chương 2: Trò chơi bắt đầu

Y/n không thể tin vào những gì đang xảy ra. Cô đứng giữa căn phòng tối, mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo và đè nặng lên tâm trí. Các người chơi khác, cũng như cô, đều tỏ ra lo lắng, nhưng không ai dám lên tiếng. Tất cả đều giữ im lặng, như thể họ biết rằng mỗi lời nói đều có thể dẫn đến sự trừng phạt.

Lee Byung Hun đứng yên lặng, ánh mắt của anh lạnh lùng như băng, không hề có chút cảm xúc. Mỗi cử động của anh đều đầy sự uy nghiêm, khiến cho những người xung quanh cảm thấy như mình là những con cờ trong tay anh. Anh không cần phải nói thêm điều gì nữa, vì mọi thứ đã rõ ràng. Trò chơi đã bắt đầu, và không ai có thể ngừng lại.

Y/n cảm thấy mình như bị đẩy vào một thế giới mà mình không hiểu, nhưng cô không thể bỏ cuộc. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Mặc dù đôi bàn tay cô đang run rẩy, nhưng cô biết mình phải kiên cường. Cô không thể để cho nỗi sợ chiếm lấy mình, vì cô biết rằng nếu làm vậy, cô sẽ không sống sót.

"Đến giờ rồi," giọng của Lee Byung Hun vang lên, lạnh lẽo và đầy quyền lực. Anh bước về phía trước, khuôn mặt không hề thay đổi. "Các bạn sẽ phải đối mặt với thử thách đầu tiên. Mỗi người sẽ được giao một bài toán, một lựa chọn. Các bạn sẽ phải giải quyết nó nếu muốn tiếp tục. Ai không thể giải quyết sẽ bị loại bỏ ngay lập tức."

Y/n nhìn xung quanh, tất cả các người chơi đều có vẻ căng thẳng. Có những người bắt đầu đổ mồ hôi, có người bắt đầu nắm chặt tay, nhưng không ai dám lên tiếng. Mọi người đều hiểu rằng đây không phải là trò chơi thông thường. Những thử thách này sẽ không chỉ là về trí tuệ, mà là về sự sống và cái chết.

"Như đã nói," Lee Byung Hun tiếp tục, "trò chơi này không có chỗ cho sự yếu đuối. Bạn sẽ chỉ có một cơ hội duy nhất. Hãy chọn khôn ngoan."

Ánh đèn trong phòng sáng lên, chiếu rõ một chiếc bàn dài với những chiếc hộp nhỏ xếp ngay ngắn trên mặt bàn. Một chiếc loa vang lên từ góc phòng, thông báo cho mọi người biết rằng nhiệm vụ đầu tiên đã được đưa ra: "Trong mỗi hộp này có một chiếc chìa khóa. Một chiếc chìa khóa mở cánh cửa dẫn đến sự sống, những chiếc còn lại sẽ dẫn bạn đến cái chết. Mỗi người chơi chỉ có một cơ hội."

Y/n cảm thấy một làn sóng sợ hãi dâng lên trong ngực. Cô không thể tin rằng trò chơi lại tàn nhẫn đến mức này. Mỗi người phải chọn một chiếc hộp, nhưng không ai biết chiếc nào sẽ mang lại cơ hội sống sót.

Cô nhìn về phía Lee Byung Hun, người vẫn đứng đó, ánh mắt không hề thay đổi. Anh ta không có chút cảm xúc nào khi nhìn thấy các người chơi đang trong tình trạng căng thẳng. Cô tự hỏi: Tại sao anh lại làm vậy? Anh là người đứng đầu trò chơi, là người nắm quyền sinh sát của tất cả chúng ta. Nhưng ánh mắt của anh, lạnh lẽo và vô cảm, làm cô cảm thấy như không có sự liên kết nào giữa anh và các người chơi. Cô không hiểu vì sao một người như anh lại có thể tạo ra một trò chơi tàn bạo như thế này.

Mọi người bắt đầu tiến lại gần bàn, mỗi người đều thận trọng chọn lấy một chiếc hộp. Y/n nhìn vào những chiếc hộp, bàn tay cô run rẩy, nhưng cô phải chọn. Cô không có sự lựa chọn nào khác. Cô tiến lên, chậm rãi đưa tay về phía một chiếc hộp, cảm giác như mọi ánh mắt trong phòng đang đổ dồn vào cô. Khi tay cô chạm vào chiếc hộp, một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.

"Chúc may mắn," giọng của Lee Byung Hun vang lên, lạnh lùng như không hề có sự quan tâm. Anh quay lại, ánh mắt lướt qua từng người một, như thể tất cả họ chỉ là những con tốt trên bàn cờ.

Y/n mở chiếc hộp ra. Một chiếc chìa khóa nhỏ xíu nằm gọn trong tay cô. Cô nhìn vào nó, lòng cảm thấy như thể mình vừa cầm lấy số phận của mình. Nhưng liệu đó có phải là chìa khóa của sự sống, hay chỉ là một trò lừa gạt?

Không khí trong phòng càng lúc càng nặng nề. Mọi người đều im lặng, chờ đợi sự quyết định của từng người. Liệu ai sẽ chọn đúng chiếc chìa khóa? Và ai sẽ phải đối mặt với cái chết ngay lập tức?

Y/n đứng đó, cảm nhận sự căng thẳng xung quanh. Nhưng một phần trong cô không thể ngừng nghĩ về Lee Byung Hun. Anh đứng đó, không hề có bất kỳ dấu hiệu của sự cảm thông hay đồng cảm. Anh là người đứng đầu trò chơi này, và cô chỉ là một người chơi. Nhưng có điều gì đó khiến trái tim cô không thể ngừng đập mạnh khi nghĩ về anh.

Cô tự hỏi liệu có phải anh cũng đang cảm thấy điều gì đó giống như cô không? Liệu có phải sự lạnh lùng của anh chỉ là vỏ bọc để che giấu một nỗi đau sâu thẳm mà anh không thể thừa nhận?

Nhưng ngay khi cô còn đang mải mê suy nghĩ, tiếng loa lại vang lên, cắt đứt dòng suy tưởng của cô.

"Đã đến lúc kiểm tra lựa chọn của các bạn."

Y/n nắm chặt chiếc chìa khóa trong tay, lòng đầy bất an. Cô không thể biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng cô hiểu rằng trong trò chơi này, một bước sai lầm có thể dẫn đến cái chết.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #001