Chương 9: Duy's POV

Không thể phủ nhận việc tôi khó chịu khi xem Story trên Facebook của Khánh Duy và Tuyết Vy. Tôi đoán rằng có lẽ cả hai đã từng hẹn hò, đến khi tôi hỏi Linh Nhi thì nó bảo rằng chưa từng có chuyện đó.

Ồ, có vẻ là yêu không công khai chia tay vẫn muốn giữ em bên cạnh rồi.

Thế nhưng, tuyệt nhiên tôi sẽ không nhắc đến chuyện này với Vy, bởi tôi chưa xác định rõ được cảm giác tôi dành cho em là gì. Chỉ là lúc ấy, tôi không kiềm chế được mà nhắn tin cho em, một câu hỏi không rõ đầu đuôi.

Thì ra, em đã ngủ. Tôi tựa vào ô cửa sổ nhìn xuống phía dưới, nhưng trong đầu tôi lúc này hiện lên một khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt rũ xuống cùng hàng mi dài cong nhẹ, mái tóc bị gió thổi rối vờn quanh mặt. Không ai khác, đó là em-Tuyết Vy bông hoa tuyệt sắc khiến tôi suy nghĩ dạo gần đây.

_______________

Đêm 30, vì khá mệt nên tôi muốn về trước. Tôi muốn dạo gần hồ Tây, để ngắm nhìn cảnh sắc và bầu không khí của đón Tết.

Chợt tôi thấy một bóng lưng khá quen thuộc, bóng lưng mà tôi rất nhớ suốt những ngày nghỉ. Tôi thấy em quay lại và tôi liền nói với chú lái xe cụp đèn xuống vì tôi sợ em sẽ chói mắt.

Tuyệt, em của hôm nay khiến tôi nhìn không thể rời. Tôi thấy em cũng nhìn tôi không chớp mắt, tôi khẽ trêu em

"Tuyết Vy đừng bị tớ hút hồn nhé." Em vẫn đỡ ra nhưng khẽ run có lẽ vì lạnh, vậy mà em lại mặc khá mong manh.

Tôi xuống xe, cởi áo khoác ra choàng lên vai em. Giây phút ấy tôi không muốn kìm nén nữa liền giật mạnh hai mép áo khiến em ngã vào lòng tôi. Vẫn là mùi hương thơm man mát từ tóc pha với mùi hoa nhài nhè nhẹ xộc thẳng vào mũi tôi.

Tôi nhớ em đến phát điên.

Đùa nghịch từ lọn tóc của em một cách si mê. Khoảng khắc ấy tôi chắc chắn rằng, bản thân đã lỡ thương nhớ cô gái nhỏ này rồi.

____________

Giây phút pháo hoa nở, tôi rất vui vẻ ôm em cùng em đón năm mới.

"Happy new years Tuyết Vy." Tôi bị mùi hương của em làm mê man, lòng thôi thúc tôi phải nói ra suy nghĩ của mình "Mong năm mới cậu sẽ là của tớ."

"Năm mới vui vẻ nhé Hoàng Duy." Em đã nghe, mặc cho câu chúc của em rất to nghe có vẻ át lấn cả câu ước nguyện của tôi.

"Chúc cho những điều cậu mong ước sẽ nhanh chóng thành sự thật."

Chỉ cần câu nói này thôi. Tôi không quan tâm quá khứ của em như nào, không cần biết em và Khánh Duy ra sao. Bởi ở hiện tại, em chỉ là một cô gái đang độc thân và là cô gái mà tôi yêu.

___________

Mồng 5, lớp tôi tổ chức đến nhà Hoàng Minh ăn. Vì vướng một số việc, thế nên tôi đến hơi muộn.

"Đến rồi à, vào trong dọn đồ ăn ra nhé." Cường vỗ vai tôi chỉ vào phía trong bếp.

Tôi thấy Khánh Duy đang trầm tư nhìn vào một điểm không rời. Tôi cũng nhìn theo hướng ấy.

Tôi cũng biết người mà Khánh Duy nhìn không ai khác ngoài Tuyết Vy.

"Hoàng Duy đến rồi à, vào dọn giúp bọn này với." Linh Nhi hai tay bưng hai đĩa đồ ăn nói với tôi.

Đoạn Tuyết Vy quay lại nhìn tôi cười tươi. Vy diện áo khoác măng tô ngắn dáng xòe, bên trong là chiếc váy len cao cổ dáng ngắn ôm sát người. Thật may là em vẫn biết mặc quần tất len để bao bọc đôi chân thon dài ấy. Em vẫn luôn nổi bật và xinh đẹp như vậy.

Tôi cũng cười nhìn em, khi tôi bước lại gần em mùi hương quen thuộc ấy xuộc thẳng vào mũi.

"Cậu đến lâu chưa?."

"Tớ vừa mới đến thôi, có cần tớ giúp gì không?."

"Bọn tớ làm xong hết rồi, cậu dọn ra ngoài đi nhé."

Tôi cùng em và mọi người dọn đồ ra ngoài.

Ăn uống xong xuôi, lớp tôi tụ thành từng nhóm nhỏ để chơi.

Tôi cùng với hội Hoàng Minh, Duy Bảo và bọn con trai khác chơi trò thật hay thách.

Kiểu chơi xoay chai như vậy mà lại rất đông, thế nên tôi đoán mình sẽ không bị rờ đến đâu. Vì vậy mà tôi cứ nhìn nơi Khánh Vy ngồi, tôi đã dặn em đừng uống chất cồn và em rất ngoan, yên vị uống coca và chơi bài.

"Ôh, Hoàng Duy được chỉ điểm rồi kìa." Hiếu lay tôi nói.

