Chương 5

Ngày hôm sau chưa đến 8 giờ sáng Mễ Điềm liền bị Vương Hoa đồng chí mang theo giỏ ném ra khỏi nhà, hôm nay cả thôn đều được nghỉ buổi sáng không phải xuống ruộng .
Không ít thanh niên xuống sông mò trai, mùa này trai sinh trưởng lại nhiều , ai nấy đều cầm giỏ ra bờ sông kém may mắn cũng bê cả nữa giỏ . Trai chưng hay xào đều ăn cực kỳ ngon , cả thôn không ai ngu ngốc bỏ lỡ dịp này, đến cả tiểu hài tử cũng hăng hái hơn ngày thường.

Vương Hoa đồng chí vừa ra ngoài trở về ,còn thấy Mễ Điềm ngồi bên ghế tay cầm quạt, tay cầm bánh vẻ mặt hưởng thụ ngu ngốc mà cắn điểm tâm . Vương Hoa đồng chí cảm thấy sọ não đau dữ dội, nàng nuôi thế nào ra cái đại tiểu thư xuẩn ngốc.

-" Cầm lấy giỏ ra sông giúp lục ca ngươi mò ít con trai trở về , mẹ chưng cho cả nhà cùng ăn món ngon . Đại ca ngươi sáng nay đều theo ngươi ba lên trấn trên đón thanh niên tri thức , sẽ đổi bố về cho ngươi không cần nhìn mẹ như vậy .... đi ngay đi ."

-".... Nga ta nhưng thích ăn lại không thích mò ." Mễ Điềm bĩu môi thả lại khối bánh hoa quế về khay , đại trời nắng còn kêu nàng ra sông mò trai ... này cái gì vui .

-" Không mò được trai đừng về nhà, tiểu thất ngươi lại thật sự muốn lên nóc nhà lật ngói a, ngươi giờ đều 14 tuổi ...nên là giao một ít bằng hữu ra bên ngoài quá ngốc cũng ít đi thiệt hại, còn có người che chở. Suốt ngày ngồi trong nhà bày dáng vẻ đại tiểu thư cho ai xem đâu ."

Mễ Điềm :"... Mẹ giao bằng hữu bọn họ lại lừa ta làm sao bây giờ ! Được rồi tiểu bát cùng cô cô ra bờ sông ."

-" Tiểu bát, nhanh theo tiểu cô cô ngươi ra ngoài , tiểu tâm một chút đừng bị người ta lừa lấy hết trai . " Vương Hoa đồng chí không bớt lo căn dặn thêm .

-" Tiểu cô cô ! Nhanh nha bọn họ đều nhặt hết thứ tốt " Tiểu bát phủi phủi một miệng bánh , ưỡn ngực xưng danh dẫn đầu ra bờ sông.

Mễ Điềm nghe đến đây liền không nghe nổi nữa, đưa tay ôm giỏ ra khỏi nhà. Nàng thật sự không phải xuẩn ngốc được chưa, chỉ là đại thượng thần không muốn so đo vấn đề kém cỏi hảo a.

-" Tiểu Thất ... ngươi đi đâu nhi ?" Này giọng oanh oanh yến yến theo phía sau truyền đến , Mễ Điềm chỉ lướt qua một cái liền biết này bà tám ở đâu cũng thấy, miệng lớn đầu thôn cuối thôn vẫn có thể nghe .

-" Ra bờ sông mò con trai, ngươi đâu ?" Mễ Điềm lướt qua tiểu cô nương trát hai cái bánh quai chẻo trên đầu , ăn mặt một thân thẩm sắc miệng hơi dương dương nhìn Mễ Điềm.

-" Cũng là nha .... cả thôn đều ra bờ sông cũng không thiếu ta một cái , cùng đi ." Lôi Tiểu Tiểu hất bím tóc ra sau lưng cười hì hì nhìn Mễ Điềm, này Mễ gia nuôi Mễ Điềm thật sự quá tốt, thủy linh linh xinh đẹp như cái tiểu tiên nữ.

-" Đi thôi ! Chậm nữa đều bị người khác mò hết . "

-" Tiểu Thất ngươi nói lần này về thanh niên tri thức là người thế nào nha, ta đều thấy bên kia thanh niên tri thức bàn tán không ít. Còn nghe nói cả so với hồ ly tinh Sở Vi Vi xinh đẹp nhiều ."

-" Có ta xinh đẹp sao ?" Mễ Điềm là cái nhan khống , ít phải xinh đẹp như tiểu Kiều ca nàng mới có hứng thú xem.

-"... azzz này ngươi mới bao lớn tính cái gì, Sở Vi Vi đều bị cả thôn trên thôn dưới truy phủng trong lòng bàn tay , Tiết Ngải kia thanh niên tri thức lại thực ra ghen ghét đỏ mắt ." Lôi Tiểu Tiểu phun tào không ít Mễ Điềm, ngươi đầu thai lợi hại đi ta so bất quá ngươi.

-" Vậy ngươi bao lớn, quản bọn họ cái gì hồ ly tinh ! Ta ba nói sang năm đi cao trung đọc sách ngươi đi sao ? " Mễ Điềm nhìn Lôi Tiểu Tiểu hai má tiêm tiêm còn nhai hồ lô... này cái phong cách thôn cô.

-" Ngươi còn không đọc xong sơ trung a ? nhưng với thành tích của ngươi khả năng cũng không xong đọc cao trung đi ." Lôi Tiểu Tiểu nhìn Mễ Điềm có chút đáng thương tưởng an ủi.

-" Ngươi đọc hay không đọc, ta lần trước lên trấn còn nghe bằng hữu ta nhị ca nói , sắp lại tổ chức thi đại học ."

-" Thật sao ?" Lôi Tiểu Tiểu hơi chút kinh hô, liền bị Mễ Điềm chụp cái tay , thất thời bịt kín miệng hai mắt trừng Mễ Điềm khó tin.

-" Không biết năm nào, nhưng đất nước sẽ khôi phục thi đại học nhanh thôi, nếu ngươi muốn ra khỏi thôn tìm cao phú soái liền đi bái . "

-" Như vậy! đọc cao trung đều trấn trên xa a, chúng ta làm sao đi ? Mẹ ta hẳn là không cho ." Lôi Tiểu Tiểu vừa đi vừa rối rắm Lôi thẩm , mẹ Lôi Tiểu Tiểu là cái người đàn bà chanh chua số một Vinh Lương thôn , Lôi Tiểu Tiểu sợ bị mắng.

-" Ngươi thuyết phục được ngươi ba tốt rồi, ta đọc cao trung khả năng sẽ mua xe đạp đến lúc đó ngươi bối ta. Chúng ta cùng nhau qua thế nào ta tốt không tốt ."

-" Oa ngươi thật tốt với ta tiểu Thất, ta có thể đi cao trung mỗi ngày đều sẽ bối ngươi , còn mang ăn cho ngươi. " Lôi Tiểu Tiểu cao hứng đến hỏng, tại thôn hiếm lắm mới có nhà có xe đạp, Mễ gia vì Mễ Điềm đi cao trung còn vung phiếu mua xe thật quá làm người khác ghen tỵ .

-" Tốt... ngươi chỉ cần bối ta liền hảo !" . Nàng sẽ không bối người, sẽ không bối người, sẽ không bối người. Chuyện quan trọng phải nói ba lần .

-" Tiểu Thất lục ca bên này !.... mẹ bảo ngươi đến đây  sao ?". Mễ Lục vui vẻ thấu lên bờ đón Mễ Điềm hỏi , bên dưới sông không ít người nhìn lên Mễ Điềm tò mò tiểu Thất trong miệng Mễ Lục.

-" Tiểu Thất cũng đến !" Kiều Ý hơi bất ngờ khi nhìn đến Mễ Điềm, xả xả khóe miệng nhìn nàng nhàn nhạt nói một câu .... tiểu cô nương mỗi ngày càng xinh đẹp chiếm không thiếu mắt người nhìn.

-" Tiểu Kiều ca hảo ! Ta mẹ muốn ta ra giúp giúp các ngươi, nhân lúc kết cái bằng hữu tiện khi dễ . "

Kiều Ý :"...." Mễ Điềm xuẩn từ trong xương cốt hắn đều nghe Mễ Lục nói nhiều rồi , nhưng mà nghĩ kết bạn còn để tiện khi dễ ,thật quá là suy nghĩ tân tiến.

-" Mễ Lục đó là ngươi tiểu muội muội sao... như vậy quá phận xinh đẹp tiểu cô nương , sau này ai tích đức mới được nàng đương tức phụ ." Hà Vĩ Bá cũng kích động khen, đoàn người thanh niên tri thức ai cũng nhìn lướt qua Mễ Điềm lại không dám nhìn lần thứ hai, còn sợ bị thu cái nhị kiến chung tình, trẻ vị thành niên nhưng không hảo xảo.

-" Này Mễ tiểu thất so bất quá ai đều xinh đẹp , ta trước giờ còn nghĩ Sở Vi Vi là bất khả chiến bại ." Lý Thi Hồng oa oa khen, nàng thật cao hứng còn có người đè bẹp Sở Vi Vi .

-" Nghe nói còn đọc sơ trung đã như thế xinh đẹp, lớn một chút biết đâu thành cái hồ ly tinh đem đàn ông đều vây đã chết ." Hạ Xuân Thu có chút ghen tỵ mà nói,... quên đi dù sao chỉ là cái thôn cô chưa dậy thì nàng còn so đo chuyện gì.

Sở Vi Vi nghe mọi người bàn tán cũng chỉ mím môi, hai mắt như nai con ngập nước, nàng hảo ủy khuất. Là bọn họ  khen nàng lớn lên xinh đẹp bây giờ cũng là bọn họ đáng thương nàng. Sở Vi Vi cảm thấy nàng không làm gì sai , Mễ tiểu thất cũng chỉ là cái thôn cô 14 15 tuổi ... nàng so cái gì với một đứa trẻ, bọn họ quá đáng nàng cũng không tính lý bọn họ.

-" Tiểu thất không xuống sao ? Thôi này đều cho người , tiểu thất đưa giỏ ta bắt lần nữa được rồi . "
Kiều Ý nhìn tiểu cô nương mị mị hai mắt phượng đứng trên bờ quan sát bọn họ, nàng như vậy thủy linh đây nước bùn hắn đều cảm thấy ô uế nàng. Vẫn là cho nàng tất cả đi, hắn lại bắt một hồi cũng mang về cái đủ.

-" Oa ... tiểu thất Kiều đại ca nhưng toàn cho ngươi trai của hắn, hảo tốt bụng ."
Lôi Tiểu Tiểu lớn giọng vui vẻ, Kiều đại ca so với toàn huyện soái nhất soái, còn ôn nhuận như ngọc, gia cảnh lại tốt nhất . Mễ Điềm hảo tốt số đều thảo người thích, Lôi Tiểu Tiểu cảm thấy cứ đi theo Mễ Điềm khả năng cơm cháo nàng cũng không cần lo nha. Hảo kích động ... cái này đùi vàng Lôi Tiểu Tiểu nàng ôm định rồi.

Nói ra nữ đồng chí ai nhìn đến cũng quá ghen tỵ với Mễ Điềm, Kiều đồng chí là ngốc đi còn đem tất cả cho Mễ tiểu thất , tuổi còn nhỏ đã tiềm chất hồ ly tinh rồi.
Nam đồng chí chỉ ha hả cười không quan hệ, Mễ tiểu thất còn không có cảm kích hắn đâu. Nào giờ vì trả cái ơn thu lưu cả vốn liếng đều mang ra cống hiến, nhân gia lại không xem là .... Kiều đồng chí cỡ nào đáng thương, đều sắp dọn vào Mễ gia tiểu viện còn nẩy sinh mâu thuẫn sao.

-" Tiểu Kiều ca, ngươi tốt với ta quá nha... đã thế buổi chiều dứt khoát chuyển sang , cũng có thể ăn một đốn đồ ngon . Tiểu Kiều ca cũng đừng ngượng ngùng, a bên kia ..."
Mễ Điềm cầm gậy sắt ném xuống sông, mũi nhọn đâm xuyên qua đầu một con cá cắm xuống đáy nước . Mễ Lục kinh ngạc đi đến chổ máu tan rút gậy sắt , hắn lắp bắp kinh hải ...

-" Tiểu thất cá thật to a !!!ca lần đầu tiên nhìn thấy cá to như vậy ." Mễ Lục kích động hai tay ôm thân cá trơn trượt bò lên bờ .

-" Là cá Tầm , to đều bằng đùi một nam nhân, cá này ở thành phố bán nhưng đắt đỏ phải vào tiệm quốc doanh lớn may ra có . Mễ tiểu thất ném một thanh gậy sắt liền chụp được là cái gì vận khí ." Không ít nam thanh niên tri thức ca thán, nhìn Mễ Điềm hâm mộ . Mùa này còn có cá ăn hạnh phúc đã chết , ai nấy nhìn cá trong tay Mễ Lục thầm hận tại sao bọn họ không gặp được .

Kiều Ý giúp đỡ Mễ Lục đưa cá vào giỏ, thứ cá này đắt đỏ hắn biết cũng từng ăn qua ... đơn giản bị tiểu cô nương ném liền bắt được . Bán ở thủ đô khả năng được mấy vạn, azzz nhà giàu mới ăn ra đồ vật như vậy. Ở nông thôn may mắn cái có thể ăn , Kiều Ý khó tin nhìn Mễ Điềm... càng nhìn càng thấy Mễ Điềm ngốc cũng có cái phúc của ngốc.

-" Lôi Tiểu Tiểu buổi tối sang nhà ta ăn cơm, Vương Hoa đồng chí sẽ làm cá, còn có trai ... bà bà sẽ làm khô cá ăn cực kỳ ngon . " Mễ Điềm có ăn cũng không quên kêu đồng bọn, nàng biết Lôi Tiểu Tiểu ngoài cái miệng rộng chính là một cô nương tốt, đơn thuần , trượng nghĩa. Đại thượng thần Mễ Điềm quan tâm một chút cũng hẳn là đáng giá đi .

-" Tiểu thất ngươi thật tốt, ta sau này đều theo ngươi... ngươi là cái may mắn tinh, đùi vàng ta đều ôm định rồi. Mặc dù tiểu thất ngươi đặc biệt ngốc, không sao ta sẽ bảo vệ ngươi suốt đời. " Lôi Tiểu Tiểu hai mắt hồng hồng, cười khó coi vỗ ngực .

-" Ngươi vẫn là đừng nói chuyện , đi mò trai của ngươi đi ." Mễ Điềm phiền, ai cũng nói nàng ngốc... nàng thật sự ngốc sao ? Là không phải đi , bọn họ chính là không đủ bao dung giống nàng mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top