[2]
Bắt đầu bằng một nụ hôn.
Những nụ hôn từ Kuya giống như những ngôi sao băng, thoáng qua và hiếm gặp. Lướt qua như một cái chớp mắt và bạn sẽ nhớ chúng. Vài giây mà Eiden được nếm thử thường là quá đủ. Nhưng thực tế là Kuya đã nán lại lâu hơn, ấn môi của hắn vào môi cậu hết lần này đến lần khác với sự mềm mại không thể tin được khiến cho cậu như muốn bốc cháy. Hắn ta đang đốt cháy cậu từ trong ra ngoài, cháy như than hồng, và sức nóng nhanh chóng tăng dần lên. Một tiếng rên rỉ yếu ớt trượt ra từ cậu, và Kuya coi đây là một lời mời. Lưỡi Kuya dễ dàng trượt vào miệng Eiden, và cậu rên rỉ một lần nữa, hông giật lên trên như thể bị kéo bởi một sợi dây vô hình.
"Tuyệt vời, cậu có thể di chuyển xuống đó," Kuya lẩm bẩm. Hắn mỉm cười với đôi môi của cậu chủ nhỏ, cẩn thận một cách không bình thường để giữ cho răng nanh của mình không lộ ra. Kuya đã cởi đồ lót của mình trước khi nghiêng người để trao đổi ban đầu này, và Eiden có thể thấy rằng anh ta hoàn toàn cương cứng, với một điểm ẩm ướt ở phía dưới thấm qua lớp vải đen. "Mặc dù, tôi phải nói rằng, tôi không vội vàng. Bạn có hương vị tuyệt vời với một chút máu trong miệng của bạn."
Thật kỳ lạ mặc dù đó là một lời khen ngợi nhưng âm thanh của còi báo động lại vang lên trong cái đầu choáng váng, say mê trong nụ hôn của Eiden. Cậu có thể đếm ra một số lần Kuya đã nói bất cứ điều gì để tán thưởng cậu. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đầu tiên là những nụ hôn nồng nàn rơi xuống như mưa như thể hắn không muốn rời xa cậu, và bây giờ điều này?
Hắn gần như đã mất cậu. Hắn hoàn toàn phát điên.
Chắc là vậy, đúng không? Con cáo vô cùng tức giận, hắn biết chắc chắn là vậy. Ai đó đã cố gắng phá hủy món đồ chơi yêu thích của hắn, và có vẻ như điều đó đã đẩy hắn đi quá giới hạn, trở nên điên loạn đến nỗi tất cả sự cẩn thận, có tính toán của hắn đã tan thành mây khói. Ngay cả với những hiểu biết của mình về Kuya, hắn vẫn rất nguy hiểm ... Vậy Eiden có thể mong đợi gì từ hắn khi hoàn toàn không bị ràng buộc? Ý nghĩ về điều không thể tránh khỏi khiến cậu như bị kim châm, vừa nóng vừa khó chịu, và trước khi cậu nhận ra điều đó, bàn tay của cậu đang luồn vào trong tóc Kuya, miệng cậu phát ra những tiếng rên rỉ.
"Mmm, nó có tốt không?". Cuối cùng Kuya cũng tách đôi môi của họ ra chỉ để di chuyển xuống thấp hơn, cắn và mút vào điểm dịu dàng bên dưới hàm của cậu phù thủy, cảm nhận nhịp đập của cậu trên lưỡi của mình. "Cậu luôn dễ bị chơi như vậy."
"Ngh, ahh... Kuya..." Eiden rên rỉ, đầu ngửa về phía sau để lộ ra hoàn toàn cổ của mình. Cậu cứng đến phát đau, ưỡn hông một cách khêu gợi, cầu xin sự giúp đỡ. Theo thời gian, Eiden đã học được từ nhiều đêm như thế này - không bao giờ yêu cầu bằng lời nói của mình mà phải truyền đạt nhu cầu bằng cơ thể của mình. Đó là cách duy nhất mà Kuya sẽ lắng nghe cậu.
