Chương 4
Reng...
--" Chúng ta tạm dừng buổi học tại đây, các em có vấn đề gì không!"_ Giáo sư dõng dạc cất tiếng, đồng thời tay cũng dọn dẹp giấy tờ trên bàn, đến giờ nghỉ trưa ai cũng vui vẻ đồng thanh hô " Không có" rồi ai nấy cũng chào tạm biệt giáo sư rồi tự động giải tán.
Đới Manh quay sang nói với Gia Mẫn.
--" Chúng ta trở về KTX của tớ trước đi tớ muốn giới thiệu cậu với mọi người một chút, cậu đến bằng gì thế?"_ Cùng lúc đó Nghệ Đồng cũng đã đi đến chỗ của hai người.
--" Là quản gia đưa tớ đến, tớ đi cùng các cậu"_ Gia Mẫn đúng dậy bắt đầu dọn dẹp mọi thứ trên bàn xong cùng Nghệ Đồng đợi Đới Manh lấy xe rồi rời khỏi trường đi đến KTX.
---------------------------@-@----------------------------
--" Giới thiệu với các cậu một chút đây là người mà bọn mình hay nhắc đến Triệu Gia Mẫn là thanh mai trúc mã từ nhỏ của bọn mình, Gia Mẫn đây là Gia Ái, kế bên là Loan Loan, tiểu Tứ và đây ngôi sao của học viện Tịnh Y mọi người hay gọi là tiểu Cúc".
Vừa đến KTX, mọi người liền tụ hợp đầy đủ ngoài phòng khách, mà nhân vật chính ở đây không ai khác mà là Triệu Gia Mẫn.
--" Chào các cậu gọi mình Savoki". Tự nở nụ cười chào hỏi, Gia Mẫn nhìn quanh mọi người.
Ánh mắt dùng lại trên người Tịnh Y một chút thần thái bổng nhiên khác lạ.
--" Đừng khách sáo, sau này đều là người một nhà cả!"_ Gia Ái là người lên tiếng đầu tiên làm phá tan không khí ngại ngùng.
--" Đúng vậy bạn của Đới Manh thì cũng là của tụi mình, tớ là Loan Loan!" _Loan Loan mỉm cười nhìn chăm chú vào Gia Mẫn.
--" Chào cậu!"_ Gia Mẫn cũng mỉm cười đáp lại.
--" Nghe nói cậu là ca sĩ nổi tiếng của Triệu Thiên, nghe qua nhiều lần, nay rốt cuộc gặp được"._bỏ qua Loan Loan, Gia Mẫn quay sang Tịnh Y.
Gia Mẫn nở nụ cười ấm áp tựa như ánh mặt trời, tựa như một mảnh băng độc nhất mềm mại tồn tại trên cõi đời này. Nghệ Đồng quan sát thấy vẫn là ngẩn ngơ một chút, quen biết cậu ấy lâu vậy là chưa gặp qua nụ cười ấy bao giờ, nhìn sang Tịnh Y vẫn là nhìn lại, len lén cười.
--" Cậu nói quá tớ cũng chỉ là một ca sĩ bình thường thôi! nghe bảo cậu là học bá học rất giỏi đúng không? thật hâm mộ nha! mong cậu sau này giúp đỡ một chút!"_ Tịnh Y cười thẹn thùng nói xong liền nâng lên tay phải, phải nói rằng lần đầu tiên cô gặp được một người xinh đẹp như vậy chẳng những vậy nụ cười phải nói là thật sự ấm áp nhưng cũng thật chói mắt, tựa như ánh mặt trời trong sương mù lạnh giá vậy làm cô có chút ngượng ngùng, kèm theo nhịp tim không theo quy luật.
Thấy Tịnh Y chìa tay ra ngỏ ý muốn làm quen, Gia Mẫn cũng dịu dàng bắt lấy, cả hai nhìn nhau không có chút động tác nào khác, bầu không khí có phần quỷ dị.
Nhìn trong mắt người nọ ấm áp trong trẻo mà trong đó ánh lên hình ảnh của mình, duy nhất chỉ có mình.
--" Hm..um..mm! Cũng trễ rồi chúng ta vào dùng bữa thôi"_ Đới Manh thấy mọi người đứng trơ mắt nhìn hai người kia với ánh mắt lạ lùng nên đành lên tiếng phá tan bầu không khí, giọng nói cũng kéo hai người đang thơ thẩn kia trở về thực tại.
--" Ngại quá mọi người cùng vào đi!"_ Tịnh Y lúng túng thoát khỏi bàn tay đang nắm kia, rồi cười ngại ngùng dẫn mọi người vào bàn ăn, buổi cơm trưa cứ thế diễn ra một cách hoà hợp cùng những tiếng nói cười.
--" Savoki! cậu định khi nào chuyển đến?"_ Gia Ái quay sang Gia Mẫn hỏi.
--" Sáng mai quản gia tớ sẽ thu xếp đồ đạc của tớ qua, không biết có làm phiền các cậu không?"
--" Không! bọn tớ thật sự thấy vui khi cậu chuyển đến đây, huống hồ cậu còn là bạn thân của Đới Manh và Nghệ Đồng, không phiền chút nào!" Gia Ái liên tục xua tay ý bảo không sao rồi quay sang nói với Tịnh Y.
--" Tiểu Cúc hình như bên phía cậu còn phòng trống hay là để Savoki chuyển vào đó đi?".
--" Um.. tất nhiên là được rồi! mình không có ý kiến đâu!" Tịnh Y ngại ngùng lắc đầu rồi nhìn về phía Gia Mẫn đang cong môi phía bên kia rồi lại quay chỗ khác.
Buổi trưa kết thúc trong tiếng cười nói vui vẻ Tư Ý ngỏ ý muốn đi mua sắm nên Tịnh Y đành đi theo vì cô cũng muốn mua một số thứ, Loan Loan cũng vừa đúng hôm nay không có lịch trình nên cùng Gia Ái, Nghệ Đồng và Đới Manh ngồi lại ngoài phòng khách cùng Gia Mẫn.
--"Gia Mẫn này với trình độ của cậu thì có vẻ không cần qua chương trình Đại học, thế sao cậu lại trở lại đây còn chọn trường này vậy?" _ Gia Ái tựa vào ghế sofa mềm mại vừa bóc vỏ trái quýt vừa hỏi Gia Mẫn.
--" Theo tớ thì cho dù là ở trình độ nào đi nữa thì tớ vẫn muốn hoàn thiện từng chi tiết nhỏ nhất trong các kiến thức, có cơ hội thì càng phải học tập không phải sao? với lại Đới Manh và Nghệ Đồng đều ở đây đó cũng là mục đích chính"_ Gia Mẫn cười nói, không phải cô không muốn nói là cô về đây mục đích là vì ba cô phân phó cô đi tìm hiểu tình hình công ty kế đó là tiếp quản Triệu Thiên nhưng nói vậy thì có vẻ quá phô trương rồi mà mục đích cô chọn trường này cũng bởi vì có Đới Manh và Nghệ Đồng ở đây nói sao thì việc này có vẻ đúng đi. Chi nhánh công ty Triệu Thiên nằm tại Bắc Kinh còn công ty mẹ ở nước ngoài do ba cô quản lý trong những năm vừa qua vô cùng lớn mạnh, nhưng trong đó cũng có nhiều cổ đông gây loạn nội bộ, cô lần này trở về có lẽ sẽ định cư một thời gian dài.
--" Trời ạ! Savo à bọn tớ cảm động chết mất!" Nghệ Đồng nghe Gia Mẫn nói vậy liền nhào tới bắt lấy Gia Mẫn giả bộ làm dáng thiếu nữ ngại ngùng khiến ai nấy cũng đều bật cười.
--" Cậu xem kìa mọi người đều cười cậu, làm mất mặt quá!"_ Đới Manh bộ mặt ghét bỏ nhìn Nghệ Đồng miệng thì cười trừ bộ dáng bó tay.
