20
Thật lạ mà cũng thật dễ hiểu sự thỏa mãn của lũ con trai trước nỗi nhục nhã thể xác của một đứa con trai khác. Giống đực là giống ưa thống trị chà đạp, chúng thật sự cảm thấy niềm vui kiêu hãnh đầy ham muốn khi được nhìn thấy, và hơn nữa, có quyền hạ nhục một ai đó. Ta có thể nhìn thấy những cặp mắt ánh lên thú tính trong phòng tắm tập thể và trên sân cỏ. Ta có thể thấy trong quân đội, trong đoàn hội, trong những ngôi trường khắp mọi nơi. Không chỉ gay nhìn cảnh bé trần truồng bóng nhẫy mồ hôi mới sướng, lũ "trai thẳng" ngày thường cũng nứng cặc trước trò vui.
Thằng con lai ngồi dạng háng trên ghế sa lông, cởi truồng, áo vạch lên tới ngực, duỗi dài thoải mái cho bé quỳ giữa háng phục vụ con cặc trắng hồng kiêu ngạo. Chẳng mấy khi được nhìn tận mắt một thằng nhãi đẹp như bước ra từ tranh vẽ thời Phục hưng, bụng sáu múi, mặt thơ ngây rạng rỡ như thiên thần nhưng dâm tặc tàn nhẫn như quỷ sứ, nằm nhắm mắt nắm tóc bé bú liếm sì sụp như trong clip sex nhưng đây là live show HD; tụi nhóc đứa nào cũng nóng hết cả người, cởi đồ tự sục hoặc ráng nhịn chờ tới lượt. Các hội đánh bài cởi đồ, bơi lội giỡn nước... hoặc tản ra tìm "bảo bối" thi lắp đít bé, hoặc nghỉ chơi tụ tập lại hết trong phòng khách.
Quang cảnh thật hot đến độ nếu bé đột nhiên lạc vào chắc xịt máu mũi ngất xỉu, nhưng bé muốn ngất lắm mà không xỉu được, lẽ ra được bú con cặc đẹp nhất bé từng gặp phải là niềm hạnh phúc khoái lạc vô biên, nhưng trong hoàn cảnh này bé nào có thể tận hưởng. Trong lúc chờ tụi nó tìm kiếm xong xuôi, thằng con lai độc quyền chiếm hữu cái miệng bé, bắt bé móc ngược tay vào lỗ đít để "khởi động", nhưng để tự do cặp mông căng mọng của bé cho tụi nhóc tha hồ "nựng". Chổng mông một tay tự bóp dái một tay tự thọc đít, bé đã đau gần chết, lại bị quật tha hồ vào hai mảng mông lồ lộ, dai dẳng triền miên những dây nịt và vợt bóng bàn, thước kẻ và xẻng nấu ăn, nước mắt bé thấm ướt cả đám lông mu thơm mùi trai lai bé đang vục mặt vào.
Hai gối mỏi nhừ vì quỳ trong tư thế chổng đít xoài người ra, thứ duy nhất không khiến bé chúi nhủi là con cặc đang khóa miệng bé, mỗi lần thằng nào đó quật một cú quá mạng khiến bé đau rít lên, ngã dúi theo lực đánh, con cặc xinh xắn ấy lại thọc sâu hơn vào họng bé, mũi bé lại bị ấn sâu hơn vào đám lông cặc, nếu bé nghiến răng vì đau, có lẽ bé ít ra cũng sẽ hả hê vì thằng con lai khốn nạn đang hành hạ bé sẽ bị cắn đứt cặc. Nhưng có phải vì thằng đó liều mạng tìm kích thích khi để bé bú trong muôn bề đau đớn, hay vì chính bản thân bé không nỡ làm đau con cặc tuyệt đẹp, hay vì hàm bé đã ngoạc ra quá mỏi để có thể nghiến vào? Dù lý do là gì, con cặc ấy rút ra bé vẫn còn nuối tiếc gân cổ vươn ra tìm thêm chút vị ngọt.
Thằng con lai chợt nhận ra mình hơi ích kỉ, thấy mông bé đỏ rực rỡ thì không đợi xuất tinh mà bảo bé nhả ra để tụi nó lôi bé ra giữa phòng bày trò. Lúc này thằng đội trưởng mới bắt đầu vào cuộc. Một mình nó, ôm bé từ đằng sau, mới bơi lên mặc mỗi cái quần lót ướt đẫm, căng người banh rộng háng bé, bắt bé ưỡn thân hình trần truồng run rẩy phơi ra. Con cặc hàng khủng của bé bị buộc thít ngay dưới đầu khấc bằng cọng dây dù, xách dựng ngược lên, quàng qua sau cổ, lọt vào tay cầm của thằng đội trưởng. Cặp trứng sưng mọng của bé giờ không còn gì che chở, lủng lẳng mời gọi.
Bắn bìu. Tụi nhóc đem bé ra làm bia bắn bìu. Đích nhắm là hai hòn dái, bắn được đúng ngay chính giữa chỗ nối cặc với bìu thì thắng. Đứa nào lớp bé thắng thì được nghỉ trực nhật, không cùng học thì bé nợ một lần bú.
- Sẵn sàng chưa?
- Kh... khô... kh... không... không... ưư... ái... oái... Á!!! ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ!!!!!!...
Bé nảy lên theo mỗi phát bắn trúng vào da thịt bé, đùi non, háng, bụng đều là những nơi đã quá nhạy cảm với cơn đau. Bé rên lên mỗi lúc thằng đội trưởng kéo sợi dây dù căng cặc bé ra. Bé hét lên mỗi khi thằng nào bắn trúng cặc bé, nhưng cơn đau có hề gì so với lúc dái bé bị một phát thẳng vào chỗ căng mọng nhất, chách một tiếng, dái bé thọt lên cổ, sặc sụa. Gào khóc, giàn giụa. Tụi nhóc càng say máu chăm chăm vào hai hòn dái tội nghiệp cố săn lại như muốn thoái lui vào trong cơ thể tìm chút che chở, nào có được vì một sợi dây giày đã buộc vài vòng chặn bên trên, hai trái chanh to mọng không còn đường thoát cứ thế chịu trận.
Chách. Hộc lên. Chách. Sùi bọt. Chách. Lộn tròng. Chách chách chách. Cuối cùng tao cũng được nghỉ trực nhật. Chách chách chách chách chách. Thêm lần này là hai bữa được bú. Bé lả đi trong vòng tay của thằng đội trưởng, mông đít cạ vào đũng quần đã đội lên một cọc của bé mà không hay. Khi tụi nhóc hầu như đứa nào cũng đã được thắng một vài lần, bé mới được buông ra. Nằm sóng xoài dưới sàn, mồ hôi tuôn như tắm, tay run run muốn ôm hạ bộ mà không dám vì cơn đau ngắc ngoải, bé nhìn phần dưới lấm tấm đỏ vết bắn vào qua làn nước mắt mờ sương. Anh lớp trưởng, anh lớp trưởng đang đến...
- Anh ơi... làm ơn tha cho em, em chết mất, hành hạ em thế này... chưa đủ sao? Bé lại phủ phục dưới chân thằng kia.
- Chưa. Thằng lớp trưởng nói đơn giản, hất đầu ra hiệu. Một đống những thứ tròn dài to dai ném xuống xung quanh bé. Từng thứ một, bé cứ nhẩn nha mà thử, vì buổi tối ấm cúng chỉ mới bắt đầu...
Chúng cứ tiếp tục và tiếp tục. Cảm giác mạnh. Những trò tra tấn. Đúng, những trò tra tấn tàn nhẫn, vô tâm, vô nghĩa đổ xuống đầu một bé nam sinh vừa mới chân ướt chân ráo bước vào mái trường cấp ba, bởi những thằng "bạn" lẽ ra phải là bạn mà không hề là bạn. Có thằng bạn nào nhẫn tâm lột truồng bạn mình ra rồi lấy dây thừng cột tay treo lên những chấn song lan can gác lửng thông tầng xuống phòng khách, để bạn nhón chân rướn người lồ lộ cho những thằng bạn khác tiện nhắm đích đánh cho trúng, cho mạnh, cho đau? Có thằng bạn nào nỡ làm thế sau khi bạn mình đã nằm bại xụi thoi thóp, mình mẩy ướt đẫm mồ hôi, họng trào tinh dịch sùi bọt vì đủ thứ xâm lăng lỗ hậu, không còn sức để co rúm người bảo vệ cơ thể trụi lủi của mình, phó mặc số phận cho lũ bạn tự do lôi dậy treo mình lên để mình được "nghỉ ngơi lại sức"?
Thật là những thằng bạn tốt. Vì tiền hay vì quyền? Tiền có thể mua được tất cả, vũ khí, quân đội, quyền lực, luật pháp, con người. Nhưng chỉ có mười đô mà cả lũ thi nhau thay phiên hành hạ một đứa bạn – dù nhỏ hơn một tuổi, dù xinh xắn đáng yêu mà lẽ ra không ai nỡ mạnh tay, nhưng đã bị lộ nguyên con là pêđê bot – gào thét van xin oằn oại đến lạc giọng tắt tiếng, cứ tha hồ dập vào chỗ sâu hiểm nhất trong cơ thể, để được mười đô; tiền đâu phải là thứ dễ dàng khiến con nít trở thành dâm tặc thế?