Kuya mỉm cười khi hắn cảm thấy cơ thể của cậu chủ nhỏ áp vào mình, và hắn nhẹ nhàng áp vào người cậu, ổn định như những con sóng vỗ bờ. Hắn không thể không thở hổn hển khi chiều dài của họ cọ vào nhau, nhưng nó chẳng là gì so với cách Eiden đang thở dốc bên dưới hắn, từng hơi thở nghẹn lại trong cổ họng khi cậu chống lại những tiếng động đáng thương nhất có thể tưởng tượng được. Với một nụ cười ranh mãnh, con cáo tiếp tục trêu đùa cậu, không vội vã, hắn thưởng thức từng tiếng nghẹn và rên rỉ mà cậu chủ nhỏ phát ra.
Trong khi đó Eiden cảm thấy như mình sắp sụp đổ. Mặc dù edging¹ là một trò tiêu khiển yêu thích của Kuya - và bây giờ hắn có thể chịu đựng tốt hơn so với trước đây - điều này thật điên rồ. Con cặc của Eiden vẫn còn trong đồ lót của cậu và cậu sắp bắn. Mọi áp lực về tình dục của bạn tình đối với Eiden đều khiến cậu choáng váng, nó thôi thúc cậu muốn buông bỏ, nhưng chưa đủ, và cậu phải chờ đợi đến phát điên. Eiden bất lực ngã ra giường, nằm ngửa và nắm chặt ga trải giường. "Mmm, Kuya, tôi... Tôi không thể... haah, aah~"
Không có lòng thương xót nào ở đây cả. "Cậu có thể và cậu sẽ làm được. Đến bây giờ, cậu không nghĩ rằng tôi sẽ chiều chuộng cậu dễ dàng như vậy? Những cậu bé hư coi việc đạt cực khoái là điều hiển nhiên."
"Làm ơn, một chút... Nhanh hơn một chút...?"
"Ồ, không." Vẻ mặt của con cáo hoàn toàn xấu xa, đôi mắt phát sáng trong bóng tối, hàm răng trong ánh nến. "Tôi sẽ làm thật cẩn thận và chậm rãi."
Thì ra là vậy. Hắn cố tình làm điều này.
Và hắn thực sự, thực sự là đang tra tấn Eiden bằng cách làm tình chậm nhất, nhẹ nhàng nhất mà hắn từng có. Hắn biết rõ cậu muốn nó thô bạo và nhớp nháp giống cách hắn có thể làm cậu như mọi lần. Kuya biết người bên dưới hắn đủ lâu để biết cậu gần như vô độ, và hắn đã nghe thấy những âm thanh cậu tạo ra với Quincy trong chính căn phòng này, lắng nghe những tiếng hét hạnh phúc của cậu khi bị gã đâm vào trong mạnh đến nỗi nó sẽ làm hỏng cậu. Hắn biết Eiden muốn gì, nhưng... Thành thật mà nói, thật thú vị khi nhìn cậu bị dày vò nhưng không thể làm gì được cả.
"Đừng hiểu lầm tôi" Kuya giải thích khi hắn lẻn một tay vào giữa hai chân của đối tác của mình, "Tôi sẽ đảm bảo rằng cậu sẽ đến nơi cần đến. Chỉ cần kiên nhẫn."
Một bàn tay luồn vào đồ lót của Eiden và nó bị giật xuống, sự nhẹ nhõm bao trùm lấy cậu. Eiden run rẩy khi Kuya kéo chúng xuống, qua mắt cá chân và sau đó ném chúng xuống đâu đó trên sàn phòng ngủ. Quằn quại phần thân dưới của mình, cậu dang rộng chân và nhấc hông lên một chút, tự dâng hiến bản thân mình, nói điều mà không cần phải thốt thành lời . Tôi đã sẵn sàng cho anh.
Một bên lông mày của Kuya nhếch lên, và hắn tự cười với chính mình. Tay hắn quay trở lại để trên đùi của Eiden. Ngay cả áp lực nhẹ của đầu ngón tay cũng đủ khiến cậu chủ nhỏ rên rỉ. Lối vào của Eiden mấp máy, mong muốn bị xâm phạm, trái tim cậu đập nhanh hơn khi Kuya bắt đầu đặt những nụ hôn nhẹ, thoáng qua trên ngực cậu.
"Kiên nhẫn, Eiden," hắn nhắc nhở cậu, trong khi lén lút trượt một ngón tay vào trong cậu mà không báo trước. Eiden không cảm thấy bàn tay của hắn di chuyển vì bị phân tâm bởi mọi thứ. Và giữa cảm giác bất ngờ và sự giải thoát khi cuối cùng cũng có thứ gì đó bên trong mình, cậu gần như rên rỉ vì sung sướng.
"Ahhhn, ahh... mmm"
Kuya mỉm cười, miệng di chuyển từ giữa ngực Eiden đến bầu ngực và ngậm lấy núm vú bằng răng. Nguồn kích thích thứ hai đưa cậu chủ nhỏ của hắn trở nên hứng hơn. Eiden hét lên với giọng đứt quãng, đẩy hông cao hơn và ngón tay của hắn dễ dàng đi vào sâu hơn. Bị kích thích cả trên lẫn dưới khiến Eiden quay cuồng, bấu mạnh lấy vai Kuya, cậu muốn nói rằng cậu không thể chịu được nữa. Kuya vẫn liếm và cắn nhẹ nhàng trên ngực cậu, và ngón tay thứ hai trượt vào bên dưới, các ngón tay nhấn vào các vách trong của Eiden để nới lỏng trong khi bên dưới vẫn thít lại như muốn phản đối.
"Chết tiệt, ôi chúa ơi, Kuyaaa~ aah, haah~"
Kuya ậm ừ một cách thờ ơ, lưỡi lướt qua hạt đậu màu hồng trên ngực cậu chủ nhỏ của mình, cậu rên rỉ tên của hắn giống như tiếng đồng hồ. Nhưng âm thanh nhỏ được lặp đi lặp lại. Kuya không cho Eiden thêm bất kỳ thời gian nào để nói thêm, hắn ấn ngón tay thứ ba vào lối vào chặt chẽ, ướt át của cậu. Cuối cùng hắn cũng chạm vào điểm nhạy cảm bên trong của cậu, và Eiden hét lên, vùi mặt của mình trong cổ của Kuya khi cậu được được đưa lên đợt cao trào đầu tiên của mình. Tinh dịch của cậu bắn tung tóe trên bụng của Kuya và nhỏ giọt xuống giường. Eiden rùng mình và rên rỉ, cố gắng lấy lại hơi thở của mình với mỗi lần hít vào, cánh tay vòng qua vai Kuya kéo hắn lại gần.
"Đúng vậy" con cáo thì thầm, vuốt ve mái tóc mịn màng của Eiden như thể hắn có tình cảm với cậu. "Ngay khi tôi muốn. Giỏi lắm, cậu chủ nhỏ."
Chúa ơi, cậu được hắn khen à? Và tại sao điều đó lại cảm thấy tốt như vậy? Nó thắp lên một ngọn lửa mới trong người Eiden, và cậu dùng đầu gối siết chặt hai bên của Kuya, khiến hắn bị mắc kẹt. Xin đừng dừng lại. Nhiều hơn. Cậu gần như chưa chịu đựng được những điều này - và cậu sẽ phải nhận thêm nhiều hơn nữa.
"Ồ, tuyệt vọng làm sao," Kuya rên rỉ. "Như thể tôi đã từng tước đoạt cậu trước đây."
Hắn giải phóng bản thân và điều chỉnh Eiden vào vị trí mong muốn của mình, xoay người cậu sang một bên, nhấc một chân của cậu lên và gập nó vào. Kuya quỳ ở hai bên chân dang ra của Eiden, đưa tay vuốt ve cơ thể của cậu chủ nhỏ của mình với vẻ thanh thản một cách kì lạ.
"Cậu là người may mắn đúng không? Eiden trở thành người của tôi đi." Kuya cúi người xuống gần hơn để ngửi mùi hương của cậu - một cử chỉ thân mật, chiếm hữu - rúc vào phía sau cổ của Eiden và để lại những vết cắn nhỏ của hắn trên làn da của cậu. "Vì rằng tôi đã rất tử tế khi để những người khác vui vẻ với cậu. Cậu biết đấy, cáo giao phối suốt đời. Chúng tôi không có ý định chia sẻ".
