Tạm biệt
" Bao nhiêu lâu để quên đi một điều từng rất quan trọng ...
... mất bao nhớ để ngừng nghĩ về một điều đã mãi chỉ là xa vời, mộng ảo...
tôi cần 1 đời ...
... anh cần 1 phút..."
Đôi lúc, chỉ trong phút nhớ thương vội đến... tôi tự hỏi đây là mãi mãi hay chỉ là một thời.
Cũng như tình cảm này, là thật hay là hư ảo
Là quá khứ kia hay cả tương lai phía trước... đôi khi ranh giới ấy cũng biến mất dễ dàng cũng giống như thứ tình cảm ấy... chênh vênh chao đảo trên sợi dây mỏng manh... tôi muốn giữ, cậu muốn buông. Kết cục, cả 2 ta đều mang trên tay những vết rướm máu, cố chấp là nguyên nhân... mệt mỏi là hậu quả và buông tay như điều tất yếu...
" Là đợi và chờ... hi vọng trong vô vọng "
Chẳng còn điều gì khó khăn hơn rằng biết là vô vọng mà cứ mãi nuôi hi vọng mong manh...
Tôi đợi...
Cậu chờ...
Chỉ là hai ta không cùng nhìn về 1 phía...
Mệt mỏi nhỉ... :)))
Khó để buông bỏ và ra đi ... khi còn quá nhiều điều lưu luyến
...
Tiếc cho một khoảng thời gian tươi đẹp tràn đầy ngọt ngào
Tiếc cho thứ tình cảm ra đi mà như chia lối... chia cả trái tim
Tiếc cho những nụ cười... cả những giọt nước mắt
... Tôi tiếc cho bản thân lỡ nhịp nhầm bước...
... Lỡ để trái tim ngược lối...
... Mà yêu một người đậm sâu
Mà đến bây giờ vẫn không nhận ra điều đó, dù rằng người đã đi rồi...
Dù rằng ... rất hạnh phúc
Nhưng, bản thân vẫn không ngừng hi vọng, không trông mong điều gì hơn rằng có lúc... ừ thì một lúc nào đó cậu sẽ ngoảnh lại nhìn tôi...một chút thôi, có lẽ trái tim tôi sẽ đỡ nhớ cậu hơn...
Là một thói quen...
"Một kỉ niệm mà khi nhắm mắt vẫn vẫn cảm thấy hạnh phúc"
Ừ thì...
Hạnh phúc mong manh lắm...
ai biết được rằng ngày mai... chuyện gì sẽ đến
Nhưng...
Tôi, cậu và cô ấy
Tất cả rồi sẽ ổn thôi ...
Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi ...
#NS
#31102016
#2046
#tangchomotcogaidangkhoc
#tangchocamxucbanthan
#tangchoban
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top