Sự hiểu lầm đáng yêu (viewjune)
Tại một trường đại học ở Bangkok, June Wanwimol Jeanasavamethee, một cô nàng với tính cách lạnh lùng và kiêu kì, nàng từ lâu đã luôn xa cách với mọi người xung quanh, ai mà ngờ được một người lạnh lùng như nàng một ngày nọ lại có thể rơi vào lưới tình với một cô gái có tính cách hoàn toàn ngược lại với mình. View Benyapa Jeenprasom, cô là một cô nàng năng động và sôi nổi, với tính cách của cô, cũng dễ hiểu thôi nếu cô chẳng ưa gì cái con người lạnh lùng kia.
Mọi chuyện bắt đầu khi họ được phân công làm việc chung trong một dự án nhóm. Cả hai đều không hài lòng với quyết định này và luôn tỏ ra khó chịu với nhau. Buổi tối muộn muộn hôm đó, cả hai dù không muốn nhưng vẫn phải ngồi cùng nhau tại thư viện để bàn luận về cách tiếp cận vấn đề trong dự án nhóm.
June gõ gõ cây bút tỏ vẻ khó chịu với người bên cạnh:
- Tôi nghĩ cách tiếp cận của cậu quá quái đản. Chúng ta cần một phương pháp chắc chắn và có tính logic hơn.
View lại hoàn toàn không đồng ý với ý kiến của con người kia, June trong mắt cô chẳng khác gì con robot:
- Nhưng cách tiếp cận của tôi đâu có sai? Tôi cảm thấy nó khá sáng tạo và mới mẻ.
Ý kiến của View không sai, nhưng June thật sự không hài lòng, nàng từ lâu đã quen với những nguyên tắc và khuôn khổ:
- Nhưng sáng tạo không có nghĩa là đúng đắn. Đôi khi, chúng ta cần phải tuân thủ theo những nguyên tắc cơ bản và logic.
Trời ơi, con người cứng nhắc này làm View có chút khó chịu:
- Cậu không hiểu, June. Đôi khi, việc tuân thủ quá nhiều nguyên tắc sẽ bỏ lỡ những cơ hội và giới hạn sự sáng tạo của mình.
- Và cậu không hiểu, View. Sự sáng tạo không phải là mọi thứ. Đôi khi, cần phải có sự cẩn trọng và logic để đảm bảo rằng chúng ta không mắc phải sai lầm.
Mâu thuẫn và căng thẳng dần leo thang, cả hai cố gắng thuyết phục đối phương về quan điểm của mình. Tuy nhiên, mỗi lời nói chỉ làm cho khoảng cách giữa họ trở nên lớn hơn. Những cuộc cãi vã và xung đột không ngừng xảy ra, khiến không khí trong nhóm trở nên căng thẳng, cả hai ngày càng chẳng ưa nhau chút nào.
Một ngày nọ, trong lúc đang làm việc tại thư viện, June bất ngờ bị ngất xỉu do căng thẳng và mệt mỏi, View ở gần đó phát hiện. Trong thư viện hiện tại không có ai ngoài cô, không ai ở đó để giúp đỡ ngoại trừ cô. Dù có ghét cái con người đến mấy, cô vẫn không thể bỏ mặc bạn cùng lớp trong tình cảnh nguy hiểm. Cô nhanh chóng gọi cấp cứu và đưa June đến bệnh viện.
Sau sự việc đó, nàng cảm thấy biết ơn cô nhưng vẫn giữ khoảng cách, nói gì thì nói nàng vẫn còn ngại việc thừa nhận bản thân mình không đúng. Tuy nhiên, cô không để ý đến sự lạnh lùng của nàng nữa và quyết định cố gắng hiểu, giúp đỡ nàng nhiều hơn. Dần dần, cô nhận ra là nàng cũng chỉ là một cô gái bình thường, có nhiều áp lực và nỗi lo riêng. Trong khi đó, June cũng bắt đầu thấy View không hề khó chịu và kiêu ngạo như cô từng nghĩ.
Cả hai bắt đầu nói chuyện nhiều hơn, chia sẻ những câu chuyện và cảm xúc mà họ chưa từng nói với ai khác. Nàng ấy dần dần mở lòng và chia sẻ về những áp lực từ gia đình và việc học, điều mà bản thân chưa từng dám thổ lộ với ai. View lắng nghe và an ủi, giúp June cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Từ đó họ cũng thân nhau hơn đôi chút
Một buổi chiều tại thư viện, họ có một cuộc trò chuyện sâu sắc:
- Này, tớ nghĩ chúng ta nên tạm dừng và suy nghĩ lại. Chúng ta không thể tiếp tục làm việc với nhau trong tình trạng này.
View mở lời, June cũng theo đó mà tiếp thêm:
- Ừ, có lẽ đó là điều tốt nhất. Chúng ta cần thời gian để suy nghĩ và lắng nghe nhau.
- Cậu có biết không, lúc cậu ngất xỉu hôm đó, tớ thật sự rất lo lắng.
View nhìn thẳng vào mắt June, ngày hôm đó nhìn thấy June ngất xĩu, trong lòng View lại hiện lên một nỗi sợ, nó rõ rệt đến mức bản thân cô còn giật mình:
- Tớ biết. Cảm ơn cậu. Nếu không có cậu ở đó hôm đấy, tớ không biết chuyện gì có thể xảy ra nữa.
- Không có gì. Chỉ là... tớ cảm thấy chúng ta đã hiểu lầm nhau quá nhiều. Thực ra cậu không hề lạnh lùng như tớ nghĩ.
