hoping the words carry meaning

26/10/2023

"you said "don't go changing

i'll rearrange to let you in
and i'll be your historian
and you'll be mine
and i'll fill pages of scribbled ink
hoping the words carry meaning"

then one day, the motorcade
covered in flower wreaths
first in a big parade
will come to take one of us away
leaving the other with plenty to read

this is what i want to talk about
but somehow the words will not leave my mouth
was i most complete at the beginning? or the bow?
if past you were to meet future me
would you be holding me here and now?"

____

trời lạnh nên mình ho liên tục, thứ hai tuần này thì record video gửi cho team, lúc nghe lại thì giật mình vì giọng thều thào không ra tiếng. lạnh liên miên nên khi có một ngày nắng đẹp thì mình thấy lạ, cứ ngẩng đầu lên nhìn lá rơi mãi.

pie hỏi mình có biết stick season của noah kahan không. mình bảo có, rồi nói "its my breakup song with an imaginary boyfriend", bỏ dở phần "cuối năm ngoái t vừa nghe vừa khóc".

"and i'll dream each night of some version of you
that i might not have, but i did not lose
now you're tire tracks and one pair of shoes
and I'm split in half, but that'll have to do, ooh, ooh"

"chưa bao giờ có nhưng cũng chưa bao giờ mất đi"

mỗi khi tên người đó được nhắc đến, mình hay tự hỏi mình có buồn không. mình không biết. mình suy nghĩ đến chuyện nghỉ làm, vừa mệt vừa muốn bỏ cuộc thật.

ban nãy 9h tối, mẹ lilly đem bánh ra cho mình ăn. lilly mix thuốc nhuộm bên cạnh, còn marley thì quẩn quanh dưới chân mình. mình nghĩ chỉ mới bốn, năm tháng trước đây, mình còn không nói quá hai câu với lilly khi gặp em ở chỗ làm. giờ đây em tình nguyện nhuộm tóc cho mình, có một giai đoạn mỗi sáng em đều nhắn "good morning, gorgeous". mình không tin vào câu nói khi mất đi điều gì thì vũ trụ sẽ đưa đến một điều khác. the pain has to be justified by another form of offering, but what if there is no offering?, nhưng chỉ duy nhất lần này thôi, mình tin vào việc mình sẽ gặp những người cần gặp, những người mình thấy thoải mái khi ở cạnh, dù thời gian bọn mình có là hữu hạn.

nửa đêm hôm qua đi vào rừng với zeke, paul và bạn của cả hai. có những lúc mình giật mình nên bám vào tay zeke, em vòng tay qua vai rồi ôm mình. zeke vỗ vai rồi đi cạnh mình khi mình bám vào tay em. có những lúc mình đã nghĩ ước gì hơi ấm của ai cũng như nhau, vậy thì không có lí do gì để phân biệt A và B, cảm xúc đâu còn quan trọng nữa. nghĩ thế nhưng đến lúc đi về gió lạnh buốt, mình ngồi yên một góc rồi nhắm mắt lại, gió thốc vào ngực mình. mình muốn nói zeke "để chị ngả người vào vai m chút được không" nhưng mình không nói được. mình nhận ra mình không có lí do gì để nói.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: