Chương 19
Edit by Náppu
#
Bên ngoài truyền đến giọng nói nghiêm túc của Trình Quyền, còn có tiếng quần áo sột soạt vang lên.
Chỉ chốc lát sau, thanh âm bên ngoài liền nhỏ lại, Cố Quân Nam cũng lười nghe tiếp.
Hắn chậm chạp nửa ngày mới khôi phục biểu tình lãnh đạm, sau đó run rẩy đỡ tường đứng lên, chịu đựng cảm giác không khỏe ở nơi khó nói kia, từ trên giá lấy xuống khăn tắm quấn quanh thân dưới.
Eo đau nhức như sắp gãy, Cố Quân Nam chống eo, cau mày mạnh mẽ xoa xoa, một bên nhớ lại đêm qua Trình Quyền đòi hỏi vô độ, một bên đi ra cửa.
Cùng lúc đó, Trình Quyền vừa vặn đem cửa mở ra, hai người liền như vậy không hề phòng bị đụng vào nhau, chóp mũi trên hai thân thể cao không sai biệt lắm đụng chạm, Trình Quyền hơi cúi đầu, liền nhìn thấy cánh môi mê người kia.
Cố Quân Nam bị đụng trúng hai chân nhũn ra, lập tức bị Trình Quyền ôm vào trong lòng ngực, hai đại nam nhân ôm nhau có lẽ không duy mỹ như khi một nam tử cường tráng ôm lấy nữ nhân mảnh mai, nhưng lại phi thường hài hòa, tràn ngập mạnh mẽ.
Thân trên của Trình Quyền vẫn trần trụi, chỉ mặc mỗi quần dài, thân thể gầy nhưng lại rắn chắc, mỗi một chỗ đều tỏa ra khí tràng bá đạo.
“Nam thúc, ngươi không cần lộn xộn, chờ ta tới giúp không được sao?”
Giọng nói có chút bất đắc dĩ oán trách, còn mang theo cảm giác mất mát khi không được người kia tín nhiệm, Cố Quân Nam sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Trình Quyền ôm lên giường, nói: “Nam thúc, ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi mấy ngày, ta giúp ngươi xin nghỉ, Kim gia bên kia ta giúp ngươi nói.”
“...” Cố Quân Nam trầm mặc trong chốc lát, nhìn quần áo chính mình ở bên cạnh nát đến không còn gì để nói, “Tìm giúp ta một bộ quần áo.”
“Nam thúc?”
“... Ta không có thói quen lõa thể.” Hắn nói.
Trình Quyền cười đáp ứng, đã đến giữa trưa, thanh niên gọi điện thoại kêu phục vụ phòng, nói Cố Quân Nam ngủ tiếp một lát liền vội vàng rời đi.
Cho rằng hắn là nữ nhân sao, bị thao một đêm liền trở thành đồ sứ...
Đồng tử màu đen ẩn nhẫn một loại cảm giác không rõ, sau đó lại tan đi.
Hắn đem cơm trên giường ăn hết, mặc vào quần áo, đem cổ áo sơ mi cài đến nút cao nhất, sau đó nhìn xem chính mình không lộ ra chỗ nào xấu hổ, không quay đầu rời khỏi khách sạn Đế Quốc.
Hắn không cần phải nghe một tiểu tử như vậy an bài... Không phải sao?
Lúc Cố Quân Nam nhìn đến di động có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, hắn liền cảm thấy cả người khó chịu. Trong lòng như có một dòng không khí đem hắn trói chặt.
Hắn cũng không nghĩ mọi chuyện đời này lại trở nên không rõ ràng như vậy.
Dường như từ khoảnh khắc hắn trọng sinh kia, những chuyện vốn có đều phát triển theo một hướng khác.
Cố Quân Nam cũng không phải bây giờ mới nghĩ tới, Cố Trạch đời trước quyết tuyệt phải có được hắn, kia là sự ỷ lại cùng quyến luyến đối với thân nhân.
Hắn sợ chính là tình cảnh này...
Sợ Cố Trạch từ trước tới nay thật sự không có yêu hắn, kia hắn khổ sở như vậy vì cái gì?
Cố Quân Nam lắc đầu, trào phúng chính mình đã mấy chục tuổi rồi còn lo được lo mất...
Hắn như thế nào nghĩ nhiều như vậy, hắn đơn giản chỉ bị người thượng, chỉ là người thượng hắn không phải Cố Trạch mà thôi... Có chút... Không thích ứng được...
Mẹ nó!
Cố Quân Nam vẻ mặt kiên nghị lãnh đạm giống như cái gì cũng không để bụng, đáy lòng lại cảm thấy trống rỗng, nếu đều phải tới một lần, cứ phát triển thuận theo tự nhiên đi, cũng chưa chắc không thể...
Hắn từ cửa sau khách sạn Đế Quốc rời đi, tiềm thức cảm thấy Trình Quyền đại khái sẽ cho người thủ ở cửa trước, Cố Quân Nam liền đi ra phía sau, đến bên đường ngăn cản một chiếc taxi.
“Đi tập đoàn Thanh Anh.” Cố Quân Nam nói tên địa phương, tài xế khởi động xe chạy đi.
Khoảng mười phút sau, xe dừng phía dưới một Office Building xa hoa, đập vào mắt là cảnh tượng đài phun nước cao lớn cùng khu vườn xanh mướt được chăm sóc cẩn thận của tập đoàn Thanh Anh.
Đối với nơi này, hắn lại rất quen thuộc.
Đời trước sau khi Cố Trạch lên làm lão đại, thường đem hắn đưa tới nơi này, một tấc không rời, sau đó còn ở văn phòng tổng tài dọn một cái phòng nhỏ, cùng hắn ngủ trưa.
Nhưng những cái đó đều là việc thật lâu thật lâu trước kia...
Mỗi một đại bang phái đều có công ty tẩy tiền của chính mình.
Thanh bang cũng không ngoại lệ.
Ở nơi này kinh tế phát triển nhanh chóng, thành phố giàu có, muốn đứng một chân vào nơi này, nhất định phải có đủ bối cảnh phía sau. Cũng phải có đủ tài chính.
Thanh bang chủ yếu làm hoạt động ngầm, nhưng cũng cùng bạch đạo làm không ít hạng mục, dẫn tới phía trên nếu muốn dọn dẹp bang phái hắc đạo cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, lo sợ sinh ý chính mình trong thành phố gặp cản trở, về sau con đường làm ăn không thuận lợi.
Tập đoàn Thanh Anh là từ hai cao ốc liền nhau tạo thành, Cố Quân Nam không cần người khác chỉ dẫn cũng biết phía sau đều là xử lý công việc trong bang, phía trước lại không khác gì những tòa nhà khác.
Đi tới dưới lầu, bảo vệ nhìn diện mạo hắn, cái gì cũng không hỏi, đã cho hắn đi vào. Đại khái là được người đưa cho ảnh chụp của hắn, thấy hắn liền thông qua.
Không cần người dẫn đường, Cố Quân Nam cũng biết phải đi lên tầng cao nhất.
Trước kia hắn cùng Cố Trạch lần đầu tiên thấy Kim gia, chính là ở phòng trà tầng cao nhất.
Dọc theo đường đi đều là người mặc tây trang cổ đứng, toàn thân khí tức lạnh nhạt, lúc lên tới tầng hai mươi, cửa thang máy mở ra, một người nước ngoài tóc trắng sữa, làn da trắng dị thường, đôi mắt màu tím lam bước vào.
“Xin chào.” Người nọ thân hình cao lớn vẻ mặt hòa khí, con ngươi sâu sắc trực tiếp nhìn đến đáy mắt Cố Quân Nam, “Ngươi cũng đi gặp Kim gia?”
Cố Quân Nam đời trước chưa từng gặp qua người này, chỉ có thể an tĩnh gật gật đầu.
Người nước nói ngoài tiếng Trung Quốc phi thường tốt, nhưng nhìn đến Cố Quân Nam không có ý phản ứng lại, chính mình cũng không nói tiếp. Thang máy tới tầng ba mươi thì mở ra, người nước ngoài kia tay hướng tư thế mời, ý muốn người trước mắt ra trước, sau đó chính mình mới đi ra ngoài.
Hai người một trước một sau, Cố Quân Nam đầu óc một mảnh hỗn độn đi ở phía trước, không biết người đằng sau đang nhìn bước chân cứng ngắc của hắn, cười cười, tầm mắt chuyển tới vị trí vòng eo bị quần áo bao vây.
Chờ đi tới trước cửa phòng, người nước ngoài mới bước nhanh tiến lên, trước một bước đẩy cửa ra, nghiêng nghiêng đầu, nói: “Ngươi vào trước.”
Cố Quân Nam bị hành động cổ quái này làm cho vô ngữ, dư quang nhàn nhạt liếc nhìn người nọ một cái lập tức đi vào. Nhưng lại làm người nước ngoài kia mặt đỏ lên, lập tức đi tới nói: “Ngươi đang câu dẫn ta sao?” Lời nói còn mang theo chút vui mừng.
Cố Quân Nam không để ý người trẻ tuổi kia, lập tức đi qua hành lang thật dài tới phòng trà...
“Ca!”
“Nam thúc?!”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top