Với một cái nhìn nghiêng từ tư thế quay nửa người bên dưới, Eiden quan sát Kuya điều chỉnh, sẵn sàng để bắt đầu. Eiden quá tập trung vào phía dưới, trống rỗng đến nhức nhối, đến nỗi cậu hoàn toàn bỏ lỡ lời nhận xét của Kuya, mặc dù không có gì phát ra từ miệng của con cáo sẽ làm cậu ngạc nhiên lúc này. Bất cứ điều gì đến với với cậu từ lâu đã năm nằm ngoài danh sách những điều Eiden quan tâm. Cậu chỉ muốn được lấp đầy và chịch, và thật tệ, cậu có thể hét lên với ý nghĩ đó.
Có một áp lực dày đặc, đột ngột giữa hai chân của Eiden khi Kuya bắt đầu đẩy mình vào bên trong, di chuyển hông của mình một chút để phần đầu đẩy sâu vượt qua lực cản của vách thịt. Phần còn lại theo sau khá dễ dàng, và một tiếng rên dài, lớn tràn ra khỏi miệng Eiden; cậu thực sự cảm thấy từng inch dương vật của hắn trượt vào mình. Trước khi đẩy đến nơi sâu nhất trong cậu, hắn đã chạm vào một điểm dịu dàng. "Ôi chết tiệt... Điều đó thật tuyệt vời..."
"Tôi thậm chí còn chưa bắt đầu," Kuya càu nhàu, gần như thất vọng vì phải mất quá ít thời gian để khiến cậu chủ nhỏ của mình nói như vậy. "Bây giờ... cậu không nên đá tôi." Kuya nắm lấy chân của Eiden, cái mà đang run rẩy vòng qua hông hắn. Toàn bộ cơ thể của cậu bỗng cứng lại như thể cậu đang chuẩn bị tinh thần cho những cú thúc mạnh, nhưng thay vào đó con cáo bắt đầu với tốc độ chậm chạp kì lạ. Những lần ra vào nhẹ nhàng nhưng sâu, và Eiden không thể làm gì khác ngoài nắm tay vào ga trải giường và rên rỉ, thở hổn hển.
"Kuya, mmm, ahhhh ...t-tuyệt... quá ... aah~"
"Thư giãn đi,... Ngh, cậu chưa cho tôi vào đủ sâu."
Cậu muốn nhiều hơn, mạnh hơn, nhưng sự ra vào nhịp nhàng và niềm hạnh phúc tuyệt đối đã cướp đi tất cả ý nghĩa của cậu. Eiden thút thít trên tấm nệm, cứng người lại sau mỗi cú thúc, cho đến khi cậu cảm thấy một bàn tay vuốt ve ở phần lưng của mình, vẽ các vòng tròn nhỏ để xoa dịu mình.
"Shh, đủ rồi. Anh đang bướng bỉnh đấy." Giọng nói của đối tác của hắn ấm áp và mượt mà, nhỏ giọt như caramel tan chảy. Eiden ngước nhìn lên và thấy Kuya nhếch mép với mình, vẫn tiếp tục thúc vào cậu với một nhịp điệu hoàn hảo, kiên nhẫn. "Chỉ cần thả lỏng ra, và để cho tôi vào."
Như thể cưỡng đoạt cậu, hắn đẩy mạnh hông về phía trước trong một lần, và Eiden hét to đến nỗi nó dội khỏi tường và vọng trở lại với họ. Choáng váng bởi khoái cảm dâng trào, nhưng đáng chú ý hiện giờ, cậu đã nhận ra ý của Kuya. Cậu đã không nhận thấy, trong tất cả sự lo lắng của mình về khía cạnh mới này của con cáo, rằng hắn đã kìm nén - chờ đợi thời cơ của mình, hy vọng rằng cậu sẽ cần chịu đựng một cái gì đó. Sợ rằng nếu hắn cho quá nhiều lúc đầu cậu sẽ kiệt sức trước khi Kuya hài lòng. Bây giờ hắn nói, to và rõ ràng: Đây là để cậu thưởng thức, vì vậy hãy tận hưởng nó.
