HopeMin
''Đói đói ~~''
JiMin dụi dụi cái đầu màu cam chói lóa của mình vào cổ của nam nhân đang nằm ngủ bên cạnh. Nam nhân vì cảm giác nhột nhột mà mở mắt cúi xuống nhìn kẻ đang làm nũng với mình. Cảm nhận được một ánh mắt nhìn mình một cách triều mến, JiMin ngước đôi mắt nhỏ lên nhìn thì thấy J-Hope đã tỉnh ngủ con mịa nóa rồi và giương đôi mắt thèm khát nhìn cậu. Bĩu môi, cậu dụi dụi đầu vào cổ nam nhân tiếp tục làm nũng như một con mèo đòi ăn.
''Rồi rồi mèo con. Muốn ăn gì đây?!''
J-Hope ngồi dậy, hắn kéo tay cậu dậy cho cậu ngồi lên đùi mình để cậu cúi đầu xuống nhìn, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi cậu hỏi.(Ju: Chây Hốp à~~ Anh ở dơ quá đó><") Cậu mỉm cười tươi nói ''Mì tương đen" rồi cúi xuống cổ hắn dụi dụi làm nũng lần nữa. Cười cười, hắn xoa xoa đầu cậu rồi như thế mà ẵm cậu đi làm vệ sinh cá nhân.
Vào phòng tắm, hắn đặt cậu lên bồn rửa mặt. Lấy hai bàn chải và một tuýt kem đánh răng. Cho một ít kem lên rồi đưa cho cậu. Cậu ngồi trên bồn rửa mặt đáng răng, hắn đứng trước mặt cậu cười cười mà đánh răng. Xong, hắn lấy tay rửa mặt cho cậu còn cậu thì chỉ việc hưỡng thụ bàn tay của hắn đang làm sạch cho khuôn mặt đáng yêu cute mà hắn và cậu cho là vậy. Nắm tay cậu kéo xuống bếp đã thấy hai tô mì tương đen được người làm trong nhà làm sẵn. Cả hai ngồi vào bàn, hắn chuẩn bị cho cậu còn cậu chỉ việc cầm nĩa lên và ăn.
Đang ăn, hắn kéo người cậu lại gần rồi đưa lưỡi liếm sạch tương dính trên miệng cậu còn chép chép miệng bảo ngon mà không biết xấu hổ với những người giúp việc xung quanh. Cậu đỏ mặt ban cho hắn một cái đánh lên vai rồi vùi đầu ăn như chưa bao giờ được ăn. Ăn xong, hắn lại bế cậu ra sofa ngồi.
''Mèo con hôm nay có muốn đi ra ngoài không??"
Hắn lấy tay nhéo nhéo ngay cổ của cậu mà hỏi. Cậu khôn nói gì mà chỉ gật gật đầu rồi làm biếng mà ngã người xuống sofa nằm. Hắn nhìn vậy chỉ lắc đầu rồi cười, nhìn con mèo màu cam này xem. Chỉ biết ăn rồi ngủ, chẳng biết làm gì hết. Cũng tại hắn cưng chiều cậu quá rồi đi! Cái gì hắn cũng làm cho cậu với lí do là sợ cậu đau. Lúc đầu, cậu chỉ ngượng ngùng không chịu nhưng dần dà về sau, hắn mặt dày quá nên cậu phải chịu thôi. Hắn đã và đang và sẽ chăm sóc lẫn cưng chiều cậu như vậy cho tới sau này. Tất nhiên là phải cưng chiều cậu rồi! Hắn đã tốn biết bao nhiêu công sức mới dụ dỗ được con mèo kiêu ngạo này về nhà ở canh hắn é vé ry đây a~. Và bây giờ, thành quả của hắn là đây.
Một con mèo lúc nào cũng chỉ biết làm nũng, ăn và ngủ thôi. Xoa xoa mái đầu màu cam,hắn vừa bật phim vừa hỏi cậu''Có muốn đi chơi ở công viên trò chơi mới mở không mèo?'' Nghe tới hai chữ trò chơi, mắt cậu sáng rực mà mở to rồi bật dậy gật gật đầu lia lịa. Hắn thấy hành động đó của cậu chẳng khác nào một con chó vui mừng như sắp được chủ cho ăn(Ju: so sánh với chó??==//).
''Nhưng mà anh hết hứng muốn đi rồi, chỉ muốn nằm ở nhà th..''
