Chương 2
Edit by Náppu
#
Kỳ thật Cố Quân Nam chỉ là không muốn cùng người phía sau có quá nhiều tiếp xúc thân thể, đời trước tiếp xúc quá nhiều quá nhiều, dẫn tới hiện tại hắn cũng không dám nhìn thân thể của Cố Trạch.
Đời trước, Cố Trạch luôn là không khỏi thích lôi kéo hắn ngồi ở trên đùi y, thích an tĩnh ôm Cố Quân Nam, thích một tay dâm loạn xoa bóp thân thể hắn, một tay ôm lấy ngực hắn, nghiêng tai lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực...
Cố Trạch từng nói qua: “Chỉ có ca ở bên cạnh, mới có thể ngủ ngon... Mỗi lần nghe được tiếng tim ca đập luôn có loại cảm giác ta được khích lệ... Thật tốt... Ca, tim ngươi đập là của ta, người là của ta, hết thảy hết thảy đều là của ta!”
Mỗi lúc như vậy, tất cả của hắn như bị Cố Trạch nắm đi, tràn ngập ấm áp đều vây quanh hắn, thấp giọng nói: “Ân, đều là của ngươi.”
Trong lòng Cố Quân Nam một trận đau đớn, hắn không muốn nghĩ đến hồi ức đời trước, thật sự không muốn...
Chính là nhìn đến Cố Trạch rồi lại không thể khống chế mà nhớ tới, mỗi lần hắn đều nhớ lại những lúc cùng Cố Trạch ở bên nhau ngọt ngào rồi cố tình làm lơ kết cục bi kịch, cũng mặc kệ hắn làm lơ thế nào, đều thay đổi không được... Cố Trạch không yêu hắn là sự thật...
Cố Quân Nam bị thiếu niên phía sau xoay lại thân mình, đối mặt thân trên trần trụi cùng biểu tình cô đơn của Cố Trạch, khó khăn lắm mới khẽ cười cười.
Cố Trạch thấy hắn không ổn, khẩn trương có chút không biết nặng nhẹ, đôi mày anh khí chau lại, chết lặng nhìn chằm chằm hắn, lời nói ra lại là tràn ngập ủy khuất: “Ca, ngươi làm sao vậy?”
“Cái gì làm sao vậy?” Môi Cố Quân Nam trắng bệnh khô khốc nhìn qua giống như nói thêm câu nữa liền sẽ rạn nứt.
“Ca...” Thiếu niên cũng không biết diễn tả thế nào, cau mày không có buông ra ngược lại càng khẩn trương, “Ta có làm sai cái gì sao? Ca, ta sai rồi, ngươi không cần như vậy, ngươi có thể đánh ta!”
Đúng rồi...
Đại hài tử Cố Trạch này còn chưa đặt chân vào hắc đạo, mà Cố Quân Nam lại chính là tử huyệt của y, rõ ràng đã thành niên nhưng khi ở cùng người thân cận lại vô pháp vô thiên. Cố Quân Nam biết đây là Cố Trạch quá ỷ lại hắn...
Nhưng này đều là hắn tự cho là đúng...
Trên thực tế, Cố Trạch mặc kệ đời trước hay là hiện tại, đều so với Cố Quân Nam nghĩ phức tạp hơn nhiều.
Cố Trạch nói xong, liền lôi kéo tay hắn muốn cho chính mình một cái tát, Cố Quân Nam lại đột nhiên rút tay ra, thở dài, xoa xoa mái tóc đen vẫn dính hơi nước của thiếu niên, nhàn nhạt nói: “Tiểu tử thúi... Ngươi nghĩ chắc ta không dám đánh ngươi có phải hay không?”
“Không phải...” Cố Trạch vừa nghe ngữ khí này liền biết Cố Quân Nam căn bản không tức giận, con ngươi híp lại bị hơi nước dính vào khiến lông mi cong cong, một bên ôm ôm hắn, sau đó theo thói quen cong lưng, muốn nghe một chút tiếng tim đập của hắn, nhưng lại bị Cố Quân Nam mặt không biểu tình đẩy ra, không đợi Cố Trạch phát biểu nghi vấn, đã nghe được hắn nói: “Được rồi, ca đi tắm rửa, ở hầm tối trốn lâu như vậy, trên người khó chịu...”
Tiếp theo hắn liền không quay đầu cầm quần áo sạch đi vào phòng tắm...
Nháy mắt khi Cố Trạch nhìn hắn đi vào, trên mặt trở nên lạnh nhạt khói mù, đôi mắt đen lóe lưu quang như có cái gì muốn chui từ dưới đất mà ra, nhưng lại bị mạnh mẽ áp xuống.
Vào phòng vệ sinh, Cố Quân Nam lung tung mở vòi sen, quần áo cũng không cởi, thân thể ướt nhẹp, đầu ngón tay hắn đều run rẩy, dựa vào vách tường chậm rãi ngồi xuống đất, cúi đầu, hàm dưới không ngừng chảy xuống giọt nước... Phân không rõ rốt cuộc là nước tắm hay là nước mắt...
......
Cố Quân Nam ước chừng ở trong phòng tắm ngây người nửa giờ, đang mùa hè, hắn vẫn như cũ dùng nước nóng rửa sạch thân thể chính mình, làn da ngăm hoàn mỹ, mềm dẻo, cường tráng lại phi thường khiến người khác tràn ngập ý tứ, trên đường cong cánh mông tròn trịa đều dòng nước, theo đường cong kia, vẽ ra quỹ đạo mê người, còn có dòng nước từ bụng trượt xuống, đi qua đám lông mao thưa thớt, đem vật an tĩnh kia triệt để xối qua...
Có lẽ, đối với Cố Trạch trầm mặc ở bên ngoài, nửa giờ là quá dài!
Nhưng đối với đoạn thời gian này, hạ quyết tâm muốn quên đi hết thảy, một lần nữa bắt đầu đối với Cố Quân Nam mà nói, nửa giờ, thật sự quá ngắn... Hắn đều không kịp nói lời cáo biệt...
Một nửa Cố Quân Nam thật sự là đối trời cao có chút bất mãn, nếu muốn hắn trọng sinh, vì cái gì không cho những chuyện hắn trải qua trước kia đều quên mất?! Nhưng là nghĩ lại, nếu đều quên hết, chẳng phải lại muốn đem sai lầm đời trước lặp lại?!
Đến tận đây, hắn xem như đầu hàng...
Hắn sẽ tại đây thử một lần, chỉ làm một ca ca... Thật sự... Chỉ làm ca ca thật tốt...
Đáng tiếc Cố Quân Nam không biết, có một số việc, không phải một mình hắn có thể quyết định...
Chờ Cố Quân Nam tắm xong, mặc tốt quần áo đi ra ngoài, Cố Trạch tức khắc trước mắt sáng ngời, nhưng lại che giấu cực kỳ xảo diệu. Hắn vừa ra tới đã cảm thấy quanh thân đều bị không khí lạnh bao lấy, hắn thích loại cảm giác này...
Mà Cố Trạch cũng thích hắn lúc này, bởi vì lúc này làn da Cố Quân Nam đều bị phỏng đến phiếm hồng, cánh môi cũng gợi cảm muốn chết!
Sau khi hắn giấu đi những thống khổ của đời trước, cùng Cố Trạch như anh em bình thường cùng nhau ăn bữa sáng, một bên xem TV, không khí hòa hợp mà ấm áp.
Cố Quân Nam thuê phòng ở, kỳ thật cách nhà hai tầng bọn họ mới thoát ra không xa, cũng chỉ cách mấy con phố, hắn biết, kỳ thật cách nguy hiểm càng gần cũng không phải là chuyện không tốt.
Hắn từ trong nhà mang ra một vạn, trừ bỏ thuê nhà dùng một ngàn, dư lại còn rất nhiều, nhưng nếu muốn ở lại cái địa phương này trốn mấy tháng, còn muốn mua vé xe rời đi thành phố này mà nói, nhiêu đó tiền liền có vẻ bé nhỏ không đáng kể, là nam nhân có tay có chân, hắn suy xét muốn đi ra ngoài tìm việc làm...
Cuối cùng, Cố Quân Nam nói Cố Trạch ngốc ở nhà, hắn đi ra ngoài nhìn xem, thuận tiện xem có việc gì để làm hay không, hắn đi làm trước, chờ thêm mấy ngày an toàn một chút, lại đem Cố Trạch cũng đi ra ngoài làm chút việc.
Cố Trạch có điểm không yên tâm, nhưng thấy Cố Quân Nam kiên trì, cũng liền thỏa hiệp.
Cố Quân Nam chính là tùy tiện tìm việc làm, có thể đem sinh hoạt phí tiết kiệm được là tốt rồi, hắn dù sao làm gì đều có thể, cuối cùng ở một tiệm cơm nhỏ phụ cận dưới lầu, tìm được một cái mâm làm việc...
Cửa hàng kia gọi là ‘Thượng Hiên’, lấy cái tên rất nhã khí, bà chủ lại xảo quyệt khắc nghiệt, bà chủ họ Đổng, nhìn ra Cố Quân Nam khó khăn, cho nên đem tiền lương áp rất thấp, nói: “Năm trăm tệ một tháng! Bao ăn không bao ở, thân ái có làm hay không a! Sinh ý của cửa hàng chính là đồ ăn nóng, người như ngươi một cái không nhiều lắm, thiếu ngươi một cái còn có người khác thay thế.”
Hắn không muốn cùng bà chủ tranh cãi, gật gật đầu, đáp ứng.
Nơi này là ngoại thành, cách trung tâm thành phố một giờ chạy xe, nhưng dân cư không ít, đa phần là người ở trung hạ tầng, ngư long hỗn tạp, ở nội thành không dám làm mấy nhóm xã hội đen lung ta lung tung, tới nơi này lại dám trắng trợn táo bạo dùng đao!
Ngược lại đây không phải bang phái hung hăng ngang ngược, mà bọn họ đều cùng cảnh sát có quan hệ phi thường tốt, nếu có xảy ra chuyện gì, tùy tiện đẩy ra một tiểu nhân vật không quan trọng, lập tức có thể việc lớn biến nhỏ, việc nhỏ biến không, sau đó nhóm cao tầng đưa ra chút tiền, cái gì cũng giải quyết xong...
Xã hội này, chính là tối tăm như vậy.
Cố Quân Nam đã sớm thấy rõ ràng...
Cùng bà chủ bàn việc xong, Cố Quân Nam lập tức đi làm, nhưng nửa ngày hôm nay sẽ không tính tiền lương, mỹ danh rằng đang thời gian thử việc, nói cái gì làm nàng không hài lòng thì lập tức cút!
Hắn không nói chuyện, chỉ đem tay áo cuốn lên, sau đó bắt đầu làm việc, bà chủ nhìn thấy có một lượng lớn khách hàng tới, lập tức cười khanh khách đi ra đón, vốn cửa tiệm đang an tĩnh, lập tức ầm ĩ lên.
“Mẹ nó, hai thằng nhãi ranh kia chạy quá nhanh! Hại lão tử bị Cường ca mắng một trận!” Một gã đầu trọc tứ đại năm thô vai trần hùng hùng hổ hổ đi tới, theo sau là bốn năm tiểu đệ, “Bà chủ, cho huynh đệ chúng ta mấy cái phòng! Trước đem tới hai rương bia, nhanh!”
“Vâng vâng!” Bà chủ tiệm một bên cười mang mấy tên đàn ông kia đi vào bên trong phòng, một bên hướng Cố Quân Nam bên này kêu, “Người mới, đem qua đây hai rương bia! Nhanh lên!”
Cố Quân Nam nghe mấy người kia nói chuyện liền trong lòng cả kinh, mặt vẫn không đổi sắc, da đầu căng thẳng, cúi đầu, nhìn qua không khác gì một phục vụ hàm hậu đang ôm rương bia, đi vào...
“Tôn ca, đừng nghĩ nhiều, hai thằng nhãi ranh kia chạy không thoát được lòng bàn tay của Tôn ca!” Một người mỏ chuột tai khỉ bắt đầu nịnh nọt gã đầu trọc, một bên lấy một chai bia, trực tiếp dùng răng cắn bay nắp, sau đó đối gã đầu trọc dâng lên, “Tôn ca, chờ cơm nước xong chúng ta liền đi tìm bọn họ, đừng nói một tuần, một ngày là có thể thu phục!”
“Được!!” Gã đầu trọc một hơi uống sạch chai bia, một bên khoe khoang, “Chờ chuyện lần này xong xuôi, Cường ca khẳng định sẽ đề bạt với Tôn ca, đến lúc đó, Tôn ca cũng không quên các anh em...”
Mấy tiểu đệ khác lập tức phụ họa.
“Đó là đương nhiên, ít nhất ở Thanh bang, Cường ca của chúng vẫn là có chút địa vị, ta chính là...”
“!”Cố Quân Nam sau khi nghe được tên đầu trọc nói cái gì, sắc mặt biến đổi nhìn gã.
Hắn vẫn luôn cho rằng là bang phái của kẻ thù hạ độc thủ với phụ thân hắn, không nghĩ tới lại bị người bên trong Thanh bang ám sát! Vậy đời trước người bị hắn cùng Cố Trạch tiêu diệt chẳng phải là vô tội?!
Cường ca lại là ai?!
Đại khái là tầm mắt của Cố Quân Nam khó mà làm người ta bỏ qua, gã đầu trọc lập tức nhíu mày, bắt lấy vai Cố Quân Nam không cho hắn rời đi: “Ta nói, ngươi cái tên tiểu tử này sao nhìn quen mắt như vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top