Chap 8.2
Còn nhớ lần đó mang tâm tính ác liệt dẫn tình nhân bên ngoài về nhà, cứ nghĩ sẽ cùng với ả làm chút chuyện xấu xa thúc ép cậu buông tay hắn, nghĩ có lẽ cậu chủ động đề nghị sẽ khiến hắn dứt khoát nhẫn tâm cắt đứt hơn. Thiên tính vạn tính lại không tính được, trừ bỏ khiến cậu càng khổ sở nhịn nhục ra, chỉ còn bản thân thảm hại không lên nổi hứng thú, giữa lưng chừng hoan ái dục vọng phía dưới lại không chịu đứng lên. Bởi vì hắn chợt nhận ra mùi nước hoa gay mũi bên dưới không giống mùi hương cỏ dại nhàn nhạt của cậu, bờ môi mềm đầy son phấn không giống phiến môi thơm tho lại ngọt ngào thuần khiết của cậu... hoàn toàn không thể giúp hắn nổi lên hứng thú. Kết quả không thể tệ hại hơn, cô ả giận dữ với hắn liền bỏ đi.
Hắn ai oán đi ra ngoài châm điếu thuốc, nhìn lại tiểu ngốc nghếch đang cuộn mình trên sofa, hai bên má còn nhoè lệ, cánh tay trắng trắng mềm mềm còn in dấu răng đỏ sậm, đứa ngốc này thế nhưng có thể chịu đến mức này, hắn cười khổ ôm cậu về giường, cẩn thận giúp cậu an bài tốt, vừa định rời đi tắm rửa, cánh môi vô tình chạm khẽ lên những sợi tóc mềm mại của cậu, hương thơm mát rượi liền khiến hắn choáng váng, mạc danh kỳ diệu dục vọng bị kích thích đứng lên, giữa đũng quần dựng túp lều lớn.
Này thực khiến hắn khó xử rồi. Khi nhận ra cậu đối với hắn quan trọng thế nào, hắn vô cùng hối hận.
Nhưng cho dù hối hận đến đâu, hắn cũng không thể không buông tay.
Lệ Lệ nói kỳ thật rất đúng, nếu thật sự yêu Chí Huân, hắn không nên ích kỷ cùng độc đoán như vậy, cậu đáng được hạnh phúc, nỗi đau này rồi sẽ có người giúp cậu xoa dịu, hắn không đủ can đảm để tiếp tục nhìn cậu vì mình ngày càng tiều tụy.
Hắn biết cậu vẫn hay đứng trước công ty nhìn vào trong, vẫn luôn dõi theo hắn từ phía xa xa... nhưng càng nhìn thấy cậu như vậy hắn lại càng hổ thẹn. Cậu không nên vì hắn chịu khổ nhiều như thế, không nên vì hắn đau lòng như thế. Hắn hoàn toàn không xứng.
Cậu luôn luôn chỉ có thể hướng đến một mình hắn. Nhưng hắn không thể thời thời khắc khắc thủy chung hướng mãi một hình bóng của cậu. Hắn chợt nhận ra sự ích kỷ của mình thật hèn hạ, và hơn hết, độc chiếm tình cảm thuần khiết đẹp đẽ của cậu không còn làm hắn dễ chịu như hắn đã từng tưởng. Nó thậm chí còn tồi tệ hơn cả khi hắn không chinh phục được một con đàn bà kiêu ngạo. Nỗi đau của cậu hiện tại cũng là vết thương sâu hoắm trong lòng của hắn. Cậu đau một, chính hắn lại đau mười.
Sẽ không ai biết ngày đó hắn quyết định rời đi, tim hắn đau đớn đến mức nào.
Việc hắn rời đi có lẽ sẽ tạo cho cậu một nhát dao đau điếng, nhưng có câu đau một lần còn hơn đây dứt cả một đời. Hắn tình nguyện làm kẻ tồi tệ trong mắt kẻ khác, làm kẻ vô tâm lãnh cảm cho người khác sỉ vả. Trông hắn như một thằng ngốc tệ hại, hắn không đủ dũng khí để nắm chặt tình yêu của bản thân, hắn thật tệ hại.
Tệ hại hơn, hắn dùng một cô bé có vẻ mặt tựa Chí Huân để an ủi bản thân, để rồi trước mặt cậu làm ra những chuyện không thể chấp nhận. Hắn thừa nhận, mình rất tồi tệ!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top