Lần tiếp theo khi con cáo di chuyển về phía trước, hắn để cho âm thanh phát ra từ cậu đầy đủ và trung thực. Các tế bào của hắn dường như giãn ra khi được giải phóng, và thậm chí thứ đó của hắn còn to lên. Eiden thở hổn hển, nhắm mắt lại, tất cả đều cảm thấy không thể tin được. Mỗi cú thúc, mỗi lần kéo ra đẩy vào, và hơi thở của Kuya phả vào vai cậu, đều đặn và thậm chí còn có sự tập trung. Cậu đang như đứng trên bờ vực của một vách đá, rất gần với sự rơi tự do, cậu có thể nếm thử nó, và tự hỏi Kuya sẽ làm gì để cho cậu đến đó. Eiden rên rỉ một lần nữa, dâm đãng đến mức đối tác của cậu bắt đầu cười khúc khích.
"Tốt. Như thế sẽ tốt hơn" hắn gầm gừ, hít lấy mùi hương của cậu. "Đừng chỉ để tôi nghe thấy tiếng cậu . Hãy để mọi người nghe thấy nữa. Rằng tôi làm cho cậu cảm thấy tốt như thế nào."
"Ngaaah~ mmm, làm ơn... mạnh hơn nữa..."
Một cú thúc nhanh khác của Kuya và Eiden làm lộ vị trí nhạy cảm nhất bên trong mình. Cậu hét lên - "Kuya, chết tiệt!" - và dương vật của cậu co giật, cứng lên và nhỏ giọt. Cậu gần như đã ở giới hạn của mình. Cần phải trút bỏ gánh nặng cho bản thân, cậu lẩm bẩm. "Tôi muốn ra, làm ơn~"
"Shh, sẽ ổn thôi, chúng ta sẽ đến đó." Kuya thì thầm, tăng tốc độ của mình lên một chút. Hông của hắn đập vào mông của Eiden cùng lúc với nhịp tim tăng nhanh của cậu, kéo cả hai đến gần vạch đích hơn, và bất bất chấp hình tượng, Kuya phát ra tiếng gầm gừ lớn. Việc cậu chủ nhỏ siết chặt lỗ nhỏ phía dưới chỉ làm cậu trở nên rất ngon miệng và cặp mông tròn trịa hoàn hảo của cậu ngậm lấy tận gốc dương vật của hắn. Hắn muốn cắn vào cái mông mềm mại, nhợt nhạt đó và liếm máu ở nơi vết cắn, muốn đánh dấu cậu và làm cậu mang thai, mặc dù hắn biết sự thật rằng Eiden không thể sinh con cho hắn. Tuy nhiên - một người đàn ông có thể mơ, và bản thân giấc mơ là đủ để lật đổ tính kiên nhẫn của hắn trong việc kìm nén sự dâm đãng.
Sự chuyển đổi đột ngột từ tốc độ nhịp nhàng sang một cú thúc mạnh gần như kích động đã khiến Eiden hét lên trong ngây ngất, giống như cuối cùng cậu đã đi lên từ dưới nước và được hít thở không khí. Lúc đầu, Eiden úp mặt vào giường, nhưng sau đó nhớ lại tiếng ồn của mình đã khiến Kuya khó chịu đến mức nào. Thay vào đó, cậu thả lỏng giọng của mình ra, gần như nức nở, hài lòng và nhẹ nhõm khi cuối cùng cũng có được những thứ mình cần.
"Chết tiệt, ahhhmm, Kuya~ đừng dừng lại, ahhnn, chết tiệt, đừng dừng lại~"
Những lời đó dường như càng khiêu khích con cáo hơn nữa, khi hắn gầm gừ và nắm lấy đùi Eiden bằng cả hai tay, lật cậu nằm sấp hoàn toàn và thúc vào cậu mạnh nhất có thể. Eiden vùng vẫy, la hét, hoảng hốt; cậu yếu ớt di chuyển đầu gối của mình, nhờ thế Kuya thậm chí còn vào sâu hơn, và một cú thúc khác vào điểm sướng khiến cậu rơi nước mắt.
"Ngaahh, mmm... Tôi sẽ... Kuyaaa~"
Đầu yếu ớt dựa trên cánh tay, Eiden khóc và rên rỉ khi Kuya nắm lấy hông của mình và kéo cậu trở lại dương vật của mình, mọi sự chú ý đều biến mất nhanh chóng trong ngực phập phồng, nặng nề của hắn. Mỗi lần thúc vào, hắn cảm thấy giống như nỗ lực để đòi quyền lợi, hung hăng và ích kỷ, và Kuya gầm gừ lớn khi hắn cúi xuống liếm vào gáy của Eiden một lần nữa, mùi hương kích thích của chính cậu vẫn còn nóng hổi và tươi mát dọc theo chân tóc của cậu.
"Của tôi. Tất cả đều là của tôi," hắn rít lên, và nhe răng nanh cắn xuống khi hắn đâm vào điểm sướng của cậu chủ nhỏ cùng một lúc, với sự thô bạo cuối cùng.
Một âm thanh hư hỏng, mê sảng phát ra từ Eiden đột ngột đến nỗi cậu thậm chí không nhận ra nó phát ra từ đâu. Cậu nghe thấy nó như thể không phát ra từ chính miệng của mình, và cơn đau từ vết cắn của Kuya hòa lẫn với sự hưng phấn bao trùm từ cực khoái đưa cậu lên đỉnh. Cuối cùng cậu cũng bắn ra, và chân của cậu bắt đầu run rẩy, Kuya vẫn giữ giữ cậu lại khi hắn bắn vào trong cậu. Con cáo lẩm bẩm một loạt các lời nguyền khi hắn thúc vào Eiden trong lúc cả hai cùng đạt cao trào.
Khi cả hai đều thỏa mãn nhau, Kuya rút ra và bỏ tay khỏi eo của Eiden, cậu ngã xuống giường với một tiếng rên rỉ mệt mỏi. Hắn ngồi xuống để lấy hơi thở, nhìn dấu vết mình để lại trên cổ cậu chủ nhỏ, hai nửa mặt trăng có những chấm đỏ sẫm đang dần rỉ máu tươi lên vai. Ở bất kỳ nơi nào và thời gian nào khác, đây sẽ là minh chứng để hắn tuyên bố Eiden là bạn đời của hắn. Hắn sẽ cho cả thế giới nhìn thấy. Chỉ là một biểu tượng nhưng nó có ý nghĩa. Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến hắn cảm thấy hài lòng.
"Cảm giác thế nào?" hắn lặng lẽ hỏi, vỗ nhẹ vào mông của Eiden để thu hút sự chú ý của cậu. Bàn tay kia của hắn chỉ vào vết cắn, tinh tế và tò mò.
Đôi mắt nâu mệt mỏi nhìn lên hắn ta. "Đau." Eiden lẩm bẩm.
"Mmm, nhưng cậu đã trải qua nhiều điều tồi tệ hơn và sống, phải không?"
"Đ-Đúng vậy."
Biểu hiện của Kuya tràn đầy sự dịu dàng hiếm có, đôi mắt dị sắc của hắn dịu lại khi nhìn xuống Eiden, thầm đánh giá cậu. Gò má cao. Đôi môi hồng hào, căng mọng. Mái tóc rối bù, mềm mại như thiên thần của Eiden và cách nó rủ xuống rất ngọt ngào trên khuôn mặt cậu. Lông mi đen, xinh đẹp của cậu lấp ló sau tóc mái của cậu và rung rinh khi cậu cố gắng chống chọi với cơn buồn ngủ. Kuya đã bao giờ thực sự nhìn vào Eiden trước đây chưa? Cậu rất đẹp, giống như thiên đường đã tạo ra con người trước mặt hắn, nhưng... Hôm nay cậu gần như đã bị tước đoạt khỏi hắn.
Điều đó nhắc nhở Kuya. Tình cảm nhanh chóng nhường chỗ cho một ham muốn trả thù sâu sắc, và hắn bắt đầu tìm kiếm đồ lót và quần áo của mình, hắn không muốn tốn thời gian nào nữa trước khi hắn có cơ hội xé những kẻ tấn công Eiden. Hắn lấy lí do rằng cậu sẽ không nhận thấy sự khác biệt. Eiden gần như chìm vào giấc ngủ, cậu gối đầu lên cánh tay như một chiếc gối tạm thời.
Với thời gian gần như hoàn hảo, cánh cửa phòng ngủ mở ra và Quincy xuất hiện ở ngưỡng cửa với vẻ mặt không tốt lắm. Anh đảo mắt nhìn sang Eiden đang trần truồng. "Thật sao? Cậu ấy bị đâm vào sáng nay."
"Thôi nào. Không có gì mà một câu thần chú cơ bản không thể chữa." Con cáo không mấy quan tâm đến anh trong khi hắn hoàn tất mặc quần áo, nhưng cuối cùng hắn vẫn ngồi trên mép giường bên cạnh Eiden và ra hiệu cho người bạn già lại gần. "Tự xem đi."
Nghi ngờ nhưng tò mò, Quincy đến bên giường của mình. Sự hiện diện của anh ngay lập tức được nhận thấy bởi Eiden, cậu mở một mắt và mỉm cười với anh một cách yếu ớt.
"Quincy. Ngài đã trở lại~" Giọng nói của Eiden lè nhè và ngọt ngào; cậu vẫn còn mơ màng, trôi lơ lửng như một chiếc lá trong một làn gió mùa thu. "Ngài đi lâu quá đấy."
Quincy mỉm cười âu yếm với cậu, đưa bàn tay to lớn, thô ráp xoa lên lưng của cậu. "Ta biết, ta đang ở đây rồi. Xin lỗi vì đã không thể ở bên em." Eiden vui vẻ ngả người vào cái chạm của Quincy và anh nhận thấy nhẹ nhõm hơn nhiều khi những vết thương anh đã băng bó trước đó gần như đã biến mất.
"Không sao đâu. Kuya đã ở với tôi."
"Ta có thể thấy điều đó. Hắn đã chăm sóc cho em?" Eiden ậm ừ khẳng định, nhưng Quincy ném một cái nhìn chằm chằm vào người đàn ông được nhắc đến. "Trên giường của tôi."
Kuya cười khúc khích, tự hài lòng với bản thân, hắn nhún vai ngây thơ. "Oops."
Quincy chỉ có thể bực bội thở dài, quyết định tốt nhất là không quan tâm đến hắn nữa. Eiden an toàn, thoải mái và ở ngay bên cạnh anh. Đó là điều quan trọng nhất bây giờ, và anh ta sẽ cung cấp tín dụng khi tín dụng đến hạn. Tuy nhiên, Kuya muốn bỏ đi ngay sau khi làm làm tình là điều rõ ràng, và anh nhìn hắn một cách phán xét. "Ngươi định sẽ đi đâu?"
"Chà, nói cho tôi biết, bạn cũ: ngươi có tìm thấy những người đàn ông mà chúng ta đã nợ chúng kinh nghiệm lần đầu cận kề cái chết của Eiden không?"
Quincy nhíu mày, lắc đầu. "Không. Không thể lần ra chúng."
"À, vậy thì tôi có một số công việc khẩn cấp phải giải quyết. Nếu bạn muốn hoàn thành công việc, hãy tự mình làm nó, đó là câu nói nhỉ?" Kuya liếm môi, răng nanh lộ ra hắn khi cười.
"Và ngươi sẽ không ở bên cậu ấy?"
"Anh coi tôi là ai? Rõ ràng là tôi đang trên đường tìm ai đó để theo dõi cậu ấy, đúng lúc tôi cần thì anh lại xuất hiện."
Quincy không chắc mình sẽ tin điều đó, nhưng lần này có lẽ anh tin hắn. Anh cởi đôi ủng và quần áo, lên giường với Eiden như vậy anh có thể trông chừng cậu khi cậu đang nghỉ ngơi.
Điều anh không biết là Kuya đang quan sát cẩn thận, chờ đợi thời điểm chính xác mà Quincy nằm xuống cạnh Eiden dưới tấm chăn, hắn muốn đảm bảo rằng có một cơ thể ở đó để giữ ấm cho cậu. Hắn không định để lại cậu một mình dù chỉ một giây. Với những đặc điểm của cáo và giác quan vượt trội, hắn đã nghe thấy Quincy và Edmond trở về nhà ngay sau khi hắn và Eiden kết thúc. Kuya biết rằng ai đó có thể thay thế vị trí của mình trong khi hắn chắc chắn sẽ tính toán với những kẻ đã làm hại cậu chủ nhỏ.
Eiden ngáp và duỗi người bên cạnh Quincy khi anh nằm xuống bên cạnh, mãn nguyện rúc vào anh và vùi mình dưới tấm chăn khi nó được kéo lên người mình. Edien sẽ mau chóng đi vào giấc ngủ. Kuya biết điều này là sự thật. Họ đã dành đủ thời gian trên giường với nhau để hắn ghi nhớ mọi thói quen nhỏ. Thật là một điều kỳ lạ... khi hắn có một danh sách cho những điểu phức tạp này. Giống như hắn biết cậu cũng như biết chính mình.
"Ngươi có thể đi" Quincy lẩm bẩm, anh đưa cánh tay săn chắc của mình ôm lấy cơ thể Eiden để giữ cậu vào nằm gọn trong ngực mình. "Tôi sẽ trông cậu ấy."
Con cáo nán lại, gần như lúng túng, một điều dường như không phù hợp với hắn. Hắn hắng giọng và vẫy tay về phía Eiden, cố gắng tỏ ra miễn cưỡng nhất có thể. "Hãy chắc chắn rằng cậu ấy uống một ít nước khi thức dậy. Eiden sẽ yêu cầu điều đó."
Kuya cố gắng không để ý đến đôi mắt của Quincy đang nheo lại đầy nghi ngờ. "Tôi biết."
"Và lau sách cho cậu ấy một chút. Cậu ấy thích khăn lau trong phòng tắm của tôi. Một chút nước ấm và xà phòng lau trên vết cắn đó, nếu anh muốn. Nhưng không phải giữa hai chân. Nó giống như cậu thích cảm giác dính nhớp nháp, có một sự biến thái nhỏ ... Không bao giờ muốn được chạm vào đó sau đó."
"... Được rồi..."
"Nếu Eiden gọi tôi, hãy nói với cậu ấy- "
"Kuya." Quincy ngắt lời hắn, nở một nụ cười thích thú trên khuôn mặt. "Ngươi đang lan man."
Ngạc nhiên thay, con cáo thực sự đỏ mặt, một vệt hồng nhạt ấm áp lan tỏa khắp sống mũi và lan qua má. Hắn gầm gừ phẫn nộ và quay đi, nhưng Quincy đã thấy, và cười lớn hơn khi người bạn già nổi giận. Hắn đã bị phát hiện, và hắn biết điều đó.
"Tôi không lan man. Điều này thật vô lý. Tôi thậm chí không quan tâm anh làm gì với cậu ấy."
"Ngươi cực kỳ lo lắng cho một người mà ngươi không quan tâm."
"Hãy chú ý đến từng chi tiết. Tôi phải đi." Liếc nhìn qua vai lần cuối tại nơi Eiden đang cuộn tròn trên giường, Kuya rời đi, tay hắn gần như dừng lại trên tay nắm cửa khi hắn bước ra khỏi phòng, trong khi hành động như thể hắn bận tâm nếu ở lại.
Quincy là một người tinh tế, và anh quan sát cánh cửa một lúc sau khi con cáo rời đi. Hắn cố gắng giải thích khi biết mọi điều kỳ quặc và sở thích nhỏ của cậu nhưng hắn che giấu không giỏi. Trên thực tế, thật tệ đến nỗi hắn gần như mong đợi anh mau chóng trở lại công việc của mình, để hắn có thể trở lại giường và tự mình chăm sóc cho Eiden.
Quincy ngẫm nghĩ về sự thật rằng mặc dù Kuya quá kiêu ngạo để chấp nhận trước ý nghĩ bốc đồng đó, nhưng rõ ràng là nó có tồn tại, nằm sâu trong trái tim hắn, ăn mòn sự thờ ơ của hắn. Và vì vậy, Quincy mỉm cười, hài lòng ôm lấy Eiden đang ngủ và đắm mình trong sự thật mà chỉ có anh biết lúc này.
Kuya là một bậc thầy về ảo ảnh. Một trong số đó là tình yêu không xứng đáng với hắn.
-- END --
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top