Hắn chưa nói hết câu, cậu đã nhảy bổ vào người hắn. Ngồi lên đùi hắn mà lấy tay ôm eo còn mái đầu màu cam thì cứ dụi dụi vào cái cổ của hắn. Vừa dụi, cậu vừa nói với cái giọng đáng yêu.
''Em muốn đi công viên trò chơi cơ!! Muốn đi cơ!! Ở nhà hoài chán lắm cơ! Ứ chịu đâu! Đi chơi đi mà Hobi.''
Hắn xoa xoa đầu cậu như đang vuốt ve một con mèo nhỏ đang làm nũng với chủ và lạnh lùng nói''Được, nhưng...". Nghe hai chứ đó, cậu ngước mắt lên chớp chớp dụ hoặc nhìn hắn nheo nheo mày phồng phồng má nói.
''Nhưng gì cơ?!"
''Có một điệu kiện cho em! Nếu làm được thì đi, không được thì ở nhà!''
Nheo nheo mày, chu chu mỏ suy nghĩ khiến ai kia muốn bay vào cắn ngay cái mỏ đang chu kia. Nhìn xem, còn hồng hồng bóng bóng nữa chứ! Ai dô, thiệt là khiến hắn đây một người trong sáng muốn phạm tội mà(Ju: cứ phạm tội, em bảo kê anh với điều kiện anh phải quay lại quá trình phạm tội nha~~ phư~ phư~.''). Suy nghĩ hồi lâu, vì không thể biết được hắn sẽ đưa ra điều kiện gì(Ju: chứ không phải tại nhà người lười suy nghĩ à?*bĩu môi*) cậu liền gật đầu. Hắn cười cười móc từ trong túi ra tờ giấy ghi nhi nhít là chữ, liền đưa cho cậu nói''Kí vào đây thì sẽ được đi chơi!'' Cậu vô thức gật mạnh đầu rồi chớp lấy tờ giấy và kí tên. Xong, cậu thấy hắn mỉm cười một cách biến thái thì mới run nhẹ người mà hỏi.
''Trong đó anh ghi cái gì vậy?''
''Mèo cưng không đọc sao?''
''Anh không nói!''
''Thôi, để anh đọc cho mèo cưng của anh nghe nha~~''
Nói rồi, hắn hun một cái chóc lên má cậu nói. À, trong tờ giấy ghi như thế này đây:
10 điều kiện nếu Park JiMin ngày nào cũng làm được thì một tuần đi chơi được một lần:
1:Park JiMin phải gọi Jung Ho Seok là ông xã, chồng yêu, chồng cute đáng yêu dễ thương của vợ, Ho Seok đẹp trai nam tính của Park JiMin, Chây Hốp của Chim Chim ơi,...
Khóe mắt cậu giựt giựt.
2: Mỗi sáng thức dậy phải hôn lên môi, lên má Jung Ho Seok rồi mới được đánh thức và làm nũng với Ho Seok.
Tạm được, cho qua!
3: Phải cho Jung Ho Seok ôm, ''cảm nhận'' thân thể Park JiMin mà không bị đánh.
JiMin đen mặt.
4: Phải cho Jung Ho Seok hôn, làm việc riêng mỗi ngày hai lần.
==''
5: Nếu được đi chơi phải nắm tay chồng thật chặt, không được buông, chồng nói gì cũng nghe không được cãi lại.
><''
6: Đi ngoài đường không được liếc mắt đưa tình với mấy thằng ngoài đó lẫn mấy con ngoài đó.
Chấp nhận.
7: Nếu đi dự tiệc, đi pặc ty phải xin phép chồng và phải có chồng đi theo. Nếu chồng bận, không đi được thì phải về nhà trước bảy giờ rưỡi tối.
8: Khi đi chơi, trai có hỏi số điện thoại, số nhà hay tên thì phải đưa số điện thoại và nhà chồng ra. Hỏi tên thì phải nói''Để tui về tui hỏi chồng tui xem có cho bạn biết tên được không? Mà bạn tên gì, nhà ở đâu để tui nói với chồng nếu được sẽ đến tận nhà bạn cho biết thêm...'' nói chung là nói nhiều thứ để đuổi những tên muốn ve vãn phải hoảng sợ mà bỏ đi.
9: Không được giận chồng, chỉ được làm nũng với chồng. Giận chồng thì chồng sẽ thượng em cho đến đi không được thì thôi.
10: Nếu chồng mà thấy em đi ve vãn với người khác thì em sẽ bị chồng thượng tới khi nào chồng muốn dừng thi thôi(Ju: như thế thì Chim nát cúc à?? TTvTT). À sau khi đọc xong điều 10 thì nhớ hun chồng một cái.
Hết~~
Vâng, nghe xong cái bản điều kiện do tên chồng dễ thương đáng yêu đẹp trai bày ra, cậu ngay bây giờ chỉ muốn cho kẻ đã ghi cái bản này một trận cho nhớ đời. Đời đời đã từng là một em ngạo kiều thụ khó chinh phục nhưng ai ngờ đâu lại bị tên mặt dày công kia trong ba năm theo đuổi đã đem về nhà được. Bây giờ chỉ biết là một em thụ ngoan ngoãn chỉ biết làm nũng với chồng và là một con mèo ngoan và vô dụng chẳng biết làm gì trong mắt của ai kia. Một thời huy hoàng nay còn đâu TTvTT.
''Em đã đọc rồi thì thực hiện đi a~~''
Lấy tay bẹo bẹo cái má đầy mỡ của vợ, hắn mỉm cười (biến thái) nhìn cậu rồi chỉ chỉ vào môi mình ý muốn nói là cậu phải hôn hắn. Mặt phụng phịu làm nũng mong hắn bỏ qua nhưng ai ngờ đâu hắn mặt dày cứ nhìn cậu cười hoài.(Ju: mặt dày vậy anh :3)Bực bội, cậu chu chu mỏ rồi hướng người về phía môi của ai kia mà hôn cái chóc làm cho người được hôn một cái bay lên tận mây xanh(Ju: xuống, xuống đuê anh ơi :))). Ôm con Mều màu cam lên lầu mà miệng anh cứ tủm tỉm cười cười(Ju: như đười ươi, bị đười ươi nhập chắc luôn nờ. :P) khiến ai kia chói mắt chỉ muốn đánh cho một cái.
Mở tủ, hắn chọn cho cậu một cái áo sơ-mi tay ngắn màu trắng và một cái yếm jean nam dài chân cho cậu. Xong, hắn mặc cho mình áo sơ-mi màu đen, quần jean rách kiểu. Xuống dưới, hắn đưa cho cậu đôi ba ta màu trắng xanh có hình đôi cánh trắng, còn hắn là đôi bata cổ cao màu đen. Có thể xem cậu từ trên xuống chỉ có màu chủ đạo là trắng và xanh, còn hắn là một cây đen toàn tập. Đội cho cậu nón lưỡi trai màu xanh nhạt, chiếc mắt kính to tròn màu đen che gần hết khuôn mặt siêu khả ái của cậu với lí do là che nắng.(Ju: Vâng, xin hỏi nắng ở đâu khi chưa bước chân ra khỏi nhà mà anh đã ''trang bị'' như vậy cho ẻm như thể là sợ ẻm bị nắng ăn mất miếng nào trong khi chưa được chạm tới thì đã được che chở rồi??).
Tới công viên trò chơi, hắn nắm chặt tay cậu kéo cậu đi trong hàng ngàn, hàng vạn con mắt ngưỡng mộ có, ghen tỵ có, và cả ganh ghét cũng có. Cậu ngượng ngùng đỏ mặt cuối đầu xuống muốn trốn ánh nhìn của mọi người nhưng cậu đâu ngờ những thứ anh ''trang bị'' cho cậu đã che hết khuôn mặt khả ái cu te của cậu rồi. Nắm tay cậu đến trước quán ăn nhanh, anh gọi thức ăn còn cậu thì ngẩng mặt lên quan sát xung quanh.
Oa, rộng lắm nha, rộng gấp mấy lần công viên gần nhà của cậu và anh nữa. Còn nữa, người cũng nhiều và cũng đông hơn nữa, ồn ào và náo nhiệt khác hẳn khu của cả hai ở.
''Nhìn lạ lắm sao?''
Anh chống tay lên cằm nhìn cậu xoa xoa đầu cậu cười hỏi. Nghe anh nói, cậu quay mặt qua cười toe toét nói.
''Tất nhiên, rất rộng, rất đông người và cũng rất vui lẫn náo nhiệt nhưng...''
Nói đến đây, cậu bỗng dưng nói nhỏ dần và im bặt. Cảm thấy cậu hơi lạ, anh nhíu mày nâng cằm cậu lên nhìn. Khóe mặt cậu ươn ướt và buồn buồn. Anh hoảng hốt chạy qua ngồi bên cạnh nói.
''Sao vậy mèo con? Làm sao mà khóc?!''
Cậu lắc lắc đầu không nói. Anh gặng hỏi lần nữa thì cậu bèn dựa vào người anh. Dụi dụi mái tóc màu cam vào cổ anh làm nũng nói:''Đông người, em sợ lạc và sợ mất anh!''(Ju: ai dô, ta nói con ,Mều được anh Hốp cưng tới sinh hư lun rồi a~, bó tay hà >,<).Nghe được câu trả lời đầy ngọt ngào từ cậu, anh mỉm cười xoa xoa đầu cậu hôn nhẹ lên trán nói''Không sao.''. Khung cảnh ấy khiến những người xung quanh đỏ mặt và ghen tỵ. Hai phần thức ăn nhanh được mang ra, anh đặt cậu ngồi lại ghế rồi cả hai cùng ăn.(Ju: ta nói ăn ở nhà rồi không no hay sao mà chưa chơi được con mệ gì đã ăn nữa=='')Ăn xong, anh nắm tay cậu đi tới tàu lượn.
Vì đã được nạp đầy năng lượng nên cậu rất là hưng phấn. Nắm tay anh chạy nhanh lên phía trước. Rồi đứng cười và nhìn chiếc tàu đang lượn. Nó từ từ và chầm chậm lên cao rồi bỗng chốc lao thật nhanh xuống phía dưới rồi chạy nhanh ngang qua mặt cậu. Cậu vì nhìn thấy cảnh tượng ấy mà chạy một mạch theo tàu lượn mà la.
''Ôi ummaaaaaaa~~~~~~~~, cứu con với~~~''
Hắn nhìn cảnh tượng đó mà ôm bụng bật cười. Nghe tiếng cười, cậu quay phắt lại nhìn anh nói.
''Anh cười gì chứ?! Anh có gan hơn em đâu mà cười. Có giỏi thì thì anh chơi trước xem. ''
Thấy con mèo cưng bắt đầu xù lông, hắn bước tới cười tươi nhìn cậu rồi cả hai cùng đi mua vé. Cậu nhìn hắn thắc mắc, rõ ràng là chỉ kêu mình hắn chơi thử thôi mà, sao lại mua hai vé?? Tới khi cả hai đã yên vị trên ghế của tàu lửa thì mới tóa hỏa mà khóc um sùm với hắn. Hắn xoa xoa đầu cậu rồi nắm chặt tay cậu cười. Thấy nu cười ấy của hắn thì cậu mới thôi làm việc tốn sức. Cứ nghĩ rằng người la và người đòi xuống sẽ là cậu nhưng ai ngờ,...
Cậu thì cười toe toét, còn hắn thì mặt tái mét, la lớn lên đòi xuống và mặt đỏ gấc. Chơi tàu lượn xong, vì muốn lấy lại hình tượng nam thần trong lòng của em mèo nên anh đã mua hai vé vào ngôi nhà ma. Vâng, cuối cùng người sợ vẫn là anh nam thần của bé mèo, còn bé mèo tuy sợ nhưng không làm lố như chồng mình. Từ đó, bé mều cứ buồn buồn là lại đem chuyện ấy ra chọc chồng và kết quả thì biết rồi đấy, cúc sẽ biến nở thành hoa hướng dương. Quả là một loài hoa đẹp và đẹp lạ đúng không nè. Từ cúc thành hướng dương là cả một quá trình đấy nhé!
-------------------------------------------------
Ju: lần đầu viết hường phấn mà sến súa như vầy, có sai hay dở mong bỏ qua cho con au. Mà tại nó(con au á) dạo này bấn HốpChim quá nên thôi cho con bé viết HốpChim trước đi ạ, phần sau con bé sẽ viết HunHan rồi Vkook ạ! Mà mấy phần này ngắn lắm. Lời cuối cùng của con au gửi đến người đọc là cho em xin comment hay vote đi ạ. Comment gì cũng được. Con au đây nói trước một tiếng cám ơn~~ Bye~~~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top