CHAP 15


Sau khi kết thúc bài kiểm tra đo lường, Lee Jin-Wook di chuyển đến phòng chờ cá nhân của mình để chờ bài kiểm tra chiến đấu. Nắm chặt tay, hắn ngồi xuống và trừng mắt hung giữ nhìn cái tên xuất hiện phía trên màn hình.

"Choi Yu-Seong." 

Hắn gọi tên với giọng trầm trầm.

Jin-Wook là một đứa trẻ có vấn đề. Điều này có thể là do xuất thân của gia đình hắn ta, vì cha hắn ta là một tay xã hội đen hạng ba còn mẹ hắn là gái điếm.

Xem xét điều đó, hắn ta tự hào về bản thân vì đã học từ tiểu học đến trung học. Tuy nhiên, hắn ta đã gây ra rất nhiều rắc rối trong suốt những ngày còn đi học. Trường tiểu học tương đối ổn. Hắn chỉ đánh những đứa trẻ mà hắn ta không thích hoặc nổi điên nếu ai đó làm hắn khó chịu. Nếu hắn ta cần tiền, hắn sẽ lấy nó từ những đứa trẻ yếu hơn mình.

Nhưng mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn khi hắn học cấp hai. Mẹ hắn bỏ nhà đi trong khi cha hắn bạo hành hắn mỗi khi say xỉn. Đó là khi Jin-Wook quyết định rời khỏi nhà. Rõ ràng, hắn ta cần tiền, nhiều hơn những gì hắn ta có trước đây. Tiền ăn trưa lấy từ trẻ em không còn là giải pháp.

Đó là lý do tại sao hắn ta ra lệnh cho một đứa trẻ mà hắn bắt nạt từ hồi tiểu học ăn cắp ví của cha mẹ mình. Đứa trẻ từ chối, nhưng không sao cả. Rốt cuộc, sự thách thức của một đứa trẻ yếu đuối và sợ hãi bị bắt nạt là một lối thoát tốt để loại bỏ bạo lực bị kìm nén của nó. Khi bạo lực không có tác dụng, hắn đe dọa cha mẹ và em gái của đứa trẻ.

Làm sao anh có thể giải thích được niềm vui khi nhìn một người trạc tuổi anh tuyệt vọng cầu xin anh, hai tay chắp vào nhau như thể đang cầu nguyện? Jin-Wook cảm thấy như thể mình đã trở thành vua của một thế giới nhỏ bé.

Cuối cùng, y đã tích lũy được khá nhiều tiền. Vào thời điểm y nhận ra thế nào là giàu có trong một xã hội tư bản, hắn ta đã ủng hộ những đứa trẻ giàu có và không muốn làm bẩn tay chúng, để đổi lấy tiền.

Sau đó, vào khoảng năm thứ ba ở trường cấp hai, một trong những đứa trẻ mà hắn ta đánh đã chết. Jin-Wook đã từng ngây ngất khi trở thành vua trong thế giới nhỏ bé của mình, nhưng giờ đây, y vô cùng sợ hãi. Hắn ta đến gặp đứa trẻ giàu có, người đã yêu cầu y đánh đứa trẻ giờ đã chết. Bực mình, cậu nhóc nhà giàu đã gọi điện và đảm bảo rằng vụ việc sẽ được giấu nhẹm, nhưng kể từ ngày đó, Jin-Wook trở thành một người hầu thay vì một vị vua.

Sau đó, khi hắn ta vào cấp ba và sống một mình, đứa trẻ về cơ bản đã là con heo đất của Jin-Wook kể từ khi học tiểu học đã tự tử. Bức thư tuyệt mệnh của cậu ấy chứa đầy những lời kể về sự lạm dụng của Jin-Wook, cũng như nỗi buồn và cơn thịnh nộ của chính cậu ấy. Ghi chú đó là tia lửa. Sau đó, những học sinh bị bắt nạt bởi Jin-Wook bắt đầu lên tiếng về sự lạm dụng của hắn ta.

Mặc dù đó là một tình huống đáng sợ, nhưng Jin-Wook nghĩ rằng nó tốt chán so với khi hắn thực sự giết một đứa trẻ. Nhưng lần này vua của y đã không giúp hắn ta. Nhà vua chỉ đơn giản là phát cáu và bảo hắn ta hãy tự giải quyết vấn đề của mình. Jin-Wook cuối cùng đã đến trại giáo dưỡng dành cho trẻ vị thành niên mà hắn ta đã không đến ngay cả khi hăn sta giết một người và không được xuất viện cho đến khi hắn gần như trưởng thành.

