Phần 164: Russell ghé thăm

Heo Taesoek rất kinh ngạc.

'Trở thành một thành viên trong nhóm của Hắc Liêm...ai mà tin được chứ?'

Anh có thể hạ gục Nhân Mã chỉ bằng một đòn, điều mà 5 người phải vất vả mới làm được.

'Hắc Liêm thật sự là một người đáng được xem trọng.'

Nó muốn trở nên mạnh mẽ như Hắc Liêm.

'Thật kinh ngạc...chỉ 6 tiếng đi cùng Hắc Liêm mà cấp độ mình đã tăng vượt bậc.'

Nó không ngờ rằng mình sẽ tăng đến 13 cấp trong

'Cảm ơn Hắc Liêm, vì đã cho tôi cơ hội này.'

Số phận của nó đã thay đổi.

Làm sao mà không biết ơn được?

Và rồi.

"Uooooooo!"

Mặt đất rung chuyển.

'Anh ấy ....hạ con trùm chỉ trong một đòn?'

Dù biết rằng Hắc Liêm rất mạnh nhưng không thể ngờ rằng anh ta sẽ hạ được con trùm trong một đòn.

'Mình đã nghĩ gì vậy? Trở nên mạnh mẽ như Hắc Liêm là không thể.'

Hắc Liêm là người ở một tầm cao khác, không thể chạm đến.

Trong mắt Heo Taesoek, anh không khác gì một vị thần.

'Mình đã được Hắc Liêm giúp đỡ, nhưng mình phải làm gì để đáp lại đây?'

Khi trở về, nó cố gắng nghĩ cách để đáp lại anh nhưng không biết phải làm gì. Nó cảm thấy mình thật vô dụng và chán nản.

'Giá mà kĩ năng của mình giúp được anh ấy.'

Ngay cả chức nghiệp của nó cũng không hữu ích.

Một con sói con không thể giúp được con sói lớn, chỉ có thể ngáng đường thôi.

'Ở thế giới này mình không thể giúp gì được.'

Phải thay đổi suy nghĩ. Một ý nghĩ lóe lên.

Một vị thần cần gì?

'Những tín đồ .'

Môi Heo Tae-seok cong lên thành một nụ cười.

***

Sau một ngày, Ryu Min đang tìm chuyến bay trên điện thoại mình.

'Mình cần tìm Russell để phục hồi độ bền.'

Có lẽ lần này, anh sẽ được chào đón hơn. Thông tin về vòng 6 anh đã cung cấp đã giúp ích rất nhiều.

Đột nhiên điện thoại Ryu Min reo lên.

Một cuộc gọi quốc tế, đó là người mà anh biết.

- Đây là số của Mr.Ryu phải không? Tôi là Russell Daniel.

"Vâng đúng là tôi."

- À, ngài Tiên tri. Anh đã cứu mạng tôi.

Russell có vẻ phấn khích.

"Có chuyện gì sao?"

- Khi đến nơi tôi sẽ giải thích.

"Anh đang đến Hàn Quốc sao?"

- Vâng, tôi sẽ lên chuyến bay ngay bây giờ.

'Chuyện gì vậy? Đây là điều chưa từng xảy ra trong những lần hồi quy.'

- Có gì bất tiện sao, Mr.Ryu?

"Không, tôi đang định gặp anh, thật tốt khi anh đến chỗ tôi."

- Tôi đã được giúp đỡ. Nhưng tôi không thể để ngài Tiên tri di chuyển được. Tôi sẽ đến Seoul.

"Tôi sẽ đón anh ở sân bay Incheon. Hãy cho tôi biết thời gian anh đến và gọi tôi lần nữa khi anh đến sân bay."

- Vâng, Mr.Ryu. Hẹn gặp anh ở sân bay.

***

Cuộc gặp với Russell diễn ra vào ngày hôm sau.

"Mr. Ryu!"

Russell chỉ đeo một chiếc balo đơn giản, tiến đến mỉm cười  với Ryu.

"Thật tốt khi gặp anh như thế này."

"Chào mừng đến Hàn Quốc, Russell."

Bắt tay chào hỏi xong, họ đi ra bãi giữ xe.

"Đi thôi. Tôi sẽ dẫn đường. "

"Ha. Tôi rất ngứa ngáy vì có rất nhiều điều muốn nói, nhưng tôi đã kìm nén đến bây giờ."

Thật bất ngờ rằng Russell là một người hay nói.

Ryu Min ước gì có thể im lặng đi đến bãi đậu xe.

"Lên xe thôi."

"Hử? Đợi đã, đây là Lamborghini Aventador sao?"

"Anh biết nó sao?"

"Anh nghĩ rằng tôi ở trên núi nên tôi trở nên lạc hậu sao? Đây là chiếc xe mà tôi hàng mơ ước!"

Hai người lên xe và bắt đầu di chuyển.

"Anh muốn đi đâu?"

"Có nơi nào yên tĩnh để chúng ta trò chuyện không?"

Ryu Min suy nghĩ và xem giờ.

"Đã đến giờ ăn trưa. Chúng ta đi ăn gì đó thôi."

"Ồ được. Tôi đã nghe nói đồ ăn Hàn Quốc rất ngon."

"Vậy tôi sẽ dẫn anh đến quán ăn yêu thích của tôi."

Ryu Min dẫn Russell đến một nhà hàng bên trong khách sạn của Ma Kyung-rok. Vì đã đặt chỗ trước nên họ không mất nhiều thời gian để tìm bàn.

"Nơi này đẹp thật, yên tĩnh, và có rất nhiều phòng. Đây là một nhà hàng Hàn Quốc sao?"

"Có thể nói vậy."

Một lúc sau, thức ăn được mang ra và Russell kinh ngạc hết lần này đến lần khác.

"Sao lại có nhiều món vậy? Lần đầu tiên trong đời tôi được ăn nhiều thế này."

"Nghĩa là anh thích đúng không? Thế thì tốt. Cứ ăn hết mình đi, bữa này tôi khao."

"Không, Mr. Ryu! Tôi không thể tiếp tục nhận thêm từ anh nữa. Hãy để tôi trả bữa này."

"Anh có chắc mình đủ tiền không? Nơi này khá đắt tiền đó."

"Đắt như thế nào?"

"Khoảng 130 bảng cho một người." (5.000.000 vnđ)

Russell đang uống nước gần như bị sặc, vội vàng đặt ly nước của mình xuống.

'Sao lại đắt như vậy? Bộ dát vàng hay sao mà lại những 130 bảng?'

Nghĩ rằng bữa ăn chỉ khoảng 30 bảng, Russell cố gắng giấu sự ngượng ngùng.

"Được, tôi sẽ trả. Không thành vấn đề. Đừng lo"

"Tôi không lo."

Nói chung tiền của Russell thực ra là đến từ Ryu Min. Dù Russell rất tiết kiệm, sử dụng tiền vốn không phải của mình cũng không phải là lãng phí.

"Russell, đừng làm vậy, hãy để tôi trả bữa này. Thay vào đó, anh có thể sửa chữa vật phẩm cho tôi như lần trước không?"

"Sửa chữa? Vâng, cứ đưa nó cho tôi!"

Russell nhanh chóng sửa chữa chuỗi hạt Vĩnh Hằng và giao lại cho Ryu Min.

"Cảm ơn anh! Tôi sẽ trả tiền cho bữa ăn."

"Ư...tôi cứ cảm thấy mình vẫn chưa trả hết cho anh."

"Đừng lo lắng. Nhưng anh nói là tôi đã cứu mạng anh sao?"

"Ồ, việc đó..."

Câu chuyện của Russel rất đơn giản. Anh đã tạo một nhóm như nhiệm vụ yêu cầu, đi săn 6 tiếng trước khị hạ trùm nhưng vẫn suýt chết.

"Nếu tôi không lên cấp trước như lời ngài tiên tri nói, tôi có thể đã chết rồi."

"Tôi mừng vì mình giúp được. Anh lên cấp nhiều không."

"Tôi cấp 29."

'Anh ta cùng cấp Ma Kyung Rok.'

Đúng như tên gọi, thợ rèn không phải là một chức nghiệp tốt trong chiến đấu. Nhưng họ có thể cường hóa và sửa chữa vũ khí cho những thành viên nhóm.

'Gần giống với chức nghiệp hỗ trợ.'

Vì vậy, tinh thần của nhóm được tăng cao. Có thế hiểu được khi cấp độ của họ tăng cao như vậy. Russell cũng đủ mạnh để dễ dàng tiêu diệt orc.

"Khá là ngại nhưng...tôi thật sự sẽ trở thành thợ rèn giỏi nhất sao? Không thể tin nổi..."

"Nếu anh cố gắng thì hoàn toàn có thể. Với sự giúp đỡ của tôi, anh còn có thể làm được nhiều hơn."

"Haha, những lời đó làm tôi cảm thấy thật yên tâm. Không có gì phải lo nếu có nhà Tiên tri giúp đỡ. Ồ? Món tiếp theo sao?"

Russell kinh ngạc khi người phục vụ đem lên nhiều món ăn hơn.

"Không phải buffet, nhưng món ăn liên tục được đưa lên! Ngon quá! Đây là món gì vậy?"

"Đó là thịt bò Bulgogi."

"Rất hợp khẩu vị của tôi. Tôi không biết là món ăn Hàn Quốc lại ngon đến vậy!"

Russell ngấu nghiến món Bulgogi như bị mê hoặc. Có lẽ anh đã rất tiết kiệm.

"Nhưng anh Tiên tri xuất thân từ một gia đình giàu có sao? Anh rất trẻ, lái một chiếc xe sang trọng, và lần trước anh trả tôi rất nhiều tiền..."

"Không đâu, tôi chỉ may mắn. Tôi có năng lực nhìn thấy tương lai, nhưng tôi không thể kiếm được chỉ nhiêu đây tiền thôi sao? Nhưng anh Russell cũng sẽ nhanh chóng trở nên giàu có thôi."

"Là vì cổ phiếu sao?"

"Vâng. Anh đã đầu tư vào công ty tôi nói chưa?"

"Tất nhiên, tôi đã lập tức tạo một tài khoản. Tôi đã đầu tư hơn một nửa số tiền đó..."

"Tốt lắm. Với khoản đầu tư đó, anh không còn phải lo lắng về tiền bạc trong tương lai."

"Nhưng công ty đó thật sự sẽ tăng trưởng phi mã sao?"

"Tất nhiên. Nên tôi mới yêu cầu anh đầu tư vào."

"Công ty đó ở trong lĩnh vực nào vậy?"

"Anh đầu tư vào đó mà không tìm hiểu sao?"

"Tôi tin tưởng nhà tiên tri nên cho rằng không cần phải lo lắng gì. Haha..."

Họ cũng sắp hết món, Ryu Min đề xuất.

"Vậy tôi đưa anh tham quan công ty nhé?"

"Công ty?"

"Cũng ở gần đây thôi."

"Được, chúng ta đi thôi."

Thanh toán xong, hai người lên xe đi đến công ty của Ma Kyung-rok.

"Là ở đây."

Khi đến nơi, bảng hiệu của Công ty tư vấn Thiên Ma đã được thay đổi thành Player's Place.

'Việc chuẩn bị sắp hoàn tất.'

Dù đến thăm bất ngờ cũng không có vấn đề gì. Dù sao đi nữa, là đại cổ đông, Ryu Min xem như là người sở hữu công ty.

"Đây là công ty mà tôi đã đầu tư 70% tài sản của mình sao? À không, là tài sản của anh tiên tri..."

"Đó là tiền của anh mà, Russell. "

"Anh tiên tri thật tử tế, anh đúng là một thiên thần. "

Hành động du khách của Russell làm Ryu Min bật cười.

"Cách nói đó trong thời điểm này không còn là lời khen mà là lời sỉ nhục đấy!"

"A! Vậy sao?"

"Nhưng với 30% còn lại, có đủ cho anh không đấy?"

"Hơi vất vả chút, nhưng không sao nếu anh giảm bữa ăn còn 2 bữa một ngày..."

"Tôi sẽ cho anh chút tiền sau khi anh rời khỏi đây. 10.000 bảng là đủ rồi phải không?"

"Ồ! Tất nhiên!"

"Anh không định giả vờ từ chối sao?"

"A,hahaha."

Russell thậm chí không phản đối mà chỉ cười.

"Nhưng đi vào công ty như vậy có ổn không?"

"Không sao, dù tôi không phải giám đốc, nhưng đây là công ty của tôi."

"Sao cơ?"

Russell chớp mắt kinh ngạc.

"Công ty mà anh kêu tôi đầu tư vào..."

"Đúng, là công ty của tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top