CHAP 23
Nhân vật chính, Kim Do-Jin, đã nhận được công thức tạo ra lọ thuốc tăng cường trải nghiệm săn bắn miễn phí từ Oh Ji-Hoon. Bởi vì điều này, anh ta đã phát triển tốt hơn đáng kể so với những người khác khi sử dụng lọ thuốc này. Nói cách khác, Yu-Seong đã sử dụng công thức của mình cho phép Kim Do-Jin sử dụng lọ thuốc trước khi Do-Jin có cơ hội sử dụng nó, nhưng điều đó đã không làm anh cảm thấy quá tệ.
Điều này không giống như việc tôi tạo ra một lọ thuốc mà không ai khác có thể làm được. Vậy tại sao nó lại có ý nghĩa quan trọng đến vậy?
Sự khác biệt là YuSeong phải sử dụng điểm Karma của mình để tạo ra lọ thuốc này, tuy nhiên anh ấy không thể tự làm được. Anh ấy không có ai như Oh JiHoon, những người hâm mộ nhiệt tình hay những người đóng vai trò làm cầu nối cho anh ấy.
'Những người ủng hộ, những người ủng hộ...'
YuSeong đang suy nghĩ rất nhiều về sự thật này. Điều quan trọng nhất mà anh cần làm để tồn tại là thu hút được sự ủng hộ của mọi người, và có một cách thân thiện và dễ hiểu để làm điều này.
'Cách dễ dàng nhất đó chính là cướp đi những người ủng hộ của Kim Do-Jin.'
Cách mà nhân vật chính, DoJin, thu hút sự ủng hộ của người khác rất đơn giản. Ban đầu, anh ta đã làm cho những người ủng hộ bị choáng ngợp và mê mẩn bởi quyền lực và sức hấp dẫn của mình, sau đó anh ta đã thể hiện cho họ một chút lòng trắc ẩn. Thế giới này đầy ắp những người sẵn sàng để thể hiện tình yêu, lòng trung thành và tình cảm của mình đối với DoJin. Tất nhiên, YuSeong có thể học theo cách này một phần. Tuy nhiên, anh không có ý định đi theo con đường dễ dàng như DoJin.
'Nếu mình loại bỏ những người ủng hộ Kim Do-Jin, thì ai sẽ ngăn chặn việc phá hầm ngục hay thảm họa sắp tới?'
DoJin là một người rất khéo léo và có thể dễ dàng xử lý các tình huống một cách đơn độc, không cần sự giúp đỡ từ bất kỳ ai. Trái lại, YuSeong cần suy nghĩ kỹ trước khi đối mặt với những tình huống tương tự.
Không có điều gì là chắc chắn trên thế giới này. Tương tự như cách YuSeong đã hành động, Lee JinWook đã xuất hiện nhanh hơn trong câu chuyện này. Nếu DoJin tự mình hành động và hy sinh trong cuộc chiến chống lại thảm họa sắp xảy ra, câu chuyện của anh ta có thể đã thay đổi hoàn toàn. Điều đó có nghĩa là cái chết của anh hùng với sứ mệnh cứu thế giới sẽ mang ý nghĩa gì đó khác biệt.
Trong tình huống đó, Choi YuSeong có thể phải di chuyển nhanh như vũ bão để ngăn chặn những tai họa sắp xảy ra và những âm mưu đe dọa Trái Đất. Hơn nữa, anh còn phải đối mặt với những kẻ xấu xa.
Điều này là hoàn toàn không phù hợp với mong muốn sống của anh. Anh muốn tận hưởng cuộc sống của mình sau khi đảm bảo sự sống sót của bản thân. Vì vậy, dù có sợ Kim DoJin nhưng anh lại không muốn DoJin chết. Anh cần DoJin sống sót, bảo vệ thế giới và trở thành một anh hùng.
Yu-Seong chỉ muốn thay đổi một sự kiện trong tương lai.
'Sự sống sót của mình.'
Cái chết của Choi Woo-Jae là gì?
Tôi đã suy nghĩ rất kỹ về vấn đề này. Cuối cùng, ở thế giới này, Choi WooJae là cha của YuSeong. Tuy nhiên, YuSeong vẫn chưa có bất kỳ tình cảm nào dành cho Choi WooJae để quan tâm liệu ông ta có sống hay chết. Đó là quan điểm hiện tại của YuSeong về vấn đề này.
Tuy nhiên, nếu DoJin có cơ hội giết WooJae, liệu YuSeong có thể bỏ qua tình huống này và đảm bảo anh sống sót? Anh không thể chắc chắn điều đó sẽ xảy ra.
"Ờ, sao cũng được."
Vấn đề càng phức tạp và khó khăn thì anh càng cần nhiều thời gian để suy nghĩ về nó.
Anh bỏ qua những suy nghĩ của mình và chuyển sang nghĩ về những người ủng hộ đầu tiên của mình.
'Anh chị em nhà Jin và Chae Ye-Ryeong.'
Đó không phải là một sự kết hợp tồi chút nào khi xét đến tiềm năng phát triển rất cao của hai anh em và Chae Ye-Ryeong, người ban đầu được định sẵn sẽ trở thành mối đe dọa lớn cho nhân loại . Sau đó, có Yu-Seong.
Nhưng anh vẫn cảm thấy như thế vẫn là chưa đủ.
'Sẽ thật tuyệt nếu mình có thêm một người nữa....'
Ai sẽ là người ủng hộ thích hợp cho anh ta? Ai đó mà anh ấy có thể tuyển dụng mà không cản trở tương lai của Kim Do-Jin? Yu-Seong nhớ lại danh sách các nhân vật trong tiểu thuyết gốc khi anh tiếp tục bước đi qua cánh đồng vô tận.
30 phút trôi qua.
Đã có khá nhiều quái vật có thể nhìn thấy ở lối vào khi anh mới bước vào, nhưng sau một thời gian trôi qua, số lượng của chúng đã giảm xuống. Yu-Seong nhận ra rằng anh đã khá may mắn trong 1 giờ đầu tiên sau khi bước vào.
'Có rất nhiều thợ săn quanh đây.'
Có nhiều thợ săn hạng F đến D hơn anh mong đợi ở Hàn Quốc. Vì vậy, nhiều khả năng sẽ có những người khác săn quái vật trong các hầm ngục cấp thấp.
Việc vào ngục tối là điều đương nhiên, không chỉ đối với anh mà còn cả những thợ săn khác. Đó là cách họ thu thập điểm kinh nghiệm, sản phẩm phụ của quái vật và thậm chí cả đá mana nếu may mắn.
'Nghĩ lại thì, có nhiều người ở đây hơn vì đã quá giờ ăn trưa rồi.'
Không giống như những con quái vật trùm phải mất một tháng để tái sinh, những con quái vật ở đây tái sinh mỗi ngày cùng một lúc. Tuy nhiên, ngục tối dã chiến này khá rộng nên lũ quái vật phân bố trên một khu vực rộng lớn. Vì vậy, việc đi săn một cách hiệu quả là khá khó khăn.
Một số thợ săn đi ngang qua Yu-Seong đã nhận ra anh và họ nhìn anh với ánh mắt dò hỏi.
"Choi Yu Seong?"
"Anh ấy đến đây một mình à?"
"Thật điên rồ, hãy nhìn vào mấy cái trang bị của anh ấy kìa."
"Chà, đó là Choi Yu-Seong. Anh ấy lẽ ra phải có rất nhiều tiền."
Yu-Seong có thể nghe thấy những lời thì thầm to nhỏ ở phía sau anh, nhưng không có thợ săn nào trực tiếp tiếp cận anh.
Hầm ngục này chỉ đơn thuần là cấp một, nhưng dù cấp độ của nó có thấp đến đâu thì ngục tối vẫn là ngục tối và nó rất nguy hiểm.
Nếu các thợ săn bất cẩn, họ có thể bị thương rất nặng do các cuộc tấn công của quái vật. Trừ khi họ là những kẻ ngốc, họ không thể chỉ bị phân tâm chỉ vì nhìn thấy ai đó nổi tiếng.
Choi Yu-Seong đi qua ngục tối thêm mười phút nữa, nhưng anh chỉ tìm thấy thêm một con kobold. Sau khi đánh bại con kobold đó, anh đã suy nghĩ lại mọi thứ.
'Chuyện này thật vớ vẩn. Điều này sẽ không ổn.'
