chương 19: chuyện tiếp theo


  Hai người đang hăng say đấu với nhau thì trên trời bổng nhiên mây đen kéo tới vần vũ báo hiệu trận mưa lớn sắp đến. Như Lan bèn hỏi.

  - Anh hai! Mưa tới rồi anh có dám đấu nữa không?

  Hạ Diên hiên ngang đáp.

  - Sao lại không dám!

  - Vậy thì tốt!

  Mưa bắt đầu đổ ào xuống, người bên trong vẫn ngồi xem hai người đấu vì có mái che nên không có sợ ướt. Dù có ướt họ cũng không đi vào, thời bây giờ đâu dễ gì nhìn thấy trận đấu võ phấn khích như vậy được chứ.

  Mưa càng ngày càng lớn, bổng nhiên Như Lan chuyển đổi chiêu thức làm cả đám người kinh ngạc trong đó gia chủ Hạ Dũng, ông của Thiên Phong và Giang Minh đều kích động đứng lên.

  - Tiên vũ!

  Như Lan gom những hạt mưa tạo thành làn nước liền như một mảnh lụa trong suốt. Trong cô như một nàng tiên đang múa dưới mưa nhưng thực tế mảnh lụa bằng nước ấy lại liên tiếp tấn công vào Hạ Diên như một loại bũ khí sắc bén, ngay cả quần áo cũng rách vài chổ. Hạ Diên cũng không khỏi kinh ngạc, "Đây không phải là tuyệt chiêu Tiên vũ của bà nội sao?"

  Lúc nhỏ Hạ Diên đã từng nhìn thấy bà nội múa một lần, nhưng anh không học bởi vì nhìn y như là múa chứ không phải là đánh quyền. Ồ... bây giờ xem ra múa cũng có thể đánh người được đấy. Cũng may cô là nương tay nếu như đây mà là chiến đấu sinh tử đảm bảo Hạ Diên bị "ngủm" lâu rồi. Bài học hôm nay Hạ Diên rút ra là. "Đừng bao giờ coi thường những chiêu thức đẹp".

  À... khỏi hỏi thì cũng biết ai thắng rồi! Từ lúc trời mưa cho đến hết mưa anh có đánh được miếng nào đâu, toàn đứng chịu trận cho cô xối nước vô người, rách luôn cả quần áo. Anh thua! Thua tâm phục khẩu phục. Anh chấp tay cười nói.

  - Anh hai thua rồi! Em rất lợi hại!

  Cô cũng chấp tay khiêm tốn đáp.

  - Không dám! Nếu trời không mưa em cũng chưa chắc gì thắng được!

  Hạ Diên thắc mắc hỏi.

  - Em đã gặp bà nội! Vậy bà nội đã dạy em à?

  Đây cũng là thắc mắc của những người đang kích động ở đây. Và Như Lan đã cho họ câu trả lời.

  - Đúng vậy!

  Đúng là bà đã dạy cô nhưng là từ kiếp trước.

  Mọi người đều đoán là khẳng định võ công của cô cũng do bà dạy, có lẽ bà đã tìm được cô từ trước rồi nhưng vì để tôi luyện nên cứ để cô lưu lạc ngoài đời không có đem về. Hai ông của Thiên Phong, Giang Minh thậm chí cha mẹ của cô đều hỏi nhưng cô cũng đều không muốn nói, cứ để họ đoán đi.

  Lễ bái tổ tiên và ghi tên vào gia phả xong thì Như Lan xin phép lại trở về chứ cũng không muốn ở lại Hạ gia. Cô nói rồi, cô muốn có cuộc sống riêng của mình, không bị ràng buộc bởi ai hay bất kỳ điều gì. Cuộc sống trong gia tộc không thích hợp với cô. Nhưng như lời đã hứa, cha mẹ cô sẽ cho cô một biệt thự tráng lệ, xe hơi đời mới, có kẻ hầu người hạ đàng hoàng cộng thêm tài khoản ngân hàng bạc tỷ nữa, cô có thể thoải mái an nhàn cả đời khỏi lo.

  À... vậy là cuối cùng cô đã trở về cuộc sống an nhàn như kiếp trước rồi. Có nhà, có xe, có người giúp việc, có tài khoản ngân hàng, còn có thể đi dạy võ vừa giải trí vừa luyện tập vừa có thể kiếm thêm tiền nữa. Oa... thật sung sướng làm sao!

  Nhưng ai có thể trả lời cho cô biết ba cái tên này sao lại dọn vô ở cùng với cô luôn vậy?

  Thiên Phong xoay xoay tách trà trên tay uống một ngụm rồi nói.

  - Bảo bối! Ông nội bảo anh đời ông không được thì đời anh phải được. Nên anh quyết định mặt dày cuốn gói theo em đây!

  Giang Minh ngồi khoanh tay một góc cũng nói.

  - Ông nội anh cũng bảo thế! Không thể để họ Hoàng vượt mặt! Nên anh cũng phải cuốn gói theo em!

  Kính Vương ngồi bên cửa sổ nhàn nhã nói.

  - Anh là anh nuôi của em dĩ nhiên là em ở đâu thì anh sẽ ở đó! Anh cũng không thể để hai tên này cướp mất em gái được!

  Như Lan hắc tuyến đầy đầu. Vậy cũng được luôn đó hả?

  Nhưng cũng không sao, biệt thự này rất lớn cho ba người họ ở chung cũng được. Có thêm người cũng vui mà.

  Tuy nhiên tối đến...

  - A... ba người muốn làm gì vậy hả?

  Cả ba người cùng nhau xong vào phòng đè lột hết quần áo cô ra. Kính Vươmg cười tà nói.

  - Anh khát sửa!

  Rồi lập tức tách hai chân cô ra mà hôn xuống. Thiên Phong nổi giận.

  - Này... sửa ở chổ này không phải ở chổ đó. Chổ đó là của tôi!

  Thiên Phong liền đẩy Kính Vương ra thế chổ. Kính Vương không thèm hơn thua với hắn, cái anh cần là sửa đây này. Anh lập tức ngậm lất đầu vú của cô mà hút.

  Giang Minh thì nói.

  - Anh thì muốn cái miệng nhỏ của em đây này!

  Nói rồi cũng hôn mạnh xuống môi cô, tha hồ mà lấy hết mật ngọt.

  Như Lan bị ba người hôn đến mềm nhũn không còn sức lực. Cô tuy giỏi võ nhưng nếu chỉ một người thì cô dễ dàng đá bay ra rồi. Đàng này ba người cùng lúc, vậy là cô biến thành cá nằm trên thớt mặc họ làm thịt kiểu nào thì làm thôi.

  Cả ba người Kính Vương, Giang Minh và Thiên Phong đều đã quyết định, nếu cô không thể chọn vậy thì họ sẽ cùng lấy cô thôi. Họ yêu cô vì tính cách mạnh mẽ, thích sống an nhàn, không mà thế sự của cô. Họ bị cô hấp dẫn bởi cơ thể tuyệt vời, đặc biệt mà đã nếm một lần rồi thì phải nghiện, không là cô thì không thể. Nếu đã không buông được thì cứ cùng nhau lấy đi. Và cũng chỉ có cả ba người cùng hợp lại mới có thể giữ nỗi cô.

  - Như Lan! Em chỉ có thể lấy ba người bọn anh thôi nhé! Bọn anh sẽ không để ai có thể nhảy vào nữa đâu. Bởi vì... Bọn anh yêu em!

  Một thời gian sau, Như Lan và ba người tổ chức một đám cưới thật long trọng. Không ai mà không đến chúc mừng. Cũng chẳng ai có dị nghị gì, bởi Như Lan là đại tiểu thư của Hạ gia. Đừng nói là cô lấy cùng lúc ba chồng dù mười chồng cũng không ai dám nói. Kính Vương thì không nói, anh không những là ngôi sao nổi tiếng mà đã có tập đoàn giải trí riêng của mình, lớn mạnh nhất trong giới giải trí. Anh lấy vợ lại là tiểu thư họ Hạ đố ai dám hó hé.

  Còn Thiên Phong và Giang Minh, cùng lấy Như Lan cũng xem như đã kết thúc ân oán ba đời của hai nhà Giang và Hoàng. Hai tập đoàn đã bắt tay nhau trở nên vô cùng thân thiết, không còn cạnh tranh đấu đá gì nữa. Ai dám bàn luận gì thì chuẩn bị tinh thần mà đi ăn xin đi.

  Như Lan xinh đẹp trong vòng tay ba chú rễ, nở nụ cười hạnh phúc.

  - Kính Vương! Thiên Phong, Giang Minh! Em yêu cả ba anh!

  Cả ba cùng lên tiếng.

  - Anh cũng rất yêu em! Như Lan, bảo bối của anh!

HẾT

♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡

Mình sẽ viết luôn câu chuyện tiếp theo ở đây luôn nhé! Khỏi chia ra hai quyển.

♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡

Mở đầu.

  Hạ Du nhìn thấy chị mình tay trong tay cùng ba người chồng mà vô cùng ngưỡng mộ. Cô cũng muốn được như Như Lan vậy, chỉ tiếc cô không có được thân hình chuẩn người mẫu như Như Lan. Aiii.... chỉ có thể trách ông cha già bắt cô luyện tập cường độ nặng như đàn ông. Bây giờ nhìn cô chẳng khác gì đàn ông vậy! Ôi... buồn quá đi! Cô muốn thân hình chuẩn người mẫu... muốn có hậu cung ba ngàn giai nhân... ý lộn... mỹ nam mà ai cũng phải say mê cô như điếu đổ kìa. Hu hu...

  - Trời hỡi! Làm sao cho ta đẹp?
Ta muốn nam nhân phải vây lấy ta.
Quỳ dưới chân ta xin được sủng ái
Xin ta ban chút tình dù chỉ là liếc mắt thôi.

  Hạ Du lại rên rỉ.

  - Ô... ô... nhưng tiếc thay mơ ước chỉ là ước mơ thôi... ô...ô...

Bụp...

  Cô đang ngồi trong phòng dưới kệ sách mà rên rỉ thì một cuốn sách cũ từ trên kệ rơi đập vào đầu Hạ Du. Cô khẽ thì thầm với cuốn sách.

  - Cả mày cũng ức hiếp tao nữa sao?

  Rồi nhặt nó lên mở ra xem thử. Thì ra đây là một quyển tiểu thuyết cổ đại. Nói về một cô gái tên Dương Khinh Yên, là một kim bài sát thủ thế kỷ 21, trong một lần làm nhiệm vụ chẳng may bị chết, xuyên về thời cô đại đếm một thế giới không có tên trong lịch sử. Trở thành đích nữ trong một gia tộc, tuy nhiên lại không được sủng ái chịu biết bao khinh nhục. Khi kim bài sát thủ thế kỷ 21 trở thành Khinh Yên thì bắt đầu báo thù, trả đũa cho những ai từng khinh nhục, ức hiếp mình từ từ lấy lại địa vị đích nữ, rồi trở thành gia chủ. À... đây cũng là cái mô típ bình thường của các truyện xuyên không nên không có gì đáng nói.

  Điều đáng nói ở đây là nam chính trong cậu chuyện lại xuất hiện với thân phận nha hoàn. Chính xác là nha hoàn đấy! Nam chính Long Duệ là giáo chủ ma giáo trên giang hồ vì tránh sự truy sát của kẻ thù nên mới dả dạng nha hoàn vào Dương gia tránh nạn. Với tài cải trang siêu đẳng nên cũng không ai nhận ra hắn là nam nhân kể cả nữ chính. Gặp nữ chính đa mưu túc trí nên đã yêu thầm và thành công trở thành "nha hoàn" nữ chính tin tưởng nhất.

