Chương 1809: Thiên Kiếp 13

Chương 1809:Thiên Kiếp 13

Tác giả : Ngận Thị Kiểu Tình

Edit : Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Ninh Thư đem Diệp Hòa Ngọc kéo ra phía sau lưng, nhìn Dịch Ưu Toàn, "Cái tật xấu gì vậy?"

"Ngươi nói tật xấu gì, ta không thể phá vỡ ngọn núi, vậy ngươi lại có thể sao?" Dịch Ưu Toàn từ trên cao mà nhìn xuống Ninh Thư.

"Ta nói ta có thể phá khi nào." Ninh Thư mặt không biểu tình mặt, quả thực hết chỗ nói rồi.

"Được rồi, đừng náo loạn." Kỳ Thừa đứng ở giữa Dịch Ưu Toàn cùng Ninh Thư, sợ hai người lại xung đột.

Ninh Thư có điểm cạn lời, Dịch Ưu Toàn chú ý nàng làm gì?

Vài người tìm đủ các loại phương pháp, mắt thấy sắc trời đã ảm đạm, chỉ có thể dẹp đường hồi phủ.

Về tới nhà tranh, mọi người đều trầm mặc, trong nhà chỉ có mấy cái băng ghế, đều để Ninh Thư cùng thầy trò Kỳ Thừa ngồi, hai đứa nhỏ phải đứng.

Ninh Thư nói: "Tìm chỗ sạch sẽ ngồi xuống."

"Dạ, sư phụ." Diệp Hòa Ngọc gật gật đầu, mang theo muội muội ở một bên ngồi xuống.

Kỳ Thừa nói: "Núi Kiếm Đoạn Phong tuy rằng hiếm lạ, nhưng là thiên hạ to lớn, đồ vật hiếm lạ cũng nhiều, mặc dù chúng ta là người tu tiên, nhưng cũng là ếch ngồi đáy giếng, loại đồ vật này chúng ta mở không ra, những người khác cũng không được."

Dịch Ưu Toàn cảm thấy ngọn núi này có chút quen mắt, cảm giác đã thấy qua ở đâu rồi.

Dịch Ưu Toàn cau mày trầm ngâm, nhớ lại xem mình đã từng thấy qua ngọn núi này ở đâu.

Đúng rồi, Dịch Ưu Toàn vỗ đùi, tiên phủ của cô có ngọn núi giống như ngọn núi này, hơn nữa dường như chính là đoạn núi bị ch.ém rớt từ núi Kiếm Đoạn Phong này.

Khó trách nhìn quen mắt.

Giữa hai ngọn núi này có quan hệ gì sao, Dịch Ưu Toàn quyết định ở tiên phủ tìm hiểu tình hình ngọn núi này, còn có, vì cái gì mà hơn nửa ngọn núi lại xuất hiện ở đó, là người nào dời tới.

Ninh Thư nhìn vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ của Dịch Ưu Toàn, nhíu nhíu mày, cái cơ duyên này không phải lại là của Dịch Ưu Toàn đấy chứ, nhìn biểu cảm của cô ta, khẳng định cùng Dịch Ưu Toàn có quan hệ.

Dù sao trong tay Dịch Ưu Toàn luôn chìa khóa mở ra bảo tàng.

Ninh Thư không nói một lời, có thể mở ra là tốt nhất, vất vả cực khổ tìm được đồ vật, lại có khả năng phải mất đi, thành cơ duyên của người khác.

Dịch Ưu Toàn hướng Kỳ Thừa nói: "Sư phụ, ta đi ra ngoài một chút."

Kỳ Thừa cũng không lo lắng, Dịch Ưu Toàn thực lực vô cùng cường đại, gật gật đầu nói: "Cẩn thận, sớm một chút trở về, nếu xảy ra chuyện gì, liền bóp nát ngọc bội, ta sẽ tới."

Dịch Ưu Toàn gật gật đầu, ra cửa, phi lên kiếm liền biến mất trong màn đêm.

Ninh Thư nhìn phương hướng Dịch Ưu Toàn biến mất, Dịch Ưu Toàn không phải là đi núi Kiếm Đoạn Phong đó chứ.

Chẳng lẽ Dịch Ưu Toàn đã tìm được phương pháp giải quyết?

Chuẩn bị đem toàn bộ núi Kiếm Đoạn Phong thu đi sao, cô theo ở phía sau đừng nói ăn canh, đất cũng không có mà ăn.

Nếu thật là nói như vậy, Dịch Ưu Toàn lại cường đại rồi.

Mạnh mẽ ngược lại cũng không thành vấn đề, nhưng nếu thật sự bị độc chiếm, thì trong lòng Ninh Thư muốn chửi thề luôn á.

Ninh Thư có chút ngồi không yên, chuẩn bị đến núi Kiếm Đoạn Phong đi xem.

"Hai ngươi ở tại nơi này, ta đi một chút sẽ về." Ninh Thư hướng hai đứa nhỏ nói.

Diệp Hòa Ngọc lập tức nói: "Vậy sư phụ người cẩn thận một chút."

Ninh Thư gật gật đầu, ngự kiếm hướng núi Kiếm Đoạn Phong đi, Kỳ Thừa thấy vậy cũng đuổi theo.

Ninh Thư không ngừng đẩy nhanh tốc độ tới Kiếm Đoạn Phong, kết quả là không thấy núi Kiếm Đoạn Phong đâu nữa.

Ninh Thư từ trên thân kiếm nhảy xuống, ngạc nhiên xen lẫn kinh ngạc mà nhìn Dịch Ưu Toàn.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top