Tình hình hiện tại sẽ không cho phép anh tận dụng tối đa lọ thuốc tăng cường kinh nghiệm đi săn.
'Mình phải nghĩ ra cách... Nhưng bằng cách nào?'
Anh đứng im tại chỗ, trầm ngâm một lúc trước khi chuyển ánh mắt sang Lịch sử lưu giữ trong cửa sổ thông tin hệ thống.
Lịch sử đề cập đến các sự kiện trong quá khứ và đó là một loại phần thưởng mà hệ thống trao cho người chơi. Cụ thể, hệ thống đã thực hiện phân tích lịch sử của người chơi và trao thưởng cho họ một danh hiệu phù hợp. Thông thường, danh hiệu được ban tặng là một cụm từ đơn giản chứ không phải một câu hoàn chỉnh và nó đi kèm với một số tăng cường đặc biệt cho người chơi. Rốt cuộc thì đó là một phần thưởng.
Và danh hiệu Choi Yu-Seong nhận được từ việc đánh giá thực tế bài kiểm tra thợ săn là...
▷Kéo đám đông
Người chơi Choi Yu-Seong đã thu hút được sự chú ý của nhiều con người và các vị thần trong một khoảng thời gian ngắn tại trận chiến được tổ chức ở Yeouido, Hàn Quốc, vào ngày 20 tháng 11 năm 2029.
Khi có hiệu lực, "Kéo đám đông" sẽ thu hút những sinh vật thù địch về phía người dùng.
Thời lượng – 60 phút
Theo thuật ngữ trong game, "Kéo đám đông là một kỹ năng khiêu khích nhằm chế nhạo đối thủ để tấn công người dùng." Khi Yu-Seong lần đầu kiểm tra lịch sử của mình, anh đã coi danh hiệu này là một thứ gì đó không cần thiết. Anh không phải là một phòng ngự có vai trò thu hút sự chú ý của kẻ thù trên sân, vì vậy anh chưa bao giờ nghĩ rằng một khả năng như vậy sẽ có ích .
Như vậy, anh đã quên mất danh hiệu này, nhưng bây giờ, anh phải thừa nhận rằng mình đã nhầm.
' Quá hoàn hảo cho tình huống như thế này đúng không? '
Không chút do dự, anh liền áp dụng danh hiệu 'Kẻ kéo đám đông'.
Ngay lập tức, những dòng chữ màu đỏ xuất hiện trên đầu anh. Những lá thư chỉ có anh mới nhìn thấy được.
'Kéo đám đông'
Sau khi Yu-Seong xác nhân rằng danh hiệu đã có hiệu lực, anh không còn bước đi thong thả nữa mà vội vã nhảy qua sân. Anh không sợ bất kỳ điều gì—anh biết từ những trận chiến trước đây rằng anh có thể đánh bại tất cả bọn quái vật trong ngục tối này.
'Mình có thể hạ gục mười con kobold mà không gặp vấn đề gì.'
Sẽ không tốt nếu anh chỉ chiến đấu một hoặc hai trận rồi nghỉ ngơi.
Ngay sau đó, anh đã tập hợp được một nhóm lớn kobold. Anh như hét lên trong lòng.
'Đúng vậy, ngục tối là tất cả những gì mình mong đợi!'
Lên cấp nhanh chóng bằng việc thu hút quái vật và sau đó tiêu diệt hết bọn chúng, cái gọi là mài giũa, là một cảm giác tuyệt vời cho bất cứ ai chơi game RPG (game nhập vai).
Khoảng nửa năm trước, Park Hyuk-Jin đã tìm thấy một giấc mơ mới sau thức tỉnh.
'Sau khi trở thành thợ săn, tôi sẽ tạo dựng tên tuổi cho mình và trở thành siêu sao.'
Cậu ta đã thích trở thành tâm điểm của sự chú ý ngay khi còn bé và cậu đã thích được chú ý ngay cả khi còn đang đi học. Khi lớn, cậu trở thành người được gọi là "anh hùng bàn phím" và được nhắc nhiều trên các mạng internet để lôi kéo sự chú ý của nhiều người xung quanh.
Cha mẹ và các em của cậu thường chỉ biết thở dài và tặc lưỡi như thể cậu đang lãng phí thời gian mỗi khi thấy cậu ngồi trước máy tính hàng ngày trong phòng. Tuy nhiên, có vẻ như không còn việc gì khác để làm. Cậu ta đã không nhận được công việc ở công ty mà cậu mơ ước. Vì vậy, cậu đã cố gắng học tập, nhưng việc học không phải là việc phù hợp với cậu. Làm sao một thứ mà cậu không giỏi khi còn nhỏ lại có thể phù hợp với cậu khi cậu lớn hơn? Vì vậy, cậu đã bị mắc kẹt trong một tình huống khá khó xử.
Sau đó, giống như có một phép màu nào đó, cậu đã được thông báo về sự Thức tỉnh của mình từ một tin nhắn của hệ thống. Các kỹ năng mà cậu đạt được là Thể chất mạnh mẽ E, Tiếng gầm E và Thông thạo Khiên E. Rõ ràng từ những kỹ năng được ban cho cậu là cậu thích hợp để trở thành một tank. Vì vậy, không có lí do gì để cậu lại không lựa chọn con đường của một thợ săn. Như được thể hiện qua kỹ năng của cậu, cậu đã được xếp hạng E.
TANK:là thuật ngữ ám chỉ những nhân vật theo thiên hướng đỡ đòn trong game.
Sau khi tự hào khoe với gia đình mình, Park Hyuk-Jin đã nhận được sự hỗ trợ tài chính từ họ để theo học tại một học viện, và bằng nỗ lực của chính mình, cuối cùng cậu đã lấy được giấy phép thợ săn vào tháng trước. Sau đó, cậu đã đi săn vài lần để khẳng định rằng mình có tố chất của một tank. Khi đi săn, cậu đã đứng ở phía trước với một chiếc khiên để ngăn chặn quái vật tấn công và đứng vững với cơ thể cường tráng của mình ngay cả khi có cả một số đòn tấn công xuyên qua tấm khiên. Ngoài ra, giọng nói của cậu—được củng cố sau nhiều năm tranh cãi với cha mẹ về chứng nghiện PC của cậu—rất hoàn hảo để thu hút sự chú ý của quái vật bằng kỹ năng Gầm.
Trong cuộc đi săn đầu tiên của mình, cậu đã tìm thấy một nhóm gặp khó khăn và có chút lúng túng, và họ đã quyết định thuê Park Hyuk-Jin làm tank và người chăn gia súc cho họ. Đó là lần đầu tiên cậu nhận được sự công nhận của người khác, sau khi bị coi như kẻ đứng thứ ba trong chính ngôi nhà của mình.
Trên thực tế, tuy tank có thể được coi là thủ lĩnh của nhóm nhưng họ cũng có thể chỉ được gọi là lá chắn thịt.
Cậu ta luôn ở phía trước và nhận sát thương từ bọn quái vật, cậu ta sẽ chạy một mình khi chăn lũ quái vật, và cậu sẽ lao vào nguy hiểm nếu người thủ lĩnh có nguy cơ bị thương.
Cậu ta đã phải đối mặt với rất nhiều khó khăn và lần đầu tiên cậu cảm thấy sợ hãi trước nỗi đau mà mình phải trải qua. Tuy nhiên, Park Hyuk-Jin chưa bao giờ bỏ bê vị trí của mình. Cậu không muốn quay lại làm một con người bất lực và ngu ngốc như trước kia, nơi cậu bị bỏ lại một mình trong phòng.
Bây giờ, mỗi khi Hyuk-Jin trở về nhà vào buổi tối sau khi đi săn, cả bố mẹ cậu đều nồng nghiệt chào đón cậu. Họ hỏi cậu có khoẻ không, bảo rằng an toàn là thứ quý giá nhất đối với mỗi người thợ săn. Họ thậm chí còn chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn để đãi cậu.
'Tôi có thể thay đổi. Tôi muốn trở thành một siêu sao, đưa gia đình mình đến sự giàu có và được mọi người công nhận. '
Tưởng tượng đến sự thay đổi của mình, Hyuk-Jin càng kiên định và trung thành với vai trò là tank của cả nhóm cậu. Đến một lúc nào đó, cậu sẽ trở thành tâm điểm của buổi tiệc và không còn lúng túng hay sợ hãi khi đối mặt với họ nữa.
