chương 2
Con người ... Thực yếu đuối lắm , họ cạn kiệt suy vọng trước mọi tình thế nan giải và đau lòng , khoác lên mình bộ mặt bí ẩn , lạnh nhạt chỉ có một số người họ mạnh mẽ đơn côi và biết tư hữu lập vậy nhưng kết cục cuối cùng họ vẫn chỉ là những con người yếu đuối , yếu về linh hồn , họ gắng sức can đảm gồng mình lên mạnh mẽ vì không có chỗ dựa nhưng cho dù sau cùng họ vẫn phải rơi nước mắt , vẫn phải khóc cho sự yếu đuối , nhu nhược của mình , khóc cho sự tàn nhẫn của đau thương đã gây ra mà mình đã ấp ủ bấy lâu , cơ thể nặng trịch sẽ trở lên nhẹ nhõm . Sinh ra chẳng có ai là không biết khóc cả ..
****
Tự nhủ bản thân mạnh mẽ có làm bạn thoát khỏi sự yếu đuối không ? .. gắng sức thoát thân khỏi bóng tối của nỗi đau có làm bạn cảm thấy nhẹ nhõm không ? Hay là lại chỉ khiến thân xác , linh hồn mình thêm xấc xác , bị cắt rời từng mảnh bởi nỗi đau , thân thể nặng nề , đau đớn . Bạn biết mà .. phải khồng ? Điều đó sẽ chẳng giúp được gì cho bạn , nó sẽ chẳng khiến bạn khá hơn mà ngược lại còn khiến cho bạn đau đớn gấp bội những con người yếu đuối trước sự thật ơi ! Đừng cố trốn tránh sự thật , be lấp , bao phủ nó bởi những dối trái vì như thế sẽ khiến cho bạn từng ngày trôi qua trong lòng sẽ nặng trĩu , bạn hãy thả trôi những ký ức không đẹp , để nó ngủ sâu vào trong thời gian rồi cứ dần dần rồi bạn sẽ quên mất nó , hãy đánh đổi nó để lấy lại nụ cười mỗi ngày của bạn ...
****
Cuộc sống , ta phải biết điều không được làm và nhất quýêt cần phải làm , nếu không bạn sẽ chẳng thấy được cầu vồng , không tự tin trước quýêt định đúng đắn của mình bạn sẽ hoàn toàn chỉ biết dựa dẫm vào người khác ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top