Chương 2: Có muốn ăn kẹo que của ba ba không?


Hoắc Thủy Nhi bò lên giường,cởi hết quần áo của bản thân, quấn chặt trong chăn.

Hoắc Trạch từ phòng tắm bước tới, liền phát hiện một vật nho nhỏ trên giường, không khỏi sửng sốt một chút.

Đi đến gần mới thấy, cư nhiên là con gái bảo bối của mình, khuôn mặt cương ngạnh không khỏi nhu hoà đi vài phần. Nhìn con gái của mình nhắm mắt lại, lông mi dài giống như cánh quạt rung rinh, khuôn mặt trái xoan giống như thiên sứ, miệng nhỏ giống như anh đào, cái mũi nhỏ thon dài. Hoắc Trạch nhìn nhìn, không khỏi cười nhẹ nhàng, ở trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn nhéo nhéo một cái, khuôn mặt nhỏ lập tức xuất hiện hai vệt đỏ, rất là đáng yêu.

Con gái của hắn lớn rồi.

Hoắc Trạch cởi bỏ áo tắm, cả người chỉ có một chiếc quần đùi, bao vây lấy phần mông rắn chắc của hắn.

Dáng người của hắn, thật là tuyệt hảo.

Hoắc Trạch xốc chăn lên, nhìn con gái của mình toàn thân trần trụi, hắn vẫn biết, con gái của mình tuy nhỏ tuổi nhưng đã cao tới 167cm, phần ngực tròn trịa mê người, kích cỡ không khác cup F là mấy, tốt hơn nhiều so với những nữ minh tinh hắn từng gặp qua.

Hoắc Thủy Nhi co người, tóc dài suôn mượt che đi đầu nhũ mê người, vùng tam giác thần bí cũng bị đôi chân thẳng tắp thon dài ngăn cản, nhìn không rõ.

Nhưng mà chính bộ dáng nửa ẩn nửa che này lại càng mê người.

Hoắc Trạch nhìn con gái mình trên giường, lý trí nói cho hắn biết cô là con gái hắn, hắn không nên có bất kỳ ý niệm gì với cô, nhưng trong lòng lại có một cỗ lửa dục thiêu cháy, dục vọng bên trong quần đùi vừa mới phát tiết lại nhanh chóng ngẩng đầu, cương ngạnh làm hắn phát đau.

Hắn bước lên giường, nhìn bộ dạng giả vờ ngủ của con gái, thanh âm không khỏi lạnh đi vài phần: "Bảo bối, tại sao lại chạy đến phòng của ba ba?"

Hoắc Thủy Nhi cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hắn, không biết vì sao, trong lòng ngoại trừ có chút cảm giác sợ hãi thẹn thùng, lại vô cùng hưng phấn, nghĩ đến côn thịt thô to của ba ba khi thao mẹ kế, giữa hai chân cô không khỏi có chút ướt át, nghe thấy câu hỏi, biết ba ba đã nhìn ra cô giả vờ, chỉ đành mở mắt, một đôi mắt to tròn ngập nước, thần thái nhu hoà, giọng nói ngọt ngào mềm mại giống như một liều xuân dược, làm ánh mắt của Hoắc Trạch càng sâu.

"Ba ba!"

Cơ thể trần trụi của Hoắc Thủy Nhi chậm chậm lại gần hắn, giọng nói như mèo con đáng thương, làm Hoắc Trạch không khỏi đau lòng một trận.

Hoắc Thủy Nhi 13 tuổi, kỳ thật Hoắc Trạch cũng mới 32, đúng là nam nhân xúc động hảo niên hoa, nhìn bộ dáng nhu nhược của con gái, hắn đem dục hoả cùng trách cứ nuốt vào bụng, bỏ qua bộ ngực tuyết trắng đầy đặn của cô, hỏi: "Làm sao vậy bảo bối của ba ba?"

Cô đột nhiên ôm lấy eo hắn, giọng nói cũng nhỏ nhẹ hơn: "Ba ba, con sợ!"

"Ngoan, có ba ba ở đây, sợ cái gì?"

Hoắc Thủy Nhi bĩu môi, đôi mắt to ngập nước, giọng nói giống như muốn khóc, làm tim Hoắc Trạch bất giác lại mềm đi một chút: "Nào bảo bối, ngoan."

"Ô ô... Tối qua con nằm mơ thấy mẹ, còn có dì Lạc, lúc ba không có ở đó, dì rất hung dữ với con và em trai, nói chúng con là mẹ không cần, ba không thương, ô ô.... Ba ba, có phải ba cũng không cần con với em trai hay không?"

Nghe thấy lời này, Hoắc Trạch trong mắt hiện lên một tia sát khí, hắn không nghĩ tới, lúc chính mình không có mặt, Lạc Đình lại không biết tốt xấu như vậy, khi dễ con của hắn, xem ra nữ nhân kia che giấu cũng quá tốt, hắn còn tưởng cô ta thật sự ôn nhu thiện lương, nguyên lai đều là giả, vị trí phu nhân Hoắc gia cô ta đúng là không cần ngồi.