"Cậu đang làm gì thế hả? Cậu không thể tấn công đúng cách sao?! Có chuyện gì với buff(Đây là từ để mô tả sự gia tăng sức mạnh của một vị tướng, vật phẩm, phụ kiện trong trò chơi theo hai công dụng chính.) vậy? Đau quá!"
Mọi người trong nhóm đều là người chơi hạng F ngoại trừ Park Hyuk-Jin. Có một vài trường hớp họ di chuyển khá vụng về bằng chân tay và không thể sử dụng đúng kỹ năng của mình. Ngoài ra, tốc độ diệt quái của họ cũng có phần chậm chạp.
Park Hyuk-Jin muốn được đi săn lâu hơn nữa và chiến dấu với nhiều quái vật hơn nữa, tuy nhiên các thành viên trong đội lại muốn nghỉ ngơi lâu hơn khi vừa hoàn thành xong chuyến săn quái vật. Mặc dù vậy, tổng thời gian đi săn mà họ bỏ ra chỉ chưa đầy bốn giờ. Điều này khiến Hyuk-Jin cảm thấy khó chịu.
'Mình nên tăng cấp càng sớm càng tốt bằng cách tự mình đi săn thường xuyên hơn.'
Cậu rất biết ơn vì các thành viên trong nhóm đã thuê cậu làm tank và đưa cậu đi săn, nhưng chỉ có thế thôi.
'Tôi không thể bị kìm hãm ở đây mãi được. Tôi cần phải làm việc chăm chỉ hơn để trở thành một siêu sao"..
Hyuk-Jin khởi đầu ở hạng E, vì vậy cậu cũng tự tin hơn về mình khi so với các thành viên khác trong nhóm. Đó là bởi vì cậu có một bố cục kỹ năng tuyệt vời bất kể ai nhìn thấy nó.
Và niềm kiêu hãnh của cậu cũng thường được thể hiện rõ ràng qua lời nói của cậu.
"Này, tôi thấy có hai kẻ tấn công ở đây, vì vậy việc dành nửa giờ để tiêu diệt năm con kobold không có ý nghĩa gì cả. Thậm chí chẳng có một giáo sĩ nào trong đội của chúng tôi. Sao các cậu lại tệ như vậy? Kiểm chế bản thân lại đi. Hầm ngục là một trò đùa à? "
Sự lăng mạ bằng lời nói của Park Hyuk-Jin đối với các thành viên trong đội của cậu bắt đầu ngay sau khi cuộc đi săn kết thúc.
Các thành viên trong nhóm đều là đồng đội của nhau trong kỳ thi thợ săn—những người tham gia kỳ thi cùng nhau thường thành lập những nhóm như vậy. Tất cả họ đều cau mày lại khi Hyuk-Jin bắt đầu đả kích gần cuối cuộc đi săn.
'Ồ, chúng ta có nên tuyển một tank mới không?'
Mọi người đôi khi lại có suy nghĩ đó, nhưng khả năng của Park Hyuk-jin, bao gồm cả khả năng thu hút sự chú ý của quái vật bằng tiếng gầm của mình, là những khả năng đặc biệt không tồn tại ở những tank cấp thấp khác.
Và so với sự vụng về khi lần đầu chiến đấu với lũ quái vật, kỹ năng kháng cự của cậu đang tăng lên nhanh chóng từng ngày. Vì lý do này hay lý do khác, họ đã thừa nhận kỹ năng của Hyuk-Jin trong thâm tâm nên họ không thể tranh cãi với cậu ngay cả khi họ không hài lòng.
"Ồ! Chàng trai ở đằng kia là ai vậy?" Một người trong số họ thốt lên với giọng ngạc nhiên.
Ánh mắt của năm thành viên trong đội đều hướng về phía giữ sân. Một chàng trai mặc bộ đồ chiến đấu đẹp đẽ, đắt tiền đang chạy qua cánh đồng.
"Đó không phải là Choi Yu-Seong sao?" Một người khác nói, đã nhận ra chàng trai này là ai.
"Vâng đúng vậy. Chính là anh ta."
"Ôi chết tiệt, anh ấy đẹp trai quá."
Đó là vì đống trang bị dắt tiền của anh , hay là vì vẻ ngoài đẹp trai của anh ?
Anh ấy trông giống như một hoàng tử trong truyện cổ tích khi chạy qua cánh đồng dưới ánh mặt trời.
"Chết tiệt...Anh ấy thật hấp dẫn."
Lông mày của Hyuk-Jin nhướn lên khi cậu nghe thấy thành viên nữ duy nhất trong nhóm bất ngờ khen ngợi Yu-Seong.
'Tại sao tôi không thể trông đẹp trai được như vậy? Tôi cảm thấy mình cũng khá đẹp trai mà."
Tuy nhiên, cậu biết rõ điều đó là không đúng khi nhìn vào gương.
Dù vậy, khi suy nghĩ của cậu đang lang thang, bản thân Hyuk-jin cũng không thể rời mắt khỏi Yu-Seong. Không chỉ có cậu ấy: trên thực tế, mọi người trong nhóm đều chú ý đến Yu-Seong, như thể họ đang bị thôi miên.
Vì vậy, quá muộn để họ nhận ra rằng những kẻ truy đuổi Bạch Mã Hoàng tử đều là những con quái vật có vẻ ngoài hung ác.
"C-cái đó...!"
"Ồ, ở đó có bao nhiêu vậy?"
Có ít nhất 8 con quái vật trong số chúng.
Ngay cả khi Park Hyuk-jin sử dụng kỹ năng Gầm của mình, nó cũng không đủ để thu hút hơn ba con quái vật cùng một lúc. Tuy nhiên, Yu-Seong đã dẫn đầu số lượng quái vật ít nhất gấp đôi. Những con quái vật đuổi theo Yu-Seong trong khi la hét, thậm chí không nhìn sang trái hay phải, như thể chúng bị thứ gì đó chiếm hữu. Ngoài ra, số lượng quái vật vẫn đang tiếp tục tăng lên.
Chứng kiến khả năng thu hút quái vật đáng kinh ngạc của Yoo-Sun, một thành viên trong nhóm đã hỏi Park Hyuk-jin về khả năng của cậu ấy.
"Phần Hyuk-Jin, cậu không ở cấp độ đó phải không?"
Hyuk-Jin cau mày trước câu hỏi đó. Câu hỏi khơi dậy sự mặc cảm tự ti của cậu.
"Này, cậu nghĩ tôi là ai hả? Nếu có một đám quái vật tụ tập, tôi có thể mang tất cả chúng đến đây."
"Ồ vậy ư?" người thành viên trong nhóm hỏi một cách mỉa mai. Đó là một phản ứng khá khó chịu. Câu trả lời đó khiến Hyuk-Jin bất ngờ.
"Này, cậu có muốn đặt cược không?" Hyuk-Jin nói.
"Cái gì?"
"Đợi ở đây."
Mặt Park Hyuk-Jin đỏ bừng lên. Cậu hít một hơi thật sâu. Các thành viên trong nhóm đã bị sốc khi biết rằng tư thế tiếp theo của cậu ấy có nghĩa là nó diễn ra ngay trước khi cậu sử dụng kỹ năng Gầm của mình.
"Này, Park Hyuk-Jin, cậu bị điên à?" một thành viên trong nhóm kêu lên.
"Anh chàng đó là Choi Yu-Seong. Nếu cậu có cướp mấy con quái vật của anh ấy ...!" một thành viên khác hét lên.
Họ cố gắng ngăn Hyuk-Jin hét lên, nhưng đã quá muộn.
"Kwaa-"
Hyuk-Jin nhắm mắt lại và dùng nắm đấm đấm vào ngực trong khi ngẩng đầu lên và gầm lên trời. Mặc cảm tự ti của cậu đóng vai trò là nguồn động viên và cậu đã cố gắng hết sức để sử dụng các kỹ năng của mình một cách tốt nhất có thể. Cậu đã bao giờ hét lên với nhiều năng lượng như thế này trước đây chưa? Ít nhất, cho đến bây giờ cậu chưa từng làm vậy. Đó là lý do tại sao cậu tự tin theo cách riêng của mình. Cậu chắc chắn rằng tất cả những con quái vật đang đuổi theo Yu-Seong sẽ chuyển sang cậu.
'Có khoảng tám con quái vật phải không?'
Ngay cả khi có nhiều con quái vật trong số chúng, cậu vẫn có thể chịu được các cuộc tấn công của nó và bằng cách nào đó chống lại chúng.