Vậy thì dục vọng có phải là câu trả lời? Lột bỏ hết những lễ giáo quy củ trật tự kỷ luật của xã hội, trường lớp, gia đình, thì sự thật trai non háu đụ vẫn chỉ có một nhu cầu cấp bách duy nhất là đụ, đụ, và đụ. Kéo theo đó là bản năng thú tính muốn được hung bạo, muốn được chà đạp, muốn được làm alpha top, muốn có tôi mọi nô lệ bầy đàn, gái thì làm đĩ, trai thì làm chó, thằng nhóc nào trong sâu thẳm tiềm thức cũng có mộng chiếm hữu, mơ giành đoạt. Chỉ cần có cơ hội, bản năng ấy sẽ phụt ra thành cơn cực khoái bạo dâm, thành dòng sông đầy những da thịt và la hét và tinh dịch và khoái lạc, cuốn trôi đi mọi luân thường đạo lý, cuốn trôi đi mọi nạn nhân vào vòng xoáy điên cuồng.
Bé lật ngửa mình lên trong đau đớn nháng óc, khi một vật nữa được lượm lên cạ cạ vào má bé, đôi má đầy nước mắt đã khô và còn đẫm ướt, run rẩy nhăn nhúm. Một quả bí ngòi cứng ngắc, gân guốc, to đùng và dài sọc.
Ok cái đèn cầy đó cũng khá, nhưng tiếp theo là thử trái bí này xem, mày rút ra lẹ lên rồi nhét vô mau đi, vẫn còn mấy đứa đang chờ tới lượt. Nãy giờ có cái chày là tao thấy nó khoái nhất. Thằng lớp trưởng vừa uống bia vừa ra lệnh, tay ôm một thằng vê vê bóp vú, thằng nhóc bị cởi áo bóp vú cũng nhăn nhó nhưng không dám phản ứng gì, phải biết điều nếu không thì ê chề như bé mất.
Hầu hết tụi nhóc lúc này đã quây quần trong phòng khách, có đứa đã được bú và đã lỡ xuất tinh thì nghỉ mệt chờ cơ hội chơi tiếp, có mấy đứa thì không kìm được máu dâm ngồi sờ mó nghịch dái nhau, có đứa ăn, có đứa uống, còn mấy đứa tham gia cuộc thi tài thì chờ tới lượt, đứa nào cũng dán mắt vào cậu bé đang quằn quại dưới sàn và thằng nhóc đang cầm trái bí. Chỉ riêng bé là không được thoải mái nghỉ ngơi ăn uống gì.
Thằng vừa nhét cây đèn cầy vào đít bé chẳng nhẹ tay chút nào, mỗi đứa nhét lút cán xong thì được bơm đít nó một phút. Có đứa ban đầu thấy nó la to quá thì cũng rút ra nhét vào gượng nhẹ chậm rãi thôi, chờ bé im im rồi mới dộng. Nhưng dần dần bé la hết nổi, chỉ còn khan giọng rền rĩ thứ tiếng mà chính bé cũng phải nhục nhã vì nghe chẳng thấy đau đớn gì mà động dục vô cùng, "hư... hư... a... a... ử... ử... a... anh... anh ơi... t...tha... hư..." thì tụi nó tưởng bé sướng mà bày đặt tỏ vẻ nên làm tới, thúc vô cái một ngập lút rồi rút ra tới ngọn rồi lại thúc vào, dập như máy dập piston, một phút mà cây đèn cầy nhồi đít bé cả trăm cú, bé thè lè lưỡi cong đít chịu trận mà cả thân thể bị xóc theo nhịp thúc nảy tưng tưng nhìn không khác một con đĩ.
Bé đau đớn rút cây đèn cầy ra, đít mở toang loe rộng, phen này đít bé không còn khép lại được nữa rồi, tụi nhóc, nhiều thằng chưa từng tận mắt thấy lỗ đít bao giờ, nay được chiêm ngưỡng cảnh xòe cụp của vành cơ hậu môn, lạ thay không thấy tởm mà còn thấy kích thích, trai thằng gặp lồn thì mê, gay gặp đít thì ghiền mà, dù trong bọn cũng có thằng thẳng đuột, như thằng đội trưởng bóng rổ chẳng hạn, nhưng đâu phải dễ có lồn mà chơi thế này, nên nói cho đúng thì, cặc to cu cửng, trẻ trung cường tráng, trai trẻ gặp lỗ nào cũng nứng.
Nhắc đến thằng đội trưởng, nó thẳng nhưng đéo nề hà, có lỗ thì đụ, lỗ nào không dính bầu càng tốt, từ ngày biết con cặc khủng của mình có thể làm được những gì, nó trở thành một thằng cường dâm nhất có thể tưởng tượng được ở tuổi nó. Mới lớp 8 đã gạ con gái thử "chuyện ấy", tinh dịch đầm đề rồi thì chuyển qua chơi đường miệng, gái không cho thì lũ bóng cũng ok. Có điều cái lỗ thứ ba thì nó chưa thử qua bao giờ, vì gớm, nhét đít bẩn cặc. Lúc này nó ngồi cởi trần, quần đùi còn trên người nhưng con cặc cương càng lúc càng to cũng bắt đầu khiến nó khó chịu vì cảm giác chật chội trong quần. Nó vuốt ve đũng quần, nhìn cảnh lỗ đít bé phập phồng, cũng sạch sẽ, đỏ hồng và mông đít cũng căng mọng sexy như gái, thật ra, che mặt che vú đi thì mông đít trai gái gì chả là mông đít.
Bé đuối hàng lắm rồi, còn bao nhiêu thứ để nhét vào đít bé nữa, ai đó, chuyện gì đó, làm ơn xảy ra, chấm dứt nỗi nghiệt ngã này... bé vừa gồng người chờ đợt tấn công tiếp theo, vừa liếm mút cây đèn cầy cho sạch sẽ thứ dịch ướt đẫm chảy ra từ đít bé dính chèm nhẹp mà bé không dám và không muốn nghĩ đến. ẶC!!! Trái bí khổng lồ thọc vào nơi cửa hậu, đít bé vừa khép lại nay lại bị thúc vào, bé giật bắn mình, tay buông rơi cái đèn cầy, gục đầu chổng đít. Bé ráng rặn để đít rộng ra, van xin bằng thừa thì tốt hơn nên tự giác chấp nhận.
Phụt! Cơ vòng đít bé ngoạc ra, ngoạm đầu trái bí vào trong sụt một phát, bé hức lên tuyệt vọng. Cơ thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi, tuy đít bé hầu như đã tê tái vì bao thứ xâm hại từ sáng đến giờ, từ rát bỏng chuyển thành mỏi dại, vẫn cảm giác được những đường gân xù xì và lớp vỏ lạnh lẽo của trái bí cứng ngắc. Hmmmm..... Ưưưưưưưưư.... Hựccccc.... aaaaa... hhmm... Cú này phê đây. ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁAAAAAAAAAAAaaaaaaauuuuuuuuuuhhhhhhmmmmm ppppphhh...
Vào hết chưa, cả trái bí dài sọc đã vào thẳng ruột bé chưa? Đôi mắt tóe lửa đầy sao của bé bảo rồi nhưng lực thúc vẫn còn đẩy tới phía sau bảo chưa. Lỗ tai lùng bùng của bé loáng thoáng nghe tiếng bình phẩm "Cơ vành ngoài nó giãn rồi, nhưng còn bên trong thì vẫn chưa, bot phải biết điều khiển cả hai thì mới ôm trọn cặc được, lúc đó chơi mới đã. Nếu ở trong không bung ra được thì còn đau, chưa sướng được, thông đít thì phải thông cho sâu, ừ, cái gì cũng phải tập luyện thường xuyên mới khá lên được. Tập cho em nó từ giờ đi là vừa."
Tiếng cười nói bình phẩm xuýt xoa rộ lên, cơn đau thấu trời cứ nhét sâu, nhét sâu vào thêm. Phẹtttt!!! Bé tím mặt vì đau và vì nhục, đánh rắm bung bét để tống không khí lấy chỗ cho trái bí oan nghiệt. Và rồi khi cơ thể đang căng cứng của bé tưởng như không chịu nổi nữa, thì bé được lật ngửa lên. Trái bí cần tới hai thằng để nhét vào. Một thằng ngồi lên mặt bé, banh chân bé nâng cao đít giữ yên, lưỡi bé thè ra tự giác liếm bìu dái đang tràn vào miệng. Trước khi mắt bé bị bịt bởi cặp mông khốn nạn thì bé thoáng thấy nửa trái bí thòi ra từ đít bé, chổng ngược lên trời.
