Chương 26
Edit by Náppu
#
Không nghĩ tới người này đã lập tức chọc thủng lớp ngụy trang của mình, Biện Thần sâu thẳm nhìn người trước mắt, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Trình Quyền thật ra không thèm để ý, cười nhạt nhìn xuống Biện Thần đang ngồi trên giường bệnh, ánh mắt tràn ngập cảnh cáo: "Ngươi là ai ta không cần biết... Cách hắn xa một chút."
'Hắn' tự nhiên là chỉ người nào đó vừa đi ra ngoài thay quần áo, Biện Thần mặt không đổi sắc nhìn mu bàn tay chính mình đang cắm ống tiêm, trong phòng bệnh an tĩnh như là vừa bị bão táp quét qua.
Hai người đều chướng mắt lẫn nhau, rồi lại bất động thanh sắc đánh giá đối phương.
Trình Quyền rất nhạy bén, sau khi trọng sinh đến thế giới này, từ tầng chót nhất chậm rãi bò lên, nhìn người cực chuẩn, dự cảm cũng cực kì chuẩn xác. Cảm xúc trong đáy mắt Biện Thần giấu rất sâu, Cố Quân Nam có lẽ nhìn không tới, Trình Quyền lại cảm thấy đối Biện Thần sinh ra uy hiếp.
Hiện tại Trình Quyền thận trọng từng bước, hết thảy đều dựa theo kế hoạch đã đề ra, hiện tại là thời điểm mấu chốt, y muốn chiếm cứ vị trí quan trọng nhất trong lòng Cố Quân Nam, mấy cái chướng ngại đều con mẹ nó nên biến mất!!
Y không tin Biện Thần là viên chức nhỏ gì đó, y từ chỗ A Thâm bên kia nghe xong một nửa sự việc đã xảy ra, hiện tại lại ở chỗ này gặp được đương sự, như thế nào cũng cảm thấy chuyện này cổ quái!
Thẳng đến khi Cố Quân Nam đổi xong quần áo, tùy ý dùng tay vuốt lại tóc, ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương. Sau đó không tự giác duỗi tay chạm vào cánh môi bị Trình Quyền gặm cắn, giống như trên đó còn lưu lại hơi ấm quen thuộc, sau đó như là đột nhiên tỉnh táo lại, phát hiện động tác trong vô thức của mình, giật mình một cái, lập tức trở lại phòng bệnh... Nhìn đến hai thanh niên an tĩnh bên trong, một người mặc đồ bệnh nhân an tĩnh nhắm mắt, người còn lại ngồi bắt chéo chân, mặc tây trang hoa lệ cùng nơi này không phù hợp.
Cố Quân Nam chỉ do dự một chút, liền ngồi vào vị trí ban đầu, không dựa gần vào Trình Quyền, khoảng cách này làm Trình Quyền cong cong đôi mắt, lập tức dịch đến gắt gao dựa gần vào Cố Quân Nam.
Hành động này quá rõ ràng, Biện Thần nhàn nhạt nhìn, nói không rõ được là cái tư vị gì...
Chỉ biết tâm tình của chính mình -- càng ngày càng không xong.
Cố Quân Nam gia nhập lôi kéo một ít đề tài, bất tri bất giác liền nói tới Long Hổ Sẽ.
"Lão đại Long Hổ Sẽ ta biết chính là Ngụy Phong, lúc bị giam giữ còn vô tình nghe được chút chuyện, phỏng chừng các ngươi sẽ có hứng thú." Biện Thần dùng khẩu khí nhẹ nhàng nói, "Tháng sau bọn họ sẽ cùng một bang phái nước ngoài giao dịch."
Trình Quyền rất có hứng thú, tay trái tùy ý nhéo góc áo Cố Quân Nam, đôi mắt lại như muốn hiểu rõ hơn mà sáng ngời nhìn Biện Thần: "Nói nghe một chút."
Khóe môi Biện Thần cong lên một cung độ nhỏ khó phát hiện, cánh môi bạc tình hơi đóng mở: "Kỳ thật ta nghe được không nhiều lắm, bởi vì chuyện này yêu cầu cha ta bên kia phái người cho bọn họ vào thành phố, cho nên ta mới rõ ràng một ít. Là giao dịch súng ống đạn dược."
