Đôi cánh đêm của công lý
Trên con phố dọc theo Saco, một thành phố thuộc địa phản ánh nỗi nhớ và lịch sử, Nebil châm lửa bằng một que diêm. Trăng lặn, anh chỉ còn là một bóng đen trong bóng tối, một đôi mắt nhu hòa như muốn tỏa sáng. Thế giới ban ngày của anh ấy bao gồm những dải ruy băng, những chiếc mặt nạ có họa tiết đầy màu sắc và tiếng cười. Nhưng khi màn đêm buông xuống, Nebil trở thành kẻ thống trị bóng tối, nỗi ám ảnh của những kẻ lạc lối.
Trong khi đó, ở một góc phố khác, Memorius, kẻ mà mọi người khinh bỉ, lại là một kẻ săn mồi núp trong bộ mặt của một đứa trẻ. Đầy lý lẽ như một bức bích họa sống động, không ngừng biến đổi theo chiều tối. Mặc dù bị coi là một tên ngốc, anh ta là một con quái vật có sức mạnh vào ban đêm.
Họ chưa từng gặp nhau, chưa từng biết đến sự tồn tại của nhau. Nhưng hành trình của họ đã dần xích lại gần nhau khi một nhóm tội phạm vô lương tâm xuất hiện, khiến cả thành phố rơi vào tình trạng hỗn loạn. Pháp luật dường như bất lực trước sự lấn chiếm này. Kwad, thủ lĩnh của nhóm tội phạm, là hình ảnh của sự tham lam và tàn ác.
Nebil chống lại Kwad bằng sự kiên trì và quyết tâm không lay chuyển, sự chân chất của một chú hề từng khiến bao trái tim phải bật cười. Một mình trong bóng tối, anh sử dụng trí thông minh và nhận thức của mình để đánh bại kẻ thù.
Dù không gặp mặt nhưng Memorius và Nebil đã làm việc cùng nhau. Đêm này qua đêm khác, họ đi sâu vào cơn ác mộng của thành phố, với hy vọng giải phóng đô thị thân yêu khỏi Kwad. Dần dần, họ cảm nhận được nỗi buồn, sự hy sinh thầm kín của nhau. Đối mặt với sự tuyệt vọng, họ cố gắng tìm ra giới hạn của lòng dũng cảm và sức mạnh của mình.
Cuối cùng, sau những trận chiến không ngừng nghỉ, họ đã đánh bại Kwad. Nhưng cả hai đều không dám ăn mừng chiến thắng. Họ biết rằng cuộc sống của họ đã thay đổi mãi mãi. Đôi mắt cá nhân của họ đã mở rộng sang các khía cạnh toàn diện hơn của công lý, nhận ra rằng không chỉ phe của họ mới là anh hùng.
Nebil và Memorious kiệt sức ngồi xuống sau trận chiến, đối mặt với nhau trong bóng tối. Bên cạnh cuộc sống sôi nổi, tươi vui vào ban ngày, cuộc sống nghiêm khắc của chúng khi màn đêm buông xuống vẫn tồn tại.
“Anh biết đấy,” Nebil nói với Memorius bằng giọng trầm ngâm. "Tôi tin rằng, dù ngày hay đêm, chúng ta vẫn có thể tìm thấy một tia sáng." Nebil mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt Memorius. Lúc này, tuổi tác, địa vị không còn là rào cản. Quyết tâm và lòng dũng cảm của họ đã giúp mọi người cùng nhau chia sẻ màn đêm, như tình nguyện giữa hai thẩm phán. Hai người đã tìm thấy nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top