Chap 6
Quyết định của tôi có đúng hay không??
Tất cả đều không sao...không sao cả. Tôi sẽ chịu đựng được.
Chỉ cần là em thôi.
Là em thôi, Park Jiyeon.
Chỉ cần một mình tôi yêu em là...đủ rồi.
Alsdus
Một tháng sau, vào một buổi tối thứ Sáu, Hyomin và Qri kéo cửa sắt xuống, dán lên tường một tờ giấy đỏ Ngày mai, quán đóng cửa, nghỉ ba ngày.
"Này, Hyomin!" Qri lo lắng nhìn tờ giấy đỏ đó "Cô quyết định làm thế thật à? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy!"
Soyeon đứng cạnh Qri cũng đang nhìn tờ giấy đó.
"Nếu bỏ cưới thì có thể đến nhà chúng tôi, còn tảng đá đó tôi nói giúp một tiếng là được rồi."
Ánh mắt của Hyomin từ tờ giấy đỏ chuyển sang hai người kia đầy bực dọc.
"Này, tôi muốn kết hôn đấy! Hai người không thể thực lòng chúc phúc cho tôi được à? Ai muốn bỏ cưới? Đừng nói mấy lời xui xẻo như thế nữa, được chứ?"
Soyeon và Qri nhìn nhau, nhún nhún vai.
"Được rồi, Hyomin, không phải miễn cưỡng làm gì!"
"Đúng rồi, có điều đây là chuyện cả đời, không được quyết định trong lúc nóng giận đâu."
"Tôi không vì nóng giận mà quyết định" Hyomin nghiến răng nói
"Không phải vì nóng giận thì vì cái gì?" Soyeon chau mày
"Đúng đấy! Rõ ràng biết người ta không yêu mình..."
"Đủ rồi! Hai người cứ tàn nhẫn thêm chút nữa đi!"
Có hai người bạn quá hiểu mình đôi khi lại khiến mình khó chịu!
Soyeon và Qri cuối cùng cũng yên lặng, liếc nhìn Hyomin.
"Được rồi! Được rồi!" cô thõng vai xuống vẻ như đầu hàng.
"Hai người nói đều đúng. Tôi biết quyết định của mình rất nguy hiểm, nhưng hai người có biết đây là cơ hội cuối cùng, cũng có thể là duy nhất của tôi không, tôi không muốn bỏ lỡ. Cho dù em ấy kết hôn với tôi không phải vì tình yêu, thì tôi cũng có mất gì đâu? Tôi trở thành người yêu của em ấy, danh chính ngôn thuận ở bên em ấy, lúc nào nhớ là có thể gặp, tôi không phải đè nén tình cảm của mình. Mấy ai yêu đơn phương có thể hạnh phúc giống tôi? Vả lại hai người cũng bi quan quá đấy. Biết đâu khi chung sống với nhau, em ấy sẽ yêu tôi, biết đâu một thời gian nữa em ấy sẽ quên Sica và nói không chừng chúng tôi sẽ sống rất hạnh phúc, vui vẻ. Không thử thì làm sao biết được."
"Tôi không biết cô là một con bạc đấy!" Soyeon càng mím chặt môi.
"Lý trí của cô để đâu hết rồi? Chẳng phải từ sáng tới tối cô đều rao giảng cái gì mà không muốn kết hôn sao?"
Hyomin gượng cười "Tôi thừa nhận tôi là một kẻ lừa đảo, tôi thừa nhận tôi hèn nhát, không kiên định. Hai người đừng lo lắng cho tôi nữa, được không? Tôi sẽ không sao. Tôi đã quyết định cố gắng làm một người yêu tốt của Jiyeon cho dù kết quả như thế nào, chí ít tôi cũng đã cố gắng."
Soyeon và Qri lặng yên. Không phải vì hai người bị thuyết phúc, mà bởi vẻ điềm tĩnh trên khuôn mặt Hyomin. Họ biết rằng cô sẽ không thay đổi ý kiến.
"Được rồi! Cô cũng về nhà sớm đi. Ngày mai còn phải thức dậy sớm để trang điểm, làm tóc nữa!" Qri nói
Vẫy tay chào hai người, Hyomin quay đi. Cô thẳng lưng, tư thế tao nhã, như một nữ chiến sĩ kiên cường.
Cô là một chiến sĩ chiến đấu vì tình yêu...
"Cô ấy rất dũng cảm..." Qri lẩm bẩm.
"Cũng rất ngu ngốc" Soyeon thêm lời.
Buổi sáng hôm sau, Hyomin ở trong phòng mình chờ Jiyeon tới đón. Mấy người chị em đang cười cười nói nói giúp cô làm tóc, trang điểm.
Điều khiến Hyomin lo lắng...đó là hai người đều quyết định hôn lễ không quá phô trương, nhưng ông nội Jiyeon vẫn kiên quyết phải có những nghi thức bình thường và vẫn không thể tránh được bánh kẹo, trang sức, áo cưới, thậm chí ảnh cưới...
Hôm chụp ảnh cưới, cô thấy Jiyeon vô cùng ngượng ngùng. Nhưng trong quá trình chụp ảnh cô lại thấy sự quan tâm của Jiyeon. Đối với tất cả những việc cô làm, Jiyeon đều nhẫn nại, điều đó làm cô rất cảm động. Đây là lần đầu tiên cô có thể mong chờ - có lễ sẽ thành công...
"Chị Hyomin, chị đẹp thật" Sica cất lời khen ngợi khi Hyomin đã trang điểm xong.
Hyomin hôm nay quả thực rất đẹp, đẹp hơn những ngày thường rất nhiều. Bộ váy cưới màu trắng kết hợp với thân hình thanh mảnh càng tôn thêm vẻ đẹp yêu kiều của cô, trang điểm vừa đẹp, mái tóc búi cao, trang nhã, lại thêm khăn choàng đầu đơn giản, những thứ này đều do cô tự thiết kế. Hiệu quả của việc kết hợp đó cũng đủ để chứng tỏ cô quả thực là người tinh tế.
"Cảm ơn!" Hyomin mỉm cười với Sica, quay một vòng, hài lòng nhìn mình trong gương.
"Jiyeon tới rồi" Qri ở ngoài cửa nói vọng vào.
Jiyeon bước vào cửa, Hyomin đứng dậy đón Jiyeon.
Trong tay Jiyeon cầm một bó hoa bách hợp, lúc nhìn thấy Hyomin, nó bỗng ngây người không nói nên lời.
"Hing" Hyomin cảm thấy dáng vẻ của Jiyeon rất thú vị
"Chị...thật đẹp..." Jiyeon nghẹn lời, hai má có chút ửng hồng. Jiyeon bỗng cảm thấy căng thẳng khi cô đứng bên cạnh. Quen biết Hyomin đã lâu như thế nhưng chưa bao giờ nó chú ý quan sát, hóa ra cô đẹp như vậy. Thậm chí nó còn không chú ý tới Sica đang ở bên...
Hyomin sững sờ rồi nở nụ cười vui vẻ. Cô thực sự vui, bởi cô biết Jiyeon vì cô mà má ửng hồng, tim Jiyeon cũng vì cô mà đập rộn ràng...
"Đồ ngốc!" cô đáp nhưng trong lòng lại cảm thấy ngọt ngào, sung sướng.
Jiyeon nắm tay cô, cô cũng nắm chặt tay Jiyeon. Cô sợ nếu không nắm tay Jiyeon thì sẽ bị bay lên trời trong niềm vui sướng.
Lễ cưới đơn giản nhưng long trọng. Hyomin vẫn còn đắm chìm trong hạnh phúc, cho dù nét mặt của ông nội có phần khó chịu nhưng điều đó không ảnh hưởng gì tới tâm trạng của cô.
Lúc trao nhẫn, Jiyeon lồng vào ngón áp út của cô một chiếc nhẫn được thiết kế rất trang nhã, sự cẩn thận và dịu dàng của Jiyeon làm cô cảm động. May mà có chiếc khăn choàng che bớt nên Jiyeon không chú ý đến niềm hạnh phúc vô bờ bến trong đôi mắt Hyomin.
Sau khi Hyomin đeo nhẫn cho Jiyeon, Jiyeon kéo khăn choàng lên rồi hôn Hyomin....
Đôi môi ấm áp đó nhẹ nhàng đặt lên môi cô, dịu dàng, cẩn trọng.
Jiyeon không ngờ môi của Hyomin lại ngọt ngào đến thế. Jiyeon phát hiện mình đã chìm đắm trong mùi thơm của Hyomin, không muốn buông Hyomin ra, và càng không muốn kết thúc nụ hôn này như thế...
Jiyeon tìm viền môi Hyomin, chiếm lấy vị ngọt ngào của đôi môi ấy, cả hai gương mặt nghiêng hết bên này lại đến bên khác, thật khớp nhau, đắm chìm trong nụ hôn, quên cả thời gian, không gian... cho tới lúc có người ho hắng.
Jiyeon bỗng buông Hyomin ra, trong mắt Hyomin có sự kinh ngạc nhưng lại không có ý trách cứ. Ánh mắt cô long lanh, đôi môi vì sự chiếm hữu của Jiyeon mà đỏ mọng, cảnh tượng đẹp đẽ ấy làm rung động lòng người...
Jiyeon không biết vì sao hôm nay mình lại có cảm giác khác khi nhìn Hyomin như thế. Đây là lần thứ hai Jiyeon vì cô mà trái tim đập loạn nhịp, hồi hộp. Bởi từ hôm nay, cô không còn là bạn mà trở thành người quan trọng của nó rồi chăng?
"Tốt rồi, đừng kề cà nữa, chuẩn bị về thôi!" giọng nói thô lỗ và khó chịu của ông nội làm đứt dòng suy nghĩ của Jiyeon.
Jiyeon cảm thấy mừng thầm vì bị ông ngắt mạch suy nghĩ của mình. Jiyeon có sự cảm, tốt nhất là không nên tìm hiểu sâu vấn đề này nữa.
Khi sắp bước ra khỏi phòng cưới, Jiyeon mới chú ý tới người đi cạnh Sica...là cô gái ngày hôm đó, người yêu của Sica.
Lúc đang đợi xe, Sica đưa người đó tới trước mặt bọn họ
"Ông nội, Jiyeon, cháu xin giới thiệu với mọi người, đây là Yuri, là...là bạn cháu" Qua thái độ ngượng ngùng ấy, có thể nhận ra người đó không phải là bạn bình thường của cô.
Điều mà không ai ngờ là Sica lại chọn thời cơ này để giới thiệu Yuri với mọi người, bao gồm cả Hyomin.
Không thể không thừa nhận đây là một lựa chọn cực kỳ thông minh, bởi Jiyeon và ông nội dù có suy nghĩ thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không tức giận vào lúc này.
Có điều....
Hyomin có cảm giác như có người vừa tắt nguồn điện điện của mình đi, đang say sưa xem phim thì đột nhiên màn hình tối đen, từ giấc mộng ngọt ngào quay về với hiện thực.
Jiyeon nắm tay cô thật chặt...Jiyeon lạnh lùng, trừng mắt nhìn Yuri.
Điều mà cô đang nhìn thấy trên nét mặt của Jiyeon...là ghen sao? Thế thì có phải gương mặt cô cũng có biểu hiện giống thế không?
"Chào em, cảm ơn em đã tới" Hyomin mỉm cười nhìn Yuri
"Chúc mừng hai người" Yuri cười để lộ hàm răng trắng.
Hyomin không biết lúc này Jiyeon đang có tâm trạng như thế nào khi nghe câu chúc mừng ấy. Cô hiểu tốt nhất là bây giờ nên kéo Jiyeon đi chỗ khác.
"Cảm ơn em, xe đã tới rồi, tạm biệt hai đứa nha"
Jiyeon vẫn không tỏ thái độ gì/
"Jiyeon" Hyomin kéo tay nó
Lúc lâu sau, ánh mắt của Jiyeon mới chịu rời khỏi Sica và Yuri.
"Xe tới rồi" Hyomin nhắc lại một lần nữa. Cô không biết phải làm thế nào để tiếp tục giữ nụ cười trên khuôn mặt mình, khóe miệng cay cay, lòng cũng chua xót...
Yuri cùng Sica đi về Park gia.
Ông nội bước vào cổng, không nói không rằng đi vào phòng đóng cửa lại. Ông không chỉ bất mãn với Jiyeon mà còn tức giận khi thấy Sica bị người khác cướp mất.
Hành động của ông nội cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng của Hyomin, điều thực sự làm cô rớt xuống đáy biển là tình cảm của Jiyeon...
Từ lúc Yuri xuất hiện, không lúc nào Jiyeon rời mắt khỏi hai người. Giống như đang chờ Yuri làm một hành động gì đó không đúng, khi ấy Jiyeon sẽ lập tức xông lên cho cô ta vài đấm.
Hyomin bắt đầu nghi ngờ, liệu quyết định của mình có đúng không?
"Em đưa chị về phòng nghỉ ngơi một chút." Jiyeon nói với Hyomin
Haizzzz! Chí ít Jiyeon cũng không quên sự tồn tại của mình, cô tự an ủi.
"Vâng!"
Phòng ở tầng 2. Trước khi kết hôn, Jiyeon đã đưa cô đến xem phòng.
Bên cạnh phòng của Jiyeon có một phòng trống trước kia dùng để làm phòng khách, Jiyeon nói để cô dùng phòng đó. Tuy cảm thấy hụt hẫng đối với quyết định ngủ riêng của Jiyeon, nhưng lúc đó Hyomin lại không nói gì.
"Ở đây" Hyomin theo Jiyeon đi đến căn phòng ở kia. Cô ngây người nhìn vào bên trong, cảm thấy bất ngờ...
"Em làm...làm thế này lúc nào vậy..." Hyomin lẩm bẩm. Cô không dám tin vào mắt mình, căn phòng rộng rãi, bức tường ngăn giữa phòng ngủ và phòng khách đã bị phá đi từ lúc nào. Nơi đặt tủ quần áo trước đây đã trở thành một phòng thay đồ.
Hyomin như đang mơ, cô bước vào phòng... nhìn những sự thay đổi đó.
Một bên bức tường trong phòng thay đồ được thiết kế thành tủ quần áo. Tủ có 4 ngăn, 2 ngăn để đồ của Jiyeon, đặc biệt toàn màu đen, hai ngăn còn lại vẫn trống.
Ngoài ra trong phòng còn đặt một bàn trang điểm. Cách trang trí của Jiyeon vốn tạo cho người khác đơn giản mà mạnh mẽ, bây giờ vì những đồ dùng mới này mà trở nên ấm áp và nữ tính hơn...
Hyomin bước vào phòng tắm, trong đó cũng có chiếc tủ 2 ngăn, một ngăn để đồ dùng của Jiyeon, một ngăn trông...
"Từ lúc quyết định kết hôn với chị, em đã gọi người tới sửa sang lại. Xin lỗi vì em tự ý thay đổi thế này mà không hỏi ý kiến của chị" Jiyeon nhìn Hyomin lặng yên đứng đó, bỗng thấy bất an.
"Nếu như chị không thích, chúng ta có thể thay đổi...nếu như chị còn muốn gì khác nữa...."
"Không! Thế này quá tốt rồi!" Hyomin quay lại, vội vàng ngắt lời Jiyeon.
Jiyeon ngây người. Lại một lần nữa nó có cảm giác trái tim mình đập dữ dội. Nó chưa từng thấy cô biểu hiện như thế bao giờ, hai tay cô đặt trên ngực, đôi mắt như có màn sương long lanh.
Jiyeon không biết mình đã làm gì, nhưng chắc chắn là Hyomin rất vui.
Vì Jiyeon sửa sang căn phòng này chăng? Jiyeon nghi ngờ. Nhưng bất luận là như thế nào, nó sẽ làm mọi điều để được nhìn thấy cô vui mừng như thế.
"Cảm ơn Jiyeon, Jiyeon đối với chị thật tốt....Có thể cúi đầu xuống một tí...không?" Hyomin mặt ửng hồng nói
"Làm sao vậy?" Mặc dù hỏi nhưng Jiyeon vẫn cúi người xuống.
Hyomin ôm lấy gò má Jiyeon, đặt lên môi Jiyeon một nụ hôn...Lúc đầu Jiyeon bị động vẫn đứng yên nhưng từ từ đã về thế chủ động. Jiyeon hôn xuống thật sâu, đảo lưỡi quanh môi cô, ngậm lấy vành môi trên rồi xuống vành môi dưới, khi cả hai cần không khí thì Jiyeon buông cô ra... Hyomin đỏ mặt gục đầu lên vai Jiyeon, ôm Jiyeon thật chặt. Đây là lần đầu tiên cô thể hiện tình cảm và sự cảm động của mình...
Những điều Jiyeon làm quá ý nghĩ đối với cô.
Tuy kết hôn với Hyomin chỉ là một quyết định nhất thời, nhưng Jiyeon không phải là người tùy tiện hứa hẹn thề thốt. Chia đôi, tất cả mọi thứ trong căn phòng này đều được chia đôi. Điều này không chỉ thể hiện Jiyeon là người sông ngăn nắp, mà còn chứng tỏ Jiyeon thực sự chấp nhận cô bước vào cuộc sống của mình, tôn trọng cô, cùng cô chia sẻ mọi điều.
"Đủ rồi...thế là đủ rồi" Hyomin mím môi, đôi mắt nhòe lệ.
"Chị nói gì?" Hyomin ôm Jiyeon thật chặt, tựa đầu vào vai Jiyeon, không biết nói gì. Jiyeon hoang mang, không hiểu vì sao Hyomin hôm nay lại khác với cô gái mà nó đã quen biết hai năm trước đến thế.
"Không có gì" Hyomin lắc đầu.
Vừa nãy, thái độ của Jiyeon đối với Yuri làm tâm trạng cô như rớt xuống vực sâu, còn bây giờ lại nhận được sự quan tâm của Jiyeon, cô lại phấn chấn tinh thần.
Cô là một người rất dễ hài lòng!
Cô nghĩ rằng Jiyeon cũng hiểu điều này...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top