3
Đêm xuống, các đội khác rẽ đường về nhà mình chọn được. Đội thì được nhà lầu sân to, đội thì homestay nghỉ dưỡng, hai đội được căn nhà cấp bốn nhỏ xinh có vệ sinh khép kín.
Riêng đội của hai anh J, được căn phòng nhỏ trong gian nhà sàn trải dài giống như dãy trọ của sinh viên. Và thực sự... không có phòng vệ sinh.
Sau khi họ đứng thứ nhất ngược lại, đạo diễn Kim đã tặng bịch giấy vệ sinh khích lệ rồi giải thích tại sao phòng của họ không có nhà vệ sinh. Dãy nhà sàn này dành cho lữ khách nghỉ ngắn ngày hoặc chỉ nghỉ qua đêm, thậm chí là thuê nửa ngày nên không có vệ sinh riêng khép kín. Thay vào đó chủ dãy trọ làm nhà vệ sinh chung nên chi phí thuê phòng mới được rẻ cho khách.
Được cái phòng ốc sạch sẽ thoáng đãng, không bị ẩm mốc hay chuột bọ, chỉ là nhà vệ sinh chung cách đó tận 200m. Đặc thù của người đứng nhất ngược lại, đi vệ sinh không những được thể dục còn được thưởng ngoạn khu vườn thần bí của chủ trọ. Ông chủ nuôi đủ loại muông thú, chăn, khỉ, gà. Rất đáng yêu, không cắn người.
"Hơn nữa còn được rèn luyện thể lực?"
Na Jaemin càu nhàu. Thuật lời đạo diễn Kim.
"Vì trên đường nhỡ bị chó nhà hàng xóm đuổi thì vận động viên điền kinh phải gọi các cậu bằng kakaotalk? sksjakakakkw????"
Jaemin tức tưởi giãy đành đạch trước cửa phòng, chân đạp đổ không khí. Khán giả của cậu giờ chỉ có Lee Jeno và mấy con ếch ộp. Chiếc đèn sợi đốt dưới mái hiên nhấp nhoé màu vàng trắng. Na Jaemin ngẩng mặt lên nhìn, nghĩ ngợi ít ra thì vẫn còn cái đèn soi sáng lối đi đường về giữa phòng trọ và nhà vệ sinh.
Anh quay phim đã về nhà nghỉ của đoàn. Camera lắp trong phòng ngủ lúc quay xong thời lượng là rút phích. Nhiệm vụ của ngày hôm nay cũng xong rồi. Giờ là lúc mọi người ngủ nghỉ, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai. Ngày mai đi trượt tuyết, nếu thuận lợi giành chiến thắng thì đội của cậu có cơ hội được đổi nhà.
Jaemin nguội tính, tự xả giận một hai câu là xong. Cậu lại bình thường ngồi trước hiên nhà tận hưởng gió đêm. Jaemin không phải người ưa thời tiết lạnh nhưng lại thích cảm giác da thịt ấm áp trong lớp quần áo dày ngày trời giá rét. Dãy trọ này có địa thế đẹp, nằm trên đồi cao. Ngồi trước hiên ngẩng mặt lên là vòm trời, nhìn xuống là buôn làng chập chùng mái ngói.
Na Jaemin khoác áo phao dài màu đen, xếp bếp lửa dưới đất đốt củi hơ tay. Cậu đeo khăn len, bông tai đầy đủ, nghiêng người về sau ngắm nhìn trời sao xa mà ở thành phố có lẽ chẳng bao giờ thấy được.
Lee Jeno còn bận bịu trải đệm cho hắn và cậu. Hành lý để một góc cho gọn, có hai chiếc đệm để hai bên tường thì hắn đẩy sát vào nhau thành một đệm lớn. Nằm vậy mới ấm, Na Jaemin sợ lạnh mà.
".. Thiếu gì ấy nhỉ?"
"Jaemin ơi. Vào đây nhìn hộ tớ xem mình mang thiếu cái gì không? Tớ cứ thấy thiếu.."
Hắn ngó mặt ra ngoài gọi Jaemin. Bỗng tìm thấy thứ đồ còn thiếu. Hai túi giữ nhiệt Na Jaemin kẹp hai bên nách. Lee Jeno đồng tử giật giật đến chịu bạn mình. Bảo sao một bịch túi giữ nhiệt hắn mang đi tìm chẳng thấy đâu. Ra là Jaemin ẵm ra hiên từ lúc nào.
Miền núi đêm về lạnh buốt, Lee Jeno xoa xoa bàn tay vào nhau tạo nhiệt. Hắn cầm điện thoại của cả hai lên rồi bước ra hiên ngồi cùng cậu. Tiện tay rút túi giữ nhiệt từ bên nách trái của cậu ra cho vào túi áo.
"Tớ mang có một hộp thôi, phải tiết kiệm"
Na Jaemin gật đầu, cậu cũng rút bên còn lại đút vào túi giữ ấm bụng. Vừa nãy là do cậu lỡ xé hai cái, dùng nóng quá nên phải chia ra kẹp vào nách cho hai túi không bị lạnh. Jaemin đón lấy điện thoại Jeno đưa mình, nhìn qua giờ với tin nhắn của người trông mèo về ba em mèo của cậu.
Jaemin chùm mũ áo lên kín mặt rồi ngả lưng xuống sàn. Bâng quơ hỏi.
"Samoyed, cậu với cô kia chia tay rồi à? Sao nhanh vậy?"
Lee Jeno bật lon nước ngọt, hắn tu một ngụm xong mới trả lời: "Ừ. Không hợp"
"Không hợp điểm nào?"
Hắn quay qua nhìn cậu, Na Jaemin vẫn ngước mắt nhìn trời. Cả dải sao đêm chìm trong mắt cậu sáng ngời, hắn nhìn mãi không chán, cực kỳ ngưỡng mộ đôi mắt to tròn của Jaemin. Lee Jeno mải nhìn, đến khi Jaemin hỏi lại lần nữa hắn mới miễn cưỡng suy xét xem mình và cô bạn gái cũ có điểm nào không hợp.
"...Tớ không chắc? Chỉ là không hợp thôi"
Lee Jeno đưa ra câu trả lời như đang chơi bập bênh của mình. Hắn tò te thăm dò biểu cảm trên gương mặt Jaemin. Cũng không hiểu tại sao bản thân cứ phải len lén đoán mò phản ứng của Jaemin sẽ là gì sau những lần hắn yêu rồi bỏ.
Nhưng mỗi lần cậu nghe hắn bảo đã chào thân ái và quyết thắng với một người, Na Jaemin chẳng nói thêm gì.
"Dàn bạn gái cũ của cậu được đủ một mâm rồi đấy cún ạ"
Uấy lần này Jaemin có nói. Cậu vừa kháy hắn kìa.
Na Jaemin quay sang phía hắn. Thấy Jeno ngồi chồm hổm ôm lon nước, mặt hắn trông như miếng bánh đa ỉu. Tự nhiên cậu lại thấy tội, mà thấy ghét cùng lúc.
"Ý tớ là cậu nên nghiêm túc với chuyện tình cảm của mình. Không phải tớ đang dạy đời cậu đâu nhưng vẫn không nên chơi đùa nhiều như thế..."
Cả hai cùng chìm vào thế giới riêng sau lời Jaemin nói. Lee Jeno trầm ngâm nhìn đốm lửa tàn, hắn mân mê miệng lon nước trên tay. Cặp mày hơi nhíu lại rồi thả lỏng ra.
"Ừm, tớ hiểu rồi"
Hắn đặt lon nước xuống cạnh bên, vươn vai ngả lưng ra sau như cậu. Hắn tiếp lời: "Có lẽ tớ không hiểu rõ về chuyện yêu đương mấy... Tớ tệ thật nhỉ"
"Ờ. Giờ cậu mới biết?"
Lee Jeno cảm động quá đông cứng khoé miệng, hắn nửa phần hỏi lơi để nhận được lời an ủi từ Jaemin, song lại nhận được câu đồng tình.
Hắn tệ thật, sai vào đâu được. Hắn bước vào mối quan hệ với ai cùng lắm cũng chỉ hẹn hò được hai ba buổi là thấy chán, tình cảm phai nhạt rồi thì chia tay. Đến bây giờ vẫn ngựa quen đường cũ, hắn mãi không hiểu bản thân tìm kiếm điều gì ở những mối tình chớp nhoáng như vậy.
"Cậu nói cậu không hiểu rõ về chuyện yêu đương là sao?"
Na Jaemin hỏi hắn, kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ lan man trong đầu. Chất giọng êm ái của cậu khiến Jeno buồn ngủ, hắn nín lại cái ngáp để trả lời cậu.
"Vì tớ chưa từng nghiêm túc với ai"
"...Nếu tớ nghiêm túc thì sẽ như thế nào?"
Như thể đang nói với chính hắn, Lee Jeno tự hỏi khi hắn thật sự nghiêm túc yêu ai đó, thì thái độ của hắn sẽ thay đổi ra sao... Chợt một ý nghĩ loé lên trong tâm trí hắn. Liệu Jaemin đã từng yêu ai thật lòng?
Hắn trước nay chưa từng hỏi Jaemin về chuyện tình cảm của cậu, chưa từng thử tưởng tượng đến cảnh cậu cùng một người gần gũi.
"?" - Lee Jeno ôm ngực, có dòng điện chạy qua hay sao mà lại thấy nhói?
"Jeno"
"Nếu cậu muốn nghiêm túc, thì cậu phải yêu họ trước đã"
Na Jaemin bật dậy, lấy cây củi dập tàn lửa rồi cầm đồ đạc lủi vào phòng. Người đắm mình trong dòng suy nghĩ lan man, không chỉ có Lee Jeno. Na Jaemin phải ngừng chủ đề này lại trước khi cậu lên cơn suy tình.
Jaemin cứ sống với trái tim chật vật chứa đầy "tình yêu cún con". Khó khăn nhưng cũng tạm ổn, tạm ổn vì cậu luôn biết cách tận hưởng nỗi niềm riêng.
Nhiều lúc trái tim nặng nề, cậu muốn san sẻ tình yêu và hạnh phúc của mình với Jeno mà không thể. Thứ nhất, Lee Jeno thẳng. Thứ hai, nhấn mạnh thứ nhất.
Thực tình cậu không sợ điều gì hơn việc Lee Jeno có tính dục khác cậu. Hắn thích nữ giới đồng nghĩa với việc nếu tình cảm cậu dành cho hắn bại lộ, hắn sẽ kinh tởm cậu, cắt đứt tình bạn với cậu, ghét cậu. Hoặc đó chỉ là tưởng tượng của cậu mà thôi. Nhưng tưởng tượng về một cái kết xấu vẫn hơn là đặt kỳ vọng hoang đường.
"Jaeminie!"
Lee Jeno đứng phắt lên theo sau Jaemin vào phòng. Hắn vội vã: "Cậu từng yêu rồi à?"
Na Jaemin thở dài, cởi bỏ áo khoác phao, để lộ ra tấm lưng tinh tế sau lớp áo thun bó sát.
"Tớ lúc nào chẳng yêu"
"Thừa tình yêu í. Muốn lấy một ít không?"
Và luôn biết cách phòng bị cho bản thân. Na Jaemin tỉnh bơ chu môi cợt nhả chọt chọt má Jeno. Làm hắn kỳ thị rụt đầu núp mặt vào cổ áo.
Jeno vơi hẳn đi nỗi lo khi thấy cậu bạn trêu chọc hắn như thường. Hắn nhìn hành động đoán tâm tư. Nghĩ thầm vậy ra Jaemin chưa yêu ai, hắn chưa phải lo vội.
Mà không hẳn, Jaemin khó đoán lắm. Tự nhiên hắn cảm tưởng trong người lúc có lúc không bồn chồn.
Hắn đánh liều: "Tớ nghi đấy"
"Jaemin có người yêu thì tớ sẽ ra rìa. Tớ không yêu ai nữa đâu, không vui bằng chơi cùng cậu"
Không muốn yêu đương nữa. Không ai có cảm giác giống cậu, thà chỉ chơi với cậu còn vui hơn.
Lee Jeno đâu nhận ra bản thân vừa phát ngôn trẻ con độ nào. Đôi mắt của con người cũng chỉ nhìn được phía trước, nên hắn không thể thấy được biểu hiện rầu rĩ ẩn giấu dưới lớp mi, toát ra từ ánh nhìn của chính mình.
Bỗng hắn lọt thỏm trong vòng tay Jaemin. Cậu gác cằm lên vai Jeno, vỗ vỗ lưng hắn. Jeno dù còn ngơ ngác với hành động thân mật của Jaemin, hắn đưa tay ôm eo cậu.
Na Jaemin ngả mũ xin thua với hắn, trần đời ai lại lấy tình bạn làm quy chuẩn cho tình yêu.
"Lee Jeno. Ai mới là người ra rìa thế nhỉ?"
Hai con người ngốc nghếch, chạy ngược chiều tìm nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top