Hôm đó tuyết rơi. Hắn tự hỏi mình nên làm gì, sau tất cả, cuộc đời học sinh của hắn đã kết thúc.

Sau khi nghĩ về điều đó, hắn ta tự nhiên ổn định ở những con đường phía sau và trở nên khá nổi tiếng. Sau đó, vài năm sau, hắn ta trở thành một người chơi. Trong thời gian hắn vẫn còn hào hứng với việc trở thành một người chơi, nhà vua của hắn ta đã đến thăm hắn.

'Này, mày có việc phải làm đấy.'

Nhà vua? Bây giờ Jin-Wook đã là một người chơi, hắn ta không còn nghĩ mình là một người hầu nữa. Hắn ta lao vào nhà vua của mình; đã đến lúc hắn lật ngược thế cờ.

Nhưng sau đó, những người chơi mạnh mẽ lao ra từ bên cạnh nhà vua của hắn ta và khiến hắn ta phải quỳ xuống. Đầu hắn bị buộc xuống nền đất đá. Không mất nhiều thời gian để Jin-Wook nhận ra mình đã sai như thế nào.

'Có vẻ như con chó này đã quên chủ của mình chỉ vì nó lớn hơn một chút'.

Jin-Wook thậm chí không xứng đáng là người hầu của nhà vua. Hắn ta chỉ đơn thuần là một con chó săn đi theo chủ nhân của nó. Sau khi bị tra tấn tâm lý trong nhiều ngày, hắn ta hoàn toàn hiểu được vị trí của mình và biết mình phải làm gì - hắn ta phải tiêu diệt em trai của nhà vua.

"Choi Yu-Seong." 

Hắn ta phải giết Yu-Seong hoặc ít nhất là đánh anh ta đến chết. Vì bài kiểm tra chiến đấu của kỳ thi thợ săn là bài kiểm tra cuối cùng trước khi thực sự bước vào ngục tối, nên nó căng thẳng đến mức những vết thương nghiêm trọng là điều bình thường. Gãy chân và tay là chuyện bình thường và những người hướng dẫn đã không can thiệp cho đến khi bắt buộc họ phải làm vậy. Điều này là do họ nghĩ rằng thà bị thương bây giờ còn hơn là một người chơi không chuẩn bị sẵn sàng chết trong ngục tối.

Tất nhiên, nó sẽ trở thành một câu chuyện khác hoàn toàn nếu một người cố tình làm hại người chơi khác hoặc cố lấy mạng người khác. Sau đó, những người hướng dẫn theo dõi tình hình để có thể can thiệp ngay lập tức. Vì vậy, trước khi những người hướng dẫn can thiệp, Jin-Wook đã phải làm Yu-Seong bị thương nặng trong khi giả vờ tấn công anh ấy đến mức không rõ ràng được cho phép.

Khi Jin-Wook đang trấn tĩnh lại và mô phỏng trận chiến trong đầu, cánh cửa tự động của phòng chờ mở ra.

"Này, Jin-Wook," Chủ nhân của hắn, Choi Min-Seok vênh váo gọi hắn ta như thể hắn đang gọi một con chó hàng xóm.

"Vâng thưa ngài."

"Theo lịch trình, mày sẽ đối mặt với Choi Yu-Seong. Mày biết điều đó, phải không?

Nếu chủ nhân của nó đã nói như vậy, thì đó là sự thật. Chủ nhân của nó đã chứng minh rõ ràng rằng không có chuyện gì trên đời này không thể giải quyết bằng tiền.

"Không sao nếu mày trượt kỳ thi thợ săn nhỏ này. Mày biết những gì bạn phải làm, phải không?"

"Tôi sẽ không làm ngài thất vọng đâu, thưa ngài."

"Tao không tin rằng mày sẽ thua Choi Yu-Seong thảm hại đó nhưng..." Mím môi, Min-Seok rút ra thứ gì đó sáng bóng từ trong túi.

"Đó là...?" Jin-Wook nghi ngờ những gì hắn đã nhìn thấy.

"Nếu mày nghĩ mình sẽ thất bại, hãy sử dụng cái này."

"Ừm..." Jin-Wook ngập ngừng.

"Cái gì? Mày có một vấn đề gì à?

"Sẽ ổn chứ?" Jin-Wook lầm bầm như thể nói với chính mình, rồi anh lắc đầu. "Không có gì đâu, thưa ngài."

Trong quá khứ, Jin-Wook từng là vua của một thế giới nhỏ bé, nhưng không giống như thời trẻ của hắn ta. Min-Seok đã khác. Theo những gì Jin-Wook biết, Min-Seok là một vị vua thực sự đủ quyền lực trong cái thế giới rộng lớn được gọi là xã hội này.