Tiếng rên la của bé bít bùng trong đống buồi, thằng còn lại cầm trái bí ấn mạnh xuống. Nếu là sáng nay, trưa nay, chiều nay, hay đầu buổi tối nay, có thể bé còn gào lên được, nhưng đuối sức tắt tiếng rồi, cả cơ thể chỉ còn biết run cầm cập, toàn thân co giật sặc sụa khi vành đít cứ ngoác ra để ngoạm thêm từng khúc bí vào. Bên trong bé có gì đó đã buông xuôi đầu hàng. Trái bí được nuốt chửng. Và cơn nhục nhã đau đớn xót xa tê dại lại bắt đầu khi thằng lớp trưởng bấm đồng hồ một phút.
Thêm một phút bé như bị lộn trái bên trong mình phơi ra ngoài theo từng nhịp đâm như chày đâm cối. Thêm một phút bé nhễu nhão nước bọt liếm láp bìu dái nơi miệng mình, hít lấy hít để chút không khí từ giữa hai bờ mông nặng trịch, chịu đựng mùi bốc ra từ khe đít ngay trên mũi để có chút hơi khò khè, dạng háng ngoác đít cho bạn bè đâm, như một con chó. Một phút ấy là thêm gần trăm cú thọc rút, đến nỗi mép đít bé mút lên theo trái bí khi rút ra và tụt xuống khi bị đâm vào, càng lúc càng chẳng thua một cái lồn xịn là bao. Một phút ấy, sáu mươi giây như sáu mươi thế kỷ, tàn nhẫn và tuyệt vọng.
Tả tơi nhàu nhĩ, phơi ngửa thở phì phò, bé yếu ớt thè lưỡi liếm quả bí ngòi thằng nhóc rút khỏi đít bé đưa lên miệng bé. Chẳng còn gì quá ghê tởm nữa, bé có thể nghe thấy đít bé mệt nhoài tìm cách co rút lại nhưng vô vọng, phần thân dưới của bé muốn liệt rồi, chẳng thể khép chính lỗ đít mình lại được nữa, cứ toang hoác ra thế để tụi mày muốn đâm thêm gì vào thì đâm, đâm lên tới họng tao, tao cũng đâu còn sức để chống cự. Và đúng thế, tụi nó cứ tiếp tục, mặc bé chìm trong mê dại, lúc gào khóc muốn phát điên, lúc lặng lẽ nuốt nước mắt chịu đựng, đến khi hết danh sách đăng ký mới thôi...
Nhưng khi thằng nhóc cầm vật cuối cùng lăm lăm trên tay ngồi xuống bên thân hình sóng xoài của bé, thì bé tỉnh người. Nhà bé không nướng bánh nên bé không nhận ra ngay đó là gì, nhưng lồm cồm lật người nhìn thì cơn nhức nhối trong đít đang âm ỉ lại bùng lên đau thốn: Một cái chày lăn bột bằng gỗ to vật vã, hai đầu tròn khiến bé nhớ đến ngay cái cọc giường lúc sáng. Lần này bé phải van xin thật rồi, bé dùng hết sức lết đến chỗ thằng lớp trưởng:
- Không được... không... anh ơi... Đít em rách toác rồi... Em chịu không nổi nữa... Tha... tha... cho... em về... Dừng lại đi mà... em xin anh...
- Sao tụi bay, em nó nói nó mệt rồi, cho nó nghỉ hay chơi tiếp???
Lúc này phần cũng trễ, cũng có nhiều đứa đã quá nứng lỡ sục xả hết hàng mất rồi, nên có đứa kêu tha, dù nhiều đứa bảo không.
- Thằng nào nói tha thì hết trò chơi thằng đó vô thế chỗ cho em nó nghỉ ngơi nhé.
Thế là im, chẳng còn đứa nào bảo vệ bé nữa. Thằng lớp trưởng cười hì hì, "Tao đùa chút, tụi mày đàn ông con trai chứ có phải đĩ chó như em nó đâu mà biết làm mấy trò này. Thôi còn có một đứa nữa, mày chịu khó chút đi, bạn bè mà, nó chờ từ nãy giờ, mày không cho nó chơi thì đâu có công bằng. Hết thằng này tao cho mày nghỉ, tao hứa."
- Nhưng... anh ơi... to quá... chết em mất... Bụng bé quặn lên đau tức.
- Mày chịu khó cố gắng đi. Mày nghĩ tại sao nhà mày nghèo còn nhà tao giàu? Bởi vì tụi tao cố gắng hết sức trong mọi việc, nên mới có thành công, nếu chỉ biết viện cớ thì làm sao làm được việc gì nên hồn?
- Mày nghĩ là mày không làm được, nhưng tao biết mày có thể, nhớ lại xem từ sáng tới giờ bao nhiêu thứ mày đã tống vào cái lỗ đít đĩ chó của mày? Mới sáng nay mày còn khóc lóc bảo không, em chả. Mày có đủ khả năng làm những điều mày cho là không thể, tao tin là vậy, và tao luôn động viên mày, đừng phụ lòng tao, nhé?
Và bé chỉ còn cách gục đầu. Thằng nhóc đập đập cái chày lăn bột trên tay ra hiệu cho bé chổng đít, tỏ vẻ sốt ruột, nếu nó đâm được lút cán thì nó thắng chắc.
- Để em nó tự làm đi. Thằng con lai đột nhiên lên tiếng. "Để bạn đâm vào nó lại bảo là mình cưỡng bức nó, em nó phải tự giác tự nguyện mới công bằng. Now fuck yourself, cuntface!"
Bé ngước lên nhìn khuôn mặt thiên thần đang cười với bé, vốn tiếng anh học lỏm từ phim sex đủ cho bé hiểu thiên thần đã ra lệnh cho thằng mặt lồn là bé phải tự đụ mình bằng khúc gỗ tổ bố. Thằng nhóc cầm chày hơi thất vọng, muốn thử cảm giác bạo dâm mà lỡ mất cơ hội rồi – yên tâm đi nhóc, mày còn được hưởng sái nhiều sau này nếu mày tuân phục thằng lớp trưởng.
Và bé bắt đầu tự nhấn chìm cơ thể mình trong đau đớn nhục nhã thêm lần nữa.
- Ááááááááá ôi... ưưưưưưưư ôi ối ááááá... ĐAU QUÁ ANH ƠI THA CHO EM, EM KHÔNG LÀM ĐƯỢC ĐÂU ANH ƠI!!! ÁÁÁÁÁÁ!!!...
- Được mà, em cứ mặc kệ cơn đau đi, chỉ là thoáng qua thôi. Làm đi, làm cho anh xem, làm cho tụi anh vui, em coi như là bài tập thể dục thôi. Cố lên, ê, tụi mày cổ vũ cho em nó đi chứ!!!
Thật là cảnh tượng huy hoàng, thắm thiết tình bạn: một cậu bé lăn lộn dưới sàn tìm cách nhét khúc gỗ lăn bột cỡ đại vào đít, bạn bè bu xung quanh đứa cởi trần đứa cởi truồng cổ vũ hết mình, ai cũng mong cậu bé thành công. Mất đến mười phút, từng phân từng phân một, nhưng cuối cùng bé cũng nằm đó, chân banh ra lơ lửng lẩy bẩy, ngón chân co rút vì nỗi đau hoang dại, với phân nửa chiếc chày lăn bột thò ra từ lỗ đít ngoạm khít quanh khúc gỗ, nửa còn lại lút đâu đó trong bụng bé. Vành đít bé căng ra đĩ thõa, đít run bắn khiến chiếc chày cũng rung rinh theo. Nước dãi tuôn trào từ hai bên mép, nước mũi phì phò sì sụt, nước mắt đã cạn nhưng hai mắt đã lộn tròng, bé hổn hển nghẹn ngàon thở, đau đớn khó nhọc. Cuối cùng thằng lớp trưởng cũng bảo bé dừng tay.
Một tràng pháo tay cho em nó nào! Tao biết là nó sẽ làm được mà, thật là kỳ diệu phải không, những gì tụi mình có thể làm khi có động lực thúc đẩy, sách nói không bao giờ sai. Thằng lớp trưởng đá đá cán chày, khiến bé cứng người trong những cơn sóng đau đớn lan tỏa khắp cơ thể.
Trước khi anh tao công bố kết quả cuộc thi tài, tao nghĩ mình nên cho em nó nghỉ ngơi lại sức. Tụi mày, nếu thấy trễ rồi thì về, dù gì tao cũng là lớp trưởng, không muốn tụi mày rong chơi khuya bị gia đình chửi mắng, nhưng đứa nào muốn ở thì cứ ở, ngủ lại sáng mai về cũng được, thoải mái. Đừng làm gì bầy hầy trong nhà tao mất công em nó dọn là được.