- Còn tớ, tớ cũng nghĩ cậu kiêu ngạo và khó chịu. Nhưng giờ tớ nhận ra cậu rất quan tâm và tốt bụng.
View cười nói, trong mắt cô bây giờ, con người trước mặt thật sự rất đáng yêu
- Cậu có biết tại sao tớ luôn khó chịu với cậu không, June? Vì ghen tị với cậu, người luôn giỏi giang như cậu tớ chẳng thể đuổi theo kịp.
June có chút bất ngờ, trong mắt nàng, con người đầy tự tin này lại có một khoảng tối, một sự tự ti mà ít ai có thể nhìn ra được
- Thật ra, tớ cũng ghen tị với cậu, vì cậu luôn tự tin và mạnh mẽ, điều mà bản thân tớ luôn mong muốn có được.
Thời gian trôi qua, những cuộc cãi vã dần biến mất, nhường chỗ cho những nụ cười và sự quan tâm. Cả hai nhận ra rằng sự ghét bỏ ban đầu chỉ là do hiểu lầm và thiếu sự giao tiếp. Họ bắt đầu cảm thấy có tình cảm đặc biệt dành cho nhau, một thứ tình cảm mà trước đây họ chưa từng nghĩ đến.
Dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, View mạnh dạn tỏ tình với June. Cô nói rằng, dù ban đầu họ có ghét nhau đến đâu, nhưng giờ đây, cô không thể tưởng tượng cuộc sống thiếu vắng June, sự xuất hiện của June như ánh mặt trời trong View, một người luôn cố tỏ ra mạnh mẽ như cô lại cảm thấy rất thoải mái và được làm chính mình khi ở bên nàng:
- June, tớ biết điều này có thể kỳ lạ, nhưng tớ đã thực sự cảm nhận được sự thay đổi trong trái tim mình. Tớ không muốn mất cậu. Cậu có đồng ý làm bạn gái tớ không?
June cười nhẹ nhàng nắm lấy tay View, một cảm giác hạnh phúc lan tỏa ra khắp lồng ngực nàng:
- Tớ cũng có cảm giác tương tự, View. Chúng ta đã trải qua nhiều điều và tớ nghĩ chúng ta xứng đáng có một cơ hội để hạnh phúc ở bên nhau.
Trong khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi trẻ, họ đã tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ và ngọt ngào nhất. Cùng nhau, họ đã chia sẻ những cuộc phiêu lưu trong thành phố sáng rực ánh đèn, những buổi hẹn hò dưới ánh trăng lãng mạn, và những cuộc thám hiểm vào những ngõ ngách bí mật của trường đại học.
Mỗi ngày là một trang sách mới, được viết bởi những nụ cười, những trò đùa, và những lời hứa hẹn. Trong từng khoảnh khắc, họ đã tạo ra những kỷ niệm không thể nào quên, những khoảnh khắc nồng cháy của tình yêu đang nảy nở.
Từng thách thức, từng sai lầm mà họ trải qua là bài học quý giá, làm cho tình yêu của họ trở nên mạnh mẽ hơn, sâu đậm hơn. Bằng sự hiểu biết và hỗ trợ chặt chẽ, họ đã cùng nhau lớn lên, trưởng thành, và tạo nên những kỷ niệm vĩnh cửu của thanh xuân đẹp đẽ và cuối cùng họ đã tốt nghiệp.
Một buổi tối đẹp trời sau khi tốt nghiệp, cũng như là ngày họ đã tỏ tình với nhau, cả hai quyết định kỷ niệm ngày đặc biệt bằng cách đi dạo trên bãi biển nơi họ thường tới thư giãn. Ánh hoàng hôn nhuộm vàng cả bầu trời, tạo nên khung cảnh lãng mạn không gì sánh được.
Khi mặt trời dần khuất sau đường chân trời, View bất ngờ dừng lại và quay về phía năng và rút ra một chiếc hộp nhỏ từ túi áo khoác, mắt nhìn thẳng vào June với ánh nhìn chân thành.
- Bạn gái tớ ơi, chúng ta đã trải qua rất nhiều cùng nhau. Từ những hiểu lầm ban đầu cho đến khi hiểu và yêu thương nhau. Mỗi khoảnh khắc bên cậu đều là điều quý giá nhất đối với tớ.
June nhìn View, tim đập rộn ràng, không thể tin vào mắt mình.
- Bạn bé, cậu đang làm gì vậy?
View quỳ xuống, từ từ mở hộp nhẫn ra, bên trong là hai chiếc nhẫn sáng lấp lánh, là minh chứng cho tình yêu của hai người:
- Tớ muốn dành cả cuộc đời còn lại để bên cạnh cậu, cùng cậu vượt qua mọi thử thách và chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn. Liệu có đồng ý làm vợ tớ không?
June cảm động, nước mắt nàng trào ra, đây là giọt nước mắt hạnh phúc, là lần đầu tiên nàng cảm nhận được tình yêu sâu sắc mà cô dành cho mình và biết rằng mình cũng muốn điều tương tự. June gật đầu
- Tớ đồng ý. Tớ muốn cùng cậu xây dựng tương lai và hạnh phúc.
View đứng dậy, nhẹ nhàng đeo nhẫn vào tay June. Họ ôm chầm và hôn lấy nhau trong niềm hạnh phúc vỡ òa, dưới ánh hoàng hôn rực rỡ. Họ tiếp tục viết nên câu chuyện tình yêu của họ, một câu chuyện bắt đầu từ sự hiểu lầm và kết thúc bằng tình yêu vĩnh cữu.
Cám ơn vì đã đọc ạ :3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top