Chương 2
Thu lại cảm thán, Hạ Ngữ Lâm đi tới ngồi xuống đối diện ba người, ba người đã tại lúc nàng bước vào phòng liền chú ý, thấy nàng có thể trầm ổn vững chắc đi tới liền hơi kinh ngạc mở lớn mắt, ngay sau đó ba người nhìn nhau kích động cùng vui mừng, cuối cùng Hạ nãi nãi Ngô Diêu Lan hơi run run giọng nói ôn nhu hỏi :" Tiểu Lâm ?"
Hạ Ngữ Lâm nhìn ba người đối diện, mở miệng chậm rãi nói ra " Tôi là Hạ Ngữ Lâm nhưng không phải trước kia Hạ Ngữ Lâm."
" Cái gì?!!" Ngô Diêu Lan cùng Hạ Trí Quân kinh hô một tiếng.
Hạ Ngữ Lâm lại bình tĩnh nói tiếp " Tôi là thế kỉ 21 người , là trong lịch sử của các người người Địa Cầu, tôi bởi vì bị ngã khái đầu mà chết, lúc tỉnh dậy đã ở trong thân thể này."
Nói xong, Hạ Ngữ Lâm nhìn về phía ba người chờ đợi phán xét cho mình, nàng làm như vậy không phải là không muốn sống tiếp mà là qua ký ức nàng biết ba người thân của nguyên chủ thương yêu nguyên chủ rất nhiều, nàng có thể diễn giống nguyên chủ nhưng sự thật thì lúc nào cũng sẽ bại lộ, nàng cũng không thừa nhận phần tình cảm lớn lao này thay cho nguyên chủ được, mà họ là người thân của nguyên chủ , họ có quyền được biết sự thật này.
Nhưng mà, trong tưởng tượng của nàng đau thương cùng tức giận không xuất hiện mà trong mắt ba người lại hiện lên kích động , vui mừng, lớn hơn vừa rồi, đôi mắt lóe sáng nhìn nàng chằm chằm.
Hạ gia gia Hạ Nhất Viễn đầu tiên mở miệng :" Hảo hài tử, này thân thể là của ngươi, cuối cùng chúng ta cũng đợi được kỳ tích xảy ra!"
Lần này đến lượt Hạ Ngữ Lâm biến sắc, nàng kinh ngạc khó tin nói " Chuyện này là thế nào?"
Ngô Diêu Lan đứng dậy đi tới bên cạnh nàng ngồi xuống, ôm nàng vào lòng ôn nhu nói : " Ngoan cháu gái, để nãi nãi giải thích cho cháu, mọi chuyện là như thế này..."
Đợi đến lúc Ngô Diêu Lan nói xong, Hạ Ngữ Lâm đã ngây ra như phỗng, lão thiên a, thì nàng là thế giới này bản thổ nhân sĩ.
Nàng mẹ _ Vân Bích Lạc trong lúc mang thai nàng đã bị kẻ thù làm bị thương nặng, cho lên vừa sinh ra nàng đã bị mất đi chủ hồn, hậu quả là tư chất thấp kém, trí số thông minh thiếu thốn khó có thể giao tiếp phức tạp như người bình thường. Mặc dù đã giết chết kẻ thù nhưng cha mẹ nàng vì vậy mà rất đau lòng hối hận, họ vì vậy mà tìm kiếm các biện pháp để chữa khỏi cho nàng, họ nghe tin có bí tịch có biện pháp mà đã đi tìm nó, cuối cùng mất tích trong không gian loạn lưu, khó có khả năng mà sống sót.
Thảo nào mà khi nhìn thấy ba người thân mà nàng lại nổi lên thân thiết gắn bó như vậy, hóa ra họ thật là người thân ruột thịt của nàng a.
Kiếp trước, mặc dù là thế gia đại tộc tiểu thư nhưng cha mẹ nàng kết hôn không có tình cảm, đối với họ công việc là trên hết, đối với người con duy nhất là nàng, tình cảm nhạt đến nỗi chỉ hơn người xa lạ một chút. Nàng đã từng khát khao tình thân nhân, nhưng trải qua nhiều thất vọng, nàng đã hoàn toàn cất sâu khát khao vào trong lòng.
Nay vừa biết chính mình cha mẹ ruột vì nàng mà mất mạng, khiến nàng rất đau đớn, đôi mắt luôn trầm tĩnh ổn trọng bỗng tràn ngập nước mắt.
Hít sâu một hơi, Hạ Ngữ Lâm kiên định nói " Gia gia, nãi nãi, ca ca, Hạ Ngữ Lâm đã trở lại, chủ hồn mất đi_ta đã trở lại chính mình nơi, kỳ tích như vậy đã xảy ra, ta tin cha mẹ vẫn còn, chỉ cần không thấy thi của họ một ngày, ta sẽ cố gắng tìm ra họ".
Ba người im lặng một lúc, rồi cùng nhau nói " Chúng ta nhất định sẽ tìm ra họ, nhất định!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top