Chap 2

Dương Cát Nguyệt khó nhọc mở mắt dậy. Đầu óc cô đau như búa đổ, thân thể rã rời. Nhìn nhận xung quanh, hình như ở đây ngoài màu trắng ra thì chẳng có cái gì thì phải.

Ngẫm nghĩ một chút, Cát Nguyệt bỗng cười hụt.

A! Chẳng phải cô đã chết rồi sao?

Vậy đây là đâu, là thiên đường hay địa ngục!?

-Xin chào đã đến với thế giới của ta!

Một âm thanh vang lên, Cát Nguyệt vội nhìn trái phải xem giọng nói phát ra từ đâu.

-Ta ở trên này.

Cát Nguyệt khẽ đưa mắt nhìn lên phía trên, là một con hồ ly. Bộ lông màu trắng mượt, hai cái tai vểnh lên, đôi mắt màu tím xinh đẹp. Cát Nguyệt bỗng thất thần trong giây lát, đáng yêu quá! Nhưng chỉ được một lúc, Cát Nguyệt hoàn hồn, thắc mắc hỏi.

-Đây là đâu?

-Là thế giới của ta.

Con hồ ly trả lời.

-Sao ta lại ở đâu? Chẳng phải ta đã chết rồi sao?

-Bởi vì ngươi đã giết quá nhiều người nhưng đa số đều là người xấu nên các vị thần bàn luận và cho ngươi hồi sinh ở một thế giới khác để thay đổi cốt lõi.

-Thế là thế nào? Cốt lõi nghĩa là sao?

-Nghĩa là ngươi sẽ xuyên vào một thế giới khác và phải hoàn thành những nhiệm vụ được giao, nếu như không thể hoàn thành ngươi có thể chết đấy.

Con hồ ly kiên nhẫn giải thích.

-Vậy nếu ta không thích thì sao?

Cát Nguyệt nhếch môi xinh đẹp, nói.

-Vậy thì tốt thôi! Các vị thần có thể giết con người tên Mộc Nhu kia đó!

Con hồ ly thản nhiên nói, ánh mắt sắc sảo hướng về phía Cát Nguyệt.

Run rẩy, Dương Nguyệt khẽ cắn môi, hai tay cuộn thành nắm đấm. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cô nói.

-Được thôi. Giờ ta phải làm cái gì?

-Dễ thôi. Ngươi chỉ cần xuyên vào một thế giới khác rồi hoàn thành những nhiệm vụ do các vị thần giao cho là được.

-Hừ, tốt thôi.

Cát Nguyệt bĩu môi, hừ một cái.

-Quên chưa nói, quá trình ngươi hoàn thành nhiệm vụ thì ta sẽ hỗ trợ cho ngươi. Vì ta là thần nên ngoài ngươi ra thì không có ai có thể nhìn thấy ta trừ khi ta hóa người.

Con hồ ly nhắc nhở thêm.

-Ta có một câu hỏi.

Cát Nguyệt nói, giương ánh mắt long lanh nhìn về phía hồ ly.

Con hồ ly nhướng mày, khẽ gật đầu.

-Tên ngươi là gì?

-Cứ gọi ta là Tiểu Yêu.

-Được thôi... Vậy khi nào chúng ta bắt đầu?

-Ngay bây giờ.

Cát Nguyệt chưa kịp trả lời thì một vòng xoáy đã nhanh chóng hút cô vào một chiều không gian khác.

"Con hồ ly chết tiệt ấy!"

Suy nghĩ của Cát Nguyệt trước khi xuyên.

..................

Lại một buổi sáng nữa...

Ôi chao, buổi sớm hôm nay mới trong lành làm sao! Bầu trơi trong xanh, từng đàn chim hát líu lo líu lo vô cùng hay. Ông mặt trời tỏa nắng, soi xuống trần gian khiến cho thành phố bỗng nhiên trở nên bừng sáng. Một vài tia nắng len lỏi qua ô cửa sổ, chiếu thẳng lên chiếc giường màu hồng kia.

Một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu trắng đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường ấy. Bỗng, cô gái trợn mắt, bật dậy nhìn xung quanh.

Đôi đồng tử màu đỏ nhạt khẽ lóe lên.

A, xuyên qua rồi ư?

Vâng! Đây không ai khác chính là Dương Cát Nguyệt, sát thủ đệ nhất nhọ vì ngã dập đầu mà chết

Đột nhiên, có một dòng kí ức tuôn chảy như suối vào não bộ của cô. Bao nhiêu kí ức buồn có, vui có, hạnh phúc có, đau khổ có, nhiều tới nỗi làm Cát Nguyệt phải ôm đầu rên đau.

-"Hey, hiểu được toàn bộ câu chuyện chưa?"

Tiểu Yêu bỗng nhiên từ đâu xuất hiện, nhe răng cười, nói.

-"Cũng đại khái thôi."

Cát Nguyệt nói, ánh mắt trầm ngâm. Như nhớ ra điều gì đó, Cát Nguyệt bỗng túm lấy Tiểu Yêu, bót cổ con hồ ly đó.

-Mà từ lần sau đừng có đổ hết kí ức cùng một lúc, đau bỏ mẹ tôi rồi!

-"Bỏ... bỏ tay ra.... Ch... chết giờ..."

Cát Nguyệt vội ý thức được hành động mình đang làm, bỏ cái tay đang siết cổ Tiểu Yêu ra. Cậu được thả ra thì liên hít lấy hít để không khí, khó nhọc nói.

-"Tí nữa sẽ có thông tin về thế giới này. Cô tự đi mà xem."

-Au.... Tôi xin lỗi.

Bỗng nhiên cô nghe được một tiếng nói văng vẳng bên tai.

-"Chào mừng nguyên chủ đã đến với hệ thống cung cấp thông tin."

Cát Nguyệt sợ hãi, nhảy dựng lên, ngó nghiêng xem tiếng nói phát ra từ đâu.

-C... Cái gì vậy? Chẳng lẽ là ma sao?

-"Ma cái đầu nhà cô! Đó là một hệ thống cung cấp thông tin mà chỉ có cô và tôi trong thế giới này nghe được, im lặng mà nghe đi."

Cát Nguyệt im lặng như lời Tiểu Yêu nói, ngồi yên lắng nghe.

-"E hèm, hệ thống xin thông báo những điều như sau :

1.Thế giới đã xuyên : Thiếu gia, xin hãy tha cho em!

2.Người xuyên : Dương Cát Nguyệt.

3.Thân thể đã xuyên qua : Thẩm Cát Nguyệt."

Hừm! Thiếu gia, xin tha cho em ư? Nghe quen quen mà cô lại không thể nhớ được đó là cái gì? Từ từ đã, không phải chứ? Đây là truyện ngôn tình của Mộc Nhu mà đêm qua lúc ở thế giới kia cô đọc mà!!!

Mặc dù gào thét trong lòng là thế, nhưng cô không dám hó hé một tiếng nào.

Hệ thống tiếp tục trình thuyết.

-"Bây giờ là đến phần thông tin cá nhân của nguyên chủ :

+ Nguyên chủ : Thẩm Cát Nguyệt

+ Cấp : 0

+ Chỉ số IQ : 315

+ Thể lực : 120

+ Sức mạnh : 20

+ Mức độ xui xẻo : 100000000000000%

+ Mức độ may mắn : -0,00001%

+ Số vàng hiện có : 0

+ Số vật phẩm hiện có : 0

+ Đã hoàn thành : 0 nhiệm vụ

*Hãy hoàn thành nhiệm vụ để nhận được vàng và vật phẩm."

WTF? Mức độ may mắn chỉ có -0,00001% là sao? Hơn nữa thể lực 120 là thế nào? Mà thôi, ít nhất IQ 315 cũng làm cô an ủi được phần nào. Nhớ đến kiếp trước hình như chỉ số IQ của cô là 297, đến thế giới này đã nhảy vọt lên 315 rồi, hahaha!!!

-Sau đây là một trong những nhiệm vụ cần thực hiện :

Nhiệm vụ 1 : Hãy kiếm thêm một chút tiền của thế giới này.

*Phần thưởng : 200 vàng + 0,5 thể lực + 0,5 sức mạnh + 10 XP.

Nhiệm vụ 2 : Thay đổi ấn tượng về nguyên chủ của một nam chủ.

*Phần thưởng : 350 vàng + 1,5 thể lực + -15% xui xẻo + 25 XP."

-Vậy bây giờ tôi phải làm sao?

Sau một hồi đơ người nghe hệ thống đại nhân nói, cuối cùng, Cát Nguyệt ngơ ngác quay sang Tiểu Yêu hỏi.

-Hoàn thành nhiệm vụ được giao thôi.

Đầu hàng trước sự ngây thơ đến ngu người của Cát Nguyệt, Tiểu Yêu phải nhẫn nhịn lắm mới không phang cho Cát Nguyệt một cái.

Cát Nguyệt nghe xong liền nhếch mép cười, hehe, có trò vui để quậy rồi!

Nữ chủ, nam chủ, hãy đợi đấy, đại mĩ nhân ta đến đây!





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #nguyetnhu