"Hãy ngừng lo lắng về những điều vô ích và chỉ tập trung vào những gì mày phải làm. Mục tiêu của mày một lần nữa là gì? Min-Seok mắng Jin-Wook

"Choi Yu-Seong phải chết hoặc thương tật vĩnh viễn, thưa ngài."

"Đừng hành động lơ đễnh như mày đã làm trước đây và làm đúng việc, Jin-Wook."

Sau khi vỗ nhẹ vào lưng Jin-Wook, Min-Seok đi ra cửa tự động.

'Đúng là một kẻ ngốc.' 

Đối với Min-Seok, Jin-Wook giống như một cuốn sách mở. Jin-Wook tin rằng hắn ta sẽ bảo lãnh cho hắn bất kể sự việc diễn có ra như thế nào. Đó là những gì hắn ta đã thôi miên Jin-Wook để tin vào. Kết quả là Jin-Wook đã không biết mình đã ngu ngốc đến mức nào.

'Irregular hay không, làm sao nó có thể nghĩ rằng mình sẽ an toàn sau khi tấn công một thành viên của gia đình họ Choi? tsk.' Min-Seok tặc lưỡi.

Jin-Wook vẫn còn là một đứa trẻ non nớt không biết xã hội vận hành như thế nào. Nếu Yu-Seong bị tàn phế, rất có thể chính Choi Woo-Jae sẽ nhúng tay vào. Sau đó, Min-Seok sẽ hành động như thể hắn ta chưa bao giờ tưởng tượng rằng Jin-Wook sẽ làm một việc như vậy.

Một người chơi lêu lổng lại trở thành một tay xã hội đen ở đằng sau hậu trường? Loại bỏ một người như hắn ta chỉ như trò trẻ con. Dù Min-Seok sẽ bị mắng nhẹ nhưng nếu giả vờ hối lỗi bằng cách bật khóc, Woo-Jae sẽ chỉ phạt nhẹ và coi như sự việc khép lại.

Sau khi chắc chắn rằng Yu-Seong đã chết hoặc bị tàn tật, mục tiêu tiếp theo của hắn ta là Jin Yu-Ri.

'Làm sao cô ta dám đe dọa tôi ? Tôi sẽ khiến cô ta không bao giờ nổi dậy chống lại tôi được nữa.'

Sau khi kết liễu Yu-Seong, một thành viên trong cùng gia đình của mình, hắn ta nghĩ rằng việc loại bỏ Yu-Ri sẽ dễ dàng nếu hắn ta nhờ người anh thứ sáu của mình, Choi Byeong-Chan, giúp đỡ. Vì Yu-Ri dường như biết rất nhiều điểm yếu của mình nên có quá nhiều rủi ro. Min-Seok thực sự có thể bị tổn hại nếu hắn cố gắng thoát khỏi cô ấy.

'Nhưng còn tốt hơn gấp trăm lần việc bị một người như Yu-Seong làm nhục cả đời!'

Có một điều mà Min-Seok đang trông đợi. Đó là vào thời điểm Yu-Seong bị giết chết, rõ ràng hắn ta sẽ có giá trị hơn đối với Woo-Jae vì hắn ta vẫn còn hữu ích. Mặc dù đúng là hắn ta đã đe dọa Yu-Seong, nhưng có thể lập luận rằng đó là lỗi của Yu-Seong vì đã không thể tự vệ. Không chỉ vậy, hắn ta sẽ không bao giờ bị Yu-Seong làm bẽ mặt nữa.

Tất nhiên, nếu việc hắn ta lợi dụng Jin-Wook để giết Yu-Seong bị đưa ra ánh sáng, hăn ta sẽ còn gặp nhiều rắc rối hơn nữa. Nhưng hắn chắc chắn rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Như đã nói trước đây, giết một Jin-Wook đang bị giam cầm trong Nhà tù Người chơi?

'Nó còn dễ dàng hơn ăn bánh. Ha ha.'

Không biết gì về kế hoạch của Min-Seok, người đang chậm rãi bước ra ngoài, Jin-Wook bị bỏ lại một mình trong phòng chờ khi hắn nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt.

'Choi Yu-Seong.' 

Cái tên đã in sâu vào não hắn.


Trong số hơn ba mươi ứng cử viên, thì chỉ còn lại hai mươi hai người cho đến khi kết thúc—kỳ thi chiến đấu.

'Một số chẵn. Sẽ không có bất kỳ khó khăn nào vì số lượng ứng viên.'

Các ứng viên đã vượt qua cả bài kiểm tra viết và đo lường được yêu cầu đợi trong phòng chờ cá nhân của họ trước khi tham gia kỳ thi chiến đấu. Yu-Seong ngồi bên trong và gật đầu sau khi nhìn vào màn hình gắn trên trần nhà hiển thị tên và số của những ứng viên có đủ điều kiện.

Kỳ thi chiến đấu, được coi là sự kiện chính của kỳ thi thợ săn, là một trận đấu giữa các ứng viên. Nhưng vì có những trường hợp đối thủ của một người có thể là người hướng dẫn nếu số lượng người đăng ký là số lẻ, nên thua trận đấu không nhất thiết có nghĩa là trượt bài kiểm tra.

'Xét cho cùng, đó là để xác nhận xem ứng viên có đủ mạnh để sống sót trong ngục tối hay không.'

Ngay cả khi một người nộp đơn thua cuộc, anh ấy sẽ nhận được giấy phép thợ săn nếu anh được coi là có khả năng làm việc như một thợ săn. Vậy thì tại sao kỳ thi chiến đấu lại là sự kiện chính của kỳ thi thợ săn?

Các ứng viên và người hướng dẫn là những người duy nhất trong phòng, trong các kỳ thi viết và đo lường. Người ngoài cuộc sẽ không biết về kết quả cho đến khi kỳ thi kết thúc.

Tuy nhiên, kỳ thi chiến đấu lại khác. Đấu trường hình tròn rộng lớn giống như sân vận động nơi diễn ra kỳ thi chiến đấu một chọi một có một bức tường kính cao phủ mana cho phép mọi người theo dõi trận đấu. Bên ngoài bức tường kính đó là nhiều khán giả: giám đốc điều hành của hiệp hội, trinh sát của hiệp hội, một số phóng viên chọn lọc và một số thợ săn nổi tiếng đến thăm vì tò mò hoặc vì một số lý do cá nhân khác.

Mặc dù những người nộp đơn đã chiến đấu trên màn hình như thể họ là những con khỉ bị nhốt bên trong một sở thú, điều đó không hẳn là xấu đối với họ.

'Từ quan điểm của các ứng viên, họ không có lý do gì để từ chối đơntuyển dụng từ Hiệp hội hoặc một bang hội nổi tiếng có thể giúp họ phát triển với tư cách là một người chơi.'

Những người chơi muốn ở trong một tình huống tương tự như Kim Do-Jin và được chú ý bởi một người xếp hạng hàng đầu trong khán giả. Rốt cuộc, một khi anh ta được bậc thầy kiếm thuật công nhận, danh tiếng của anh ta đã tăng vọt chỉ sau một đêm. Mọi người ở Hàn Quốc đều biết rằng Do-Jin chỉ chơi một mình và không liên kết với bất kỳ bang hội nào, nhưng mức lương tiềm năng của anh ấy dễ dàng vượt quá mức của một siêu tân binh đơn giản.

'Trung Quốc sẽ trao tất cả một thứ cho Do-Jin nếu anh ấy định nhập cư vào Trung Quốc.'

Biết được điều này, bất kỳ ứng viên nào cũng sẽ muốn được công nhận trong kỳ thi chiến đấu và nâng cao giá trị của họ. Rốt cuộc, một người thường mạo hiểm mạng sống của mình để trở thành một người chơi cũng chỉ vì tiền và danh vọng.

Cuối cùng, kỳ thi chiến đấu này có lợi cho tất cả các bên: các bang hội có cơ hội phát hiện ra những người chơi tài năng và tìm kiếm họ ngay lập tức, Hiệp hội được trả tiền bởi nhiều tổ chức và cá nhân sẵn sàng theo dõi sự kiện, và các phóng viên đã luôn tìm kiếm một tin sốt dẻo đã có thể nhận được một tiêu đề mới.

Vì đây là sự kiện phổ biến nhất và mọi người đều muốn có vé tham dự, kỳ thi chiến đấu đã trở thành sự kiện chính của kỳ thi thợ săn. Những người đăng ký kỳ thi chiến đấu được cung cấp phòng chờ riêng để các bang hội có thể dễ dàng liên hệ với người chơi mà họ quan tâm trước khi kỳ thi chiến đấu bắt đầu. Mọi người đều biết rằng bang hội liên hệ với người chơi trước và sau các trận đấu tập thể có khả năng chiêu mộ họ cao hơn so với những bang không liên hệ.

Tuy nhiên, không ai cố gắng nói chuyện với Yu-Seong. Có phải vì họ nghĩ anh có thiếu sót không? Dĩ nhiên là không.

'Tất nhiên họ muốn tôi. Khi tôi gia nhập vào một bang hội bất kì, bang hội đó sẽ được hỗ trợ bởi khối tài sản khổng lồ của Tập đoàn Comet.'

Tập đoàn Comet là một trong những tập đoàn không thêm hiệp hội thợ săn vào các chi nhánh của mình mặc dù họ có khá nhiều người chơi mạnh mẽ, vì vậy việc có được Yu-Seong, con trai thứ chín của gia đình Choi, có ý nghĩa rất lớn. Ngay cả khi anh ta trở thành một thợ săn cực kỳ nhiều thiếu sót , thì một bang hội, đặc biệt là những kẻ ham tiền, vẫn sẽ rất muốn có anh ta.

Tuy nhiên, họ cũng biết rằng những bông hoa đẹp với hương thơm dịu dàng thực sự nguy hiểm hơn.

'Sẽ rất đau nếu họ bị gai đâm khi liều lĩnh hái nó.'

Ngoài ra, nếu Woo-Jae trực tiếp tham gia, mức độ rủi ro sẽ cao hơn nhiều so với bị gai đâm. Vì một con quái vật to lớn như Woo-Jae có thể nuốt chửng cả một bang hội, nên sẽ không ai thèm tiếp cận anh ta. Đó là lý do tại sao không ai đến thăm phòng chờ của Yu-Seong.

'Tôi thậm chí đã nói với Jin Do-Yoon và Jin Yu-Ri không được đến đây.'

Anh ấy nghĩ rằng không cần thiết phải gặp họ ở đây bởi vì họ định gặp nhau sau kỳ thi. Nhưng trong khi anh cảm thấy hơi lo lắng, cánh cửa phòng chờ của anh mở ra. 

"Huh?"

Yu-Seong phản ứng kỳ lạ khi anh quay mặt ra cửa. 

"Kim Do Jin?"

"Tại sao cậu lại sốc như vậy? Tôi không được phép ở đây sao?" Do-Jin trả lời hơi cộc lốc.

"Không, chỉ là... Cậu không có lý do gì để ở đây cả."

Nghe những câu trả lời thẳng thừng của Yu-Seong, Do-Jin chỉ thờ ơ cau mày một cách sâu sắc.

"Tôi đến để xem liệu tôi có thể giúp cậu được gì không, nhưng có vẻ tôi đã lãng phí thời gian của mình rồi ."

Khoảnh khắc Do-Jin quay đi không chút do dự, Yu-Seong đã gọi anh ấy.

"Ồ, vậy cậu có thể chỉ cho tôi một kỹ năng khác không?"

"...Có vẻ như cậu nghĩ về tôi như một kẻ ngốc nào đó."

"Đó không phải sự thật." 

Mặc dù Do-Jin có thể đã bị xúc phạm vì anh ấy không biết gì về kỹ năng của Yu-Seong, nhưng không phải vậy.

"Hay bạn có một số kỹ năng sao chép khả năng?" Do-Jin hỏi Yu-Seong.

"KHÔNG." 

"Cậu có." 

"Không, tôi thực sự không ." 

"Có vẻ như là cậu có." 

"Tôi đã nói là không."

"Cậu... Không, sao cũng được. Tôi chỉ có thể tin những gì tôi muốn tin." Như thể anh ấy nghĩ tranh luận như thế này hơi xấu hổ, Do-Jin thở dài và đưa ra kết luận.

'Đồ khốn nạn.' Yu-Seong thầm nghĩ.

Điều vừa xảy ra thật sự đáng sợ đối với Yu-Seong. Do-Jin đã suy ra điều đó chỉ qua vài từ.

'Anh ta khiến tôi nổi da gà đến mức kinh hoàng. Hắn là nhân vật chính chết tiệt.'

Yu-Seong đã không hoàn toàn ám ảnh Do-Jin sau cuộc gặp gỡ trước đó của họ.

Yu-Seong không chỉ hứa sẽ trả lời tin nhắn của Do-Jin mà còn nhận ra rằng anh ấy không thể rời xa Do-Jin chỉ vì không gặp anh ấy. Do-Jin là một kẻ trở về bướng bỉnh sống sót trong một vũ trụ khác và không dễ dàng từ bỏ con mồi của mình. Vì vậy, không thể cắt đứt quan hệ chỉ bằng cách tránh xa anh ta.

Trông hơi cộc lốc, Do-Jin mím môi như thể đang suy nghĩ sâu sắc rồi nói. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top