1: Sự sống? Đó chỉ là 1 từ dưới cả mức tầm thường

Năm 3260

Thế giới này biến thành những thứ đa dạng. Những công nghệ tương lai hình thành và phát triển. Sự thông minh là đỉnh cao của tất cả. Nhà cửa dù đơn giản nhất nó cũng là 1 tòa lâu đài. Phát minh mới được mua với những cái giá trên trời. Và nó cũng hình thành các giai cấp hoàn toàn mới: những kẻ thống trị trên lãnh địa của họ và nhân dân. Nhân dân- hai từ này chỉ mang cái vẻ ngoài, thực chất mọi thứ đều được sử dụng cho kẻ thống trị. Nói chung nhân dân phụ thuộc hoàn toàn vào những kẻ thống trị.

A! Cái thế giới này phụ nữ ko cần phải dùng "bánh vệ sĩ" nữa. Tại vì khoa học tiến triển nên mỗi khi tới kì của phụ nữ thì ko còn máu chảy nữa nhoa!! Điều kiện đó giúp việc tình dục hoàn toàn thuận lợi ko cần lo về cái đó nữa.

Có 1 đặc quyền bạn phải nhớ : những kẻ thống trị chỉ có đặc quyền nhất khi
ở lãnh địa của họ thôi. Nếu sang lãnh địa khác mà ko xin phép thì bạn sẽ chết hoặc chiến tranh bùng nổ. Tất nhiên là nhân dân cũng ko ngoại trừ. Mỗi người dân đều phải có chủ thống trị riêng và lãnh thổ nước khác. Tuyệt đối ko đc xâm chiếm.
-------------------------------------------------------------
Ở trong một căn phòng tối tăm và rộng lớn có một cô gái có mái tóc bạch kim, phần đuôi tóc ánh lên màu tím và đôi mắt màu tím thẫm ngấn nước đang lựa sách và ăn dâu. Đôi môi mỏng đỏ cắn từng miếng, đôi mắt chăm chú ngắm nhìn những quyển sách xếp đầy cả một dãy phòng. Làn da trắng như tuyết và mịn màng khiến bao nhiêu người đàn ông thèm muốn. Phải nói cô đẹp đến mức có lẽ không thứ gì có thể sánh được. *hình trên*

Cô đi tới đi lui trong căn phòng ấy. Căn phòng ko một chút ánh sáng, xung quanh lạnh lẽo tràn đầy bóng tối. Nhưng lại có một thiên thần nhỏ đang đi tới đi lui, giống như 1 bức tranh vẽ về thiên thần sa đọa vậy:

- Quyển này.... ưm..... ko, đọc 104 lần rồi. Còn quyển này.... ừm....... quyển kia thì sao ta? 260 lần rồi.....

Cô đang đắn đo nên chọn quyển nào đây. Cô ko biết gì cả. Cô ko biết gì về thế giới bên ngoài cả. Những người làm việc ở đây, khi cô hỏi họ ko trả lời, đổi lại chỉ là những cái nhìn kính trọng như thường lệ. Họ nói cô 15 tuổi. Vậy là cô đã bị nhốt trong căn phòng này 15 năm rồi sao? Cô ko biết gì, cô ko thể nhớ gì cả. Ban đầu cô cảm thấy sợ, rất sợ.... cô khóc. Qua nhiều ngày cô biết tin ba mẹ mất, cô ko khóc nữa. Hình ảnh đó cô đau, cái j đó như thắt lại, cô bị dì nhốt vào đây. Không ánh sáng, 1 ngày chỉ có thể vòng quanh căn phòng, mỗi bữa ăn thì chỉ có người đem lên. Dần dần cô cũng quên đi và bắt đầu đọc sách. Cô đọc sách đọc đi đọc lại, thỉnh thoảng có vài cuốn sách mới được sắp lên kệ.

Cô chỉ biết mình 15 tuổi. Cô ko biết gì nữa. Chỉ nhiêu đó thôi. Đầu óc cô ko khác gì đứa trẻ chưa lên 2. Khác xíu là có đọc sách, biết chữ.

Vẫn như mọi ngày cô nằm trên giường đọc sách. Lật lật và lật. Cánh cửa lại mở ra, lần này hoàn toàn khác, 1 người phụ nữ trung niên bước vào, tuy bà ta ko phải kẻ thống trị nhưng có đôi nét về " quí sờ tọt".

- Đến lúc rồi, biến đi đồ vô dụng

- .....

Bà ta quay đi nhìn cô với nửa con mắt khinh thường. Ko ai khác chính là dì cô. Bà ta tức điên khi phải rước cái của nợ về, liền tống nó vào phòng. Gì chứ, chỉ cần đợi nó lớn chút là tống nó đi đc ròy. Bây giờ là lúc thik hợp nhất để tống khứ nó.

Đằng sau hai vệ sĩ to con đi lại gần cô, kéo cô lên đi ra khỏi cổng nhà. Cô giãy giụa nhưng vô ích. Cô bị ném ra khỏi cổng nhà trong tíc tắc.

- Á! Cho tôi vào, cho tôi vào

Cô hok hiểu cũng không thể thể biết tại sao dì nó lại làm vậy. Cô đập cửa, đập và cứ đập cho đến khi hai bàn tay bầm tím máu ứa ra, đôi chân trần đầy vết xước do gai hoa hồng đâm. Trên người không chỗ nào là không có máu. Cô ngủ gục trên cửa cho đến sáng.
-------------------------------------------------------------
Tại thời điểm đó, ở 1 nơi khác

Một đôi nam nữ quấn quít nhau trên giường. Người nữ quấn áo lột sạch không một mảnh vải, tư thế khiêu gợi choàng tay ôm lấy người đàn ông, nhan sắc phải nói là tuyệt mĩ.

Không sai, đây là diễn viên hollywood đang nổi tiếng về diễn xuất, mọi người nói cô ta thánh thiện trong sáng, vậy mà giờ đây cô ta đang ân ân ái ái cùng người đàn ông kia.

Còn người đàn ông? Tuy đang ân ái nhưng hắn vẫn không cởi đồ. Hắn ta chính là 1 trong những kẻ thống trị. Tên hắn là Lãnh Hàn Phong hay còn gọi Dark. Tuy chỉ mới 20 nhưng hắn đã là người nắm cả 1 phần thế giới. Đất nước hắn đang thống trị chính là Dark Rose. Hắn mang một nét đẹp yêu nghiệt, băng lãnh ngàn tỷ năm, con gái đất nước này và cả nước khác chết mê chết mệt vì hắn và luôn có mong muốn lên giường cùng hắn. Tại sao ư? Tiền, quyền lực, đẹp? Hắn có thừa. Nhưng đối với hắn đàn bà chỉ là những cái lỗ để thỏa mãn dục vọng.

Người phụ nữ rướn người lên định hôn hắn thì....

" Bốp"
- Á!!!

Người phụ nữ bị hắn tát văng xuống giường gãy cột sống, tuy hắn chỉ mới ra tay nhẹ thôi

- Khi quan hệ với tôi, cô cũng nên biết điều chứ

Hắn cởi quần áo ra thay bộ khác, mắt khinh thường liếc cô ta. Thế giới này đàn bà nào chả giống nhau, đều muốn lên giường và trở thành phu nhân của những kẻ thống trị. Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Rie - kẻ hắn tin tưởng nhất:

- [ Vâng, thưa chủ nhân]

- Xử ả ta như cũ

- [ Vâng]

Hắn cúp máy khoác áo choàng lên vai đi ra ngoài để lại ả ta trong phòng đang bất tỉnh trong tư thế nude. Khi quan hệ hắn quy định:

1. Không được yêu hay ghen

2. Nếu quan hệ xong thì biến

3. Và không được hôn hắn

Nếu tái phạm hắn sẽ cho người đó hủy dung. Hình phạt là sẽ được nhốt trong hầm kiến ba khoang ba ngày. Sau đó sẽ được trở thành vật thí nghiệm tiếp theo của hắn. Nếu sau này không cần thiết thì cho đám cặn bã xxoo thôi!!! Hắn ít ác nha!