- Ê vậy tao ở lại. "Mày tốt ghê." "Ừ, mày quả là số dzách, cảm ơn mày nhé lớp trưởng." "Đại ca số một." "Về lỡ còn gì hay mất phần thì sao?" Thế là chỉ có một nhúm tiếc rẻ ra về, phần còn lại tiếp tục giỡn hớt bia bọt, vẫn nứng cặc và vẫn hau háu chờ xem màn mới. Và tụi nó không phải chờ lâu, vì bé đã bị xốc dậy trong hoang mang cùng cực không thốt nên lời, dây đã thòng xuống, cơ thể trần truồng căng mọng hấp dẫn đã bị treo lên, mắt nhòa lệ ngước nhìn lũ bạn khốn nạn vây quanh, đít vẫn còn lèn chặt chiếc chày lăn bột dường như đã bị bỏ quên...
Những trò nghịch dại của con nít thì nhiều vô kể. Nhưng dại nhất có lẽ là những thằng dâm quá hóa liều thích cảm giác mạnh đi tự làm những trò nguy hiểm cho cậu nhỏ của mình, phải nhục mặt đi bác sĩ, báo chí đăng đầy: thủ dâm liên tục đến kiệt sức, nhét cọng kẽm vào lỗ tiểu, buộc dái bằng dây thun, chai thủy tinh đút vào đít (và nhiều trò "đọc được trên mạng" khác, cảnh báo trước rồi đấy nhé)... Phải chi có người dạy cho làm gì, làm cách nào cho hiệu quả, vẫn sướng mà không tiền mất tật mang. Lũ nhóc lớp này may mắn hơn mấy thằng ngu ấy, trước hết là vì đã có thằng cho tụi nó đè ra hành hạ sướng tay thì tội gì tự khổ dâm cho mệt?
Như lúc này đây, thằng lớp trưởng cho tụi nó "lau mình" cho bé, không phải theo cách thông thường mà là lấy khăn tắm dấp nước cho ướt rồi quấn như quấn thừng quật vào cơ thể lủng lẳng trần trụi của bé. Làm thế, bé vừa được nghỉ ngơi, vừa được lau mồ hôi sạch sẽ trở lại. Chỉ cần bé không làm rơi cái chày lăn bột trong đít ra, lau mình sạch sẽ xong bé sẽ được tha. Nếu làm rơi, tức là đít bé vẫn chưa được luyện tập thành thạo, bé phải chịu trách nhiệm và lãnh hậu quả.
Chẳng mấy chốc mình mẩy bé ướt đẫm, nước nhỏ giọt đọng thành vũng dưới những ngón chân nhón dài tìm chút điểm tựa dưới mặt đất cho bé khỏi quay mòng mòng như cái bao cát.
Cũng chẳng mấy chốc mà làn da non nớt trần trụi của bé đỏ ửng những vệt dài.
Ngực. Bé thoi thóp.
Bụng. Bé rên rỉ.
Eo. Bé thút thít.
Nách. Bé thổn thức.
Lưng. Bé hổn hển.
Mông. Bé lắp bắp.
Đùi. Bé giẫy giụa.
Rồi vệt đỏ vắt ngang cặc. Bé ré lên. Một vệt. Hai vệt.
Rồi vệt đỏ vắt ngược từ dái lên. Bé co giật. Bé quẫy đạp. Cong người né. Co chân che. Một vệt. Hai vệt. Năm vệt. Mười vệt.
Từ chỗ quật chơi cho vui, dĩ nhiên vui quá sẽ tiến triển thành việc tụi nó bắt đầu quật để tìm cách đánh văng cái chày lăn bột khỏi đít bé. Lưng và mông bé nhanh chóng đẫm nước ửng đỏ, tụi nó lại còn đánh thẳng vào cái chày, đau từ lỗ đít đau đi khiến bé run bần bật. Nhưng tụi nó phát hiện ra để bé đau hơn, buộc phải co chân lên đít chúc xuống thì tụi nó phải nhắm vào cặc dái bé. Thế là con cặc tội nghiệp và hai hòn dái đã chịu nhiều khốn khổ lại tiếp tục đóng vai nạn nhân, mỗi cú quật bằng khăn ướt quấn thừng đau đớn khôn cùng bé nào có thể vừa gồng đít giữ chày vừa chịu đau. Lỗ đít khốn nạn của bé theo bản năng lại nhễu nhão nước nhờn muốn tống đẩy cái thứ đang lèn bên trong ra, vô thức rặn từng cơn quặn thắt: cái chày cứ dần tuột ra, tuột ra...
Quật bé quay mòng mòng, cơ đít bé mỏi nhừ vì phải níu giữ khúc gỗ nặng trịch, đến một thằng ác độc thắt nút một đầu khăn rồi quăng như quăng chùy vào thẳng giữa dái bé, bé sùi bọt cong người co rúm hai chân lên, lỗ đít quên mất nhiệm vụ, bại xụi cả cơ vành, hướng thẳng xuống đất phun cái chày lăn bột ra đánh póc. Chỉ kịp nhíu lỗ giữ cán chày được một giây, rồi quá nặng, đít nó chịu thua, loe rộng buông ra, rồi thít lại trong cảm giác trống rỗng thê thảm. Chiếc chày lăn bột rơi cộp xuống sàn, lăn đi cồng cộc.
Thế là bé cũng xụi lơ, chân đang co rúm che cặc dái cũng buông thõng. Bé ngu quá, phải hiểu rằng trò nào tụi nó bày ra cũng đem lại kết cục thảm hại cho bé. Bé thua cuộc vì bé không thể thắng được những điều kiện thằng lớp trưởng đặt ra, và bé phải bị phạt vì sự ngu ngốc và kém cỏi của mình.
Thằng lớp trưởng cười cười vuốt ve lồng ngực phập phồng của bé: "Sao hả, sạch sẽ rồi sao không biết nói một tiếng cảm ơn?"
- Dạ... bé thều thào "em cảm ơn... các anh..." vì cái gì bé cũng chẳng biết. Vì đã vụt nát dái bé chăng? Hay vì đã hành hạ bé tả tơi rũ rượi thế này?
Em nó chắc là thấy thiếu hụt trầm trọng trong đít đây, thằng lớp trưởng luồn một ngón tay xuống háng bé móc ngược lên. Ngón tay chui vào lập tức không chút khó khăn. "Vì mày không chịu giữ nên giờ đít trống không thấy chưa. Tao nghĩ nên tìm thứ khác nhét vào cho mày bớt thiếu thốn."
Bé mệt nhọc lắc đầu. Không, đủ quá rồi. Bé không cần thêm thứ gì nhét vào đít bé nữa. Thằng lớp trưởng ve vuốt bé, sờ nắn hai hòn dái căng mọng lúc lỉu, bóp bóp con cặc đã mềm oặt, nhẹ nhàng bảo: "Yên tâm, lần này tao cho mày đoán xem tụi tao sẽ đụ đít mày bằng đồ vật gì. Mày tha hồ đoán, chỉ cần trúng là tụi tao sẽ không làm, vì mày đoán được rồi thì còn gì vui nữa."
Bé hoang mang quá, còn vật gì khủng khiếp hơn mà tụi nó chưa tọng vào đít bé. Nhưng bé không thắc mắc được lâu vì trò chơi mới đã bắt đầu, lần này bé vẫn sẽ bị quất đến tả tơi – bé phải chấp nhận số phận thôi – nhưng là cho đến khi nào bé đoán trúng món đồ tụi nó định đâm đít bé, một lần đoán sai, một roi, đếm tới mười mà chưa nghĩ ra được, một roi. Bé lắp bắp, rúm người run rẩy trong kinh hoàng khi nhìn thấy thằng nhóc trước mặt lăm lăm trên tay một nhành cây vừa bẻ trong vườn, quất phong long vun vút xé gió.
- Ch... chai nước?
Thằng lớp trưởng nhe răng cười. "Sai."
Thằng cầm nhánh cây cũng nhe răng cười, rồi vung tay.
Tối hôm ấy có truyền hình trực tiếp bóng đá, tụi nhóc ngả ngớn trên bộ salông, ăn uống xem tivi cười nói bình loạn rôm rả. Màn hình HD xem đã mắt thật, nhưng ước gì được ngồi trong sân vận động xem tận mắt mới cực đỉnh. Tụi nhóc chỉ mơ sang Anh Ý xem bóng đá, còn phim sex thì chẳng thèm xem những clip xấu xí kém chất lượng nữa, vì đã có live show người thật việc thật ở đây rồi. Mấy thằng straight cứ nheo mắt tưởng tượng thân hình bị treo lủng lẳng giữa nhà là một con bé chịu chơi nào đó cũng đỡ ghiền, còn lũ gay, lại là top bạo dâm thì tha hồ mà thỏa thích.
Tụi nó vừa thay phiên nhau quất chan chát vừa cho bé hớp bia, để họng bé bớt khô, tiếng bé bớt khan. Vì tụi nhóc xem tivi ồn ào quá, mà thằng lớp trưởng – đứa quyết định xem bé đoán đúng hay sai, lại ngồi tuốt luốt đằng xa, bé mà lí nhí trong họng, nó không nghe được, không phán (chưa hề đúng) sai, thì mỗi mười giây (nói là mười giây chứ thật ra chưa đếm tới mười nhiều đứa đã thẳng tay vụt cành cây vào người bé) bé lại phải ré lên khi cơ thể bé chịu thêm một lằn đỏ. Bé phải hét thật to những thứ mà bé tưởng tượng ra tụi nó sẽ thồn vào đít bé, rướn người về phía thằng lớp trưởng, gào lên một đồ vật gì đó rồi căng thẳng chờ đợi phán quyết.
- Các anh sẽ lấy XÚC XÍCH nhét vào đít em!!! "Sai." "Chát!" "Á!!!"
- Các anh sẽ lấy CHAI DẦU GIÓ nhét vào đít em!!! "Sai." "Chát!" "Á!!!"
- Các anh sẽ lấy CHỔI LÔNG GÀ nhét vào đít em!!! "Sai." "Chát!" "Á!!!"
- Các anh sẽ lấy CHAI DẦU ĂN nhét vào đít em!!! "Sai. Chai dầu "ăn" với dầu "gió" có tính là trùng không, tính hả, vậy thưởng thêm một roi." "Chát!" "Á!!! Hai cái đó... khác nhau mà... a..." "Chát" "ÁÁÁÁ!!!"
Các anh sẽ lấy cái CHÀY nhét vào đít em!!! "Sai, mà hồi nãy nhét tới hai cái chày vào đít mày rồi, mày kể lại làm gì, phạt thêm một roi nữa." "Chát!" "Á!!!" "Chát!" "ÁÁÁÁÁuuuuuiiii..." "Khoan khoan anh ơi em chưa nghĩ ra kịp..." "Chát!" "ÁÁÁÁááaa ặc ặc ặc!!!"
Các anh sẽ lấy... Cácanhsẽlấy, không không anh ơi em nghĩ ra nghĩ ra rồi mà...CácanhsẽlấycáiÁÁÁÁÁÁÁ... Đau quá, anh ơi tha cho em tha cho em đi mà huhuhu... "Chát!"
Một cái chày giã tiêu tỏi ớt nhỏ, và một cái chày lăn bột to, thằng tìm ra cái chày lăn bột đã đinh ninh mình sẽ được thưởng, nhưng thằng lớp trưởng bảo độc thì độc thật, nhưng mày lấy chày trong bếp nhà tao nhét đít thằng nhỏ, chơi dơ đồ nhà tao vậy tao chưa phạt mày là may rồi, phần thưởng mười đô từ từ để xét tiếp. Nó tiu nghỉu, nhưng thầm cảm ơn trời vì cũng may không bị hậu quả gì, lỡ hai anh em thằng lớp trưởng chơi thằng kia chán rồi đè nó ra "phạt" thì toi, thế là cười cười nói nói rồi xin phép lủi về. Haiz, nghệ thuật bạo dâm cũng khó lắm chứ.
Quay mòng mòng một hồi, la hét kiệt sức, hết hiệp thằng lớp trưởng mới đứng dậy đến gần bé. "Cà rốt... dưa leo... bí đao... chổi chà... súng bắn keo... ahhhh..." Bé lúc này chỉ còn lắp bắp lẩm bẩm thều thào như thằng điên nói mớ. Men bia bắt đầu quét ửng đỏ cơ thể mặt mũi bé, giấu bớt những lằn roi chi chít, sực nồng đầu óc quay cuồng.
Trí tưởng tưởng của mày cũng khá phong phú, nhưng sao đoán hoài không trúng vậy nhóc. Thôi tao cho mày nghỉ giữa hiệp. Tụi mày làm gì mà đánh em nó dữ vậy, làm gì cũng vừa phải thôi chứ.
Thằng anh họ cũng tiến đến, khác với thằng lớp trưởng chỉ cởi trần còn quần lửng, nó trần truồng tỉnh bơ khoe vẻ đẹp thần tượng, một chút ửng đỏ trên khuôn mặt càng khiến nó đáng yêu hơn, bé rúm người chờ đợi hai thằng bày trò xâu xé nhưng lạ thay, thằng phía trước thằng phía sau bắt đầu mơn trớn vuốt ve bé. Gác hẳn một chân bé lên vai mình, thằng con lai một tay vân vê ngực và đầu vú bé, một tay vòng qua bóp mông rồi từ từ thò từng ngón tay móc ngoáy kích thích lỗ đít bé. Thằng lớp trưởng cũng móc cặc ra cạ cạ vào mông đít bé, một tay vòng lên măng đầu vú còn lại, một tay từ tốn xoa bóp đôi hòn dái to oạch và sục con cặc đang mềm oặt của bé.
Tụi nhóc bỏ tivi bu lại, cảnh ba thằng con trai cường tráng trần trụi quấn lấy nhau thật là quá hot, gay hay thẳng gì nhìn cũng nứng muốn bể dái. Bé từ từ thoát khỏi cơn đau dai dẳng nãy giờ, chợt ngay lập tức lạc vào những mơn trớn đầy khoái lạc và nhục cảm, men say và da thịt, hết quay cuồng bởi những ngọn roi vun vút thì lại choáng ngợp bởi những bàn tay hừng hực. Đây là cảnh gần nhất với giấc mơ thiên đường và những hoàng tử bạch mã trong lâu đài cổ tích của bé. Cố lắm nhưng bé không thể kìm được, hai chàng đẹp trai đang kẹp bé vào giữa, một thằng bot có lòng tự trọng dù đã bị chính hai anh hành hạ ngất lên xỉu xuống không thể không nứng mà rên lên.
- Ưhhhhhh... ưh... ưh... Con cặc và lỗ đít cả ngày trời bị kích thích từ sướng tới đau, từ gốc tới ngọn, từ trong ra ngoài của bé lại bắt đầu theo đuổi cơn khoái lạc đang trào dâng trở lại. Chính bé cũng không thể điều khiển được ham muốn dâm dục của mình, nói gì lũ bạn bé. Bé ưỡn người, căng lồng ngực, níu chặt sợi dây vẫn đang giật ngược đôi tay bé, trong mê say bé thoáng chút nhục nhã khi thấy mình tự hẩy mông để con cặc mình nằm trong tay thằng lớp trưởng được cọ sát, được sục, được nắc. Bé cảm thấy mình trơ trẽn khi cố vươn tới trước để tìm cách chạm được cơ thể bé vào con cặc thiên thần đang ngay gần trước bé mà không được, lại còn vểnh mông để con cặc phía sau cạ thẳng vào khe đít, bé quên là đít bé vẫn còn thốn đau rộng ngoác ư...
Giá như đôi tay bé được tự do, giá như bé không phải là thằng nô lệ đang bị treo lên hành hạ, giá như môi bé được chạm vào đôi môi đang cắn cắn tai bé, giá như vòng tay đang ôm choàng bé từ phía sau là của một hoàng tử thật sự, tốt bụng và ga lăng, giá như cảnh hoan lạc này xảy ra giữa một miền chăn gối, ôi, đê mê quá, sung sướng quá, bé ước gì thời gian ngưng đọng ngay lúc này đây, bé sẽ quên hết mọi đau đớn, bé sẽ thôi không căm hận hai anh nữa, sẽ sẵn sàng dâng hiến tất cả, để được nằm giữa hai anh, chiều chuộng hai anh, làm ơn, hai anh thương bé, thả bé xuống, chúng ta sẽ cùng làm tình...
- Anh... hai anh... ưhhh... ưh... sao hai anh im lặng vậy, đầu cặc bé đã nhểu nhớt đẫm ướt, lỗ bé đã xòe cụp theo nhịp điệu, hai tinh hoàn bé đã căng đầy tinh dịch trào dâng chờ phún xuất, dái bé đã săn lại bóp chặt cặp trứng sưng mọng, sao hai anh cứ lặng lẽ làm bé sướng, giờ chẳng lẽ bắt bé lạy lục xin xỏ được cong đít lên cho một anh đâm vào, anh kia bé sẵn sàng quỳ mọp bú liếm? "Làm... ơn... làm ơn... em... ưh..." Và miệng bé bật van lơn, bé nắc hẩy mạnh hơn, tìm cơn cực khoái đâu đó rất gần...
Rồi tất cả đột ngột chấm dứt.
Hai thằng buông bé ra, hai con cặc cũng ngỏng cao nhểu nhớt, nhưng không có vẻ gì tiếc nuối như khuôn mặt bé lúc này. Lồ lộ trong đôi mắt rưng rưng của bé là sự thảng thốt khi từ trên chín tầng mây rơi xuống, bé rướn tới khẽ kêu lên một tiếng vô nghĩa, cặc cương cứng ngắc đã đạt đúng độ dài hàng khủng, chỉa thẳng tới trước, rung rung trong tuyệt vọng vì không tìm được cơn cực khoái bị chối từ. Lẽ nào tụi nó lại tiếp tục hành hạ bé? Trời ơi, thà là đánh đập bé cho bầm dập ngất xỉu còn hơn là trò độc ác này.
Bé giãy giụa dưới sợi dây oan nghiệt, van xin được tha mà cặc thì cứ chỉa lên trời, càng làm trò cười cho tụi nhóc. Cao trào sắp tới, đứa nào cũng cảm nhận được. Thằng lớp trưởng kéo quần, khoanh tay nhìn bé nhếch mép. Vờn nó thêm tí nữa thôi, mày ráng nhé, sắp được sung sướng rồi.