Đương nhiên, Hoắc Trạch không hề hoài nghi con gái của mình, tính tình của con gái hắn như thế nào, hắn là người hiểu rõ nhất, Thủy Nhi của hắn vẫn luôn thông minh lanh lợi, chỉ số thông minh càng cao tới 500, đối với những gì đã gặp qua không quên được, hoàn toàn là một tiểu thần đồng. Gần 13 tuổi liền tốt nghiệp học viện nổi tiếng nhất, cầm kỳ thi hoạ đều nắm rõ, piano từ năm 8 tuổi đã đạt đến cấp mười ba.

Hắn vẫn luôn lấy con gái làm kiêu hãnh.

Chỉ là sau khi vợ hắn mất, đứa nhỏ này liền trở nên xa cách với hắn, cả người cũng trầm mặc hơn rất nhiều, hắn cũng rất khó hiểu.

Đêm nay con gái bò lên giường của hắn lại không mặc quần áo, tuy rằng hắn có tức giận, nhưng lại càng vui mừng hơn.

Đứa con gái này của hắn, cuối cùng cũng chịu ỷ lại vào hắn rồi.

"Ba ba, sau này con có thể ngủ cùng ba mỗi ngày không?"

Nghe thấy lời này, Hoắc Trạch ngẩn người, vuốt ve đầu nhỏ của cô: "Như vậy sao được, ba ba nói với con, con trai và con gái không giống nhau, tuy rằng ba là ba của con, nhưng con gái của ba đã lớn rồi, không thể tùy tiện ngủ cùng con trai khác, đặc biệt là với bộ dáng không mặc quần áo như vậy, tuyệt đối không được!"

Con gái ở phương diện này vẫn là một trang giấy trắng, Hoắc Trạch cảm thấy, bản thân cần phải giáo dục cô một chút, miễn để cô tự làm hại bản thân mình~

Hắn lại không biết, bao nhiêu lần hắn cùng người phụ nữ kia ân ái đã bị con gái thiên tài nhìn thấy hết, đối với Hoắc Thủy Nhi mà nói, đây không phải là chuyện khó hiểu.

Nhưng mà, nàng không quên mục đích của mình, chính là câu dẫn ba ba.

Học theo biểu tình của nữ chính trong phim, Hoắc Thủy Nhi ngước đôi mắt ngập tràn nước mắt lên nhìn hắn: "Không, con muốn ở cùng với ba ba, vĩnh viễn cùng nhau..."

Nhào toàn bộ cơ thể về phía hắn, mùi hương dễ ngửi ngay lập tức đập vào mũi Hoắc Trạch, bầu ngực đầy đặn cọ xát vào ngực hắn, làm dục hoả Hoặc Trạch miễn cưỡng đè ép xuống lại tiếp tục vùng lên.

Cho dù biết đây là con gái của mình, nhưng cơ thể trẻ trung như vậy câu dẫn phạm tội, hắn là một nam nhân, cũng có chút không chịu nổi.

Con gái từ khuôn mặt đến dáng người, đều được trời cao hết sức ưu ái, khuôn mặt dụ hoặc, thanh thuần lại vũ mị, cơ thể trắng như tuyết, thật sự là kiệt tác vỹ đại nhất thế gian, mà nhìn cặp mắt đen nháy kia giống như thể có thể đem linh hồn câu đi.

Làm người ta vừa thấy kinh diễm, lại khuynh tâm.

Hoắc Trạch thấy cô còn đẹp hơn so bới vợ trước của hắn, nghĩ đến bộ dáng thiên sứ của cô khi lớn lên, dáng người ma quỷ lại thuộc về nam nhân khác, cô sẽ ở dưới thân nam nhân khác kiều diễm rên rỉ thác loạn, trong lòng liền có chút tức giận khó hiểu.

Bảo bối như vậy, nếu như chỉ thuộc về hắn thì tốt.

Suy nghĩ này loé lên liền không thể dập tắt được.

Nhìn người mà cô gọi một tiếng ba ba trong mắt đã loé lên dục vọng, trong mắt Hoắc Thủy Nhi xẹt qua một tia khác lạ, nháy mắt biêt mất.

Cảm nhận được bụng nhỏ của hắn cộm lên một chút, Hoắc Thủy Nhi vội đưa tay sờ soạng, mặt vô tội nói:" Ba ba, đũng quần ba giấu một cây gậy, làm cho Thủy Nhi đau quá."

Một câu nói vô thức làm cho ánh mắt của Hoắc Trạch càng thêm âm trầm, dục vọng càng sâu, chưa từng có nữ nhân nào, chỉ với một câu nói đơn giản, cái gì cũng chưa làm, còn chưa có khiêu khích lại làm cho hắn không khống chế được dục hoả.

"Ba ba, bên trong là kẹo que sao?" Hoắc Thủy Nhi tiếp tục cố gắng câu dẫn, ba ba cho rằng cô cái gì cũng đều không hiểu, nhưng mà nhìn vài lần đông cung sống, cái gì cô cũng hiểu.

Dương vật của ba ba vô cùng thô, vô cùng dài, mỗi lần đều làm người phụ nữ đó chết đi sống lại, cô cũng muốn nếm thử hương vị như vậy, ba ba là của cô và em trai, không nên để người khác cướp đi.

Nghe thấy con gái nói côn thịt của mình là kẹo que, Hoắc Trạch cười khẽ một tiếng, nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của con gái, nở nụ cười:" Bảo bối, con có muốn ăn kẹo que lớn của ba ba không?"

Editor: sacnu
..........

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top