Hắn đi ra gara và lấy xe phóng đi
-------------------------------------------------------------
Quay lại với cô, sau khi đập cửa đến ứa máu cả tay, cô bỏ cuộc. Cô cũng không ngốc đến nỗi không biết dì đuổi mình đi. Cô sợ, cô sợ..... Vì sao ư? Bạn thử nghĩ đi trong 15 năm, chỉ đọc sách trong 1 căn phòng không chút ánh sáng, chưa 1 lần bước ra ngoài, thì bạn cảm thấy sao?

Cô hoang mang ngước đầu lên xung quanh. Và...... A! Cây kìa, đó có phải cái cây không nhỉ? Trời ơi, có 1 cái cây đang đứng (Tg: Em ấy phản ứng hơi thái quá -_-") Cũng phải lần đầu cô nhìn thấy những thứ ở thế giới bên ngoài. Hai con mắt cô lấp lánh nhìn những thứ khác như vừa phát hiện ra 1 hành tinh mới vậy.

Cô ngồi dậy đi xung quanh.

- A! Cái gì màu đỏ đang bay vậy??

Vâng và vâng đó là cái xe hơi bay đấy ạ!! Nó đag lướt với 1 tốc độ khủng khiếp. Chỉ có ai điên mới lao ra trước mặt cái xe đó thôi ạ! Và người điên là cô đấy ạ.

Trời đẹp, gió mát, nắng xuyên xuống làn đường. Có 1 cô gái với nét đẹp tuyệt mĩ lao ra giữa làn đường với đôi tay rướm máu và đôi chân trần đỏ thẫm lê đi những giọt nước đặc sệt màu đỏ. Cô chạy ra đứng dang tay chờ chiếc xe ấy.

Trong chiếc xe hơi bay hàng hiệu đắt tiền có 1 người nam đeo kính râm, tay vịnh lên bánh lái còn tay kia để ra cửa sổ. Mắt chăm chú nhìn cô gái đứng giữa làn đường với vẻ thích thú. Nhưng tuyệt nhiên ánh mắt vẫn băng lãnh ko lộ chút dao động.

" Két"

Chiếc xe đã dừng lại. 1 vũng máu tươi từ đầu cô gái loang rộng ra. Cô nằm im trên mặt đường. Mặt vẫn còn sót máu.

Người thành niên từ trong xe đi ra. Hắn ko chút nhạc nhiên. Vẻ mặt ko đổi nhìn cô gái trước mặt. Hắn nhếch mép cười. Trong 18 năm lần đầu hắn biết cười.

Hắn nhếch bỗng cô gái ấy lên và đi vào trong xe. Để bên cạnh ghế mình. Hửm? Các bạn thắc mắc tại sao hắn băng lãnh mà vẫn bế cô à? Ko thật sự hắn ko mê vẻ đẹp của cô đâu. Tuyệt nhiên ko. Hắn cúi xuống, ghé sát cái tai cô:

- Đừng chết, cô nên làm.......... thí nghiệm của tôi thì hơn

Vâng và vâng. Từ lúc nhìn thấy nó hắn đã mún nó làm thí nghiệm típ theo rồi. Chậc, hắn thật sự thích máu của nó nha. Ngon phết. À hắn ko phải ma ca rồng. Đừng lo. Hắn là quỷ mà. Thiệt á!! Ko đùa. Hắn là quỷ có cánh á! Gọi là gì nhỉ?? Vương gì gì đó thì phải!!!

Và tất nhiên là mục tiêu thí nghiệm tiếp theo sẽ là cô.

Cô nhắm mắt ko biết gì cả. Ngoại trừ lúc đag ngủ có kẻ nào bế cô vào xe á!! Nói bế thì ko đúng. Là quăng á!!







Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: