Nước mắt! Khóc!
Có một thứ nước màu trong suốt
Sẽ rơi mỗi lúc lòng thấy đau
Mặn mặn, đắng đắng, lòng chua chát
Mát mát,xoa dịu vết thương thương.
Hôm nay không mưa, trời không nắng
Gió gió, bay bay bụi mịt mù
Góc tối cô đơn, lòng lạnh lạnh
Sầu sầu, mệt mệt, ướt làn mi.
Giọt nước tràn ly, nhạt nhạt nhòa
Lóng lánh , long lanh lệ vẫn rơi
Lòng không thanh thản, buồn không hết
Mệt tâm chân mỏi, dừng lại thôi.
Chạy theo chới với, mãi không tới
Ảo ảnh vời vợi, xa tầm với
Người về nơi xa, ta chờ đợi
Mòn mỏi lòng ta nào ai hay?
Khóe mắt cay cay, khóc òa òa
Cười xòa cay đắng, lắng nhớ thương
Lạnh xương, rét thịt, lòng ai thấu>
Chớ phụ lòng ta, chờ lâu lâu.
______________________________________
Đôi khi, người ta vẫn chờ đợi dù biết mình bất lực.
Khóc, nhiều lúc chính là tự an ủi!
_MaiHuyenn_
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top