Tam kiếp một chữ tình
"Ran, đừng khóc" Giọng nói trầm ấm của một thiếu niên nhưng có phần yếu ớt vang lên.
"Sẽ có cách...Kakuchou không thể bỏ anh lại, anh sẽ đưa em tới bệnh viện"
"Em đau lắm, có phải em sắp chết không, Ran?"
"Kakuchou của anh sẽ không chết, em sẽ sống như lần trước, đừng rời anh"
"Không kịp rồi, Ran...nãy em thấy Izana giúp em dừng đoàn tàu, mọi người vẫn còn sống, em đã làm được, giờ em sắp đi cùng...."
"Đừng nói nữa, Kakuchou, hãy để anh nói trước, anh sợ không nói ra sẽ ân hận cả đời"
Ran nghẹn ngào nói, em nghe vẫn bèn kẽ gật đầu ý bảo anh nói tiếp đi.
"Tôi yêu em, Kakuchou, tôi yêu mọi thứ về em, dù cho ban đầu chỉ là sự tò mò nhưng tham gia cùng em nhiều như vậy, em luôn đem cho tôi một cảm giác gì đó không thể diễn tả được mà say đắm em lúc nào không hay, em là ánh sáng, là tia hy vọng của cả đời tôi"
Ran nói xong bèn nhắm mắt vào, anh sợ em không đồng ý.
"Ran, em rất bất ngờ, em...." Nhưng em chẳng kịp nói hết câu.
Ran ôm thân xác dần nguội lạnh của em mà hét lớn, tại sao ông trời lại chia rẽ bọn họ thêm lần nữa.
..........
"Kakuchou, đừng đi" Ran hét lớn làm Rindou và Shion giật mình.
"Nii-chan, anh lại say rồi" Rindou thở dài.
"Anh không say..."
"Hôm qua mày uống rượu một mình đập phá quán bar của người ta, may mà tình cờ tao đi qua rồi gọi em mày tới rước mày đó" Shion kể lể.
"T-Tao...đáng ra tao phải vui em ấy đã có bạn gái...em ấy hạnh phúc nhưng tại sao tao lại không vui nổi" Ran thở dài, giấc mơ và ký ức ngày hôm qua khiến anh phát hoảng.
"Mày yêu Kakuchou?" Shion tò mò hỏi.
"Sao mày biết?"
"Nãy ai đó hét tên Kakuchou kìa, tới mơ còn mơ thấy mà không phải kẻ thù thì sẽ là người thương" Shion nói.
"Tao....sợ phải yêu, tao sợ tao không đem lại hạnh phúc cho em ấy, lần này tao sẽ buông tay" Ran thở dài.
"Haitani Ran, là anh nói đó, anh từ bỏ tình yêu dễ dàng vậy sao?" Một giọng nói bỗng vang lên.
"Kakuchou? Tại sao em ở đó?"
"Tôi không ở đó thì làm sao nghe được anh định từ bỏ tôi, tôi yêu anh, đồ ngốc" Kakuchou nói xong bèn chạy đi, Ran đứng ngây người ra.
"Anh đúng là ngốc, còn không mau đuổi theo nó"
Rindou lắc đầu, với cậu thì yêu luôn phải tận dụng cơ hội cho người mình yêu, nhìn thấy ông anh ngốc, cậu chỉ có thể ngao ngắn thở dài.
Ran phản ứng lại thì vội chạy ra tìm em, nhưng lại vô phương hướng, anh chẳng biết em đi đâu nữa rồi.
...........
Còn Kakuchou thì sao, sau khi nghe những lời đó, em đau lắm, tại sao lúc em bắt đầu muốn yêu Ran thì anh ấy lại buông bỏ, cuộc tình của họ trớ trêu vậy sao.
Kakuchou cũng vừa mơ thấy ác mộng, em mơ thấy mình sắp chết và những lời tỏ tình lãng mạn của Ran, em mơ thấy em chưa kịp đồng ý mà đã ra đi, để lại Ran ở đó cũng như Izana đã từng rời xa em.
Thật ra, em cũng đâu phải người máu lạnh, những năm qua Ran luôn để ý, chăm sóc em, có đôi khi Rindou còn trêu em mới là em ruột của Ran hơn cậu.
Lâu dần, em cũng dần có cảm tình đặc biệt dành cho anh, nên khi nghe thấy anh buông bỏ, em mới chất vấn xong bỏ đi.
Kakuchou không muốn nghe giải thích vì em sợ mình không kìm được lòng mà khóc, em ghét khóc trước mặt người khác.
.........
Theo thói quen, Kakuchou bất giác đi tới mộ của Izana mà tâm sự những uất ức trong lòng.
Chỉ như vậy em mới thấy thoải mái hơn một chút, trùng hợp Ran cũng đi tới đó, khi thấy em, Ran bèn nhẹ nhàng ôm lấy, mặc em phản kháng.
"Buông tôi ra, Haitani Ran"
"Tôi không buông vì tôi yêu em" Ran nghe vậy bèn ôm càng chặt hơn, anh sợ một lần nữa mất em.
"Nói dối, anh không yêu tôi, anh sợ tình yêu, mà giờ lại mặt dày nói anh yêu tôi"
"Em có bạn gái rồi, tôi chen chân làm gì?" Ran gắt lên.
"Hả, anh ghen à?" Kakuchou nghe vậy bèn bật cười, bình dấm chua ở quanh đây sao.
"Không có" Ran vội quay đi.
"Đó là bạn gái của Shion, em chỉ giúp cậu ta tỏ tình thôi, đâu có thân thiết đâu mà thành bạn gái em rồi, Ran ghen đáng yêu ghê" Em nghĩ vậy bèn quay ra ôm lấy Ran.
"Shion, mày hại đời tao rồi" Ran nghĩ mà thấy tức, chẳng lẽ kiếp này vì một thằng ất ơ mà hiểu nhầm em.
"Ran-chan ngại ngùng tới mức không nói nên lời sao" Kakuchou thấy vậy trêu càng hăng.
"Anh không có"
"Ran, anh ngốc quá, ghen thì cứ ghen, sao lỡ buông bỏ tôi"
"Nếu bé hôn anh, anh sẽ giải thích cho, thế nào chọn đi em" Ran biết nãy Kaku cười là em không giận nên trêu em.
Nào ngờ Kakuchou nhẹ hôn lên má anh, rồi phùng má nói.
"Em hôn rồi đó, em xin lỗi vì không nghe Ran giải thích đã bỏ đi, giờ em sẽ lắng nghe tới cuối"
"Kakuchou, anh yêu em, say đắm yêu em, chưa bao giờ hết yêu em, nếu em tìm được hạnh phúc riêng em thì tôi sẽ thầm chúc phúc...."
"Yêu em, thật không, Ran chăng hoa, bạc tình thế kia mà, em muốn nghe lời thật lòng, em ghét đường mật nhưng giả dối" Kakuchou nghiêm túc nhìn anh.
"Em nghe ở đâu vậy?" Ran hơi sững sờ, ai bôi nhọ thanh danh của anh sao.
"Là Rindou nói...còn cả Izana nữa"
Izana thì không tính nhưng anh không ngờ Rinrin của anh lỡ lòng nào nói anh như vậy.
"Bởi anh không yêu họ, trái tim của anh đã thuộc về Kakuchou suốt tam kiếp, anh sợ kiếp này lại..."
"...."
"Lại khiến em đau, anh ghét điều đó, kiếp đầu anh tỏ tình em 3 lần nhưng em lại từ chối, kiếp thứ hai anh sợ Kaku từ chối nên tới mãi cho tới lúc sắp mất đi em, anh mới dám nói yêu em, nhưng chưa kịp nghe hồi đáp mà em nỡ bỏ đi" Ran nghẹn ngào nói.
"Ran đừng khóc..."
"Kakuchou"
"Ran, em rất bất ngờ, em....đồng ý" Kakuchou nói xong bèn trao cho anh một nụ hôn nồng nhiệt khiến Ran chưa kịp phản ứng theo.
"Kakuchou, em...cũng nhớ lại rồi sao, kiếp đầu tiên, chính tôi đã...."
Chưa để Ran nói hết, em lại tiếp tục chủ động hôn anh.
"Ran, đừng nhắc lại những kiếp trước, quá khứ đau buồn hãy để nó trôi đi, em chỉ biết hiện tại rất hạnh phúc bên Ran thôi"
"Cảm ơn em, tia sáng đời tôi, mãi yêu em, yêu em tam kiếp chẳng thể phai"
.........
Dạo này bị vã RanKaku quá mà ít ai ship nên có ý tưởng thì phải viết cho nóng, bài vở tính sau ಥ‿ಥ
26/10/2022
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top