Cố Quân Nam lập tức nhíu mày, giao dịch súng ống đạn dược đối với hắc bang nơi này mà nói có chút lớn, xem ra Long Hổ Sẽ so với mặt ngoài còn muốn thâm tàng bất lộ hơn.
Thanh bang đều chỉ là mua bán ma túy cùng tiến hành sòng bạc ngầm, thu phí bảo hộ, lại nói đến kiếm tiền nhiều nhất là giao dịch thuốc phiện.
"Biết địa điểm bọn họ giao dịch không?" Cố Quân Nam hỏi.
Biện Thần lắc đầu, nói: "Không biết, chỉ biết thời gian mà thôi, ngày mùng tám tháng sau, trông coi cửa biển sẽ nhắm một con mắt cho bọn họ thông qua."
"Chính là bởi vì cái hạng mục này ngươi mới bị bắt..." Cố Quân Nam hoặc nhiều hoặc ít có chút cảm thấy người trước mắt quá đáng thương, có đôi khi có tiền, có quyền cũng không nhất định là chuyện tốt...
Nhưng trọng điểm hắn cùng Trình Quyền nắm bắt không giống nhau, lọc qua những lời Biện Thần nói chỉ cảm thấy chúng quá hoàn mỹ, bên trong một chút tỳ vết cũng không có, đồ vật quá hoàn mỹ đều không bình thường.
Vì thế ánh mắt theo bản năng lạnh hơn vài phần.
Cố Quân Nam không có hoài nghi cái gì, chỉ đem Biện Thần coi như tiểu huynh đệ, thấy sắc trời không còn sớm, phỏng chừng Biện Thần còn chưa có ăn cơm, liền muốn đi ra ngoài mua một chút mang lại đây, kết quả lời còn chưa có nói ra, Trình Quyền đã gọi điện thoại, kêu người trực tiếp đem thức ăn đưa lên.
Là từ khách sạn Đế Quốc đặt cơm, xếp được đầy cả một bàn, Trình Quyền còn gọi một tiểu đệ lưu lại phục vụ Biện Thần, rồi kéo Cố Quân Nam rời đi, hắn có chút buồn cười, tạm biệt Biền Thần, nói sẽ đến thăm y sau, sau đó bị kéo ra ngoài.
Nhìn người đang nắm cổ tay hắn đi ở phía trước, Cố Quân Nam ngẫu nhiên cảm thấy không thể tưởng được.
Một người đối với một người khác yêu thích như vậy, hắn như thế nào nhìn không ra? Đời trước Cố Quân Nam có chút để ý tâm tư của Trình Quyền đối với hắn, đáng tiếc quá mông lung, còn chưa có xác định thì Trình Quyền đã chết. Lần này Trình Quyền cùng hắn ở gần như vậy, còn đã trải qua cái phòng tuyến cuối cùng kia...
Một đường đi đến tầng dưới bệnh viện, ở khu mái che không có nhiều xe đậu, chỉ có một người trẻ tuổi tóc màu trắng sữa đứng dựa vào chiếc xe bên cạnh, ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp một mẩu thuốc lá, trong đêm mưa phá lệ khiến người khác chú mục.
A Thâm thấy hai người tới, liền chui vào xe, từ gương chiếu hậu nhìn Trình Quyền săn sóc đem cửa xe mở ra, tay vẫn luôn che đầu Cố Quân Nam, cuối cùng chính mình mới lên xe.
Xe hơi nổ máy, đèn đều mở ra, Trình Quyền lại đột nhiên nói với A Thâm đang lái xe phía trước: "A Thâm, trực tiếp đưa đến chỗ của ta."
Cố Quân Nam nghe xong lời này, lông mi có chút rung động, nhìn về hướng khác, không nói gì thêm.
Mưa vẫn còn rơi.
Gió thổi làm hạt mưa dừng lại bên cửa sổ, Biện Thần ngồi trên giường căn bản không có động đến đồ ăn trước mặt, chỉ xuyên thấu nhìn qua cửa sổ mơ hồ, nhìn chiếc xe chậm rãi rời đi...