"Các cậu có thấy điều đó không? Đây là những gì cậu có thể gọi là kỹ năng của một tank thực sự. Nó ở một đẳng cấp hoàn toàn khác."
Hyuk-Jin đặt chiếc khiên trước mặt vì cậu nghĩ rằng lũ quái vật sẽ đến từ phía trước. Tuy nhiên, ngay khi cậu mở mắt ra, cậu không còn cách nào khác ngoài việc ngừng nói.
Cánh đồng trống trải, chỉ có những đám cỏ nhảy múa trong gió. Yu-Seong và những con quái vật đang đuổi theo cậu đã đi xa đến mức trông chúng mờ đi.
Không một con quái vật nào bị thu hút bởi Hyuk-Jin.
Sự im lặng điếc tai xảy ra ngay sau đó.
"Ha, ha. Điều đó có hơi kỳ lạ. Cái quái gì..." Hyuk-jin cười ngượng nghịu. Mặt cậu đỏ bừng.
"...Pffff."
Rõ ràng có ai đó đang cười khúc khích sau lưng cậu.
"Ai đó?!" Hyuk-Jin hét lên. Cậu nhìn họ với ánh mắt giận dữ, nhưng tất cả các thành viên trong nhóm đều nhìn đi chỗ khác và bắt đầu nói chuyện với nhau.
"Chà, Choi Yu-Seong về cơ bản là ở một đẳng cấp hoàn toàn khác," một người nói.
"Tôi nghe nói rằng anh ấy đã đạt điểm cao nhất trong kỳ thi thợ săn, mặc dù có những Irregulars tham gia. Kỳ thi đó không phải là chuyện đùa. Ồ, tôi cảm thấy có chút ghen tị. Anh ấy đẹp trai, giàu có và thậm chí còn có năng lực mạnh mẽ", một người khác nói.
"Nếu anh ta có khả năng tự mình thu hút nhiều quái vật như vậy và đối phó với chúng một mình, anh ta sẽ thăng hạng chỉ trong chớp mắt."
"Thật tuyệt vời. Thực sự tuyệt vời."
Hyuk-Jin nắm chặt tay và rời đi, nhận ra rằng các thành viên trong nhóm đã chống lại cậu. Lòng kiêu hãnh của cậu bị tổn thương, thực sự bị tổn thương. \Cậu đã nghĩ đến việc ở lại với họ cho đến khi vượt qua Hạng E, nhưng giờ không có lý do gì để tham gia cùng họ nữa.
"Chúc may mắn khi không có tôi. Kể từ hôm nay, tôi đã rời khỏi bữa tiệc này," Hyuk-Jin nói.
Cậu bắt đầu bước đi một mình. Tuy nhiên, không ai gọi cậu quay lại, cũng không ai có ý định ngăn cản cậu rời đi.
'Đồ khốn nạn, các người không ngăn tôi lại à?'
Thành thật mà nói, cậu đã mong đợi các thành viên trong nhóm sẽ ngăn cậu rời đi, nhưng lại chả có một ai cả . Cậu chết lặng, nhưng lòng kiêu hãnh của cậu bị tổn thương và cậu cũng không có ý định quay lại.
"Đúng rồi. Hãy xem đây là một cơ hội và tự mình đi trên con đường riêng của mình."
Cậu sẽ tự đi săn một mình và tìm một nhóm mới khi đạt đến cấp độ cao hơn. Một trong những điểm mạnh của Park Hyuk-Jin là cậu có thể nhanh chóng thích nghi khi xuất hiện tình huống không thể tránh khỏi. Cậu nhanh chóng quên đi cơn giận của mình. Cậu tự mình đi qua cánh đồng và nhìn thấy Choi Yu-Seong đang chiến đấu chống lại một nhóm kobold ở phía xa.
Thoáng chốt cậu đã nghĩ đến việc ăn trộm, nhưng nhanh chóng cảm thấy xấu hổ vì suy nghĩ của mình. Sự xấu hổ của cậu nhanh chóng chuyển thành sự ngưỡng mộ.
'Ồ...'
Các chuyển động của Choi Yu-Seong nhìn thì có vẻ khá đơn giản, nhưng anh đang tối ưu hóa chuyển động của mình để vô hiệu hóa lũ quái vật nhanh nhất có thể. Ngoài ra, khả năng sử dụng kỹ năng của anh vào đúng lúc để tránh nguy hiểm cũng rất xuất sắc. Park Hyuk-Jin có thể nhận ra điều đó vì cậu luôn chiến đấu ở tuyến đầu sau khi gia nhập nhóm.
'Anh ta về cơ bản là khác biệt.'
Đó không chỉ là về kỹ năng hay trang bị của anh . Mặc dù Park Hyuk-Jin sở hữu Shield Proficiency E, nhưng cậu cũng không thể bắt chước được chuyển động của Choi Yu-Seong. Nó thực sự là quá tuyệt .
Đôi mắt của Park Hyuk-Jin rực cháy vì một ham muốn mới khi cậu quan sát Yu-Seong.
'Tôi đã quyết định rồi. Từ hôm nay trở đi, mục tiêu của tôi sẽ là Choi Yu-Seong.'
Cậu siết chặt nắm đấm đầy sự quyết tâm.
Sau một giờ săn đàn quái vật , Choi Yu-Seong đã tăng thêm năm cấp nữa nhờ số lượng quái vật mà Crowd Puller thu hút. Anh ngồi phịch xuống đâu đó trên cánh đồng rộng và cười khúc khích.
'Thời gian hồi chiêu của Crowd Puller là khoảng hai mươi phút. Khoảng thời gian hoàn hảo để nghỉ ngơi một chút."
Anh cảm thấy như mình đang lãng phí tác dụng của thuốc tăng cường kinh nghiệm đi săn trong khi chờ đợi, nhưng anh không lo lắng. Những tình huống bất ngờ có thể phát sinh bất cứ lúc nào trong quá trình thu thập thông tin trong ngục tối. Những người tham gia bài kiểm tra đã được đánh giá dựa trên thông tin từ hướng dẫn ngục tối, và việc nghỉ ngơi là một yếu tố quan trọng được đề cập trong hướng dẫn này. Ngoài ra, việc xem lại quá trình săn quái vật trước đó trong lúc nghỉ giải lao cũng rất hữu ích.
Choi Yu-Seong là con người và anh cũng sẽ phải mắc sai lầm. Mặc dù trông có vẻ như anh đã làm rất tốt, nhưng vẫn còn những điểm cần phải cải thiện trong quá trình đi săn. Nhờ vậy, anh đã nhận ra sai lầm của mình và sửa chữa chúng trong thời gian nghỉ ngơi sau khi đi săn. Ngoài ra, anh còn nhớ lại một số nhóm mà mình đã gặp trong một giờ qua.
'Chắc chắn có khá nhiều tổ đội trong ngục tối.'
Có lẽ đó là điều tự nhiên thôi, vì việc lập nhóm trong ngục tối sẽ giúp giảm bớt nhiều rủi ro. Yu-Seong không phải là người duy nhất săn một mình trong ngục tối, nhưng những trường hợp này khá hiếm. Hiện tại, anh ấy xem việc lập nhóm là một gánh nặng, nhưng anh cũng biết rằng việc săn một mình sẽ trở nên không thể khi độ khó của ngục tối tăng lên.
'Ngay cả Kim Do-Jin cũng đã từ bỏ việc săn một mình từ hạng A trở đi.'
Ngay cả nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết gốc cũng đã có lúc bất lực. Không phải là anh ta có thể làm tốt hơn trong hoàn cảnh đó.
"Ồ, người đó..."
Khi đang suy ngẫm mọi thứ, Yu-Seong nhìn thấy một nhân vật cầm khiên, thu hút quái vật và tự mình chiến đấu với chúng.
Đó là Park Hyuk-Jin.
'Tôi chắc chắn rằng cậu đã ở cùng với các thành viên trong nhóm của mình trước đó.'
Vậy tại sao bây giờ cậu lại ở một mình?
Yu-Seong cảm thấy bối rối trong giây lát nhưng nhanh chóng nhún vai.
'Đó không phải việc của tôi.'
Park Hyuk-Jin về cơ bản là một người xa lạ đối với anh . Tuy nhiên, Yu-Seong chưa bao giờ tưởng tượng rằng đây sẽ là khởi đầu cho mối quan hệ của anh với Park Hyuk-Jin.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top