10. Từng quên một chút chuyện cũ

"Chuyện gì?"
Dương lão bản sắc mặt có vẻ hơi ngượng ngùng , "Không phải chuyện cửa hàng, mà là Tiểu Hổ, đứa nhỏ kia nói nhà hắn có một  phương thuốc của tổ tiên ,  trị liệu về gân cốt  rất hiệu quả, đối với  tay của phu nhân cũng sẽ rất hiệu nghiệm, không biết phu nhân có muốn thử hay không?"

"Nga, thật không? Vậy thì để  hắn đem phương thức cho  Băng Toàn nhìn xem đi, nếu hữu hiệu ta sẽ  đáp tạ hắn.."
Dương lão bản sắc mặt đỏ lên: "Phu nhân, mấu chốt là tiểu tử kia gần đây gặp phiền toái, cần bạc, hắn mở miệng —— "

"Bao nhiêu?" Lúc này là Tịch Băng Toàn lạnh lùng mở miệng.

Dương lão bản hơi hơi đổ mồ hôi: "Năm mươi lượng. Phu nhân, bí dược nhà hắn ta từng dùng qua, thật sự rất hiệu nghiệm, chính là ta cũng không biết phương thuốc, ta nghĩ nếu thật sự có thể giúp phu nhân, năm mươi lượng, cũng không tính cao."

Ngự Thiên Dung mỉm cười: "Nếu như thật có thể đủ làm cho tay ta nhanh tốt lên, đánh cược cũng không sao cả. Ngươi kêu hắn mang phương thuốc đến đây đi, sau khi Băng Toàn xem qua , nếu có hiệu nghiệm, tự nhiên sẽ không bạc đãi hắn."

"Vâng, phu nhân đi thong thả, ta liền phân phó người gọi  đưa hắn tới phía sau viện ."
...
Ngự Thiên Dung đánh giá  hai tay của mình , Tịch Băng Toàn nhìn vẻ mặt nàng: "Phu nhân, nhưng là chờ mong thuốc  của hắn có thể là thần dược?"

"Không có, ta tin tưởng năng lực của ngươi. Chính là nghĩ, đến tột cùng vì  nguyên nhân gì làm cho tay của ta trở nên như thế này."

"Phu nhân không nhớ ?"

   Ngự Thiên Dung mỉm cười: "Đúng vậy, ta không nhớ gì cả  . Quên tất cà những gì xảy ra trước kia của  thân thể này . "

   Tịch Băng Toàn sửng sốt , lập tức nói: "Ta có biết một chuyện của phu nhân, chính là không biết phu nhân có hứng thú nghe không."

"Nói một chút đi, đứa nhỏ Duệ Nhi kia luôn đem tâm sự giấu ở trong lòng, hơn nữa  vẫn là một đứa nhỏ, khả năng hiểu được cũng không nhiều."

Tịch Băng Toàn cân nhắc một lúc mới nói: "Phu nhân từng là hộ quốc tướng quân phu nhân, nửa năm trước không biết vì sao bị hộ quốc tướng quân hưu,  sau đó phu nhân liền rời đi tướng quân phủ. Về phần xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết."

"Nga, nghe ngữ khí của ngươi, còn giống như biết ta trước đây là một người thế nào, cũng nói một chút đi!"
"Phu nhân từng là nữ tử lớn mật nhất kinh thành..."

        Ngự Thiên Dung cười nhẹ: "Tỷ như?"

" Nam sủng của phu nhân  thay đổi vô số, cơ hồ mỗi tháng đều đổi một người ."

    Nga, mỗi một tháng đều đã đổi một người ? Ngự Thiên Dung bỗng nhiên đánh giá Tịch Băng Toàn nửa ngày không lên tiếng, Tịch Băng Toàn khó hiểu hỏi: "Phu nhân, trên người ta có cái gì không ổn sao?"

"Không có, chính là suy nghĩ, ngươi nhanh như vậy nhận ta, có phải hay không bởi vì điểm này, cảm thấy ta một tháng đổi một  nam sủng, đối với ngươi mà nói sẽ không tạo thành phiền toái?"

Ha ? Tịch Băng Toàn hoàn toàn ngây người

Ngự Thiên Dung cười nhẹ : "Chính là ngày sau ngươi chán ghét ta, phải rời khỏi, ta sẽ không quấn quít lấy ngươi a!"

Dát ——

    Tịch Băng Toàn lần đầu tiên cảm thấy  không nói nên lời, hắn thật sự không biết nên như thế nào trả lời phu nhân thẳng thắng này, nói là phải, kia chẳng phải là rất tổn thương tự tôn của nàng, nói không phải, giống như lúc trước hắn cũng có một chút ý tưởng như vậy. Nàng không thể chịu đựng được khổ sở trị liệu mười ngón tay , chỉ có thể tìm một phương pháp gây tê nàng mới có thể thực hành , mà, hắn cảm thấy nữ nhân khi hoan ái càng dễ dàng quên  đi thống khổ của thân thể ...

Cho nên, khi thử nàng không có phản cảm với mình, hắn liền lựa chọn loại phương thức chữa bệnh này để điều trị cho  nàng, cũng hy vọng có thể mau chóng chữa khỏi vết thương của nàng. Đương nhiên, không thể phủ nhận, hắn đối với nàng là có tư tâm, bằng không, hắn cũng sẽ không tùy tiện muốn nàng! Hắn Tịch Băng Toàn đối với nữ nhân không hiếm lạ.

Ngự Thiên Dung than nhẹ một tiếng: "Xem ra Băng Toàn thật đúng là không thích mắc nợ  nhân tình a, ngươi sốt ruột vết thương tay ta như vậy?"

"Xác thực lo lắng, bất quá, ta có tự tin, chính là còn cần một ít thời gian."

"Ân, ta tin ngươi. Chờ ngươi trị tay của ta, ngươi muốn trước thời hạn rời đi ta cũng được, không cần phải tuân thủ một năm ước hẹn, dù sao, tay của ta đối với ta mà nói là rất trọng yếu, nếu có thể khỏi hẳn, ta sẽ rất vui vẻ."

Tịch Băng Toàn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của  Ngự Thiên Dung thật nhận không ra nàng có phải hay không nói thật, nàng đối với lời  mình nói tuyệt không kinh ngạc sao? Hay là nàng căn bản không mất trí nhớ? Bởi vì hắn có bắt mạch của nàng căn bản không có dấu hiệu của việc mất trí nhớ a!

Nếu không phải hôm nay chính nàng nói ra, hắn còn nghĩ  rằng nàng  bị hộ quốc tướng quân hưu thê, đau khổ nên  tính tình  mới thay đổi lớn như vậy !

"Băng Toàn, nam sủng trước kia của ta đâu?"

"Đều bị tướng quân giết!"

"Nga, ta ở sau lưng hắn giấu nhiều  nam nhân như vậy ?"

"Không có, ngươi là quang minh chính đại, bất quá, cuối cùng chọc giận  tướng quân, mới kích thích tướng quân giận dữ, giết nam sủng của ngươi."

"Nga! Ta vì cái gì có nam sủng a?"

"Đó là tướng quân tặng cho ngươi... Những nam nhân này, nguyên bản  là  nam sủng của tướng quân a !"

Cáp?!!!

Ngự Thiên Dung có bình tĩnh đi nữa cũng nhịn không được giật giật mi mắt, vì sao a? Nam nhân trước kia của nàng dưỡng nam sủng, không cần liền cho phu nhân vui đùa , sau lại tự dưng giết những người đó, còn hưu nàng?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top