"Mày chọn thật hay thách."

"Đương nhiên là thách rồi."

Khánh Duy cất tiếng thâm trầm "Hôn người con gái mà mày đang thích."

"Lỡ như tao thích nhiều người con gái cùng một lúc thì sao nhỉ." Tôi nhướng mày khích đểu Khánh Duy.

Bọn kia ồ lên, thích thú mà không hề để ý rằng Khánh Duy đã liếc tôi lòi con mắt rồi.

"Một người duy nhất ở ngay tại đây." Khánh Duy gằn lên

"Đừng hối hận nhé cậu bạn của tôi." Tôi đứng dậy tiến lại gần Vy.

Cô nhóc nhỏ đang cười rất vui, quay ra nhìn tôi bằng gương mặt vẫn còn tươi tắn, em nhìn tôi khó hiểu.

"Sao vậy, có chuyện gì hả?."

Tôi không trả lời, mà chỉ dùng tay vuốt mái tóc em sang một bên, cầm bàn tay em lên hôn nhẹ vào lòng bàn tay rồi áp nó vào má em. Trong sự bất ngờ của mọi người và tiếng ồ của đám kia.

Em dương mắt nhìn tôi. Tôi bật cười bóp nhẹ má em

"Hồn ơi hồn về với Vy."

"Cậu làm gì thế?."

"Tớ vừa tha mớm cậu đó, nhưng mà là gián tiếp thôi. Trực tiếp thì để khi chỉ có hai ta nhé."

"Eo, chúng mày làm cái đ** gì thế?." Tú Lam thốt lên

"Bọn này vừa ăn cơm xong, không có nhu cầu ăn tiếp nhá." Khánh Thùy nhìn chúng tôi lên tiếng.

"Này là tráng miệng đấy." Tôi cười trả lời chúng nó rồi xoa nhẹ tóc Vy.

Trở lại với nhóm, Khánh Duy nhìn tôi như muốn giết người. Tôi phớt lờ đi ánh mắt đó và nói chuyện với người khác.

_____________

Đến lúc về, tôi thấy Tuyết Vy đang chật vật với đôi boot cao cổ kia, tôi tiến đến khẽ quỳ xuống nền đất.

"Cậu đứng dậy đi, đưa chân ra tớ đi giày cho." Tôi cầm chiếc boot kia từ tay em.

"Thế tớ cảm ơn nhé."

"Cậu vịn vào vai tớ khỏi ngã nhé." Tôi nhắc nhở em, khi đã chắc chắn rằng em đã vịn vào vai tôi rồi. Thì tôi luồn chiếc boot và chân em kéo khóa lên. Chiếc còn lại cũng thế.

"Cảm ơn Duy nhiều nhiều nha."

"Đừng cảm ơn suông thế chứ."

"Vậy, tớ phải gì đây nhỉ?." Tuyết Vy cong cong mắt nhìn tôi cười.

Tôi cúi thấp xuống ghé sát tai em thì thầm "Mẹ tớ đang thiếu một nàng dâu."

"Thế thì buồn quá, tớ chưa đủ tuổi lấy chồng."

Tôi bật cười, vuốt tóc em. "Cậu đi xe đến à?."

"Không, tớ định đi nhờ xe cậu đấy."

"À, lên xe đi hôm trước cậu làm rơi vòng tay trên xe tớ đấy." Tôi chợt nhớ ra chiếc vòng tay của em mà tôi đang giữ.

"Ơ thì ra tớ làm rơi ở chỗ cậu, tớ tưởng mất luôn rồi cơ." Vy bất ngờ đưa tay gãi đầu.

Vào xe, tôi lấy từ trong túi ra chiếc lắc bạc đính đá xanh, cùng với mặt con bướm xanh có dòng chữ on of a kind và đeo vào giúp Vy.

"Vòng của hãng nào vậy, tớ thấy nó giống như một bộ sưu tập." Tôi đã thấy vòng cổ giống như vậy trên cổ Vy, nên cố tình hỏi.

"Của pandora ý, nó là bộ sưu tập dạng thông điệp. Vòng cổ tớ đeo là cùng bộ luôn nè."

Tôi gật gù, rồi lấy ra một bao lì xì đỏ.

"Quà của cậu đây." Vy lên tiếng đưa cho tôi một lì xì màu vàng chanh, ồ nhanh tay quá.

Thấy bao lì xì trên tay tôi, Vy mỉm cười "Này là để cho tớ hả?."

"Ừ, đúng rồi của cậu đấy." Tôi đưa cho Vy.

"Ỏ,cảm ơn Duy nhé."

"Tớ cũng cảm ơn Tuyết Vy nhé". Vừa nói tôi vừa nghịch tóc Vy.

Hình như tôi bị nghiện mái tóc này rồi, cứ nhìn nó xoay tròn từng lọn trên ngón tay rồi từng chút từng chút trượt xuống. Xong tôi khẽ tựa vào Vy hít hà hương thơm kia, khẽ cọ nhẹ vào bờ vai ấy.

Vy đưa tay xoa nhẹ đầu tôi, khiến tóc tôi rối lên. Tôi bắt lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn ấy đưa xuống và đặt lên mu bàn tay ấy một nụ hôn.

________________

Nguyên mẫu Hoàng Duy ở ngoài đời khá thích skinship, kể cả đang trong giai đoạn tán tỉnh.

Hoàng Duy còn khá suy và quấn Tuyết Vy nữa.

Có lẽ điều này sẽ khiến một số bạn khá thắc mắc vì sao chưa phải ngy mà lại có những hành động thân mật như vậy. Đơn giản vì họ say nhau rồi, nhưng mà chưa tỏ tình ấy

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top