Đều là ở nội thành, xe rất nhanh đã chạy đến chung cư Trình Quyền tự tiêu tiền mua, Cố Quân Nam nhìn ra được Trình Quyền đại khái có chuyện muốn cùng hắn nói, cho nên đi theo xuống xe, vào nhà Trình Quyền.
Nghĩ tới sau khi theo Trình Quyền sẽ phát sinh cái gì, hắn cũng không có chút nào lo lắng, trong tiềm thức hắn biết Trình Quyền sẽ không dùng sức mạnh.
Giống như lúc ở bệnh viện, Trình Quyền luôn cùng hắn nghĩ đến một việc đi.
Trình Quyền luôn làm Cố Quân Nam dễ dàng đoán được ý nghĩ của chính mình, y muốn hắn, muốn hết thảy của Cố Quân Nam, bất tri bất giác liều mạng muốn hiểu biết tất cả về hắn, bao gồm cả phương thức tư duy. Càng yêu một người, liền càng khát cầu cùng ái nhân hết thảy giống nhau-- đôi mắt giống nhau, tươi cười tương đồng, đến bước đi cũng đều ăn ý nhất trí.
Trình Quyền từ dưới xe đã ôm lấy vai Cố Quân Nam, sau khi tới lầu hai, mở cửa ra liền trực tiếp đem chìa khóa đưa cho hắn.
Cố Quân Nam không nhận, Trình Quyền cũng không nóng giận, đã sớm biết tính tình hắn, liền không quản ý kiến, đem chìa khóa bỏ vào trong túi áo Cố Quân Nam rồi mặc kệ.
"Nam thúc, muốn uống chút gì không?" Trình Quyền cởi giày, đem áo khoác treo trên tường, sau đó giúp Cố Quân Nam cất giày, thời điểm nhìn người kia bước vào, con ngươi y có chút ánh sáng, như là hắn rốt cuộc đã thuộc về chính mình, giống như bọn họ thật sự trở thành một gia đình, trái tim đều đập nhanh vài phần.
Cố Quân Nam không có nhìn ra tâm tư của Trình Quyền, nói: "Nước ấm là được."
Lúc hai người ở cùng một chỗ, Trình Quyền sẽ không khống chế được nhớ lại lần đầu tiên cùng Cố Quân Nam, giờ phút này nghe được thanh âm trầm thấp nhu thuận của hắn, liền khiến tâm thần rung động, yết hầu căng chặt.
Sau một lúc lâu không có nhúc nhích, thẳng tắp chống đỡ không được nữa, mái tóc đen dài che khuất đôi mắt đen mê người tràn ngập dục vọng, khàn khàn nói: "Nam thúc, ta muốn ngươi..."
"..." Bên tai Cố Quân Nam xẹt qua một tia khả nghi, đạm mạc nói, "Không được." Sau đó bước chân có chút nhanh đi tới phòng khách trang trí đơn giản, ngồi trên sô pha màu đen.
Mỗi lần đều là như thế này, luôn là bởi vì Trình Quyền nói một câu hoặc một động tác nào đó làm không khí trở nên ái muội...
Trong quá khứ Cố Quân Nam chưa từng đối y nói qua chữ 'yêu' hoặc là 'thích', thanh niên lại vẫn luôn trêu chọc nội tâm đang yên tĩnh của hắn, như là lớn mật không hề kiêng nể gì, rồi lại thật cẩn thận không đụng vào điểm mấu chốt. Cố Quân Nam vô luận như thế nào cũng chán ghét không được một Trình Quyền như vậy...
Dường như còn bắt đầu quen sự tồn tại của Trình Quyền...
Giống như là thói quen với Cố Trạch trước kia... Nghĩ đến Cố Trạch, đáy mắt Cố Quân Nam bắt đầu sinh ra gợn sóng ảm đạm. Hắn nói kết thúc thì sẽ kết thúc, nhưng vẫn là không tránh được lúc suy nghĩ đến có chút khổ sở...
Nhìn thấy cảm xúc của Cố Quân Nam biến hóa, Trình Quyền nhíu mày, đè nặng nôn nóng chiếm dục xuống đáy lòng, đổ ly nước ấm đi đến trước mặt hắn, chính mình uống một ngụm, rồi kéo hàm dưới của hắn đè lên!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top