- Mày sướng quá hả?
- Dạ... dạ... em sướng.
- Thế giờ muốn bị đánh đau lại hay muốn sướng tiếp?
- Em... ơ... em... màu đỏ tía trên mặt bé chuyển sang tím rịm vì nhục nhã, "em muốn được sướng..."
- Ai làm mày sướng?
- Dạ... mấy anh...
- Mày muốn sướng bằng cách nào?
- Dạ... ơ... em... em không... thằng lớp trưởng muốn dẫn dắt bé đến đâu? Hay là...
- Không muốn sướng, lại muốn bị ăn roi tiếp à?
- Không không không không, em... em muốn sướng... em muốn được... em muốn... Bé nhìn vào ánh mắt đắc thắng của thằng lớp trưởng, đúng, nó muốn bé...
- Sao hả? Muốn sao hả thằng ĐĨ CHÓ?
- ...phải nhục nhã van xin... "...được đụ..." Nó cúi gằm mặt, nước mắt lại tuôn rơi, danh dự của nó, chí khí của nó thế là tan nát.
- Nói gì tao nghe không rõ?
- Xin các anh... Em xin các anh đụ em!!!
- Nhắc lại cho mọi người nghe xem nào?
- Xin các anh đụ đít em, xin các anh làm em sướng, xin các anh đụ em, xin các anh chơi em, làm ơn, em xin các anh!!! Những lời đĩ thõa tuôn trào từ miệng bé, những lời bé biết bé sẽ phải lặp đi lặp lại, những lời bé từng nghe trong các clip sex, thỉnh thoảng dâm dâm tưởng tượng xem bé đóng vai ấy rồi xin xỏ một anh top nào đó, cũng nứng hết cả cặc dái, mà chưa một lần thực sự nghĩ là mình sẽ phải nhục nhã đến thế ngoài đời.
Tiếng hoan hô nhấn chìm những lời lải nhải van xin của bé. Tụi nhóc hả hê khi bé bị nhấn chìm xuống đáy sâu dâm đãng. Những trò chơi nãy giờ chỉ là giải trí tiêu khiển, giờ đây cuộc cuồng dâm thật sự mới bắt đầu.
Ok, thích thì chiều. Thằng lớp trưởng nheo mắt hỏi một ai đó, "Mày thấy sao, lần này mày phá trinh em nó được chứ? Hay là còn sợ dơ?"
- Thằng lồn này còn trinh đâu mà phá, nhưng tao đéo sợ gì hết, chơi thì chơi.
Thằng đội trưởng đội bóng rổ đã đứng sau lưng bé từ lúc nào.
Luật lệ của thế giới này thật đơn giản, đụ, hoặc là bị đụ. Làm kẻ thống trị, hoặc bị chà đạp. Nếu lỡ bị đụ, tội gì không tận hưởng chút khoái lạc của thằng bị đâm lồn, tại sao phải chống cự? Kẻ mạnh viết luật, kẻ yếu phải tuân theo. Thử hỏi nếu cậu bé sinh ra và lớn lên giàu có và quyền lực, liệu cậu có giữ được mình hay cũng dùng tiền và dùng quyền bày trò đồi bại để thỏa mãn thú tính. Nên trách ai đây, chó sao có thể chê chủ nghèo, con sao có thể chê cha mẹ khó?
Bé tự trách bé thôi, những mong mỏi, mơ ước, dục vọng tà dâm với thần tượng tự tạo dựng trong đầu óc bé đã khiến bé ra nông nỗi này. Ngậm ngùi khóc than thì đã muộn, cong đít lên dạng háng ra đi em, để anh đội trưởng thúc cặc vào. Những lời thông báo của thằng lớp trưởng ong ong trong tai bé, tiếng được tiếng mất trong đám nhóc ồn ào và đầu óc nửa mê nửa tỉnh nửa say nửa dại của bé.
- Đây là cơ hội cuối cùng của mày, nếu mày giữ được chút đoan chính, không xuất tinh trước khi đội trưởng chơi mày xong xuôi, thì đó là con cặc duy nhất đụ mày tối nay, tụi tao sẽ cởi trói cho mày xuất tinh xong rồi tha. Nếu mày xuất tinh trong lúc đội trưởng đang xài mày, mày sẽ bị ăn roi tới lúc đội trưởng chơi xong. Thằng lớp trưởng cười nhẹ hiểm ác, "lẽ ra phải thông báo cho mày trước khi tao làm mày nứng chảy đầm đìa thế kia."
Thằng đội trưởng cuối cùng cũng lột phăng cái quần chật chội, con cặc khổng lồ siêu cấp vô địch bật tung ra, ngỏng cao đầy tự hào trong tiếng xuýt xoa của lũ nhóc. Không phải mới lần đầu được chiêm ngưỡng, nhưng cũng như live show ca nhạc, khán giả lịch sự phải vỗ tay hoan hô cổ vũ dù ca sĩ cũng chỉ hát đi hát lại có bấy nhiêu bài, huống hồ đây là lần đầu tiên thằng đội trưởng đụ đít một bé trai, khán giả càng phải hò reo sôi động hơn.
- Vệ sinh lắm, em nó tắm rửa một ngày nay cả chục lần, moi móc sạch sẽ hết rồi. Thấy thằng đội trưởng giữ đầu khấc lừng khừng sau đít bé, thằng lớp trưởng trấn an. "Tao còn sợ đít nó không chịu nổi cặc mày, đã tập luyện cho em nó từ sáng, không tin hỏi mấy thằng sáng nay tới nhà tao xem." Tiếng gật gù đồng ý vang lên.
- Mày chuẩn bị xong chưa thằng chó, tao vô đây. Nói đoạn ôm bụng bé, mông hẩy tới, tay kéo lại, thằng đội trưởng đâm một phát lút hết phần đầu khấc.
Bé chỉ nấc lên một tiếng, lỗ đít đã nở rộng đón chào con cặc siêu thịt. Càng lút vào sâu trong bụng bé, tiếng ré từ miệng bé càng cao hơn, rít róng như không khí bị tống đẩy khỏi lồng ngực để chừa chỗ cho con cặc xâm lăng cơ thể.
Rồi thằng đội trưởng nắc một phát rõ bạo lực, bé hộc lên, đầu rũ xuống, chân không còn dang lên nổi, thõng thượt. Cặc đã lút cán, cuộc truy hoan bắt đầu.
Thằng đội trưởng cũng bất ngờ vì lỗ đít ấm nóng ôm gọn con cặc nó. Sướng thế này không biết mà chơi sớm. Nếu cái lỗ đã bị nong toang hoác mà còn sướng vậy, lỗ gin chắc còn đã hơn. Nhưng thế này thì bớt bót, chơi được dai hơn. Nhe răng cười, "Bắt đầu nào!!!" nó bắt đầu ôm bé sát vào người và nắc.
- Ra đi! Ra đi! Ra đi! Tiếng cổ vũ dĩ nhiên dành cho bé, vì nếu bé bị đụ sướng đến nỗi xuất tinh thì cái nhánh cây một thằng lại đang cầm nhăm nhăm sẽ tiếp tục được quất xuống ngực bụng bé. Thằng đội trưởng chả phải vội gì, nó ôm bụng bé và nắc từ tốn, rút ra gần hết rồi thọc vào lút cán, cảm nhận rõ cơ bụng săn chắc của bé trồi sụt cùng con cặc bên trong.
Nhưng bé thì không muốn vội cũng bất khả. Con cặc dài sọc của thằng đội trưởng đang đâm vào những chỗ hiểm hóc của bé, khiến bé căng cứng người vì cơn cực khoái chực trào dâng, bé cố bóp đít lại để làm chậm nhịp nắc của thằng đội trưởng nhưng không chống lại được tốc độ và sức mạnh của nó. Tay bị trói, bé không thể tự bóp dái để chặn cơn xuất tinh đang cận kề, cặc ngỏng cao, bé không có cách nào che chở đầu cặc khỏi nhành cây đang nghịch ngợm chỉa đến se se thân cặc đang tung tẩy theo nhịp nắc.
Và một chiếc lá còn sót lại khẽ quét qua lỗ tiểu đang vô cùng nhạy cảm sau bao hành hạ kích thích. Phọt. Phọt phọt phọt.
Rền vang một tiếng rên tuyệt vọng, tinh dịch ứ đọng từ hôm qua đến sáng nay đến bây giờ phun trào ào ạt khỏi lỗ tiểu phập phồng bé xinh. Văng lên cao, phóng ra xa, tụi nhóc vừa cười như nắc nẻ vừa hoan hô vừa nhảy tránh, không khí vui như ngày hội. Bé ưỡn cong người quíu hết tay chân, năm giác quan mụ mị đê mê, xuất tinh như chưa bao giờ được xuất tinh trong đời, cơn cực khoái đau đớn ê chề mà cũng mạnh bạo vũ bão nhất kể từ khi bé biết mò cu tự sướng cứ ào ạt kéo theo từng cơn sóng thần lan tỏa khắp người, giần giật, bần bật.