  Nhưng khi nữ chính ra ngoài tìm chân tướng cái chết của phụ mẫu năm xưa thì lại gặp nam phụ Nam Thanh Trần. Khinh Yên đem lòng yêu người này bởi vì hắn đã liều mạng cứu nàng. Nam Thanh Trần cũng yêu Khinh Yên, hứa sẽ trải mười dặm hồng trang rước nàng về làm vợ. Lúc đó nam chính không thể làm gì khác hơn là âm thầm chúc phúc. Tuy nhiên, đến khi tân nương sắp sửa lên kiệu hoa thì hay tin vị hôn thê của Nam Thanh Trần đã tỉnh lại, sau một thời gian dài hôn mê tưởng đã chết. Nam Thanh Trần lập tức từ bỏ Khinh Yên chạy về với vị hôn thê. Vậy là nam chính Long Duệ đã nhanh chóng trở về thân phận nam nhân, đến bên cạnh Khinh Yên và thành công chiếm được trái tim mỹ nhân. Cho nên dù nữ chính bị người ngoài chê cười nhưng vẫn rất vui vẽ còn thầm cảm ơn nam tám vì đã không cưới nàng nữa.

  Bởi thế nam tám Nam Thanh Trần cảm thấy vô cùng tức giận bắt đầu tìm cách bắt nữ chính về bên mình, mặc dù bên cạnh hắn đã có vị hôn thê như hoa như ngọc Hạ Du. Hắn không từ bỏ được Hạ Du nhưng lại không muốn buông nữ chính.

  - Thật con mẹ nó tra nam! Bắt cá hai tay!

  Hạ Du không khỏi chửi thầm một tiếng. Nhưng đột nhiên nhìn tên của nữ phụ này lại giống tên mình nên cũng tò mò muốn biết kết cục ra sao bèn đọc tiếp.

  Nữ phụ Hạ Du từ nhỏ đã cùng Nam Thanh Trần định ước chung thân, nàng yêu hắn hết lòng hết dạ vì hắn đỡ mũi tên độc nên mới bị hôn mê bất tỉnh. Hắn cũng yêu nàng nên ra ngoài tìm thuốc mới gặp Khinh Yên rồi lại đem lòng yêu Khinh Yên. Hạ Du tỉnh lại cũng biết chuyện nhưng cũng vờ như không biết vì nàng không muốn mất Nam Thanh Trần. Lúc Nam Thanh Trần gặp lại Khinh Yên, Hạ Du vì muốn hắn chú ý, quan tâm tới mình mà tự khiến bản thân bị thương, yếu ớt dựa vào lòng hắn, cần sự che chở của hắn. Hắn đúng là không buông được nàng ra nên nhiều lần vì nàng mà khiến Khinh Yên bị thương, hại Khinh Yên suýt mất mạng. Bởi vậy đối với Hạ Du, Khinh Yên cũng không có hảo cảm, càng chán ghét Nam Thanh Trần.

  Cuối cùng, Nam Thanh Trần bị chính tay Khinh Yên giết chết, còn Hạ Du tuy không có trực tiếp hại nữ chính nhưng chính vì nàng nên Khinh Yên mới nhiều lần bị Nam Thanh Trần hại đến gần mất mạng. Vì thế, Khinh Yên dù không ra tay giết Hạ Du nhưng lại để cho Long Duệ giết chết. Vậy là cặp nam tám và nữ tám đã bị cặp nam chính và nữ chính giết chết.

  Đọc đến đây, Hạ Du nổi giận.

  - Con mẹ nó! Giết thằng tra nam được rồi! Nữ phụ cùng tên mình mắc mớ gì cũng giết chứ? Người ta yếu đuối là sai sao? Người ta cũng đâu yêu cầu tên tra nam đó phải vì mình mà tìm nữ chính làm phiền. Tự hắn muốn đấy chứ? Hạ Du liên quan gì a? Thật tức chết mà!

  Nói rồi Hạ Du ném mạnh quyển sách đi chổ khác không thèm xem tiếp nữa. Tuy nhiên, không biết cô ném nó đụng trúng cái gì mà làm toàn kệ sách ngã xuống và nó đè lên người cô, thế là cô bất tỉnh.

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top