Buổi nói chuyện trôi qua 1 giờ đồng hồ, cho đến lúc Tịnh Y cùng tiểu Tứ về thì mọi người cũng đang tiễn Gia Mẫn ra xe.
--" Gia Mẫn cậu về à? tớ tưởng cậu ở lại luôn chứ?"_ Tư Ý và Tịnh Y lúc về có mua một chút đồ ăn để khao mọi người, Tịnh Y còn tưởng Gia Mẫn sẽ ở lại nên mua nhiều thêm một phần, không ngờ Gia Mẫn thế mà lại về.
--" Tớ về thu dọn đồ còn phải mua một ít thứ nữa ngày mai còn có tiết mà!"_ Gia Mẫn mỉm cười nhìn Tịnh Y, không biết vì cái gì mà cô cảm thấy cô gái này đặc biệt thuận mắt, có lẽ do là người dưới trướng công ty cô đi, tạo dựng mối quan hệ tốt càng có lợi.
Gia Mẫn nghĩ tới đây thì có lẽ càng ngu rồi ai đời là ông chủ lại đi nghĩ có lợi khi lấy lòng nhân viên chứ, lắc đầu cười trừ rồi tạm biệt mọi người lên xe taxi trở về khách sạn.
--"Này Loan Loan cậu thấy Gia Mẫn thế nào?"_ Xử lý xong bữa tối Loan Loan đang ngồi bấm điện thoại thì Gia Ái đi tới hỏi.
--" Không những xinh đẹp, nói chuyện lại thật khéo léo, cậu ấy rất giống với người tớ đã gặp ở New Zeland, nhưng chỉ là phớt ngang nên tớ cũng không chắc có phải là cậu ấy hay không" Loan Loan trầm tư nhớ lại chuyện một năm trước trong lúc cô đang công tác tại New Zeland để làm người mẫu cho tạp trí thời trang ChouZen, trong lúc đi shopping vô tình không cẩn thận đã đụng phải cướp nhưng do mang giày cao gót cô cũng đành bất lực đuổi theo, cứ tưởng là để hắn ta chạy thoát ai ngờ từ phía sau một cô gái dáng người cao gầy trên người là bộ comle đen tuyền chạy lướt qua cô chỉ để lại góc mặt nghiêm nghị làm cô khắc sâu ấn tượng sau khi lấy lại túi cho cô đã nhờ thư ký trả lại, hỏi là ai thì người thư ký nói cô ấy là thiên kim của tập đoàn Triệu Thiên nhưng vì có việc bận nên đã vội vã đi trước, sau một thời gian tìm hiểu tuy không có nhiều tin tức nhưng Loan Loan vẫn muốn có cơ hội gặp được cô gái này cho dù chỉ là nói một câu cảm ơn đi chăng nữa Loan Loan cũng muốn gặp lại.
--" Giống thế nào, cậu gặp qua cậu ấy rồi à?" Gia Ái ngạc nhiên nhìn Loan Loan.
--" Tớ cũng chỉ thấy giống với người mà tớ từng gặp nhưng người đó là tiểu thư tập đoàn Triệu Thiên, hình như cô ấy đang làm giám đốc điều hành không thể nào lại vô cớ trở về đây." Loan Loan suy tư nói nhưng rồi cũng chắc chắn với ý nghĩ này, ai đường đường là tiểu thư của một tập đoàn lớn lại ở một nơi nhỏ nhoi chỉ để làm học bá.
--" Cậu nói là thiên kim Triệu Thiên, tớ có nghe qua người này không những là tài giỏi mà còn là một người toàn diện, sơ qua không khác gì Gia Mẫn, nhưng nếu là vậy sao cậu ấy lại đến đây chứ? ".
--" Chắc là tớ nhầm thôi, bỏ qua đi, chúng ta sớm chút đi ngủ, ngày mai lại có tiết chủ nhiệm Phương".
--" Được, vậy cậu ngủ ngon!" Nghe Loan Loan nói vậy Gia Ái cũng không nghĩ nhiều nữa mà quyết định đi ngủ sớm.
--" Ngủ Ngon!"
---------------•---------------•----------------•-------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top