Bị nắc chưa đầy ba phút, bé đã xuất tinh. Không muốn tỉnh khỏi cơn đê mê bơ phờ mệt rũ cả người, mắt bé nhắm tịt, bé chỉ muốn chìm vào cõi mộng, nhưng bé không thể tận hưởng cơn khoái cảm bom tấn được lâu. Thằng nhóc cầm nhánh cây bị tinh dịch văng dính đầy người, chảy cả xuống đùi, lắc đầu: "Sai lầm lớn rồi con. Đại ca bỏ tay khỏi bụng nó đi, kẹp cổ nó để em xử phía dưới."
Bé luống cuống gồng bụng chờ đợi trận roi mới, cố gắng bóp cơ đít đã mệt nhoài chặt lại, lại còn định cong đít nắc lui để thằng đội trưởng sớm xuất tinh, nhưng "Chát!" một cách nhanh chóng, đột ngột không báo trước, thân thể bé lại mềm đi, đít lại ngoác ra khiến thằng đội trưởng lại sung sướng thọc thêm một khúc cặc sâu hơn vào đít bé.
Quật liên hồi, nắc liên hồi, thật sự không ai đếm được là bao nhiêu cú. Bé đã thôi không còn thốt được lên thành tiếng, chỉ khò khè thở và thỉnh thoảng rên lên gì đó như cầu xin. Thế rồi thằng đội trưởng gầm lên, và cơn gồng người giần giật đặc trưng của đỉnh cực khoái của nó làm rung chuyển cả hai cơ thể đang dính vào nhau. Dừng roi. Nắc thêm vài cái nữa theo quán tính rồi thằng lớp trưởng rút cặc ra.
Chỉ hai giây sau tinh dịch đã tuôn từ đít bé rơi lộp bộp xuống sàn. Thằng đội trưởng nhấc mặt bé lên: "Sướng không mày?"
Bé ráng sức thều thào "...dạ s... s..ng..."
- Tao chơi không sướng mới là lạ, ha ha ha!!! Rồi nó thỏa mãn tới ghế sa lông nằm bẹp, chơi đĩ cũng mất sức chứ bộ.
- Mày đoán được thứ tụi tao muốn nhét vào đít mày là gì chưa thằng ngu? Thằng lớp trưởng rút tay khỏi quần – nãy giờ nó cũng nứng dái muốn phun ào ào – cắc cớ hỏi.
- D... dạ chưa...
- Thằng này đúng là bú cặc nhiều quá riết ngu người luôn. Thôi đằng nào mày cũng xuất tinh rồi mà các bạn còn chưa xả được, tao nhờ mày chịu khó cho các bạn cùng chơi nhé, tụi mày đừng đánh em nó nữa tội nghiệp, có hai cái lỗ đụ nó xong rồi đi ngủ là vừa, trong kho có chăn gối, tao lên phòng trước đây, dưới này đừng có quậy quá nhé.
Nó tiến đến gần bé, thì thầm: "Mày tranh thủ còn thức thì suy nghĩ thêm, mai ghi lại danh sách hết các thứ mày có thể nghĩ ra được đưa tao, biết đâu mày đoán trúng, vẫn còn cơ hội cho đít mày khỏi bị cảnh banh chành trước sáng mai."
Nói rồi thằng lớp trưởng bỏ lên lầu cùng thằng anh họ, dắt theo sau một đứa con trai líu ra líu ríu. Thằng anh dâm tặc của nó không muốn chơi cùng lũ lâu la mà muốn tay ba riêng với nó rồi ngủ, nên lựa một đứa dễ nhìn đem lên làm tì thiếp. Khổ thân chàng đực rựa bị rơi vào mắt xanh của thiên thần dâm đãng, tối nay mất trinh rồi. Nó than thầm trong bụng, nhưng nhìn cảnh bấy nhầy của bé, nó không dám xin xỏ nhiều, chỉ cụp đuôi ngoan ngoãn bước theo. Thà nhắm mắt chịu bú, rồi bị đâm đau một lúc rồi thôi, còn hơn chọc giận tụi quỷ sứ này, bị hội đồng như bé thì xong đời.
Thằng lớp trưởng tháo nút dây thắt trên lan can tầng lửng rồi đi khuất, cậu bé bị hạ xuống trong vòng vây lũ bạn khát tình động dục....
Một đứa mở hàng rồi thì tụi nó tới luôn, nhào vô hiếp em sáng đêm, em cứ mê man thiếp đi rồi tỉnh lại, lúc nào cũng có thằng không đầu này thì đầu kia, có khi tụi nó cũng không biết em xỉu, cứ vậy mà làm tới kệ chừng nào em tỉnh thì tỉnh thôi.
Hai đứa nằm cạnh nhau thủ thỉ một hồi, mắt thằng nhóc tự nhiên cay xè. Nó khóc cho thân nó cũng nhiều, khóc khô nước mắt rồi, nhưng giờ nó mới biết, nó không phải là nạn nhân đầu tiên và duy nhất của thằng lớp trưởng và đám tay chân cuồng dâm. Nó tưởng như chính nó đang chịu những đau đớn bé kể, đến nỗi nó phải bảo bé dừng lại.
- Anh đừng khóc mà. Mình đã nói sẽ kể hết mọi chuyện cho nhau nghe, anh cũng đã hứa rồi, anh còn mít ướt hơn em nữa.
Nói về những chuyện đã xảy ra không hề dễ dàng. Lần đầu tiên nó cố gắng kể lại cho bé nghe về buổi chiều định mệnh nó bị đè ra cưỡng hiếp tập thể, bắt đầu một kiếp nô lệ triền miên, nó lên cơn sốc, người run bần bật như muốn đổ bệnh vì từng câu từng chữ nó thốt ra đâm vào ký ức nó, moi móc những diễn biến mà nó chỉ muốn quên đi, như nó vẫn thường chìm nghỉm trong đống nhục dục trần trụi, cố gắng chịu trận trong vô thức chờ hết giờ.
Nhưng bé đã thuyết phục nó phải kể. Bé đã bắt đầu trước, cũng khó khăn và ngại ngần, nhưng bé đã kể nó nghe quãng thời gian bé làm món đồ chơi trong tay lũ nhóc. Gần như không sót chi tiết nào, đổi lại, nó hiểu nó cũng không được bỏ sót giây phút nào, dù đau đớn nhục nhã đến mấy, nó phải kể lại.
Nỗi đau và gánh nặng được chia sẻ sẽ nhẹ đi phần nào. Có một người lắng nghe và thấu hiểu cho hoàn cảnh của nó, không khinh bỉ, không thắc mắc, không dạy đời, để nó trút được hết những ký ức cứ găm vào đầu óc nó như những mảnh kính vỡ, đâm rướm máu những giấc mơ lúc nào cũng là ác mộng, nó phải thừa nhận, tuy nói ra cũng đồng nghĩa với việc sống lại những khoảnh khắc địa ngục, nhưng sau đó nó được nhẹ lòng một chút.
Hai đứa nô lệ, trao đổi với nhau những câu chuyện dâm đãng nhất, những hoàn cảnh bẩn thỉu nhất hai đứa đóng vai chính, vậy mà cũng vun đắp được một mầm hy vọng nho nhỏ. Bé kể hết mọi mánh lới ngón nghề của lũ nhóc, những ứng phó cả ngu ngốc và khôn ngoan của mình, mặc dù có hơi muộn, vì nó cũng đã nếm qua gần hết, nhưng bé mong rằng nếu có tình huống tương tự xảy ra, nó sẽ bớt được đau đớn nếu biết trước để kịp phòng vệ. Và nó cũng dần cảm thấy có trách nhiệm chia sẻ "kinh nghiệm" với bé, dù những ngày tháng nhục nhã của bé không còn dồn dập như nó bây giờ, nhưng biết đâu bé bị phát hiện đang bí mật giúp đỡ nó và bé phải chịu trừng phạt bằng những trò bé chưa trải qua.
Nhiều lúc nó quên bé nhỏ hơn nó một tuổi, vì đôi mắt chứa nỗi buồn mênh mang và giọng kể ráo hoảnh của bé, qua lời kể của bé, những trò dâm dục nhất tưởng như chỉ là một sự kiện lịch sử xa xôi nào đó, nhưng ánh mắt bé thỉnh thoảng nhìn sâu vào mắt nó, nó biết, một tâm hồn không còn chút ngây thơ mơ tưởng nào nữa, vì tất cả mộng ước đã sụp đổ chỉ trong một ngày cuối tuần. Với bé, sau đêm bị cưỡng hiếp tập thể tại nhà thằng lớp trưởng, thằng con trai nào mà không muốn chết quách đi cho rảnh, nhưng bản năng sinh tồn đã khiến bé chọn một con đường, chấp nhận mọi phục tùng, quỵ lụy để sống sót. Khoái cảm có thể còn đó, nhưng yêu thương thì đã chết.
Cho tới ngày bé bị triệu tập để góp vui cùng nó trên sân thượng trường.
Với bé chịu cúi mình có thể là "dễ", nhưng nhìn một anh nghe đồn là trai thẳng bị banh ra chịu trận như mình năm ngoái, chắc là khó khăn nhục nhằn lắm. Bé thấy mừng (vì mình đã hầu như thoát được khỏi tổ quỷ) rồi nứng (bé có phải thánh đâu mà thấy thằng đẹp trai như anh không động lòng) rồi thương (thấy anh cứ cố gồng mình chống chọi trong vô ích) rồi tò mò (lý nào một đứa khỏe khoắn như anh lại chịu cảnh phơi mình trần truồng tắm mưa tinh dịch) rồi đột nhiên gan bé to bất chấp mọi sợ hãi bị lôi trở lại vào vòng xoáy bạo dâm: bé đưa tay giúp anh, chỉ một chút thôi, nhưng bé nhận ra tim bé vẫn còn rung động được.
Khẽ khàng thôi, vì làm sao anh có thể đáp lại tình cảm của bé.
Nó chịu ơn bé đã đành, bé là đứa con trai duy nhất – không, là người duy nhất thấy nó trong cảnh cùng cực đã chịu đến gần dìu nó dậy. Những chiều nó bị hành hạ tơi tả, có bé, nó không phải về nhà ngay mà ghé nhà bé, bé tắm rửa, xoa bóp, trò chuyện, giúp nó hồi phục. Bé sẵn sàng liếm đít nó vì biết đít nó đau đớn không nỡ thọc tay vào, bé nấu súp ngồi đút nó ăn khi nó mệt lử nằm dài trên giường, bé là người buộc nó phải tập những bài tập cơ lý giúp cơ thể phục hồi trong lúc nó chỉ muốn buông xuôi vì kiệt quệ, bé gột rửa tươm tất để nó về đến nhà không còn nồng nặc mùi tanh và mùi khai. Bé chính là vũ khí bí mật để nó còn giữ được mình là một thằng con trai khỏe mạnh.
Nó biết bé thích nó, vì người dưng không đâu chẳng thằng nào thèm dây vào nó. Nhưng nó hiểu bé thích nó thật lòng chứ không chỉ thèm khát nó như những thằng thú tính khác, vì với chúng, nó chỉ cần cởi đồ chổng mông để chúng thỏa mãn, còn bé, nó không biết phải làm gì để đền đáp. Mỗi lần để bé chăm sóc mình, nó vẫn có cảm giác tội lỗi như nợ bé thứ mà nó không thể trả.
Nó thương bé không? Thương chứ. Thích bé không? Bé dễ nhìn, nếu không phải chịu cảnh nô lệ thì cũng lách chách nhí nhảnh như em nó, có thể thằng "nó" hồi xưa không ưa mấy thằng hiền lành kiểu đó, nhưng ừ thì, qua tay bao nhiêu thằng đực rựa, nó cũng chẳng khác đĩ gay là mấy, bé không phải là thằng quá tệ để thích. Nhưng tình cảm ấy liệu có thể...
Nó gặp mẹ và dì bé, những người phụ nữ ngồi sạp vải sớm tối, không hẳn là bỏ bê bé nhưng không đủ thời gian để chờ bé lớn thành người đàn ông duy nhất trong nhà. Nó càng nể bé hơn, khi bé chìm đến đáy tuyệt vọng, không có ai đến với bé như bé đến với nó, vậy mà bé vẫn vượt qua được. Nên nó nhất định cũng phải vượt qua, thứ quan hệ kỳ dị giữa bé và nó, phải giải quyết xong lũ khốn ấy nó mới có thể nghĩ tới được.
Nhưng đó là một bài toán cực khó. Chính bé cũng chỉ được buông tha vì đã xài chán chê chứ có phải vì bé phản kháng hay vì có ai can thiệp đâu. Hai đứa cũng nghĩ mãi, nhưng bé chỉ làm được những việc vụn vặt như nếu nó kịp nhắn tin cho bé tụi nó sẽ lôi nó vào ngóc ngách nào trong trường, thì bé tìm cách báo giám thị có bạn hút thuốc; trường làm tổng vệ sinh, bé "vận động" vài thằng không hiểu chuyện bê bàn cũ tủ hỏng lên sân thượng choán ngay chỗ tụi nó hay hành hạ nó, bớt được một địa điểm tập kết; nó bị kêu vào toalét quỳ gối chờ bị đụ thì bé báo lao công cầu nghẹt... bớt được tí nào thì bớt nhưng cũng không phá đám lũ nhóc quá thường xuyên được, kẻo chúng đâm nghi.
Hai đứa trải qua hết học kỳ một rồi mùa giáng sinh tương đối an lành, còn có những kỷ niệm vui vui (thậm chí dâm dâm). Những cuộc bạo hành thỉnh thoảng vẫn xảy ra nhưng cường độ và mật độ có giảm, và không có lần nào quy mô như lần đi Đà Lạt. Vẫn có những cuối tuần bị chơi tập thể, vẫn có những cuộc "tiếp khách" bí ẩn mà nó bị bịt hết tai mắt mặt mũi, vẫn có những ngày đến trường "khi đi trai tráng khi về nát bươm", nhưng nó đã thích nghi đến mức trò gì cũng đã thành chuyện thường. Có những biến cố như đợt Hội khỏe Phù Đổng 26/3, khi nó một lần nữa bị lột truồng trước toàn trường, nhưng đời nô lệ nhìn chung vẫn tiếp diễn êm đềm.
Và dường như thằng lớp trưởng hoặc đã chán nó, hoặc lý do gì đó mà ngoài những hành hạ thông thường không còn quá độc ác với nó, thậm chí có khi lơ là, rồi có đợt lại quay lại xài nó "độc quyền" một cách dã man, như thời gian diễn ra Hội khỏe, rồi lại thôi. Không thể nào nói nó cảm thấy "bị bỏ rơi" khi thằng lớp trưởng không đoái hoài gì, nó mừng chứ, thằng lớp trưởng không bày trò thì tụi nó cũng bớt đè nó ra; nhưng hễ lâu lâu không được để ý, nó không muốn thừa nhận, nhưng thằng nô lệ trong nó cũng thấy hơi chạnh lòng vì bị chủ nhân thất sủng.
Tháng tư về, nó hầu như không còn bị hành hạ thể xác mà chỉ làm nhiệm vụ đĩ đực há miệng bú cặc và banh đít cho đụ. Hai đứa khấp khởi, có lẽ sang năm nó sẽ may mắn được chuyển lớp, cùng lắm để chắc ăn nó sẽ nhờ ba má xin chuyển, và như bé, chỉ còn thỉnh thoảng bị gọi đến, mà có bị gọi thì cũng đâu tới nỗi nào – tụi nó đã biến nó thành một thằng nô lệ mạt hạng đến nỗi phục vụ tình dục với nó đã trở thành hành vi đỡ nhục nhất – chỉ cần phần lớn thời gian được yên thân là ổn. Hè đến là thằng nào đi đường nấy, không đến trường hàng ngày, nó sẽ đỡ bị làm nhục hơn. Em nó chăm học, sẽ thi đậu vào trường chuyên, không phải vào trường nó, nó sẽ không phải hồi hộp mỗi ngày chờ nghe tin em mình bị hiếp. Bé sẽ thôi không còn phải vào vai điệp viên làm gì cũng thậm thà thậm thụt, và nó có khi sẽ có khoảng lặng để tìm lại bản năng giới tính thật của mình.
- Vậy... thực ra tụi nó định... nhét gì vào... lỗ của em?
- À, anh có đoán được câu trả lời không? Em phải ghi một danh sách dài những thứ em nghĩ ra được, và suốt cả tháng trời tụi nó lần lượt nhét hết mọi thứ em đã liệt kê ra, từng thứ một vào lỗ của em.
- Đụ má... tụi chó chết...
- Anh biết thằng LT thích nhất là chơi đểu, câu trả lời là thứ mà thằng con trai nào cũng có chứ không phải món đồ vật nào cả. Đơn giản vậy thôi, ngay từ đầu nó đã định cho thằng ĐT và đồng bọn hiếp em nên đó là câu trả lời đúng.
- ... Chó thật, anh thề có ngày sẽ trả lại hết bọn chó chết đó...
- Thề làm gì anh? Trả bao nhiêu cho vừa, cu em không đủ sức chơi lại từng đó thằng đâu. Bé cười, ý muốn pha trò.
Nó thở dài.
- Có những chuyện đã qua rồi anh à, em biết là không thể nào quên được, nhưng kể lại là để nhẹ đầu đi, chứ không phải để nhắc thù. Anh... em biết anh... hận tụi nó lắm, nhưng... anh đừng làm gì để tụi nó có cớ...
Nó im lặng không đáp. Bé cầm tay nó, bóp nhẹ.
Có khi tất cả sẽ trôi qua và trong tương lai, hiện tại sẽ chỉ còn là quá khứ. Và cũng có khi, nó chẳng ngờ, một ngày đẹp trời, thằng lớp trưởng rủ nó đi tập gym...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top