói như vậy rồi mà nàng cũng không muốn tiếp tục , nàng buồn ngủ a
'' vậy chúng ta đi trước '' Diệp Ánh kéo theo Diệp Nhung đang tức giận đi ra khỏi tiểu viện , Diệp Nhung nắm chặt tay muốn nói gì đó nhưng lại bị Diệp Ánh cưỡng chế kéo đi mất trả lại khung cảnh yên bình như lúc trước của tiểu viện
Vân Cẩm lấy tay che miệng ngáp một cái rồi nằm xuống phản gỗ , lấy một khối điểm tâm nhỏ bỏ vào miệng vừa nhắm mắt vừa nhai rất hưởng thụ
Hai người Linh Lan trên trán đều vạch lên ba vạch đen nhìn chủ tử nhà mình , thở dài một cái cũng may Diệp Ánh kia biết điều nếu không chủ tử tức giận ai chống không nổi
Lúc Vân Cẩm tỉnh lại một lần nữa là chuyện của 5 canh giờ sau , trời cũng đã chập tối mà Vân Cẩm chính là vì đói mà tỉnh lại , cuộc sống của nàng nhiều nhất chính là ăn và ngủ a bất quá cho dù nàng ăn bao nhiêu ngủ bao nhiên thân hình của nàng cũng giống như không hề mập ra ngược lại còn thon thả hơn cũng vì điều này mà nha đầu Linh Lan kia thêm một trận ảo não không thôi
'' tiểu thư , người tỉnh ? '' Linh Lung từ bên ngoài cửa bước vào trên tay còn cầm mấy dĩa điểm tâm ngọt đặt lên bàn
'' Linh Lan đâu ? '' Vân Cẩm nhận lấy khối điểm tâm bỏ vào miệng cả người đều thoải mái vươn vai một cái
'' nàng đi làm chút đồ ăn rồi ''
'' ừm ''
'' a , hồi chiều lúc người ngủ người của nhị thiếu gia không biết tại sao lại cho người tới đưa thiệp mời tới nói người tối nay đi hội yến ở bờ hồ ''
'' A , bỗng nhiên lại mời ta '' ánh mắt Vân Cẩm xoẹt qua tia lạnh lẽo , nếu như nàng đoán không sai thì người khởi xướng chắc là cô nàng Diệp Nhung kia đi , hảo ..rất tốt đã thôi cho nàng ta một chút nàng ta lại muốn làm tới sao ?
'' tiểu thư , chắc là Diệp Nhung kia rồi ? '' Linh Lung cũng thoáng hiểu được toàn bộ , trước nay tiểu thư đều không thích ra bên ngoài mà vị nhị thiếu gia kia hình như chỉ gặp được mấy lần không hề có giao hảo hôm nay cư nhiên lại mời tiểu thư , xem ra Diệp Nhung kia là muốn làm nhục tiểu thư các nàng sao , hừ đúng là ngu ngốc mà aizzz sao lại có người không biết suy nghĩ như thế chắc lại vì những lời đồn do tiểu thư nhà nàng tung ra ngoài rồi
Lúc trước Vân Cẩm cho người tung tin nàng chính là một cái bao cỏ ma ốm , từ nhỏ đã bị vứt bỏ cho nên mới có cái danh phế vật hôm nay mà Diệp Nhung kia chắc là đi tin mấy cái lời đồn kia rồi
'' không đi được không ? '' Vân Cẩm thả hết khối điểm tâm còn lại vào miệng nhìn Linh Lung nói
'' A ... nghe nói yến hội lần này có tam vị vương gia đều tham gia a còn có mấy thiếu gia công tử hay thiên kim có tiếng trong thành đều tham gia với lại người được phát thiệp mời không thể không đi nha '' Linh Lan không biết từ đâu chạy tới trên tay nàng còn cầm một chiếc dĩa nhỏ bên trong có mấy khối điểm tâm đủ màu sắc
'' nha đầu này , còn không phải em muốn đi xem mĩ nam sao ? '' Linh Lung búng một cái lên trán Linh Lan khinh bỉ nói
Linh Lan bị đau chu cái mỏ đáng yêu phản kháng :'' ta đâu có '' thật ra ngoài miệng nàng nói như vậy nhưng trong lòng lại thầm chột dạ a , nàng xưa nay đều rất thích ngắm mĩ nam a mà tam đại vương gia kia chính là một đoàn mĩ nam đó
'' xem ra không đi không được rồi '' Vân Cẩm híp mắt nhìn mấy khối điểm tâm trên tay Linh Lan , đồ ngon nha . Nha đầu Linh Lan rất được việc nha mà việc khiến nàng thích nhất đó chính là điểm tâm do nàng làm cực kì ngon a
'' thật ? '' Linh Lan khá ngạc nhiên nhìn Vân Cẩm , mặc dù nàng nói vậy nhưng biết chắc tiểu thư nhà nàng sẽ không thừa hơi đi tham dự những bữa tiệc vô bổ đó a , sao bây giờ lại muốn tham gia
KHông phải chỉ mình Linh Lan đến cả người trầm ổn như Linh Lung cũng bị dọa sợ , tiểu thư các nàng bao giờ lại nhiệt tình như vậy , cả hai nha đầu đều khiếp sợ nhìn Vân Cẩm
Vân Cẩm sờ sờ mũi oan ức nói :'' bỗng dưng nổi hứng nha ''
'' ách .. tiểu thư là nhất a '' Linh Lan sững sờ sau đó lại mừng như điên chạy lên nắm lấy cái tay Vân Cẩm lắc qua lắc lại miệng nhỏ cứ cười liên tiếp
'' Linh Lan đừng lắc , tiểu thư nhà em hiện tại rất đói nha '' Vân Cẩm vừa nói vừa nhìn mấy khối điểm tâm sặc sỡ kia nuốt nước miếng bộ dạng chọc cười đến cả Linh Lung cũng giật mình cười nhẹ
Thật ra Vân Cẩm cũng không tính là người lười bởi vì thường ngày nàng rất nhàm chán đi nếu như không có việc phải ra ngoài thì nàng đều ở trong viện cho nên trừ thời gian khác ra nàng đều ngủ cho qua chuyện cho nên cũng đã quen với mấy giấc ngủ không đúng giờ của bản thân a
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top