5

Hứa Diệp ở trường học hành đều rất tốt, chưa từng khiến hắn phải bận tâm, vì vậy khi nghe cô nói muốn tham gia vào đội nhảy cổ động ở trường, Hứa Thần dễ dàng đồng ý. Hắn cũng không quản chặt thời gian của cô, tùy ý để cô đi sớm về muộn.

Lần đó Hứa Diệp sau trận đấu tổ chức liên hoan đến qua nửa đêm, lúc về nhà đã say khướt, trên người vẫn còn mặc bộ đồ nhảy bó sát, váy ngắn để lộ nguyên phần đùi. Hứa Thần giúp cô thay quần áo ngủ, cả quá trình cô cũng không hề hay biết.

Buổi chiều hắn quyết định tan làm sớm đến trường đón cô, liền nhìn thấy Hứa Diệp mặc đồ nhảy, còn khoác áo của đội tuyển bóng rổ. Hứa Diệp bước vào xe liền nhoài người qua hôn lên má hắn, Hứa Thần lạnh nhạt nhìn cô:

- Không phải hôm nay em đi học sao?

- Hôm nay đội hình 2 có người không tham gia được, lại là buổi thi đấu bóng rổ quan trọng nên không thể thiếu người.

Hắn đưa tay qua cài dây an toàn cho cô:

- Không được ảnh hưởng tới việc học.

Hứa Diệp gật đầu. Hứa Thần tiếp tục:

- Còn nữa, anh không muốn em mặc áo của người khác.

Cô cãi lại:

- Có vấn đề gì chứ? Anh nhìn xem mọi người trong đội đều có thể mặc.

Hứa Thần vừa khởi động xe liền tắt máy, quay sang nhìn cô:

- Như vậy không phải luôn có truyền thống mỗi người trong đội nhảy cổ động thường hẹn hò với thành viên đội bóng rổ sao? Em còn là đội trưởng không phải càng nên làm vậy?

Hứa Diệp thấy hắn tức giận liền nhỏ giọng:

- Em không có ý đó, anh không thích em sẽ không mặc nữa.

Về đến nhà, hắn không lên phòng mà giữ cô ở lại phòng khách, để cô đứng trước mặt mình, bản thân ngồi trên sofa, chậm rãi nói:

- Có gì muốn nói không?

Hứa Diệp nhìn hắn không hiểu:

- Không có

- Tối qua em quá nửa đêm mới về nhà, còn uống say - Hứa Thần tốt bụng nhắc nhở.

Hứa Diệp cúi đầu tránh ánh mắt của hắn:

- Vì đội bóng rổ vô địch tụi em mới đi uống một chút.

Hứa Thần chăm chú nhìn cô:

- Có phải anh quá cưng chiều em nên em nghĩ muốn làm gì cũng được?

Hứa Diệp khẽ lắc đầu.

- Bao lâu rồi không bị đánh đòn?

Cô ngước nhìn anh:

- Thần...

- Trả lời.

Hứa Diệp mím môi:

- Khoảng... 3 tháng

Hứa Thần nhìn người trước mặt, cuối cùng lại luyến tiếc cô:

- Qua góc kia đứng khoanh tay.

Hứa Diệp không muốn chọc hắn tức giận, nhanh chóng làm theo. Hứa Thần dứt khoác không quan tâm đến cô, xoay người bước lên lầu.

Đến giờ ăn Hứa Thần bước xuống nhà, cô vẫn như cũ đúng khoanh tay. Lúc hắn lên phòng khách không bật điều hòa, hôm nay người giúp việc lại không đến, cô đứng lâu như vậy mồ hôi làm tóc dính lên khuôn mặt. Hứa Thần bước đến đưa tay lên muốn ven tóc qua cho cô, Hứa Diệp lại theo bản năng né tránh. Hứa Thần thở dài, cô vậy mà lại cho rằng hắn muốn đánh cô. Hắn dịu giọng:

- Muốn nói gì với anh không?

Hứa Diệp nhìn hắn:

- Xin lỗi... Em sẽ không như vậy nữa.

- Đây là em nói, nếu còn có lần sau anh sẽ không bỏ qua, hiểu được không?

Hứa Diệp gật đầu:

- Hiểu được.

- Lên tắm thay đồ đi, anh đưa em ra ngoài ăn tối.

Hứa Diệp từ ngày làm đội trưởng luôn phải tập luyện rất nhiều, dần dần thời gian ôn bài cũng không có, mỗi lần đến lúc kiểm tra mới gấp rút ôn, điểm may mắn mới có thể trên trung bình. Cuối tháng, cô từ hạng 3/30 tụt xuống hạng 21/30. Hứa Thần ngồi trong thư phòng xem sổ liên lạc, cuối cùng ngước lên nhìn cô:

- Lúc em muốn vào đội nhảy đã nói gì?

- Em nói sẽ không ảnh hưởng việc học.

Hứa Thần tức giận ném cuốn sổ đến trước mặt cô:

- Vậy em nói xem đây là cái gì? 21/30? Tụt 18 hạng liền? Đây là không ảnh hưởng của em?

Cô cúi đầu im lặng. Hứa Thần tiếp tục:

- Ngày mai xin rời khỏi đội, tập trung học hành cho anh.

Cô nhìn hắn:

- Không thể.

Hứa Thần sửng sốt nhìn cô:

- Em cho rằng anh không dám làm gì em?

Hứa Diệp kiên quyết:

- Anh có đánh chết em cũng không ép em rời khỏi đội được.

Hứa Thần bị thái độ của cô chọc giận, cười lạnh:

- Được, là em nói. Bước qua đứng trước gương, tay nâng váy lên.

Trong thư phòng có một cái gương lớn để soi toàn thân, Hứa Thần muốn cô đứng ở nơi đó, tận mắt nhìn bản thân chịu đòn. Đợi cô yên vị, hắn lấy roi mây trong ngăn bàn, bước qua đặt lên mông cô:

- Tôi đánh em đếm. Nhìn thẳng vào gương, không được nhắm mắt, tôi muốn xem em kiên cường được đến khi nào.

Dứt lời hắn bắt đầu đánh xuống, Hứa Diệp nhìn qua gương vừa thấy roi mây nâng lên thì mông cũng đau nhói, gắt gao xoa.

Một roi quất mạnh xuống đùi cô, giọng hắn vang lên:

- Đếm!

Roi mây tiếp tục đánh lên mông, Hứa Diệp khó khăn đếm. Mỗi roi đánh xuống đều nhanh chóng sưng lên, qua mười roi cô đã bắt đầu đứng không vững, thả váy xuống, qua lớp vải đưa tay xoa. Hứa Thần đánh một roi xuống đùi cô, lạnh giọng:

- Nâng trở lại váy lên, nhìn vào gương.

Trong gương roi mây lại tiếp tục nâng lên hạ xuống, lằn roi trải đều từ đỉnh mông xuống đùi, Hứa Diệp đau đớn ngồi khuỵu xuống, cổ họng kiềm nén tiếng khóc. Hứa Thần nhìn cô bướng bỉnh vừa tức giận vừa đau lòng, vứt roi mây xuống đất:

- Có đồng ý rời khỏi đội cổ vũ không?

Hứa Diệp 2 tay ôm mông nức nở lắc đầu. Hứa Thần cơn giận còn chưa tan hết, kéo tay cô đứng dậy, đưa tay trực tiếp phát xuống cái mông đã sớm nổi cộm đầy lằn roi của cô. Tay hắn to khỏe đánh xuống nhanh chóng làm mông cô sưng to, Hứa Diệp khóc đến muốn hụt hơi, nghẹn ngào:

- Đau... đau quá...

Hứa Thần không vì thế mà dừng lại, lực đạo không giảm tiếp tục sát phạt. Đến khi cô thật sự không chịu được, vùng ra khỏi tay hắn, sợ hãi lùi sát vào góc tường, Hứa Thần lạnh lùng:

- Bước qua nằm xuống sofa.

Hứa Diệp òa khóc tức tưởi:

- Hức...Thần...

Hứa Thần cũng không đủ kiên nhẫn, trực tiếp kéo cô qua, đưa tay phát mạnh mấy cái vào mông cô rồi đẩy cô nằm xuống. Hứa Diệp nằm trên ghế nức nở, nghe thấy giọng nói của hắn:

- Vẫn không muốn nghe lời?

Hứa Diệp xoay đầu nhìn hắn, cuối cùng vẫn lắc đầu. Hắn chăm chú nhìn cô, một hồi lâu mới lên tiếng:

- Cởi váy ra.

Hứa Diệp khó nhọc làm theo lời hắn, xong trở lại nằm trên sofa. Mông cô giờ đã sưng cao, mấy chỗ bị roi mây đánh còn có rách da, nhìn kĩ liền thấy vết máu.

- Mười tám hạng, một hạng 20 roi, em muốn ở lại đội cổ vũ thì về sau cứ như vậy mà làm.

Hắn nói rồi bước qua bàn lấy thắt lưng. Hứa Diệp thở phào một hơi, xem như bị đòn không uổng công, ít nhất hắn cũng xem như chấp nhận việc cô tiếp tục tập nhảy. Hứa Thần đem thắt lưng qua, nhìn cô nằm run rẩy, mông đã sưng cao, cuối cùng nói:

- Hôm nay chỉ đánh 20 roi, từ mai đúng 8h đến đây trả nợ, muộn một phút thêm 2 roi.

Nói rồi không đợi cô trả lời, hắn bắt đầu đánh xuống. Dây lưng đánh lên cái mông đã không còn lành lặn làm Hứa Diệp đau đến nảy người, tiếng khóc vừa dứt lại bật ra nức nở. Hứa Diệp khóc đến lạc giọng, tay bấu chặt xuống sofa:

- Đau... Thần... đau quá...

Hắn không để ý đến cô, giữ nguyên lực cho đến roi cuối cùng. Đánh xong 20 roi, Hứa Diệp vẫn nằm khóc nức nở. Hứa Thần dường như vẫn còn tức giận sự bướng bỉnh của cô, không nói gì, bỏ thắt lưng xuống sofa, xoay người bước ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top